Nước mắt rơi không nở rời đi vì trên Dương Giới bây giờ linh khí của cô đã cạn không chịu nổi khi nhìn thấy cô như thế Cố Trấn Long liền đưa cô về Âm Ti Phủ nghĩ ngơi. Mắt nhắm nhưng miệng vẫn thoát ra những câu khiến Cố Trấn Long thương cô nhiều hơn.
" Ông Ngoại, Bà Ngoại con không nở rời bỏ hai người vì người và Vương gia con không nở rời khỏi mà đi chuyển kiếp khác."
"Vương gia ta xin ngài đừng bắt ta chuyển kiếp ta không muốn, ta không muốn."
Ngài nắm chặt tay cô luôn miệng nói rằng luôn ở đây không đi đâu hết cũng không bắt cô đi đâu hết nghĩ ngơi một chút đi nào tĩnh giấc sẽ không sao nữa được không? Cô cũng dần chìm vào giấc ngủ say đi, trong lúc ngủ cô vẫn nắm chặt tay ngài không buông chỉ đành ở lại đây cùng với cô.
Không lâu sao đó nhận được lệnh Phán Quan có việc cần bẩm báo ngài mới lui xuống đến đại Điện Phán Quan báo vệ việc Quỷ Tối Cổ lấy Triết Khẩm Lân giả ra ngoài trong Tứ Hải Bát Quan dân võ đã gì nó mà Truy bắt Quỷ tối cổ. Không biết rằng Diêm Vương ngài làm như thế là để làm gì.
" Vậy ta hỏi ngài nếu như mình muốn bắt con hổ ẩn sâu bên bìa rừng thì dùng mồi để nó lộ diện cũng như ta muốn biết kẻ Gây ra biết bao nhiêu tội lỗi ở Trốn Đây ta cần phải làm gì?"
Thần đã hiểu ý của ngài rồi Vương phi thế nào rồi Diêm Vương ta nghe A Mãn bảo Vương phi vì linh khí yếu nên không thể ở lâi trên Dương Giới được.
" Phải Nàng ấy quả thật linh khí rất yếu ớt ở Âm Ti đã lâu nên đã quen thuộc nên lên Dương Giới vì linh khí yếu nên đã ngất đi."
Một lúc sau khi đi được nữa đường về Dương Giới thì Phán Quan lại quay trở lại gặp Diêm Vương đưa bức thư của Ái Nhi cho Vương phi trong khi đưa có căn dặn không được xem nội tình bên trong nó cũng đã bị ấn lại không thể mở chỉ giao chính tay người nhận mới mở .
Đi vào Điện không thấy Diêm Vương ngài bèn đưa lá thư cho A Mãn người đi theo Từ Ân. Căn dặn đem bức thư của Ái Nhi cho Từ Ân Cô cũng tò mò bên trong nhưng không thể xem được đành quay về để lá thư dưới gói của Từ Ân rồi ra ngoài.
Trời rằng tối đi thì cô mới tĩnh giấc thỉ thấy Diêm Vương đang ngồi đọc sách bên cạnh giường nhìn thấy ngài ấy cô cảm thấy rất vui. Ngài nhìn thấy cô đã thức thì nói.
" Nàng có muốn ăn chút gì không để ta kêu A Mãn làm?"
Ta không đói không cần đâu ta ngủ bao lâu rồi nhỉ đầu ta cảm thấy hơi đau một chút ngài ngồi đây khi nào vậy.Ngài chỉ cười rồi không trả lời một lúc sao thì nói ta ở đây từ lúc này ngủ vậy nàng có tin ta không.
" Đương nhiên là tin sao dám nói không* mà thật sự là không tin*"
Ta vừa mới bàn chuyện với Phán Quan vừa mới trở lại đây nàng muốn dùng gì thì nói với ta, ta sẽ làm cho nàng ăn. Cô cười rồi bảo Cố Trấn Long Bổn Vương phi muốn uống chút nước ngài mau lấy qua đây cho ta.
" Rõ tuân lệnh Vương phi".
Trà đã hết ngài ra để lấy trong khi đó cô định bước xuống giường thì quay lại thấy một bước thư ở bên trong cô liền mở ra xem trong thư nói. Nếu như cô muốn biết vì về Cố Trấn Long ngày mai đến phủ của ta chờ cô.
Ái Nhi muốn nói gì với ta về Cố Trấn Long chỉ một mình ra đi không được dẫn thêm một ai sao cô ta muốn gì ở mình đây chứ nhìn thấy Cố Trấn Long cô liền giấu đi lá thư vào trong chăn mền.
Hôm nay ngài bàn chuyện chính sự gì với Phán Quan vậy. Trong ánh mắt đó như muốn giấu đi không muốn cho cô biết vậy cô cũng không hỏi nữa cô nhìn thấy một cánh hoa ở trên vai của Cố Trấn Long cô liền hỏi.
" Đây là một cánh hoa"?
Cố Trấn Long nhìn thấy cánh hoa đào từ trên vai của Ngài lấy xuống cô hỏi ngài hoa Đào sao ta không thấy ở đây ngài liền xoa đầu cô rồi nói nếu nàng thích ta sẽ sắp xếp công việc ở Âm Ti đưa nàng đến đó xem ở có rất nhiều hoa nàng có thể chơi đùa. Bây giờ cũng không còn sớm hai người quay về giường nằm ngủ.
Nữa đêm bụng đói meo lên thức giấc thì không thấy Diêm Vương đang ở đâu bên ngoài có mùi Gà nướng rất thơm cô đi ra ngoài thì nhìn thấy Cố Trấn Long đang ngồi nướng hương thơm rất tuyệt vời.
" Nàng thức rồi sao?"
Sao ngài biết ta sẽ đi kiếm thức ăn mà ngồi nướng vậy. Bụng của ta đối meo lên hết rồi đây sắp chín chưa vậy ta muốn thưởng thức nó quá woo nhìn tuyệt quá đi Diêm Vương yêu ngài nhất.
Khi mãi chăm chú vào con gà nướng chẳng nghĩ đến những điều cô nói chỉ nghe thoáng qua ngài hỏi tôi vừa mới nói gì tôi trả lời trong 1s kêu ngạo ngài không nghe được thì thôi vậy ta cũng không nói lại lần hai bây giờ thì thức ăn đã chín ngài xé cho cô một cái đùi rồi từ từ thổi nguội giúp cô.
Ngài đừng dùng phép thuật như vậy sẽ không còn ngon nữa ăn chúng ta cần phải biết cảm nhận mùi vị như thế nào nóng sẽ ăn ngon hơn nguội đi nào ngài dùng thử xem ta nói có đúng không.
Cô cầm lấy rồi xé một cái đùi khác cho Cố Trấn Long quả thật ăn như thế mùi vị rất ngon thơm nồng nàn. Ăn xong thì hai ngài quay về phòng ngủ của mình tắt nến rồi ngủ.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !