La Thuần khẽ thở dài một cái, vẫy tay nói: “Vào trong căn phòng dưới đất xem thử.”
Khi nãy anh đã dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn qua, bên dưới của cả sơn trang ẩn giấu một căn phòng dưới đất cực lớn, bên trong căn phòng này giam giữ không ít người.
Lý Thanh Lôi dẫn người tiến vào cứu thoát mấy chục người ở trong căn phòng dưới đất ra hết. Lộ Tinh đảo mắt một lượt nhìn những người trong đám người đó thì phát hiện ra bố mình, thấy quần áo ông ta rách rưới, sắc mặt tiều tụy, hốc hác khiến cô ta mềm lòng, bước lên hỏi: “Bố không sao chứ.”
Lộ Chiến Phong thấy đây là Lộ Tinh, kϊƈɦ động nói: “Tiểu Tinh, con đến rồi, cuối cùng thì con cũng đến rồi, đáng sợ quá!”
Người đàn ông hơn bốn mươi tuổi này lại ôm lấy Lộ Tinh khóc nức nở khiến những người khác nhớ lại những điều đã trải qua trong mấy ngày qua, đều không kìm nổi nước mắt chảy ra, lần lượt bày tỏ sự cảm ơn với nhóm người La Thuần.
Ngao Chấn hỏi tỉ mỉ, kỹ càng mới biết, hóa ra những người này đều bị bắt đến đây làm thực nghiệm, cả ngày phải nếm trải sự tấn công của tia điện và các loại cực hình đau đớn, thê thảm. Lý do bọn họ bị bắt là nghe nói vì người địa phương rất căm thù người Hoa, thế nên mới chuyên môn đi bắt người Hoa về làm thực nghiệm.
La Thuần bảo Lý Thanh Lôi phát cho mỗi người bọn họ một ít tiền, đồng thời hộ tống bọn họ đến sân bay, đặt vé máy bay và cùng về nước.
Sau khi mọi người rời khỏi đó được hai tiếng đồng hồ, phía cảnh sát địa phương mới phát hiện ra tình hình thảm khốc của sơn trang. Vụ án lớn kinh thiên động địa này rất nhanh thì đã lên báo, bị phía chính phủ địa phương chỉ trách là phía chính phủ Hoa Hạ âm thầm dở trò, nhưng lại không có chứng cứ, thế nên chuyện này chỉ có thể bỏ mặc.
Sau khi nhóm người La Thuần xuống máy bay thì trực tiếp về Long Sơn chỉnh đốn, những người được cứu về thì do nhân viên liên quan có chuyên môn đi tra hỏi.
Sau khi về đến đại trận Long Sơn, La Thuần đi thẳng vào phòng luyện vũ khí, muốn nhanh chóng luyện ra phi đao cường lực thuộc về mình, có thể đủ để không có gì kiên cố mà không phá được, không có vật gì mà không đâm vỡ được, dù có gặp phải đối thủ giống như gã Paul thì cũng phải khiến đối phương đến cả thời gian để phản ứng cũng không có, giết ngay tại chỗ.
Anh lấy miếng kim loại lần trước luyện vũ khí còn thừa đem ra ngoài, cộng thêm thanh kiếm ngắn lấy được từ tay của Hồ Thánh, hai thứ đồ này cộng lại thì vật liệu cũng khá nhiều rồi.
Ngay sau đó, anh móc ra quyển sách cổ lấy được từ tay Shani ra xem, đặc biệt nghiên cứu phù trận Phong hệ một chút, bởi vì tốc độ của phi đao nhất định phải nhanh, thế nên phù trận Phong hệ là phù trận chính, nhưng đồng thời vẫn cần phối hợp với phù trận Kim hệ để cho nó càng thêm sắc bén, phù trận Mộc hệ để cho nó có thể có tính dẻo.
Có thể nói mỗi loại pháp khí đều cần phải phối hợp với loại phù trận có thuộc tính khác nhau, mới khiến nó phát huy được tác dụng lớn mạnh hơn nữa. Nhưng phối hợp phù trận như thế nào thì thầy luyện vũ khí phải học hỏi lâu dài và kĩ càng mới có thể tìm tòi ra được.
Trước tiên La Thuần đã dành thời gian hơn một tháng để nghiên cứu phù trận, sau khi phương án được quyết định xong xuôi mới bắt đầu bật lò luyện vũ khí, ném miếng kim loại và thanh đoản kiếm đó vào trong, dùng thời gian một ngày để nung nó thành nước sắt, sau đó đổ đều vào trong khuôn, tổng cộng đúc được 108 thanh phi đao phôi thô.
Tiếp theo đó là do Lý Thanh Lôi và Ngao Chấn giúp đỡ, đem 108 thanh phi đao này đập và mài thành hình, dù không khắc phù trận lên nhưng trình độ sắc bén của nó vẫn cứ đủ để cắt đứt bất cứ kim loại nào trêи thế giới.
La Thuần nhốt mình trong phòng, trước mặt anh bày 108 thanh phi đao sơn đầy màu đen.
Phi đao nhẹ và mảnh, xem có vẻ không có lưỡi sắc, nhưng khẽ cứa một cái thì có thể cắt đứt được cái bàn đá cẩm thạch.
Mỗi thanh phi đao đều là bảo bối.
Chỗ ngón tay sâu của La Thuần đặt lên phi đao, đầu ngón tay sáng lên ánh sàng vàng kim nhạt, bắt đầu khắc phù trận lên phi đao.
Sau ba ngày ba đêm!
Cuối cùng La Thuần cũng đã khắc xong phù trận lên thanh phi đao đầu tiên.