• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm Phán Quan đến thăm hỏi nhà họ Thạch để xem bên trong căn nhà cắt dấu những thứ gì bước vào trong với thân phận thầy đồ người trần nhìn thấy trên bàn thờ tổ tiên con trai út của họ đã qua đời đúng như lời họ nói.

" Thầy đến đây tìm chồng tôi sao"?

Với vẻ mặt bơi bán thủi chê khinh thì cũng biết người này là con người như thế nào rồi thầy đến để thắp nén hương cho học trò cũ của mình vậy không biết bà có cho phép không.

Nhìn xung quanh thì không thấy có chút ám khí nào cả đốt hương xong ngài quay về về nhà trên đường về thì nghe nói con gái của người tên Phan đã mất tích đêm qua và người đó có để lại 5 nén vàng trên bàn kèm lời nói đây là phần quà dành cho ông mau lấy vàng rồi rời khỏi làng sinh sống.

" Tôi không cần vàng của các người mau trả con gái của ta lại đây"?

Thầy thấy vậy liền đi đến hỏi con gái của ông tên là gì năm nay bao nhiêu tuổi. Ông Phan khóc than thở với trời con gái tôi tên là Kỳ Trang năm nay nó tròn 18 tuổi thật là số khổ mà ai nỡ lòng bất con của tôi mau trả nó về với tôi đi mau trả nó cho tôi đi.

" Thầy xin thầy cứu con của tôi đi, con tôi còn nhỏ lắm nó không biết gì hết"?

Ông Phan khóc vì mất con đau đớn đến ngất xỉu người dân đã đưa ông vào nhà nghỉ thấy vậy Phán Quan quay về nhà chờ đến tối để đến Nhà họ thạch điều tra một lần nữa và tìm thân nữ Kỳ Trang mất tích liệu có liên quan đến người nhà họ Thạch.

Cố Trấn Long đang do dự không biết nên làm thế nào khi đây chính là kiếp số của ngài liệu có thể vượt qua kiếp số này mà không làm tổn thương Từ Ân, khi đang suy nghĩ thì cô lại đến từ phía sau nhìn thấy ngài đang ngồi bên cạnh hậu viên thì cô đi lại rằng và hỏi.

" Ngài đang làm gì ở đây vậy?"

Quay lại thì thấy cô đang trước mặt mình liền bảo cô ngồi xuống ngài hỏi cô nếu như có một ngài cô và ngài cách xa mỗi người một hướng thì cô còn nhớ ra ngài hay không.

Sao ngài lại hỏi ta như thế chẳng phải hôn sự này là giả hay sao ngài có từng xem ta là thê tử của ngài hay chưa cô đứng lên rồi quay sang chỗ khác không gian im lặng đi hẳn một lúc sao Cố Trấn Long nói hôn sự của ta và cô chỉ là giả tức nhiên sẽ không có việc cô là thê tử của ta.

Khuôn mặt trở nên buồn bã cô giả vờ cười trước mặt ngài và nói phải ta biết ngài sẽ nói thế mà nhưng ngài yên tâm ta sẽ không bao giờ quên đi ngài đâu vì ngài chính là phu quân của ta cho dù ngài nghĩ hôn sự này là giả nhưng bản thân ta chưa bao giờ là giả cả.

Ta...ta thấy hơi buồn ngủ ta.. à không ngài cứ ở đây ngắm cảnh đi ta.. ta đi về phòng trước tạm biệt. Từ Ân mong nàng hiểu cho bổn vương ta không muốn nàng phải sa vào vụ việc này, nếu nàng không có quan hệ gì với ta mới có thể sống tốt hơn.

Tối đến Phán Quan xuất hồn đi đến Nhà họ Thạch thật không ngờ rằng khi ngài bước vào phong cảnh lúc sáng khác hẳn bây giờ mọi thứ lúc sáng điều được sắp xếp ngay ngắn bây giờ tối đến ngôi nhà như bị bỏ quan mấy tháng.

Đi đến bên trong thì nhìn thấy trang trí hỉ tang kết duyên âm cho người con trai út vào phòng của Thạch Thông thì nhìn thấy xác của Thạch Thông nằm ở trên giường được thay y phục hỉ ngài bước lại xem thi thể như thì y như vừa mới chết mấy canh giờ vậy. Thấy có điều bất ổn ngài đi ra ngoài .

Đi đến phòng của phu thê Thạch Công nhìn thấy họ bước ra khỏi phòng đi đến bàn thờ tổ tiên để tổ chức hỷ âm cho con trai mình.

Nhìn thấy một thầy cúng bước vào trên tay cầm những lá bùa ngải lập một bàn cúng tiết canh gà và một một nắm tóc của con trai Thạch Công.

Màn đêm dần xuống oán khí bất đầu nặng hơn Phán Quan muốn cho người con trai của Thạch Công biết được ở Dương Giới họ đã gây ra biết bao nhiêu tội lỗi mà cậu phải gánh không biết bao nhiêu tội ngục.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK