Mục lục
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn xong bữa trưa, Lệ Cảnh Minh để bát đĩa vào phòng bếp, mở tủ lạnh nhìn hoa quả nay mới mua, mùa này nho rất ngọt, loại màu tím đen này vừa tròn vừa to.

Anh rửa một đĩa để trước mặt Thẩm Tri Ý, chăm sóc cho cô cả tháng bây giờ cũng quen rồi, anh bóc vỏ, bỏ hạt nho rồi đưa đến bên môi cô: “Ăn thử xem”.

Thẩm Tri Ý nhíu mày, vẻ mặt mất kiên nhẫn, cô nghiêng mặt: “Buồn nôn chết mất”.

Sắc mặt Lệ Cảnh Minh lạnh lùng nhưng vẫn rất bình tĩnh: “Lúc cô ở trong viện, tôi toàn đút cơm cho cô như vậy”.

“Tôi không ăn”.

Lệ Cảnh Minh mỉm cười, cho quả nho ở trong tay vào thùng rác, rút một tờ giấy lau tay: “Không ăn thì thôi, có điều cô nên ăn nhiều hoa quả, không thể cái gì cũng không ăn được”.

Lệ Cảnh Minh mắc bệnh sạch sẽ, cũng không biết chăm sóc người khác, loại người ngông cuồng tự cao tự đại như anh có thể bóc vỏ nho cho người khác ăn, cảnh này mà bị người quen nhìn thấy chắc họ khiếp sợ lắm.

Lệ Cảnh Minh đi vào thu dọn bát đũa, anh không phải là người không làm việc nhà, rửa bát đũa xong anh lấy điện thoại ra gọi cho Triệu Tiền sắp xếp một giúp việc qua đây, tốt nhất tầm tuổi Thẩm Tri Ý, làm việc nhà cũng cần chăm chỉ thành thật.

Tìm giúp việc tầm hai mươi tuổi khá khó, hơn nữa yêu cầu của Lệ Cảnh Minh cao như vậy, Triệu Tiền gật đầu đồng ý sau đó liền cúp máy đi sắp xếp.

Thẩm Tri Ý ngồi trên ghế sofa nghe rõ lời Lệ Cảnh Minh nói.

Cô không cảm thấy Lệ Cảnh Minh săn sóc, cô chỉ cảm thấy phiền, rõ ràng cô cũng nói rõ mình không cần người chăm sóc, nhưng anh hết lần này đến lần khác cứ cố nhét người vào.

Bề ngoài thì bảo là chăm sóc cô để cô đỡ buồn, trên thực tế là trông chừng hành động của cô, khiến cô càng khó chịu.

Thẩm Tri Ý càng căm tức thì càng nổi nóng, dạ dày bắt đầu đau, cô ôm bụng mình, hai chân gập lại trên ghế sofa, cằm chạm vào đầu gối, cả người cuộn lại.tamlinh247.org.Online

Lệ Cảnh Minh nghe điện thoại xong liền nhìn thấy Thẩm Tri Ý nhìn chằm chằm lên cầu thang, trái tim anh run rẩy, lo lắng cô cứ nhìn cầu thang sẽ nhớ lại nỗi sợ ngày đó.

Sau khi anh đi lên mới phát hiện ra ánh mắt cô đờ đẫn, trông có vẻ như đang nhìn cầu thang nhưng thực tế chẳng nhìn gì cả, cô chỉ ngẩn người nhìn bừa vào một phía thôi.

“Thẩm Tri Ý”, anh gọi cô.

Thẩm Tri Ý hoàn hồn, xoay mặt về phía cửa sổ.

Thẩm Tri Ý vẫn luôn hận anh, giữa bọn họ có rất nhiều khúc mắc, chỉ riêng hai mạng người đã khiến cô không vượt qua nổi, khi bác sĩ thôi miên Thẩm Tri Ý, thứ mà Lệ Cảnh Minh muốn là dùng biện pháp nào đó để Thẩm Tri Ý mất trí nhớ.

Nhưng dù Thẩm Tri Ý không nhớ mấy chuyện đó, anh vẫn không thể quên được.

Ví dụ như cầu thang, rõ ràng đã lau sạch nhưng anh vẫn cảm giác vết máu ở khắp nơi, thậm chí có thể cảm giác được vong hồn trẻ con lơ lửng nơi đó.

Lệ Cảnh Minh giơ tay xoa huyệt thái dương, ngón tay ấn xuống hơi đau, chắc do anh mệt mỏi quá, nếu không sao lại nghĩ đến mấy thứ không có thật thế này.

Có điều anh hiểu tại sao khi Thẩm Tri Ý phát bệnh lại nhìn ra cửa sổ cảm thấy có trẻ con đang khóc, bởi vì tiếng khóc đó phát ra từ trái tim cô.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lệ Cảnh Minh gọi Thẩm Tri Ý dậy ăn cơm, tìm một chiếc áo ngắn tay và một chiếc quần bò cho cô thay, sau đó đưa cô đi đến cô nhi viện Phúc Khang.

Thẩm Tri Ý chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy một tiệm bánh, cô bảo Lệ Cảnh Minh dừng lại bên đường.

“Dừng xe, tôi muốn mua bánh gato”.

Lệ Cảnh Minh nghe thấy vậy liền đỗ lại, hai người cùng đi vào tiệm bánh.

Thẩm Tri Ý nhớ ra mình từng đồng ý sẽ mang đồ ăn ngon đến cho Bạch Thu, trên đường nhìn thấy cửa hàng bánh liền đi vào, cô mua tổng cộng sáu mươi phần, tốn gần hai nghìn tệ.

Lệ Cảnh Minh xách túi lớn túi nhỏ cẩn thận để vào cốp xe.

Lệ Cảnh Minh lần đầu đến cô nhi viên, anh từng nghe qua Thẩm Tri Ý giúp đỡ không ít trẻ mồ côi, điều này hơi thay đổi ấn tượng của anh về cô.

Trên ghế phó lái, Thẩm Tri Ý liếc tấm biển bên ngoài cô nhi viện: “Tôi muốn đi vào một mình”.

Lệ Cảnh Minh quay đầu nhìn cô: “Sao vậy? Sợ tôi làm cô mất mặt hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK