• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến cửa đại điện Hắc Bạch đưa tôi cho tên Đầu Trâu Mặt Ngựa dẫn vào trong diện kiến Viêm Vương. Bước vào trong các đại thần phán quan đứng nhìn cô.

" Cô là Diệp Từ Ân con gái của Diệp Cát Viên năm nay 20 tuổi là đứa con bất hạnh trong gia đình từ nhỏ luôn bị ức hiếp sô đuổi bất hạnh cho thân phân nên đã treo cổ chết vào ngày 4 tháng 12 cũng là ngày sinh thần của cô em gái."

Cô ngạc nhiên thay khi họ điều biết rõ về mình cô không sợ hãi bất cứ một ai không quỳ xuống mà lại ngồi sắp bằng rồi nói:

"Phải! họ chưa bao giờ xem tôi là người thân trong gia đình lúc nào cũng đánh đập tôi".

Cố Trấn Long liền đáp trả:

Ngươi không sợ bổn vương hay sao? chưa có ai bước đến Điện Âm Ti này mà không sợ hãi cô là người đầu tiên có gan lớn như thế?

Cô toả vẻ chán nãy rồi nói tôi chẳng còn gì để sợ hãi cả bị đánh tôi cũng trãi qua nhiều rồi từ roi đến cây. Tôi muốn xin ngài một việc tôi không muốn trở lại nhân gian đó nữa?

Phán quan đứng bên cạnh Viêm Vương cũng là Cố Trấn Long liền hỏi? Vì sap ngươi lại không muốn đầu thai chuyển kiếp bao nhiêu người ước muốn cũng không được, đây không phải muốn đến là đến đi là đi được.

Cô đứng lên rồi nói, phải đây không phải là chuyện nhỏ nhưng tôi thật sự không muốn quay lại nhân gian thà ở lại đây làm hồn ma dắt dưỡng cũng không muốn quay lại nhân gian.

Cố Trấn Long liền đáp: " Nếu như ngươi đã muốn ở lại Âm Ti này thì ta có thể cho ngươi toại nguyện với một điều kiện rằng ngươi phải làm tỳ nữ bên ta suốt đời suốt kiếp cũng không có cơ hội đầu thai chuyển kiếp trở lại nhân gian là người của Âm Ti Phủ thì phải biết rõ Âm Ti là nơi nào? Dương Giới là nơi nào?"

Đây là nơi các ngươi chịu tội ác nghiệp mà đã gây ra ở Dương Giới đến đây để lãnh tội nghiệp đã gây ra. Người có lòng nhân hậu tốt sống biết quan tâm lo lắng cho những người xung quanh tích đức sẽ có cơ hội trở thành tiên.

Còn người chỉ biết tham lam, tranh đoạt, hận thù thì phải đợi đến số Tử rồi lãnh tội. Ngươi nghe ta nói như thế ngươi còn muốn ở lại chốn Âm Ti này nữa hay không?

Cô chẳng nói đến chuyện Dương Giới mà đồng ý với yêu cầu của Viêm Vương tuất là Cố Trấn Long. Cố Trấn Long gọi Vô Thường vào dẫn cô đến Phủ Âm Ti thay đồ rồi bắt đầu làm việc mà cô phải làm.

Phán quan thất mất vì sao mà Viêm Vương lại đồng ý nhận cô ở lại Âm Ti này. Cố Trấn Long liền nói "người hiền lành ắt hẳn sẽ thành tiên".

Phán quan liền hiểu ý của Viêm Vương không hỏi thêm gì nữa.

Trên đường dẫn cô đi đến Âm Ti Phủ Vô Thường liền hỏi cô:

" Ngươi là người đầu tiên có gan lớn như thế đấy?" Trước mặt Viêm Vương ngươi lại không một chút sợ hãi ngược lại còn được ở lại Âm Ti Phủ này nữa?.

Cô chẳng biết Âm Ti Phủ là gì nữa nhìn thấy Vô Thường tỏa vẻ bái phục cô , cô liền hỏi Vô Thường rằng Âm Ti Phủ này là các gì vì sap ta thấy ngươi vui mừng như có khách quý vậy?

Âm Ti Phủ là nơi tiếp khách quý của Âm Phủ ta đây là nơi ai muốn vào cũng không được cô là người đầu tiên được bước vào đây đấy! Nơi này là nơi tuyệt vời cô có thể tự do đi lại ở đây cô không hiểu hay thất mắt ở đâu cứ nói với ta, ta sẽ giúp đỡ cho cô.

Bây giờ thì cô cứ ở lại đây ngày mai đồ dùng y phục sẽ được chuyển đến cho cô căn dặn thế nào tôi sẽ báo cô sao bây giờ thì cứ nghĩ ngơi tại đây. Cô không nghĩ là mọi chuyện dễ dàng như thế một người là Viêm Vương cai quản cả Âm Phủ sao lại nhẹt nhạt như thế được. Không lâu thì có hai tỳ nữ bước đến đêm y phục và phụ kiện cho cô xong xuôi họ nói:

" Quả Tinh Cầu này dùng để đưa tin cô có thể dùng đến nó mọi lúc mọi nơi."

Nói xong hai tỳ nữ đó biến mất tôi thay đồ xong bước ra ngoài phong cảnh ở Âm Ti Phủ trong lạnh lẽo như rất lâu mới có người vào. Cô đi quay quanh bên cân phòng thì một lúc sao thì đi vào cân phòng kế bên.

Trong căn phòng này y như thư điện cát họ dùng để xem xét tình tiết của nhân gian kế sách, sổ sách gì đó điều được cắt ở nơi này nhưng nhìn có vẻ có người vừa vào lụt loại thứ gì đó khiến cho nó rất bừa bộn.

Tôi bắt đầu dọn dẹp sạch sẽ sắp đâu vào đó ngăn nắp hẳn đi bỗng nhiên có tiếng rõ cửa cô quay lưng nhìn lại thì thấy Cố Trấn Long ( Viêm Vương ) đang ở phía sau mình. Cô dựt mình té ngã xuống đất Cố Trấn Long tuy đã sống hàng vạn năm nhưng gương mặt đẹp xuất sắc hoàn mỹ ngài hỏi tôi:

" Sao cô lại vào đây?"

Cô đứng dậy và trả lời trong có vẻ không sợ hãi ngược lại còn khuất phục được ngài để ở lại đây. Mọi chuyện tôi đã dọn dẹp sạch sẽ giúp ngài rồi ngài cần gì cứ gọi tôi, tôi luôn, luôn sẵn lòng giúp ngài. Đôi mắt chẳng chút dịu dàng của Viêm Vương khiến tôi cảm thấy hơi sợ một chút.

" Bây giờ ta cần lấy sổ sách của Đảng Tinh Quân?"

Gương mặt ấy nhìn cô như muốn bảo cô cắt ở đâu thì mau lấy ra vậy. Cô đi đến lượt tay một vòng trên kệ sách rồi rút ra cuốn sách của Đảng Tinh Quân, đây là sách mà người cần tôi sắp đầy đủ mọi thứ theo thứ tự.

Mọi chuyện đã xong chất ngài cũng không cần sự có mặt của tôi vậy tôi xin lui xuống trước thưa ngài, vừa mới nhít chân quay lưng về phía cửa thì cửa đóng lại. Ngài ấy bảo tôi:

" Mau đi pha nước để bổn vương làm xong thì lui xuống không cần ngươi nữa."

Từ Ân nghe rõ thưa ngài bây giờ Từ Ân sẽ lập tức đi làm ngay bây giờ cho Viêm Vương ạ. Bước ra ngoài với vẻ mặt bực tức cứ lẳm bẩm trong miệng đang đi thì gặp Hắc Bạch Vô Thường vừa dẫn người từ dân gian quay về.

Hắc Bạch Vô Thường hai người vừa dẫn người từ Dương Giới về à xem ra người này không phải vì đau bệnh chết là do có người sát hại sao? Nhìn cũng biết phía sau lưng còn có con dao còn ghim phía sao lưng.

Từ Ân cô nương khéo nói đùa thật nhìn cũng biết là do bị sát hại rồi cô tránh đi xa quá đấy ở đây nhìn vậy thôi chứ nhìn lối đi lắm không giống nhau đâu.

Vô Thường ngài nói đùa hay quá được rồi không phiền các vị đâu tôi đi trước tạm biệt nhé. Các ngài cứ làm việc của mình đi chúc một ngày tốt lành nghen~~~

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK