Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Thành mỉm cười, dường như cảm thấy tự hào vì có được huynh đệ như vậy.

“Các hạ nghe thấy, hán tử giang hồ chúng ta, đã không dám hi vọng cuộc sống ổn định, an cư lạc nghiệp xa vời. Ám Phong đường chúng ta không bằng dĩ vãng, nhưng chúng ta vẫn là Ám Phong đường. Chúng ta có vinh quang của mình, chúng ta cũng có những thứ coi trọng hơn sinh mệnh.

Các hạ đã như lòng bàn tay với sự tích của chúng ta, đương nhiên sẽ biết kiêu ngạo của Ám Phong đường là gì. Ám Phong đường ta, từ ba trăm người ở thời kỳ đỉnh phong, cho tới bây giờ chỉ còn mười sáu người. Các huynh đệ còn lại không ai không phải hảo hán tử chết trên chiến trường. Ám Phong đường chúng ta điêu linh, nhưng Ám Phong đường ta, chưa bao giờ có một đào binh hàng tướng. Mời các hạ, tránh ra khỏi chỗ đó!”

Một tiếng vang như sóng, mười sáu người Ám Phong đường rút đao nơi tay, sát ý như sôi.

Trong nháy mắt này, sát ý như hổ lấn át hạn chế sát khí do thanh niên thúc giục, Long Thành lại dung nhập hắc ám.

“Tử Vong Như Phong!”

Tập hợp quyết tâm thấy chết không sờn của mười sáu người Ám Phong đường, phản kháng lực to lớn trước áp lực tuyệt đối, thôi sinh sát khí mạnh hơn thanh niên.

Lần này, rốt cuộc thanh niên không thể dùng thủ pháp tương tự để phá giải Tử Vong Như Phong.

Trong bóng tối, một thân ảnh đột tiến như phi ưng, thanh niên sờ đầu lẩm bẩm nói: “Lần này không thể dùng biện pháp của cao thủ. Một năm trang bức một lần cũng khó sao.”

Đương nhiên Long Thành mặc kệ hắn đang nói thầm cái gì, một đao nhắm ngay yết hầu.

Thanh niên đưa tay, vung về phía hư không, một quyền.

Rầm một tiếng, dường như vật nặng gì đó bị ném xuống nước, đầm nước toé lên ngàn cơn hoa sóng.

Trong khoảnh khắc đó, nắm đấm của thanh niên chuẩn xác đánh vào mặt Long Thành, đánh hắn bay ra ngoài. Bởi vì tốc độ bị đánh bay quá nhanh, không trung bộc phát ra một đám bụi mù, nhưng biểu cảm của thanh niên lại như đánh một con muỗi to.

Thanh niên ảo não nói: “Ôi ôi, hàng bức cách a. Lâu không gặp như vậy, thì ra muốn bộc lộ tài năng a, sao giống như trước kia......”

Long Thành bị đánh rơi xuống nước, nổi lên quát: “Chính là lúc này!”

Mà mười lăm thủ hạ của Ám Phong đường đã tứ tán ra, phân tán đến chỗ mười lăm ngọn đuốc, chia nhau cực nhanh móc châm lửa đốt đuốc.

Thanh niên bất ngờ nói: “Không ngờ bây giờ mà các ngươi vẫn có chủ ý này, rất không tầm thường a.”

Kỳ thực Long Thành đã tính toán thực lực của hai bên, cũng cảm thấy không có phần thắng, cho nên dốc toàn lực vào đốt đuốc, muốn nhìn rõ bộ mặt của người này. Chỉ cần hôm nay có một người trốn thoát, tương lai mới có mục tiêu báo thù.

Ngọn đuốc cháy lên, ánh sáng hàng lâm.

Chiếu sáng không gian đắm chìm trong bóng đêm của mật thất dưới đất, thứ vốn không thấy được, rốt cuộc hiện ra trước mắt mọi người.

Người Ám Phong đường rơi vào trầm mặc, nhưng bọn hắn không nhìn mặt thanh niên, thanh niên đứng ở chỗ bóng tối bên cửa, vẫn không thấy rõ tướng mạo lắm.

Bọn hắn nhìn đồ vật đặt xung quanh mật thất.

Sự hoảng sợ khó diễn tả được đánh tới, Long Thành ngâm trong nước chợt cảm thấy hàn ý kéo tới. Làm ngạnh hán như hắn cũng rùng mình, kinh khủng to lớn như muốn thôn phệ hắn.

Tán loạn trên mặt đất xung quanh, là thi thể, đếm không hết, hẳn là thi thể mới chết hôm qua.

Long Thành thấy thi thể đã quen, số lượng thi thể không phải lý do hắn sợ hãi, hắn cảm thấy kinh khủng, là thân phận của thi thể.

“Phi, Phi Vân vệ......”

Trên trăm thi thể, chất đầy xung quanh mật thất. Lúc đầu còn không cảm thấy, lúc này mới nhận ra mùi máu tanh nơi đây rất nồng, thật là tanh nồng nức mũi.

“Vì sao...... Bọn hắn...... Ngươi giết sạch Phi Vân vệ? Vì sao ngươi giết bọn hắn...... Hơn nữa ngươi làm kiểu gì......”

Những thi thể này, không cái nào Long Thành không quen biết, đây là Phi Vân vệ mà Khổng Đoan tụ tập mười năm mới thành, là đòn sát thủ bí mật dùng để thúc đẩy đại sự, có thể thay thế võ sĩ trên Lục Phiến Thần Cơ Bảng.

“Ngươi, ngươi, ngươi giết sạch Phi Vân vệ? Sao có thể...... Ngươi nhất định có đồng đảng, ngươi cùng......”

“Ta không cần đồng đảng.”

Thanh niên giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve cánh cửa đá trước mật thất cuối cùng.

“Ngươi hỏi vì sao ta muốn giết bọn hắn. Bởi vì những người này cũng mạo phạm, đồ vật ta dùng mệnh bảo vệ.”

Mọi người khẩn trương nhìn hắn, không biết hắn muốn làm gì với mật thất, sợ hắn khinh nhờn thánh địa.

Thanh niên lạnh lùng thốt: “Chính cánh cửa này, giam cầm các ngươi, đúng không?”

Thanh niên đưa bàn tay về phía sau, giận dữ vung một chưởng, tiếng gió lúc xuất chưởng lớn đến lấn át đi tiếng hô hoán hắn dừng lại.

Một đại lực tuyệt thế —— chỗ đến không còn gì —— đánh ra, không ngờ chưởng áp mạnh đến làm cho mặt đá xuất hiện vết nứt, vết nứt kia như bị ngàn vạn thợ thủ công đục muôn vàn đao, đập mọi kiểu mới hình thành.

Long Thành không biết hắn muốn làm gì, nhưng hắn dùng sức đánh lên như vậy, chưởng lực càng mạnh lực phản chấn cũng càng lớn, nghe tiếng gió lúc xuất chưởng, cánh tay hắn há có thể giữ được!

Trong nháy mắt chưởng tiếp xúc với cửa đá, một tiếng vang như nổ tung, vang lên trên cửa đá nặng nề.

Cửa đá ứng thanh chia năm xẻ bảy.

Thanh niên quay đầu lại mỉm cười nói: “Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi tự do.”

Long Thành không nhịn được hô to: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

“Ngươi không biết ta sao?”

Ánh mắt thanh niên nhìn ra xa, dường như hồi tưởng năm đó.

“Năm năm trước từ biệt, hiện đã cảnh còn người mất. Năm đó trên Vô Pháp Vô Thiên nhai, mỗi ngày hai tông chủ tranh cãi không dứt, không ngừng cãi lộn vì xuất thế ẩn thế. Tam pháp vương đều cổ quái. Hắc Liên lục sứ đều có pháp tướng ở nhân gian, không lộ mặt thật. Chỉ có tứ hộ pháp các ngươi kinh doanh giáo vụ, thông minh tài giỏi, ngàn không sai một. Nhưng không ngờ tai họa vừa hàng lâm, các ngươi cũng biến mất trước nhất. Mấy năm nay, ta đi khắp nam bắc cương vực, thành núi Tây Vực, vẫn không tìm được các ngươi, không ngờ đến môn hạ của thượng thư.”

“Ngươi...... Tìm chúng ta? Không! Sao ngươi biết thân phận của ta...... Chuyện ta đảm nhiệm hộ pháp, người trên giang hồ hẳn biết không nhiều mới đúng......”

“Kế thừa đao pháp của lão Đao, trên đời chỉ có bốn người. Dùng thành thục, cũng chỉ có hai người.”

Thanh niên không có hảo ý cười nói: “Dùng vừa thành thục vừa cứng nhắc như ngươi, còn có nhà thứ hai sao?”

Long Thành nghe tiếng hắn, ngày càng nhiều cảm giác quen thuộc lướt qua.

Ngữ khí của hắn...... Dường như thành thục hơn năm đó, nhưng vẻ hài hước này, lại không thay đổi chút nào.

“Chẳng lẽ ngươi...... Không, chẳng lẽ ngài...... Chẳng lẽ ngài là......”

Long Thành cũng không biết mình đang kích động cái gì, nhưng vì dự cảm vạn không được một, gần như không có khả năng thực hiện, lại không tự giác sử dụng tôn xưng.

Người kia chậm rãi đi ra khỏi bóng tối, ánh sáng của ngọn đuốc không ngừng lay động trên mặt hắn, quang ảnh giao thoa, lộ ra một nửa khuôn mặt quen thuộc. Anh tuấn, kiên nghị như năm năm trước, nhưng trở nên thành thục hơn. Thân hình thẳng tắp như kiếm, sau lưng tóc dài như tuyết.

Ngay cả các hán tử Ám Phong đường, cũng nhận ra được.

“Là, là ngài!”

Trong giọng nói, vậy mà có thứ không thể xuất hiện ở những ngạnh hán này —— tiếng khóc.

Minh Phi Chân mỉm cười: “Long hộ pháp, các huynh đệ, đã lâu không gặp.”

Mười sáu người Ám Phong đường ầm ầm quỳ xuống, cùng nói.

“Thuộc hạ tham kiến hộ pháp thần tôn! !”

Minh Phi Chân bịt lỗ tai, mặt nhăn như bánh bao: “Ta vẫn không quen các ngươi lớn tiếng gọi ta như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
18 Tháng tám, 2019 21:40
man như thằng dở hơi thừa sức ko có việc gì làm
Quang Anh Luong
17 Tháng tám, 2019 18:20
Tội lão Phi Chân :)) Vay xã hội đen còn bị chửi :)))
Quang Anh Luong
16 Tháng tám, 2019 18:46
Sankyuu :)))
Hoaqin
16 Tháng tám, 2019 11:12
Đổi tên thôi
Quang Anh Luong
16 Tháng tám, 2019 05:37
Rồi a :v nhưng đổi acc
Hieu Le
15 Tháng tám, 2019 21:50
Bún tái xuất chưa nhỉ
Quang Anh Luong
15 Tháng tám, 2019 17:49
E hèm, đồng chí vất vả rồi ( ^ω^ )
Hoaqin
15 Tháng tám, 2019 16:59
T tài trợ ảnh lão ấy mới làm Văn thì khó, tác thì viết dài, lại không có vip để bù tiền. Phát thuốc free còn lâu lão ấy mới chịu
Quang Anh Luong
15 Tháng tám, 2019 11:08
Tem :)) Mà lão làm gì mà lão Bún tự dưng đổi ý thế? Tưởng lão ấy kiên quyết không chịu dịch phần Xuân thu? :) ?
Quang Anh Luong
14 Tháng tám, 2019 15:47
Thank lão :))
Hoaqin
14 Tháng tám, 2019 10:26
Ok tí ta up cho
Quang Anh Luong
13 Tháng tám, 2019 21:22
Thank lão :)) Đọc bao lần cái truyền thuyết Lục Vương vẫn hài :))
Quang Anh Luong
13 Tháng tám, 2019 18:31
Lão Hoa up hộ ta hai tấm Tân xuân lên tr cv được không? Ta không xem được :((((
minh1912
13 Tháng tám, 2019 00:59
nói mới để ý lão tác có khi cũng viết sắc hiệp =)))
Hieu Le
12 Tháng tám, 2019 20:48
không có gì =)
Hoaqin
12 Tháng tám, 2019 19:44
Mẹ, từ truyền máu mà bẻ thành sex thú được, đến quỳ Chương 122. Long huyết
Quang Anh Luong
12 Tháng tám, 2019 17:39
Nói sao sặc mùi zâm đãng vậy? :v
Quang Anh Luong
12 Tháng tám, 2019 17:38
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
12 Tháng tám, 2019 12:15
:)))
Hieu Le
12 Tháng tám, 2019 06:45
cho xin cái chương lapx chân phụt tinh long vào Y Nhân ở bản cv đê
Hoaqin
11 Tháng tám, 2019 21:01
Cứ tính 1 suất cho Tô Tiểu Tiểu đã =))))))))))
Quang Anh Luong
11 Tháng tám, 2019 16:48
Ta thấy vẫn nên để lão Hoa dịch thì hơn :v Bác có thể xin lão ấy dịch phần Tân xuân trước, nhưng làm chậm tiến độ edit chính truyện thì cấm ai kêu =))))
Quang Anh Luong
11 Tháng tám, 2019 16:47
Ngọc Phi Diên thề đúng là khắc tinh của tiểu sư di luôn :))
Quang Anh Luong
11 Tháng tám, 2019 16:45
Là mẹ hay không còn không rõ đã tính có con rồi :))
Hoaqin
11 Tháng tám, 2019 16:27
Con mang họ mẹ có sao đâu =)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK