“ Chúng tôi trích xuất camera cho thấy người gây tai nạn đã bỏ trốn chính xác là Triệu Mộc Hoa, hiện đang là thư ký của anh Hà đây. Mời anh đi theo tôi lấy lời khai!”.
Ai cũng ngạc nhiên, nhất là Vĩ Thành, anh không ngờ thư ký Triệu lại là người gây tai nạn.
Việc thư ký của mình là người trực tiếp gây ra sự việc nên anh cũng không ngoại trừ là một trong những người bị tình nghi. Vì trước đây An Nguyên từng hợp tác với Hà Thị, cả hai có quen biết, có thể sau đó xảy ra mâu thuẫn và dẫn đến việc trả thù cá nhân.
Sau khi hỏi cung và điều tra, Vĩ Thành quả thật không hề có mâu thuẫn với bệnh nhân và có bằng chứng ngoại phạm rõ ràng. Đang chuẩn bị rời đi thì cảnh sát nhận được tin đã tìm thấy chiếc xe gây tai nạn ở gần bờ sông, bên trong xe có giấy tờ tùy thân của Triệu Mộc Hoa, và một bức thư tuyệt mệnh.
Hiện tại bên cảnh sát đang tìm tung tích của cô ở dưới sông.
Nghe lời trăn trối, rõ ràng đây là một vụ tai nạn không hề đơn giản. Thư ký Triệu và Thiên Kỳ trước đến nay chỉ là biết mặt nhau, không có biểu hiện gì cho thấy họ có xích mích hay ai làm gì ai. Vậy thì có thù oán gì mà đến mức phải hành động ngu ngốc đến thế?
Vĩ Thành đề nghị cảnh sát điều tra rõ, đây nhất định là có người đứng phía sau âm mưu hãm hại Thiên Kỳ.
....
Trên chiếc giường lớn êm ái, Diệc Thần và Rachel vẫn còn đang say giấc nồng. Cô nàng thức dậy với cơ thể mệt mỏi, cô ngước nhìn anh với ánh mắt hạnh phúc.
Khi cô định đưa ngón tay chạm vào anh thì chợt dừng vì nhớ ra lớp trang điểm đã không còn. Nếu để anh thấy mặt mộc của mình thì anh sẽ lập tức nhận ra cô còn thân phận khác là Hà Mộng Dao. Không còn cách nào khác, Rachel âm thầm xuống giường lấy quần áo nằm rải rác dưới sàn và đi vào vệ sinh trang điểm lại.
Điện thoại dưới sàn reo lên, Diệc Thần nhíu mày rồi ngồi dậy tìm điện thoại trong túi quần. Là Trạch Dương gọi đến, anh nhấc máy: “ Em nghe thưa anh hai!”.
Trạch Dương báo tin về việc Thiên Kỳ xảy ra tai nạn giao thông, nghe tin anh tỉnh ngủ, hoảng loạn hỏi thăm: “ Bây giờ cô ấy thế nào rồi anh?”
“ Thiên Kỳ hiện tại đã qua nguy kịch nhưng vẫn trong tình trạng hôn mê đang ở phòng hồi sức”.
“ Em sẽ về ngay”, dứt lời thì anh cúp máy.
Diệc Thần nhanh tay nhanh chân mặc quần áo vào, đang chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy ga giường có một vệt máu. Anh nhớ lại đêm hôm qua đã cùng Rachel vui vẻ, bây giờ lại không thấy cô đâu.
“ Rachel!... Rachel!”, anh gọi vài tiếng nhưng không nghe cô phản hồi hay xuất hiện. Vì muốn nhanh chóng về lại Thượng Hải thăm Thiên Kỳ nên anh về phòng lấy hành lý và đi ngay lập tức.
Trên đường di chuyển đến sân bay, anh suy nghĩ đến chuyện ân ái đêm qua. Anh cứ ngỡ cô gái đã có kinh nghiệm trước nhưng sự thật vẫn còn là trinh nữ. Rachel cứ lẫn quẫn trong tâm trí, cô luôn là một sự bí ẩn mà anh cứ hoài muốn giải đáp.
Ở trong phòng tắm bước ra, Rachel không thấy anh đâu, cả quần áo cũng mất tăm. Cô biết chắc là anh đã rời đi rồi, nhưng không nói lời nào thế này quả thật có hơi hụt hẫng.
....
Ninh Hinh nhận được tin Thiên Kỳ hôn mê bất tỉnh thì rất vui mừng. Vừa loại được tình địch, vừa có thể trừ khử kẻ sau này có thể mang rắc rối, ngày hôm nay còn gì sung sướng hơn.
Cô hẹn Hắc Minh vào khách sạn quen thuộc, muốn chia sẻ niềm vui này với anh.
Thực ra Hắc Minh đã biết Thiên Kỳ gặp tai nạn, anh đoán chắc chắn kẻ đứng sau gây ra vụ này là Lâm Ninh Hinh. Tuy vậy ngoài mặt anh vẫn phải tỏ ra không biết gì, người phụ nữ này tàn độc đến vậy, chắc hẳn anh không ngoại lệ.
“ Hôm nay em trông có vẻ rất vui, chắc là có chuyện gì rồi đúng không?”, anh giả vờ dò hỏi.
Ninh Hinh nửa kín nửa mở đáp: “ Tôi vừa loại trừ được hai con kỳ đà cản mũi, không ngờ lại dễ dàng đến như thế... Mục đích của tôi sắp thành công rồi, những gì vốn thuộc về chủ nhân nên quay về rồi”.
Hắc Minh vuốt ve mái tóc cô khen ngợi: “ Người phụ nữ của anh đúng thật lợi hại, anh quả không uổng phí say mê em”.
“ Chu Hắc Minh anh sẽ mãi mãi ở bên trong tôi, ngoại tình thật ra cũng thú vị lắm!”, cô hài lòng.
Rồi sau đó chuyện gì đến cũng đến, cả hai ở trên giường mây mưa đến không biết thời gian là gì.
Đến khi xong xuôi thì Ninh Hinh đi về, anh đến bên cửa kính gọi điện cho một người bí ẩn: “ Mọi thứ đã có theo yêu cầu của anh, tôi sẽ gửi ngay”.
Buông điện thoại xuống, anh hướng mắt nhìn qua phía tivi, ở dưới cạnh có gắn một cái camera nhỏ xíu. Những cảnh nóng bỏng của anh và Ninh Hinh đã được ghi lại toàn bộ. Xem như là phòng hờ nếu cô có phản thì anh sẽ dùng đến.
....
Diệc Thần vừa hạ cánh thì ngay lập tức đi đến bệnh viện tìm Thiên Kỳ. Ở bên ngoài Trạch Dương và Tử Kỳ vẫn còn chờ ở bên ngoài, anh hối hả chạy đến: “ Thiên Kỳ thế nào rồi anh? Cô ấy làm sao rồi?”
“ Hiện tại thì hôn mê, bác sĩ đang ở bên trong kiểm tra”, Trạch Dương trả lời.
Bác sĩ đi ra thì tình hình cũng không khả quan là bao nhiêu, người thân có thể vào thăm nhưng mỗi lượt chỉ được một người.
“ Em muốn thăm chị”, Tử Kỳ nóng lòng muốn gặp chị gái.
Cậu mặc áo bảo hộ y tế và khẩu trang đi vào phòng bệnh. Nhìn thấy chị mình nằm hôn mê với các thiết bị máy móc xung quanh mà đau lòng.
Tử Kỳ rơi nước mắt nắm lấy bàn tay cô: “ Chị Thiên Kỳ hãy tỉnh lại đi... Em là Tử Kỳ đây, chị tỉnh lại nói chuyện với em đi mà chị...”.
Ai cũng ngạc nhiên, nhất là Vĩ Thành, anh không ngờ thư ký Triệu lại là người gây tai nạn.
Việc thư ký của mình là người trực tiếp gây ra sự việc nên anh cũng không ngoại trừ là một trong những người bị tình nghi. Vì trước đây An Nguyên từng hợp tác với Hà Thị, cả hai có quen biết, có thể sau đó xảy ra mâu thuẫn và dẫn đến việc trả thù cá nhân.
Sau khi hỏi cung và điều tra, Vĩ Thành quả thật không hề có mâu thuẫn với bệnh nhân và có bằng chứng ngoại phạm rõ ràng. Đang chuẩn bị rời đi thì cảnh sát nhận được tin đã tìm thấy chiếc xe gây tai nạn ở gần bờ sông, bên trong xe có giấy tờ tùy thân của Triệu Mộc Hoa, và một bức thư tuyệt mệnh.
Hiện tại bên cảnh sát đang tìm tung tích của cô ở dưới sông.
Nghe lời trăn trối, rõ ràng đây là một vụ tai nạn không hề đơn giản. Thư ký Triệu và Thiên Kỳ trước đến nay chỉ là biết mặt nhau, không có biểu hiện gì cho thấy họ có xích mích hay ai làm gì ai. Vậy thì có thù oán gì mà đến mức phải hành động ngu ngốc đến thế?
Vĩ Thành đề nghị cảnh sát điều tra rõ, đây nhất định là có người đứng phía sau âm mưu hãm hại Thiên Kỳ.
....
Trên chiếc giường lớn êm ái, Diệc Thần và Rachel vẫn còn đang say giấc nồng. Cô nàng thức dậy với cơ thể mệt mỏi, cô ngước nhìn anh với ánh mắt hạnh phúc.
Khi cô định đưa ngón tay chạm vào anh thì chợt dừng vì nhớ ra lớp trang điểm đã không còn. Nếu để anh thấy mặt mộc của mình thì anh sẽ lập tức nhận ra cô còn thân phận khác là Hà Mộng Dao. Không còn cách nào khác, Rachel âm thầm xuống giường lấy quần áo nằm rải rác dưới sàn và đi vào vệ sinh trang điểm lại.
Điện thoại dưới sàn reo lên, Diệc Thần nhíu mày rồi ngồi dậy tìm điện thoại trong túi quần. Là Trạch Dương gọi đến, anh nhấc máy: “ Em nghe thưa anh hai!”.
Trạch Dương báo tin về việc Thiên Kỳ xảy ra tai nạn giao thông, nghe tin anh tỉnh ngủ, hoảng loạn hỏi thăm: “ Bây giờ cô ấy thế nào rồi anh?”
“ Thiên Kỳ hiện tại đã qua nguy kịch nhưng vẫn trong tình trạng hôn mê đang ở phòng hồi sức”.
“ Em sẽ về ngay”, dứt lời thì anh cúp máy.
Diệc Thần nhanh tay nhanh chân mặc quần áo vào, đang chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy ga giường có một vệt máu. Anh nhớ lại đêm hôm qua đã cùng Rachel vui vẻ, bây giờ lại không thấy cô đâu.
“ Rachel!... Rachel!”, anh gọi vài tiếng nhưng không nghe cô phản hồi hay xuất hiện. Vì muốn nhanh chóng về lại Thượng Hải thăm Thiên Kỳ nên anh về phòng lấy hành lý và đi ngay lập tức.
Trên đường di chuyển đến sân bay, anh suy nghĩ đến chuyện ân ái đêm qua. Anh cứ ngỡ cô gái đã có kinh nghiệm trước nhưng sự thật vẫn còn là trinh nữ. Rachel cứ lẫn quẫn trong tâm trí, cô luôn là một sự bí ẩn mà anh cứ hoài muốn giải đáp.
Ở trong phòng tắm bước ra, Rachel không thấy anh đâu, cả quần áo cũng mất tăm. Cô biết chắc là anh đã rời đi rồi, nhưng không nói lời nào thế này quả thật có hơi hụt hẫng.
....
Ninh Hinh nhận được tin Thiên Kỳ hôn mê bất tỉnh thì rất vui mừng. Vừa loại được tình địch, vừa có thể trừ khử kẻ sau này có thể mang rắc rối, ngày hôm nay còn gì sung sướng hơn.
Cô hẹn Hắc Minh vào khách sạn quen thuộc, muốn chia sẻ niềm vui này với anh.
Thực ra Hắc Minh đã biết Thiên Kỳ gặp tai nạn, anh đoán chắc chắn kẻ đứng sau gây ra vụ này là Lâm Ninh Hinh. Tuy vậy ngoài mặt anh vẫn phải tỏ ra không biết gì, người phụ nữ này tàn độc đến vậy, chắc hẳn anh không ngoại lệ.
“ Hôm nay em trông có vẻ rất vui, chắc là có chuyện gì rồi đúng không?”, anh giả vờ dò hỏi.
Ninh Hinh nửa kín nửa mở đáp: “ Tôi vừa loại trừ được hai con kỳ đà cản mũi, không ngờ lại dễ dàng đến như thế... Mục đích của tôi sắp thành công rồi, những gì vốn thuộc về chủ nhân nên quay về rồi”.
Hắc Minh vuốt ve mái tóc cô khen ngợi: “ Người phụ nữ của anh đúng thật lợi hại, anh quả không uổng phí say mê em”.
“ Chu Hắc Minh anh sẽ mãi mãi ở bên trong tôi, ngoại tình thật ra cũng thú vị lắm!”, cô hài lòng.
Rồi sau đó chuyện gì đến cũng đến, cả hai ở trên giường mây mưa đến không biết thời gian là gì.
Đến khi xong xuôi thì Ninh Hinh đi về, anh đến bên cửa kính gọi điện cho một người bí ẩn: “ Mọi thứ đã có theo yêu cầu của anh, tôi sẽ gửi ngay”.
Buông điện thoại xuống, anh hướng mắt nhìn qua phía tivi, ở dưới cạnh có gắn một cái camera nhỏ xíu. Những cảnh nóng bỏng của anh và Ninh Hinh đã được ghi lại toàn bộ. Xem như là phòng hờ nếu cô có phản thì anh sẽ dùng đến.
....
Diệc Thần vừa hạ cánh thì ngay lập tức đi đến bệnh viện tìm Thiên Kỳ. Ở bên ngoài Trạch Dương và Tử Kỳ vẫn còn chờ ở bên ngoài, anh hối hả chạy đến: “ Thiên Kỳ thế nào rồi anh? Cô ấy làm sao rồi?”
“ Hiện tại thì hôn mê, bác sĩ đang ở bên trong kiểm tra”, Trạch Dương trả lời.
Bác sĩ đi ra thì tình hình cũng không khả quan là bao nhiêu, người thân có thể vào thăm nhưng mỗi lượt chỉ được một người.
“ Em muốn thăm chị”, Tử Kỳ nóng lòng muốn gặp chị gái.
Cậu mặc áo bảo hộ y tế và khẩu trang đi vào phòng bệnh. Nhìn thấy chị mình nằm hôn mê với các thiết bị máy móc xung quanh mà đau lòng.
Tử Kỳ rơi nước mắt nắm lấy bàn tay cô: “ Chị Thiên Kỳ hãy tỉnh lại đi... Em là Tử Kỳ đây, chị tỉnh lại nói chuyện với em đi mà chị...”.