"Đây là Thiên Nữ Thần Châm trong Ngọc Nữ Kim Châm Thập Cửu Kiếm, các hạ lưu ý!"
Nói xong câu đó, khí thế của Giả Vân Phong lập tức khác biệt. Cánh tay duỗi thẳng tắp, một kiếm độc chỉ, phương thức phát lực hoàn toàn khác với võ học bình thường. Tiền bối Hoa Sơn sáng tạo Ngọc Nữ Kim Châm Thập Cửu Kiếm là vị quái nhân, thường có những tác phẩm rất hão huyền, chiêu Thiên Nữ Thần Châm này là một trong số đó.
Chiêu này không chú trọng kiếm chiêu, mà là kiếm khí. Mũi kiếm trực chỉ đối thủ, mang theo kiếm khí như nước lũ chảy ngang bao phủ đối phương. Lúc đối phương không thể phỏng đoán mới xuất kiếm.
Trước hôm nay, Giả Vân Phong mười phần không thích chiêu này, bây giờ dùng ra lại cảm thấy nhịp nhàng ăn khớp, lúc này mới minh bạch tâm cảnh của vị tiền bối năm đó.
Hồng Trang công chúa hô: "Chiêu thứ chín!"
Minh Phi Chân lộn nhào sang bên cạnh, thoát ra khỏi vòng vây của kiếm khí Giả Vân Phong. Hắn vừa tránh được, vị trí ban nãy lập tức bị một đạo kiếm khí như miệng rắn độc tìm đến, hung hăng cắn vỡ lan can bạch ngọc.
Pha né tránh này mạo hiểm vô cùng, thấy thế Hồng Trang công chúa hít vào một hơi khí lạnh. Nàng cũng không rõ vì sao vị hiệp sĩ này muốn để loại người như Giả Vân Phong công trước mười chiêu. Mà lại, dường như kiếm thuật của Giả Vân Phong được đề cao trong tỷ đấu. Chiêu thứ nhất của hắn chính là thần lai chi bút. Sau đó, dường như trong mỗi chiêu mỗi thức đều bao hàm diệu giải của kiếm thuật, như một bản kiếm phổ tinh diệu. Từng chiêu từng thức rõ ràng, mạch lạc, mơ hồ có phong phạm của một đại tông sư. Loại chuyện này, Hồng Trang công chúa cũng chỉ thấy trên người sư phụ nàng, không nghĩ tới Giả Vân Phong cũng đến cảnh giới này.
Đây là cảnh giới mà đỉnh tiêm cao thủ mới có.
Loại cao thủ này không nhiều, cho dù thời thế hiện nay võ phong cường thịnh, nhân tài xuất hiện lớp lớp, cũng tuyệt đối không quá trăm người.
Mà vào giờ khắc này, Giả Vân Phong đột phá cực hạn bản thân, tấn thân vào hàng ngũ đỉnh tiêm cao thủ. Cho dù chỉ còn hiện tại, hắn cũng là một kiếm thủ đương thời khó cầu.
Lúc đầu Minh Phi Chân đứng đối mặt với Giả Vân Phong, phía sau là đám người hoàng thượng. Mà bây giờ đã một mạch đánh tới lan can ngọc ngoài Ngự Thư phòng, cũng bởi vì Minh Phi Chân không ngừng né tránh, hai người đã di chuyển khoảng cách không ngắn. Minh Phi Chân nhảy lên lan can bạch ngọc, lợi dụng tình thế khinh công Giả Vân Phong không bằng mình để tạo thời cơ.
Vốn là ý kiến hay, nhưng trước mặt Giả Vân Phong hôm nay lại không hề có tác dụng. Hậu quả chính là chiêu thứ chín của Giả Vân Phong vẫn bức Minh Phi Chân rơi xuống.
Ngũ phong kiếm pháp lấy năm ngọn núi của Hoa Sơn làm tên, theo thứ tự là: Triêu Dương, Lạc Nhạn, Liên Hoa, Ngọc Nữ, Vân Đài. Giả Vân Phong mới dùng một lượt Hoa Sơn ngũ phong kiếm thuật, cũng chỉ còn Thương Long Kiếm Pháp mà chưởng môn mới có tư cách tu tập chưa dùng.
Chỉ thấy, trên thân kiếm của Giả Vân Phong sương mang bao phủ, khí kiếm dung hợp cùng Thiên Ngoại Phong, phong mang được nội lực thúc giục đến cực hạn. Một kiếm này chính là chiêu cuối cùng mà Giả Vân Phong muốn dùng để phân ra thắng bại.
Con mắt dưới mặt nạ của Minh Phi Chân không hề chớp nhìn hắn, đếm: "Chiêu thứ mười."
"Nhận lấy cái chết!"
Hàn quang sáng chói trên thân Thiên Ngoại Phong đột nhiên cứng lại, tối xuống. Sáng tối giao thế đột ngột như thế, không ít người quan chiến chợt cảm thấy mờ mắt, mắt mở như mù. Cho dù mở mắt nhìn, bọn hắn cũng không thấy cái gì.
Kiếm quang của Giả Vân Phong ảm đạm, thân ảnh phiêu hốt, phảng phất tan vào trong hắc ám. Minh Phi Chân đứng bất động. Đột nhiên thấy thanh mang chợt hiện trên thân một thanh kiếm, hóa thành trăm đầu thanh xà bò đến từ khắp nơi.
"Ma Ảnh Phân Quang!"
Giả Vân Phong lại dùng một chiêu Ma Ảnh Phân Quang. Kiếm khí tung hoành, sáng tối lập loè bất định. Nhân ảnh chui vào bóng tối của phong tuyết, sau một khắc bỗng hiện thân bên người Minh Phi Chân, kiếm đã ép tới lồng ngực. Minh Phi Chân vội thi triển thân pháp lui lại, Giả Vân Phong cũng không truy kích, nhảy lên chui vào hắc ám, Thiên Ngoại Phong lại đánh tới từ bên gáy Minh Phi Chân.
Tất cả mọi người ở đây đã nhìn ra, võ công Giả Vân Phong đột nhiên mạnh lên, hơn xa trước kia. Hắn vừa dùng một chiêu Ma Ảnh Phân Quang để chế ngự mọi người, ký ức vẫn còn mới mẻ. Nhưng khi đó Ma Ảnh Phân Quang tuyệt không kỳ dị khó lường, xuất quỷ nhập thần như bây giờ. Lập ý của chiêu thức cao hơn lúc trước không chỉ một bậc.
Ma Ảnh Phân Quang vốn là kiếm thuật ám sát. Giả Vân Phong chê kiếm pháp này úp úp mở mở, chỉ chọn dùng chiêu thức phức tạp của nó. Dựa vào tu vi kiếm thuật cùng tuyệt kỹ khí cơ cảm ứng của hắn, xuất ra cũng đích thực làm cho người khó mà ngăn cản. Nhưng ám sát kiếm chính là ám sát kiếm, thay đổi như thế, uy lực nguyên bản cũng mất đi không ít.
Bây giờ, lĩnh ngộ đối với kiếm pháp của Giả Vân Phong đã cao hơn một tầng. Tuân theo kiếm ý nguyên bản, một sáng một tối xuất thủ, cưỡng bức Minh Phi Chân tránh trái tránh phải. Giả Vân Phong liên tục thi diệu, dần dần khiến Minh Phi Chân khó mà né tránh. Dồn hắn vào vị trí không thể tránh nữa.
Nơi xa, đột nhiên thanh âm lành lạnh của Hồng Trang công chúa truyền đến.
"Cẩu tặc muốn làm cái gì!"
Chỉ thấy một sát thủ đứng gần Minh Phi Chân, đột nhiên rút kiếm bản rộng sau lưng ra, một kiếm đâm vào lưng Minh Phi Chân.
Dường như trên kiếm của hắn bôi một lớp sơn, không hề phản quang, nhưng trường kiếm rung lên như long ngâm, dường như nội lực không thua Nam Tuấn Phi. Hẳn là thủ hạ mạnh nhất của Giả Vân Phong. Người này chợt tập kích từ sau lưng Minh Phi Chân, lại dám rung kiếm ra tiếng, đó là nắm chắc ở góc độ này Minh Phi Chân không dễ né tránh. Hơn nữa thân kiếm của hắn rộng lớn, không thích hợp vô thanh vô tức đánh lén.
Trước khi Hồng Trang công chúa nhắc nhở, Minh Phi Chân đã lưu ý trong lòng, lập tức nghiêng người tránh thoát. Sát thủ kia lại rất linh hoạt, kiếm phong vẽ nửa vòng tròn, một kiếm vẩy lên, vung thẳng vào yết hầu Minh Phi Chân.
Lúc này, ám sát kiếm của Giả Vân Phong tới từ bên cạnh, tả hữu giáp công với thủ hạ kia. Minh Phi Chân vốn ở góc chết, không thể tránh được.
Hai điểm hàn tinh gần trong gang tấc, tim người xem đều nhấc đến cổ họng!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, tay trái Minh Phi Chân đột nhiên giơ lên với tốc độ như Thiên Ngoại Phong, trước khi mũi kiếm đâm vào yết hầu mình, một ngón tay gảy lên. Khí kiếm bao phủ Thiên Ngoại Phong, lại bị một chỉ chấn của Minh Phi Chân nâng lên vài tấc. Tay trái đẩy Thiên Ngoại Phong văng ra, lại hạ xuống đặt lên lợi kiếm chậm hơn Giả Vân Phong một bước, người kia chỉ cảm thấy như một khối cự thạch ngàn cân đột nhiên rơi xuống thân kiếm, lực cánh tay không cầm giữ được, mũi kiếm không khỏi lao xuống.
Hai thanh kiếm một lên một xuống, tạo ra khe hở cực kỳ nhỏ bé, Minh Phi Chân cười ha ha một tiếng, nhảy ra khỏi sát trận vốn vô pháp trốn thoát.
Lúc này, mọi người nơi xa mới thở ra một hơi dài.
"Ta nên cảm tạ ngươi."
Minh Phi Chân đứng cách Giả Vân Phong ba trượng, hít một hơi thật sâu, phảng phất đang hưởng thụ bầu không khí vào giờ khắc này, nở nụ cười hoài niệm.
"Ngươi cho ta cảm giác chiến đấu thật sự. Mấy năm qua, ngươi không phải đối thủ mạnh nhất ta gặp, nhưng đây là lần đầu tiên có cảm giác thân ở thực chiến. Coi như không tệ."
Một kiếm tất sát của Giả Vân Phong không thể giết Minh Phi Chân, nhưng cũng không mười phần tức giận. Hôm nay tu vi hắn tiến nhanh, sớm đã không để thắng bại một chiêu trong lòng. Minh Phi Chân có mạnh hơn nữa, cũng chẳng qua mạnh hơn mình lúc trước một chút, nhưng so với mình bây giờ. Giả Vân Phong không cảm thấy mình có lý do để thua bởi hắn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK