“Sao ta có thể thua?”
Tiếng gào thét phá nát tầng mây làm mọi người cảm thấy áp lực.
Áo bào của Đông Thắng Thái Tử nhuốm máu, hắn ta lại bay lên không.
Hắn ta không dám cận chiến với Sở Ninh, hai tay bấm ấn, một ngọn núi lớn màu đen xuất hiện, tràn đầy uy thế, đánh úp về phía Sở Ninh.
Võ kỹ do yêu nghiệt bán thuần huyết để lại – Đại Nhạc Ấn,
Sở Ninh cũng bấm ấn,
Ầm ầm!
Hai bên đụng nhau, tạo thành ánh sáng còn đáng sợ hơn ba tháng trước.
Sóng tan hết.
Đông Thắng Thái Tử tiếp tục kết ấn, có thác bạc cuồn cuộn đổ xuống, khí thế ngất trời, ập về phía đối diện.
Thức thứ hai của Sơn Hà Đại Ấn, Đại Hà Ấn!
Đông Thắng Thái Tử đã tu thành nó trong bí cảnh, hôm nay nhập Động, có đầy đủ thực lực để kiêu ngạo với cùng cấp.
Đáng tiếc!
Kẻ hắn ta chạm trán là Bắc Vương Đại Hạ!
Sở Ninh là Siêu Phàm Ngũ Cực, như chiến thần vô địch, cũng đánh ra Đại Hà Ấn.
Hai cái thác bạc như giao long giao chiến trong hư không, sau đó cùng biến mất trong vô hình.
Đông Thắng Thái Tử hiên ngang trước đó đã suy yếu, mặt tái nhợt, ba Động đều mờ đi một chút.
Hắn ta mới nhập Động mà đã khổ chiến như vậy, sao có thể không mệt?
Nhưng đây là ván cược tương lai của hắn ta, sao có thể thua?
“Ta phải thắng!”
Đông Thắng Thái Tử điên cuồng gào thét, sợi tóc bay múa, hai tay hắn ta chấp ấn như nhập ma, Đại Hà Ấn lại xuất hiện.
“Ngươi chỉ có thể thôi sao?”
Sau đó giọng của Sở Ninh truyền tới làm cơ thể Đông Thắng Thái Tử cứng đờ như bị đánh thức.
Tạo hoá bảo thể thứ nhất của Sở Ninh viên mãn, tinh khí bành trướng.
Hắn cũng kết ấn, một khu rừng cổ thụ xuất hiện như một rừng kiếm trong hồ nước lớn, ẩn chứa sát khí quái dị, đâm cho Đông Thắng Thái Tử đau đớn, vài tu giả Siêu Phàm còn quỳ xuống vì quá đau.
Sơn Hà Đại Ấn, chiêu sau mạnh hơn chiêu trước, chiêu sau đáng sợ hơn chiêu trước.
Chiêu thứ ba – Đại Lâm Ấn!
Một vài cường giả Động khó nhọc chống đỡ sức mạnh của ấn này.
Siêu Phàm Ngũ Cực Sở Ninh giãy khỏi trói buộc, bày ra tư thế cường giả làm Đông Thắng Thái Tử sợ hãi, cảm xúc hiện rõ trên mặt.
Hắn ta cảm giác Sở Ninh như một yêu nghiệt bán thuần huyết khác.
Đại Hà Ấn không đánh lại Đại Lâm Ấn.
Vù!
Đông Thắng Thái Tử không ngừng tấn công, cố gắng vận chuyện Kim Bằng Công, muốn chiếm lấy cơ hội, hi vọng mong manh mà lao tới như một con Kim Bằng chân chính.
“Ta qua được nhưng ngươi thì không!”
Ánh mắt Sở Ninh lạnh như băng, thúc giục Đại Lâm Ấn.
Tức khắc rừng rậm cổ thụ sát khí tràn ngập kia áp xuống, bao trùm cả Đông Thắng Thái Tử.