Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt giơ đao, thân thể Long Thành bắt đầu tan vào hắc ám, tan rã thành khói đen không thể phân biệt.

Sát ý và đao khí càn quét, kéo theo Tử Vong Như Phong.

Thanh niên giọng nói thảnh thơi, lại không lộ vẻ bất ngờ.

“Vừa bắt đầu đã dùng tuyệt chiêu áp đáy hòm, thật để mắt ta a.”

Lời của hắn tuyệt không tương xứng với động tác, giọng nói du dương, lại tản ra sát khí phô thiên cái địa.

Sát khí này như thần phong ra khỏi vỏ, kiếm quang lóe lên, thoáng qua liền mất.

Bỗng thấy khói đen lập tức hóa thành xác phàm, Long Thành lại hiện thân từ trong bóng tối. Hán tử vốn nên ở ngoài mấy trượng, không ngờ đã giết tới hơn trượng trước người thanh niên. Thân thể Long Thành lăng không, ngay trên đầm nước. Phạm vi vốn nên tung bay sương mù hoàn toàn biến mất, nhưng bây giờ không thể quan tâm phải chăng đã bị phá chiêu, không để ý có thể bị rơi xuống nước. Hắn ngưng thần thu khí, thân thể như chim yến bay loạn, mũi chân đạp trên mặt nước, tạo ra một gợn sóng. Hán tử cường tráng dựa vào lực đạo trong chớp nhoáng này, hóa thân vòi rồng, đao phong vang dội, người đi theo đao. Hình thành một phong bạo cỡ nhỏ, lại phát động công kích từ thấp đến cao ở một góc độ hiểm kỳ.

Cao thủ nổi bật trong mười lăm năm hoàng kim của Ma giáo, chắc chắn có thực lực khiến cái gọi là hảo thủ nhất lưu hiện nay xấu hổ.

Không nói gì khác, chỉ riêng chiêu khinh công tuyệt nghệ ‘Ngưng Hư Độ Thủy’ này, đã khiến không biết bao nhiêu cao thủ võ lâm nhìn mà phát khiếp. Trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ, có thể có tạo nghệ khinh công như vậy, cũng không vượt quá ba người, những người còn lại không thể so sánh. Trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ, khinh công của Đường Dịch coi như không tệ. Nhưng còn kém cảnh giới ‘Phong Hành Thảo Yển’ người trong võ lâm nói đến hơn một bước, càng không nói đến ‘Ngưng Hư Độ Thủy’ cao hơn một tầng.

Đao pháp của Long Thành cũng không phụ thân phận truyền nhân Đao Ma chút nào, một đao này lăng không khởi ý, vốn nên rơi xuống hạ phong. Nhưng hắn không chút hoang mang, lại tiến công từ góc độ khác, nếu có người ngoài ở đây, nhất định phải khen hay một tiếng vì sự dũng mãnh và cơ biến của hắn.

Một đao này tuy lâm thời biến chiêu, lại không thấy vội vàng chút nào, thế công lăng lệ chi cực. Nhưng lúc đao phong quất vào mặt, phong mang sắp tới, động tác của Long Thành ngừng lại.

Thanh niên giơ tay lên, đao chiêu như vòi rồng đột ngột trệ tắc, tay chân không nghe sai khiến, dường như bị người trói tay trói chân, dùng lực từ góc độ khác nhau, phá hủy cân bằng toàn thể của đao chiêu. Bản năng chiến đấu của Long Thành cảm thấy nếu không né tránh, thân thể tự do tiến một bước là thất thủ tay người. Đảo ngược xoáy ra một đao, thân pháp như cá bơi, chân đạp mặt nước, nhảy liền ba lần, trở về chỗ cũ.

Cúi đầu nhìn lại, trên mũi đao, ống tay áo, giày của mình đều có một vết tích tinh tế.

Long Thành kết hợp thể nghiệm tự thân, lặng lẽ nghĩ một lát, nhíu mày nói: “Tơ...... Đây là Thao Huyền Thuật của Phù Tang, không ngờ các hạ là người Đông Doanh quốc?”

“Đây không phải Thao Huyền Thuật, võ công này gọi là Dạ La Thiên Ti, ta mới sáng tạo hai năm gần đây. Nguyên lý có nhiều khác biệt với Thao Huyền Thuật, không cần bố trí cạm bẫy từ sớm. Nhưng đại khái tu luyện khó khăn hơn nhiều. Ta tìm được một truyền nhân không tệ, thiên tư rất tốt, có hình bóng của ta khi còn bé. Đáng tiếc làm người quá chính trực, có lẽ còn phải chờ mấy năm.”

Thanh niên không tiến lên truy kích, trái lại cười nói chuyện trời đất với Long Thành, ngữ khí thân thiết như lão hữu nhiều năm không gặp.

“Còn ngươi? Võ công đao pháp của ngươi, có tìm được truyền nhân tốt không?”

“Không dám.” Long Thành không dám thất lễ, nhìn chằm chằm bóng tối, bàn tay nắm chặt chuôi đao, không dám buông lỏng, “Võ nghệ tại hạ khá tạp, trước khi được ân sư cho phép, không được tự truyền ngoại nhân.”

Thanh niên cười nói: “Ngoại nhân? Có bao gồm mười lăm người trốn sau lưng ngươi không? Đều xuống thôi.”

Long Thành cảm thấy hơi rét, thủ hạ của hắn không nhiều, nhưng đều là tinh anh trong ma giáo. Vừa rồi giao chiến với hoàng thượng thất bại, đương nhiên tùy cơ ứng biến, tiềm ẩn vào Phi Vân đường, lại quay về tìm chủ tử. Nhưng những người này đều là hảo thủ võ công cao cường, nội công có tạo nghệ tương đối, tinh thông ẩn náu chi đạo. Ngay cả Long Thành cũng không chắc bọn hắn có tới hay không, thanh niên này đứng xa hơn lại có thể phát hiện, đây là tu vi nội lực bực nào?

Long Thành thầm nghĩ: Hắn ở xa như vậy cũng có thể nghe rõ nhân số, tu vi nội công như vậy, sợ rằng không thua lão tông chủ năm đó...... Người này còn trẻ, làm sao có thể?

“Xuống thôi, trước mặt phương gia, chúng ta đừng bêu xấu.”

Đến khi Long Thành hạ lệnh, thủ hạ sau lưng mới nhảy xuống từ chỗ tối của bậc thềm, yên tĩnh đứng sau lưng hắn, nhìn nhân số quả nhiên là mười lăm người.

Thanh niên cười nói: “Ngươi còn chưa nói xong. Võ công của ngươi không truyền ngoại nhân, cũng không truyền những người này sao?”

Long Thành cố nén không vui, cao giọng nói: “Bọn hắn không phải ngoại nhân, bọn hắn là hảo huynh đệ đồng sinh cộng tử nhiều năm qua, dù trải qua những ngày liếm máu đầu đao khó khăn, vẫn kiên định không thay đổi, không rời không bỏ. Long mỗ có thể được bất kỳ người nào trong bọn hắn, đã là may mắn suốt đời. Kế ly gián của các hạ, cũng không cao minh. Long Thành tự nhận không phải đối thủ của các hạ, nhưng các hạ có ý nhục ta, Long mỗ không biết tự lượng sức mình, mời các hạ chỉ giáo.”

Mười lăm người sau lưng đồng thời quát lên: “Ám Phong đường mời các hạ chỉ giáo!”

Tuy chỉ có mười lăm người, nhưng âm thanh to như bách thú gào thét, dường như tiếng vọng làm toàn bộ mật thất chấn động.

Ám Phong đường, chính là đường khẩu Long Thành quản lý, chuyên trách công việc sưu tập tình báo. Năm đó cũng tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, nhân tài đông đúc. Lúc thanh danh vang nhất, thủ hạ có hơn ba trăm mật thám. Chỉ là Ma giáo hủy diệt, phong lưu vân tán, bây giờ mười lăm người này, chính là nhân số còn lại của Ám Phong đường.

Nhưng thanh niên vẫn không đổi ý cười: “Ngươi nói không được ân sư cho phép không thể truyền thụ, là nói lão Đao phải không?”

“Lão Đao......”

Các hán tử Ám Phong đường lộ vẻ khó hiểu, chỉ có Long Thành nhớ mang máng, năm đó người quen của Đao Ma —— cũng không có mấy ai —— đều gọi hắn như vậy. Ngoại trừ giáo chủ, hai vị tông chủ, ba vị pháp vương, thì chỉ còn vị đại nhân kia.

Nhưng thanh niên này không thể là một người trong bọn họ.

Tiếng thanh niên kéo mạch suy nghĩ của Long Thành trở về.

“Ngươi biết không? Vì sao Tử Vong Như Phong lợi hại?”

Trong giọng nói của hắn, lộ ra cảm giác quen thuộc không nói ra được, khiến Long Thành càng thêm hoài nghi đôi tai và ký ức của mình.

“Tử Vong Như Phong huyền bí ở chỗ, có thể dùng một lớp đao khí vô hình làm tê liệt thần chí của địch nhân trong một hơi, cộng thêm thân pháp cao minh hơn người, khiến địch nhân sinh ra ảo giác đao thủ hóa thân khói đen. Nếu chiêu này thiếu đi mười phần sát ý thôi động, sẽ không thể tê liệt đối thủ. Vừa rồi ta phát ra sát khí mạnh hơn ngươi, chiêu số của ngươi lập tức tan rã. Năm đó, lúc lão Đao sáng tạo một đao này, ta cũng đã nói nếu đối phương thật là cao thủ, một ý niệm cũng có thể phá, còn không bằng dùng ma đao của hắn. Hắn lại nói, đao pháp của hắn, người ngoài không học được, đây là sáng tạo cho người khác dùng. Thường ngày, thời gian tên kia thân cận heo chó dê bò còn nhiều hơn người, lại có mặt này, ngươi không ngờ đúng không. Một đao này, hắn sáng tạo cho Ám Phong đường các ngươi, nếu ngươi không phát dương quang đại, chẳng lẽ không phụ lòng hắn.”

Long Thành không dám mất cấp bậc lễ nghĩa, khom người nói: “Đa tạ các hạ trần thuật, giải nan đề nhiều năm trong lòng Long mỗ. Nhưng chuyện này can hệ trọng đại, nếu Long mỗ may mắn gặp lại Đao Ma tiền bối, đích thân cung thỉnh giáo ích.”

Thanh niên bật cười nói: “Vẫn muốn tự đi hỏi? Ngươi vẫn không đổi được tính cứng đầu a.”

“Long mỗ còn muốn thỉnh giáo, rốt cuộc các hạ là ai?”

Giọng nói Long Thành hơi nóng nảy, thanh niên này lộ ra quá nhiều tin tức nội bộ của Ma giáo, khó mà tưởng tượng có người ngoài biết nhiều chuyện của Ma giáo như vậy.

“Nhưng bất kể các hạ có quan hệ gì với giáo ta, chỗ các hạ đứng chính là giáo ta...... Mời ngươi rời khỏi chỗ đó!”

Thanh niên lẳng lặng nhìn chăm chú vào Long Thành, không nói một lời. Trong hắc ám, Long Thành không thể thấy rõ dung mạo của hắn, ngay cả vừa nãy tới gần cận chiến, cũng cảm thấy như vậy. Dường như trên mặt hắn có một lớp sương mù nhìn không thấu, khiến người không thể phân biệt dung mạo. Thị lực đặc biệt của Long Thành cũng không thể nhìn thấu.

Nhưng trong hắc ám như vậy, mắt thanh niên lại rất trong, như tinh quang. Hắn lẳng lặng nhìn Long Thành một lát, tiếp một câu.

“Ngươi muốn nói là ‘Thánh địa giáo ta’, đúng không.”

Long Thành đột nhiên nắm chặt chuôi đao, tính cả mười lăm tên huynh đệ sau lưng, trừng mắt nhìn đối phương. Hơn nửa ngày sau mới chậm rãi buông ra, dường như cuối cùng xác định đối phương không có địch ý, mới thăm dò hỏi.

“Các hạ...... Chẳng lẽ là huynh đệ của Ám Nguyệt tông?”

Long Thành thật sự không biết thanh niên này xuất hiện từ đâu, võ công cao cường như vậy, rõ sự vụ của bản giáo như lòng bàn tay, ngay cả chuyện cũ trước đây cũng có thể giải thích. Tuy Long Thành không nhớ trong Ám Nguyệt tông có cao thủ thanh niên như vậy, nhưng ngoại trừ lời giải thích này ra, hắn cũng không nghĩ ra những lý do khác.

“Không, ta không phải.”

Long Thành cảm thấy âm u: Nói cũng đúng, giáo chủ mất tích, lão tông chủ quy tiên, sau đó Ám Nguyệt tông chia năm xẻ bảy, lấy đâu ra huynh đệ cũ. Năm đó nếu giáo ta có thiếu niên cao thủ như vậy, há không trọng dụng.

“Long Thành cô lậu quả văn, không nhận ra đại danh của các hạ. Nhưng nếu các hạ biết nơi đây chính là thánh địa giáo ta, tại hạ khuyên các hạ không nên tiếp tục đứng trước cửa.”

Thanh niên khoanh tay, đầy hứng thú nói: “Nếu ta nói không thì sao?”

Long Thành lẳng lặng nói: “Vậy thì Long Thành còn một hơi, cũng không cho người vũ nhục giáo ta. Nếu các hạ khăng khăng như thế, Long mỗ biết rõ không địch lại, trên dưới Ám Phong đường ta, hôm nay chỉ có chết mà thôi.”

“Ngươi là người trong Ma giáo, nhưng vì nơi này, có thể đầu nhập dưới tay quan viên triều đình.”

Giọng thanh niên có chút trêu tức: “Các ngươi làm việc dưới tay Khổng Đoan, hẳn là làm trái tính tình của các ngươi, sợ rằng sống còn khó chịu hơn chết a.”

Nói xong câu này, trên dưới Ám Phong đường lộ vẻ không cam lòng, hiển nhiên đều cảm thấy hành động của Khổng Đoan rất vô liêm sỉ.

“Những người các ngươi đều có bản sự, đặt trên giang hồ, tất nhiên có thành tựu không nhỏ. Lại lưu lạc thành vũ khí trong tay Khổng Đoan, bị hắn điều khiển như xác không hồn, chỉ vì đồ vật trong cửa này, các ngươi cảm thấy, đáng giá không?”

Câu trả lời có thể nói là không ngạc nhiên chút nào, người Ám Phong đường, không ai do dự nửa điểm, cùng nói.

“Đáng! ! ! !”

Âm thanh lớn chói tai, thanh niên bịt lỗ tai như không quen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
Quang Anh Luong
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
Hoaqin
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =)) Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
Quang Anh Luong
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
tatsuya2712
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
tatsuya2712
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
dpnkbpvn
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
vo danh 2
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic Mời anh em vào xem =)) http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
Quang Anh Luong
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
Hoaqin
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta. Lâu thì 2 tiếng một chương. Tùy vào độ khó và dài nữa =))
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
dpnkbpvn
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
Hoaqin
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
vo danh 2
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
Quang Anh Luong
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
Oebah Habeo
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
toicotoi
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
Quang Anh Luong
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
Alohawow
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK