Lạc Kiếm sơn trang là một môn phái đặc biệt.
Trong chốn võ lâm, phàm là hình thành một phái, nếu không có sẵn cơ nghiệp nho nhỏ, truyền thừa thoả đáng, thỉnh thoảng xuất hiện một hai nhân tài duy trì, dần dần khuếch trương theo thời đại, tỷ như Hàn Sơn tự. Thì sẽ có dị nhân bất ngờ nhảy dù, tự lập môn hộ, rực rỡ hào quang trong võ lâm, giống như Thiếu Lâm tự.
Trong ấn tượng của đa số người, khởi đầu của môn phái võ lâm luôn không thoát ly được khái niệm cố định như ‘Tản mạn’, ‘Lỏng lẻo’, ‘Tùy tính’.
Cho dù là tổ chức bang phái có quy tắc nghiêm ngặt, hay là danh môn chính phái có thanh quy bó buộc, cũng phần lớn bởi vì thủ lĩnh sáng lập liên tục phạm sai lầm, mới cải chính từng chuyện. Mà thực tế cũng là như thế, ví dụ Hàn Sơn và Thiếu Lâm tự. Lúc mới thành lập, tăng nhân trong chùa cũng từng nhiều lần phá giới động võ, nói êm tai là nhậm hiệp hảo nghĩa, nói khó nghe thì là tàn nhẫn tranh đấu.
Bất kể định nghĩa thế nào, lúc mới sáng lập, những môn phái này luôn luôn không thoát phạm trù ‘Tự do tự tại’.
Chỉ có Lạc Kiếm sơn trang, vừa bắt đầu đã không giống quá trình sáng lập của các đại môn phái. Người sáng lập Lạc Kiếm sơn trang phi thường phổ thông, thậm chí phổ thông đến đi trên đường cũng không thể khiến người chú ý. Hắn tầm thường không có gì lạ, thậm chí võ công cũng không biết. Nhưng quy củ lập ra lại nghiêm ngặt rõ ràng, tỉ mỉ hơn đại đa số chính phái võ lâm, còn khắc nghiệt hơn rất nhiều bang phái võ lâm. Hắn thường nói: Người có thể thay đổi, quy củ không thể hỏng.
Hắn chấp hành những quy tắc này với thái độ kiên quyết gần như ngoan cố, không môn nhân nào có thể thay đổi.
Loại tác phong này, thật sự không giống tố chất mà nhân sĩ võ lâm truy cầu tự do nên có.
Mà đáp án cũng rất đơn giản, bởi vì hắn vốn không phải nhân sĩ võ lâm.
Lạc Kiếm sơn trang, lập nghiệp với một gian nhà xưởng đúc binh.
Sóc bản trục nguyên, quá khứ của Lạc Kiếm sơn trang, chỉ là một nhà xưởng nho nhỏ với âm thanh gõ sắt không dứt bên cạnh Thái Hồ. Không biết bắt đầu từ năm nào, cũng không biết người sáng lập ban đầu họ gì tên gì. Bọn hắn chỉ có, quy củ rèn đúc nghiêm ngặt hơn chùa miếu lục lâm và kỹ nghệ không ai ở Giang Nam có thể sánh bằng mà thôi.
Đến khi một học đồ họ Lạc trong nhà xưởng, không chịu nổi yêu cầu khắc nghiệt nơi đây, nửa đêm trộm bí mật rèn đúc của nhà xưởng trốn chạy, chuyện mới có cải biến.
Hai mươi năm trôi qua, nhà xưởng vẫn là nhà xưởng đó, Giang Nam lại có thêm một tòa Lạc Kiếm sơn trang.
Lạc Kiếm sơn trang dùng tốc độ, chất lượng, độ chính xác không ai bằng, chấp nhận đơn đặt hàng của các lộ anh hào giang hồ. Hoả tốc trở thành phong vân nhi trong giới dã binh Giang Nam, quy mô càng lớn mạnh, mỗi ngày người bái sư học nghệ có thể xếp thành mấy chục dặm bên bờ Thái Hồ.
Học đồ họ Lạc đã không gọi là Lạc tiểu nhị, khi đó hắn tên là Lạc Bắc Thần, chính là chú kiếm sư đệ nhất Giang Nam.
Về sau, không có bao nhiêu người biết tung tích của xưởng nhỏ đó. Có lẽ đã đổ nát, có lẽ tất cả mọi người không thủ hộ được quy củ khắc nghiệt đó, hoặc là có người không thể tiếp thu được vũ khí đệ nhất Giang Nam, không phải xuất từ tay chú kiếm sư đệ nhất Giang Nam.
Lạc Kiếm sơn trang đứng vững như thế. Sau khi phát triển, cơ bản giống môn phái khác trong chốn võ lâm. Sau khi kinh lịch mấy trăm năm, cũng trở thành một thế lực lớn của võ lâm.
Nhưng, so với Lư Sơn kiếm quan cũng lấy kiếm nổi danh trên đời, cũng đứng trong Bạch Vương thất quan, Lạc Kiếm sơn trang có khác biệt từ căn bản.
Với Lạc Kiếm sơn trang mà nói, kiếm pháp chỉ là giá trị kèm theo kiếm. Thậm chí ở Lạc Kiếm sơn trang trước kia, không nhiều người quan tâm đến nó. Có thể nói là sản phẩm mới ra đời trong trăm năm qua.
Trong kiếm giới, nếu nói Lư Sơn kiếm quan là ‘Khai sáng nghiên cứu’ và ‘Bảo lưu truyền thừa’, như vậy Lạc Kiếm sơn trang thành lập vì ‘Hoàn thành nhiệm vụ’ và ‘Phát huy sở trường’.
Một là đạo, một là khí, hoàn toàn không thể nói làm một.
Cho nên tới hôm nay, tuy Lạc Kiếm sơn trang có kiếm thủ trứ danh và cao thủ võ công có thể so với Lư Sơn kiếm quan, nhưng số lượng lý luận về kiếm đạo, lại chênh lệch không chỉ gấp mười lần, thấy rõ khác biệt.
Lạc Kiếm sơn trang giải thích là, thứ Lạc Kiếm sơn trang nghiên cứu và khai sáng, không phải kiếm thuật, mà là kiếm khí.
Từ chuyện Chú Luyện phòng của Lạc Kiếm sơn trang lại có thể ngang vai ngang vế với Kiếm phòng đại biểu cho gia chủ Lạc gia, đủ chứng minh sự coi trọng của Lạc Kiếm sơn trang với rèn đúc.
Nhưng trong Chú Luyện phòng của Lạc Kiếm sơn trang, phải chăng đến nay vẫn có thể nghe thấy tiếng gõ sắt đơn điệu nhưng êm tai đó, sẽ là bí ẩn mà ngoại trừ Lạc gia, ai cũng không biết.
—— Trích từ << Bí văn sáng lập Lạc Kiếm sơn trang · Hắc Bạch Giám >>
************
“Tư Mệnh thay mặt gia phụ gia thúc, cảm ơn hai vị đại giá quang lâm. Mấy ngày này Tư Mệnh vẫn ở trấn Tàm Hồ, chỉ cần Luyện nữ hiệp muốn, nguyện làm dẫn đường.”
“Lạc huynh nói gì vậy, tiểu muội cảm ơn thay sư phụ sư tỷ, mời.”
“Mời.”
Đêm đã dần dần đen, ngoài cửa một gian tiểu viện lịch sự tao nhã ở trấn Tàm Hồ, thiếu nữ áo lục đoan trang mỹ mạo tiễn biệt thanh niên lễ phép nghe tin tới cửa bái phỏng.
Thanh niên rất có cấp bậc lễ nghĩa, liên tục từ biệt khách quý, mới thật sự lên kiệu rời đi.
Thanh niên này tuổi không lớn lắm, lại lão luyện thành thục. Tên hắn là Lạc Tư Mệnh, chính là người chủ sự của Lạc Kiếm sơn trang hiện nay, Lạc gia tứ công tử.
Lần gặp mặt vừa nãy không tính là vui mừng, cho dù hai vị nữ hiệp của Ngô Đồng Kim Vũ hiên ôn nhã hữu lễ, nhưng sự lạnh lùng và căm thù dưới ngữ khí bình thản và cung kính, lại là không nói một lời cũng hiểu rõ ràng.
Lạc Tư Mệnh nhẹ nhàng bóp mi tâm, cảm thấy hơi đau đầu.
Tuy Tử Ngô Đồng chưởng môn lâu không quản, nhưng tính nàng hà khắc mạnh mẽ, xưa nay không thích có người khoe khoang võ công binh khí trước mặt mình. Tuy không nói rõ là ai làm, nhưng một cây Thanh Cương Hàng Ma trượng đưa đến Ngô Đồng Kim Vũ hiên bị người dùng thủ pháp nặng chấn thành ba đoạn, cũng cho thấy thái độ của Ngô Đồng Kim Vũ hiên trong chuyện này.
—— Cũng được, đến ngày Luyện Thần Chú Hội, tự có cơ hội làm sáng tỏ hiểu lầm.
Lạc Tư Mệnh suy nghĩ như vậy, cuối cùng cuộc tụ hội hôm nay cũng có kết thúc. Hắn nghênh đón hai người Khuông Lăng, cộng thêm hai vị nữ hiệp của Ngô Đồng Kim Vũ hiên. Một số nhân vật trọng yếu đã đến, cũng làm hắn hơi yên tâm.
Nhưng vừa định buông lỏng, trong đầu lại không tự chủ được, nhớ tới cô nương hôm nay vớt từ trong sông lên, người có ánh mắt như thần phong ra khỏi vỏ, tướng mạo lại kiều mị động lòng người.
Không nhịn được tim đập nhanh một nhịp.
—— Ta, ta đây làm sao vậy? Tâm thần không yên, chẳng lẽ là luyện khí xảy ra sự cố.
Lạc Tư Mệnh xưa nay thận trọng bèn tĩnh tọa trong xe, vận khí trọn vẹn ba lần, xác nhận không có điềm báo tẩu hỏa nhập ma, mới hơi an tâm.
Xe ngựa đi về phía trước, cuối cùng cũng đến một gian nhà lớn hắn đang ở.
Lạc Tư Mệnh đi vào viện tử, tìm được quản gia đã hỏi: “Vị cô nương hôm nay đâu?”
“Trong phòng trọ ở hậu viện, Ngạo Tuyết đang chăm sóc.”
Lạc Tư Mệnh nhớ tới thương thế của cô nương kia nặng nề, võ công của Ngạo Tuyết có mạnh hơn nữa, nội công chưa hẳn thâm hậu, nghĩ tới nghĩ lui không yên lòng, vẫn đi đến phòng trọ ở hậu viện.
Một nữ lang xinh đẹp ước chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi đang ngồi bên giường. Làn da của nàng trắng như tuyết, ngũ quan thanh tú, mặc một bộ áo đen, phía sau có một thanh trường kiếm mặc ngọc cực kỳ chói mắt. Tuy nàng đang chiếu cố bệnh nhân, nét mặt không giận không vui, không có cảm giác mệt nhọc không chịu nổi, nhưng cũng không có sự ấm áp quan tâm, khiến người không nhìn ra ý nghĩ trong lòng nàng.
“Thiếu gia.”
Ngạo Tuyết thấy thiếu gia xuất hiện, đang muốn đứng dậy hành lễ.
Lạc Tư Mệnh nhấc tay ngăn cản, muốn nàng không được to tiếng, dường như lo lắng nữ tử đang mê man sẽ nghe thấy.
“Thương thế của thụy cô nương có khởi sắc không?”
Từ khi được cứu lên, cô nương này vẫn luôn mê man không dậy, Lạc Tư Mệnh không biết nàng họ gì tên gì, bèn cho nàng một danh hào thụy cô nương.
Ngạo Tuyết cúi đầu nói: “Vẫn không thấy khá. Hô hấp có lúc cấp bách có lúc nhẹ nhàng, có lúc thân thể nóng dọa người, có lúc lại giống rơi vào hầm băng. Gần giống tình hình tẩu hỏa nhập ma, tiểu tỳ không dám ngông cuồng truyền chân khí điều trị cho thụy cô nương.”
Lạc Tư Mệnh trầm ngâm nói: “Ta đã mời danh y cho nàng, không bao lâu sẽ tới. Ta xem khí độ của vị cô nương này, lai lịch phải bất phàm. Ngươi tránh ra chút.”
Ngạo Tuyết không biết thiếu gia muốn làm gì, bèn ‘Hả?’ một tiếng.
Gương mặt tuấn tú của Lạc Tư Mệnh ửng đỏ, ho khan một tiếng nói: “Chuyện khẩn cấp, ta cũng biết chút kỳ hoàng chi thuật. Trước tiên xem cho thụy cô nương. Đây là chẩn trị cứu mạng, về phần nghi ngờ nam nữ...... Tạm thời cũng không quản được nhiều như vậy.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =))
Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta
Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác
Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK