Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1452

Cố Mạnh đã nói Liêu Ninh bị Tư Hải Minh giết, vậy nên trong lòng Tư Thái Lâm chắc chắn sẽ bứt rứt mãi chuyện này.

 

“Tư Thái Lâm, em tin tưởng lời của tên xấu xa lạ lẫm đó nói sao? Nói mẹ em đã bị anh trai giết chết?” Để Anh Thy hỏi.

 

“Anh trai đã nói với em rồi, anh ấy không giết mẹ, mẹ bị người khác giết chết, vẫn chưa tìm được người đó” Tư Thái Lâm nói.

 

Để Anh Thy ngây ngẩn, Tư Hải Minh nói với cậu bé như vậy sao? Có lẽ Tư Hải Minh cảm thấy đứa trẻ này còn nhỏ nên không tiện nói cho cậu bé nghe rõ sự thật. Nếu như nói với cậu bé rằng mẹ cậu bé không phải người tốt, chuyện này sẽ để lại một dấu vết không thể xóa nhòa trong tuổi thơ của đứa trẻ này.

 

Cho nên cho dù muốn nói thì cũng phải đợi đến khi cậu bé trưởng thành rồi mới nói được. Đến lúc đó mọi chuyện sẽ ra sao, Để Anh Thy cũng không rõ lắm, bây giờ chủ yếu là không thể khiến đứa trẻ này đau lòng.

 

“Đúng vậy, mọi chuyện quả thật là vậy đó” Để Anh Thy dịu dàng vuốt ve đầu cậu nhóc: “Tối nay có muốn chị kể chuyện ru em ngủ không?”

 

“Anh trai nói rồi, đàn ông đích thực không thể chỉ vì một chuyện buồn nho nhỏ mà phải để người khác ru ngủ” Tư Thái Lâm nói: “Em sẽ dũng cảm vượt qua!”.

 

Để Anh Thy khẽ nhíu mày lại, Tư Hải Minh sao lại nói ra những lời như vậy được chứ? Tuy đây đúng là đạo lý cơ bản, nhưng mà chắc chắn Tư Hải Minh cũng có ý đồ riêng.

 

Bởi vì nếu như anh không nói ra, chỉ cần Để Anh Thy đề nghị ru Tư Thái Lầm ngủ, chắc chắn Tư Thái Lâm sẽ vui vẻ đồng ý.

 

Bây giờ thì sao nào? Tư Thái Lâm chỉ muốn dũng cảm tự ngủ một mình!

 

Tư Thái Lâm ngoan ngoãn nằm xuống giường, Để Anh Thy giúp cậu bé đắp chăn mỏng rồi nói: “Ngủ đi, chị chờ em ngủ rồi mới đi.”

 

Tư Thái Lâm mở to hai mắt nhìn chị mình, sau đó khẽ duỗi bàn tay nhỏ ra nắm lấy tay của chị mới yên tâm nhắm mắt lại.

 

Để Anh Thy nhìn bàn tay bụ bẫm đang nắm lấy tay của mình, thật mềm mại, mềm đến mức khiến lòng cô ẩm.

 

Cô đang nghĩ xem, có phải trước đây cô không nên ngăn cản Liêu Ninh đi tiếp bước nữa hay không, để Tư Thái cùng với Liêu Ninh và Tư Lệnh Sơn làm người một nhà?

 

Nếu như thật sự xảy ra chuyện đó, sau này chỉ sợ sẽ càng không ổn lắm nhỉ? Rốt cuộc thì có bất cứ chuyện gì xấu xảy ra đều phải ngăn chặn kịp thời, mắc thêm một lỗi lầm cũng sẽ khiến mọi chuyện càng thêm đáng sợ.

 

Có rất nhiều lúc, chuyện của người lớn nhưng người chịu tổn thương nhiều nhất lại là trẻ nhỏ.

 

Cô và Tư Hải Minh không phải cũng như thế hay sao? Ba mẹ nhà người ta đều sống chung với nhau suốt ngày, người làm ba mẹ như họ lại luôn tách xa nhau.

 

Để Anh Thy thật sự sợ là sẽ để lại bóng ma không tốt đẹp gì trong lòng bọn nhỏ nên mới tiếp tục sống ở đây. Cô định sau này cũng sẽ ở luôn bên này, đảo Trân Châu bên kia có lẽ chỉ đi giống như kỳ nghỉ phép thôi.

 

Nhưng mà chỉ cần bọn nhỏ lớn lên thì sẽ ổn cả thôi, cũng có thể hiểu được sự bất đắc dĩ của ba và mẹ.

 

Sau khi Tư Thái Lâm ngủ say Để Anh Thy mới rời khỏi phòng, để lại cho cậu bé một chiếc đèn ngủ nhỏ rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

 

Đế Anh Thy quay về phòng đã nhìn thấy một bóng người màu đen giống như đang hòa mình vào màn đêm trên ban công ở bên ngoài phòng ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK