Nàng có được một nam nhân xuất sắc, dùng cách không ai biết để bảo vệ mình, đúng là chuyện lãng mạn chỉ có vương giả Bắc Cảnh làm.
“Không”.
“Ta đợi hắn về”.
Tần Hoa Ngữ nhìn bầu trời, nhẹ nhàng nói.
Chợt.
Tần Hoa Ngữ xoay người quay lại Thuật Các.
“Gọi các linh đan sư đến, luyện đan với ta thâu đêm suốt sáng đi!”
“Chỉ cần còn một hơi thở vẫn phải luyện đan cho ta!” Giọng Tần Hoa ngữ lạnh lùng, quanh quẩn khắp Thuật Các.
Ngươi ác chiến vì ta, ta sẽ xây dựng lại biên giới vì ngươi.
…
Các đại quốc Thanh Châu cũng không yên lặng.
Trước khi ngọc tỷ Vân Hiên Vũ triều đại quốc vỡ, đã truyền tin tức vào Hư Giới đầu tiên. Không gian yên tĩnh như tảng đá lớn nằm trong mặt hồ yên tĩnh, đột nhiên đã gợn sóng lớn.
“Bắc Vương!”
“Lại là Bắc Vương của Đại Hạ!”
Từng âm thanh trầm thấp run cả núi.
Trước đó không lâu.
Bắc Vương lấy thế Ngũ Cực rồi nhảy lên mở Động Đại môn đã khiến cho rất nhiều người dè chừng rồi.
Tin tức lần này càng liên quan đến ích lợi lớn.
Bốn chữ quân vương siêu phàm này có ma lực rất lớn, rất ít người có thể ngồi lên đó được.
Vì có người tận mắt nhìn thấy.
Bắc Vương dẫn đầu hơn hai ngàn lính Bách Tuế quân xuất phát từ Ngọc Môn Quan Đại Hạ, không che dấu tung tích của mình đến Vân Hiên, Vũ Lạc, Mộc Liệt càn quét tài nguyên.
Vài đại quốc gần đó lục tục bùng cháy nên sát khí, tuyên bố cuộc chiến sát phạt đã đến.
Đêm đã khuya, trăng treo cao như tấm khay bạc.
Hai ngàn con dị chủng Siêu Phàm có cánh bay dày đặc, rợp cả một vùng trời.
Sở Ninh mặc một bộ đồ trắng, đứng trên Đại Kim khoanh tay sau lưng.
Dương Diệp, Yến Tử Lăng, Nhân Đồ Hách như chiến thần canh chừng bên cạnh Sở Ninh, uy danh vang ra vạn trượng.
Lâu rồi.
Lâu rồi họ không thể cùng với vua đi chém giết một trận thoải mái như vậy.
Mục đích của chuyến đi lần này là ba linh thổ của đại quốc đang có vận mệnh suy bại.
Nhưng những cản trở trên đường lại là từ các đại quốc siêu cường khác.
“Kéc!”
Đại Kim hí lên một tiếng, đồng thời hai ngàn dị chủng siêu phàm dừng lại, phủ một vùng trời cao.
“Đến”.
Sở Ninh mở mắt ra nhìn về một toàn hùng phong đằng xa.
Nơi này là chiến loạn Thanh Châu.
Không phải linh thổ đại quốc, mà loạn đã mọc khắp nơi.
Tòa hùng phong kia cao một trăm mét, trong không trung vang lên tiếng vù vù gió thổi, một vị chàng trai khí chất xuất trần đang cưỡi một ác lang đứng đó.
Lông con sói này trắng mượt như tơ, răng nanh sáng loáng lạnh lẽo, vô cùng uy phong. Nó cũng là một dị chủng siêu phàm.
Chàng trai xuất trần kia cũng có sinh mệnh triêu khí tỏa sáng, một vị Hùng chủ Động.
Ở chân núi còn tập kết một nhóm binh mạnh, tầm mười vạn người.
Giáp trên người họ lóe lên linh quang, cầm chiến thuẫn, đeo chiến kích sáng lên ánh sáng lạnh lấp lánh, đúng theo câu nói võ làm quân tốt, siêu phàm là tướng lĩnh giỏi.