Lăng công tử và đại hán dùng đao cảm thấy bước chân bất ổn. Cao thủ như bọn hắn, há lại để người tuỳ tiện bắt được hạ bàn, nhưng Thọ lão đức cao vọng trọng, võ công cũng thần diệu. Nếu có thể, hai người đều không muốn là địch của Thọ lão, đành phải thu tay.
Thọ lão nghiêm mặt nói: “Lăng công tử, Liệt đại hiệp, hai vị đều là nhân vật có mặt mũi ở Giang Nam. Chúng ta kết bạn lên đường, vì chuyện gì? Chính vì biết lần đi Hồ Châu này ắt sẽ long đong, muốn tập hợp lực lượng của chúng ta, giảm bớt một ít tranh chấp không cần thiết trên đường. Có lẽ mấy vị này không có ác ý, sao chúng ta phải chủ động khơi mào tranh chấp. Hai vị còn nhớ mục đích của chuyến đi Hồ Châu này không?”
Nghe Thọ lão nói như vậy, hai người đều lộ vẻ suy nghĩ sâu xa. Bọn hắn đi Hồ Châu có mưu đồ quá lớn, đích thực không phải lúc tàn nhẫn tranh đấu.
Lăng công tử chắp tay nói: “Thọ lão dạy phải, vãn bối suy nghĩ không chu đáo, vất vả Thọ lão chỉ điểm.”
Hán tử họ Liệt thì ha ha cười nói: “Tiểu tử, lần sau đánh tiếp. Ngươi không dùng thương, có lẽ còn mạnh hơn.”
Đường Dịch lại cảm thấy hơi thất vọng, cau mày như chưa đánh đủ.
Thọ lão cười nói với hoàng thượng: “Nếu thế, còn mời vị tiên sinh này cho mấy người lão phu biết, các ngươi tới từ môn phái nào, vì sao muốn đi Hồ Châu? Tuy lão phu nhìn ra nội công của các ngươi không phải con đường yêu tà, nhưng lai lịch của quý thuộc thật sự phức tạp. Thứ cho lão hủ vô năng, nhìn không được rõ.”
Bì Tịch Hạ kêu lên: “Đúng a! Thọ lão nói rất đúng, rốt cuộc các ngươi là ai, vì sao muốn đi Hồ Châu, đây mới là mấu chốt của vấn đề.”
Hoàng thượng nghe vậy ngẩn ra, hắn lấy cớ áp tiêu đi Hồ Châu, chẳng qua là làm dáng cho ngoại nhân nhìn. Nhưng những người này đều là lão giang hồ, nếu nói áp tiêu tất nhiên phải kiểm nghiệm tiêu hóa. Bọn hắn cũng không mang tiêu hóa gì, rương lớn theo xe đều chứa đao thương giáp nhẹ. Nếu những thứ đó bị lật ra, hoàng thượng thật là hết đường chối cãi. Không bị coi như buôn lậu vũ khí mới lạ.
Đang vắt óc suy nghĩ trả lời thế nào, Lăng công tử cười lạnh nói: “Ngay cả nói láo cũng không biết. Không bằng trực tiếp thúc thủ chịu trói, bớt chịu đau khổ.”
Hoàng thượng còn chưa lên tiếng, một giọng nói tức giận vang lên trên nóc nhà: “Xú tiểu tử! Đừng khẩu xuất cuồng ngôn! Ngươi xem chiêu này! !”
Chợt nóc nhà chấn động kịch liệt, sau đó cạch cạch, không biết là tiếng thứ gì đứt gãy, chỉ thấy nóc nhà bắt đầu rơi xuống. Thì ra Long Tại Thiên dẫn Diệp Lạc chạy lên nóc nhà, hai người bọn họ tìm đúng vị trí, đồng thời phát kình đập gãy xà nhà, nửa nóc nhà nối với xà nhà rơi xuống chỗ đám Lăng công tử! Bất ngờ không kịp chuẩn bị, khả năng một kích thu thập đối phương cực cao.
Long Tại Thiên quát: “Vì thắng lợi!”
Đám hoàng thượng lại trợn mắt há mồm lần nữa......
Trong lúc nguy cấp, chỉ nghe cô nương một mực không lên tiếng lạnh lùng nói: “Muốn chết.”
Cô nương có dung mạo lạnh lùng này mặc áo xanh, ăn mặc đoan trang, lại không che được bả vai mượt mà, cổ dài như hạc, vòng ngực hơi phồng lộ vẻ lung linh bay bổng. Đường nét thon thả, có sự trơn bóng độc nhất của thiếu nữ tuổi xuân. Cặp đùi đẹp khỏe khắn, vừa mảnh vừa dài tỏa ra khí tức thanh xuân, quấn trong váy, kéo thành đường cong động lòng người. Nàng có gương mặt hạt dưa trắng như tuyết, ngũ quan đoan chính, rất xinh đẹp, quả nhiên là mỹ nhân phôi.
Nhưng người xinh đẹp như thế, vừa xuất thủ, lại là long trời lở đất chi thế.
Chày Kim Cương vung về phía sau, kình phong cực mạnh, sinh ra khí lưu kèm theo hấp lực cường đại, hút cho cái bàn trong phòng nghiêng đông ngả tây, có thể so với động gió. Chày Kim Cương chỉ vung ra sau đã có uy thế như vậy, uy lực có thể nghĩ.
Nàng vung nhanh Chày Kim Cương về phía trước, kim quang lượn vòng ra, chày chưa tới chỉ kình phong đã cảm thấy không thể đỡ. Nghe thấy tiếng gió nổ tung, cự lực như bẻ cành khô đâm vào xà nhà đang rơi xuống, thậm chí đánh xà nhà to lớn sang bên kia, vọt tới bên chân hoàng thượng. Trụ lớn tổn hại, gần như thành rác rưởi, mảnh ngói mảnh vỡ bay múa, mang theo kình khí cường liệt, đâm cho các võ sĩ liên thanh kêu đau.
Long Tại Thiên trên nóc nhà choáng váng. Hắn vốn muốn lập công chuộc tội, nhất chiến công thành. Ai ngờ đối phương có thiếu nữ chiến tướng hào dũng thần lực như thế.
Cô nương kia nhẹ nhàng lườm Long Tại Thiên, thần quang trầm tĩnh, như có thực chất, lãnh đạm nói: “Bản sự không được, mất mặt xấu hổ.”
Lăng công tử vừa bị nóc nhà rơi xuống doạ ngã, mất uy phong trước mặt mọi người, lại có mối hận gãy mũi từ trước. Thù mới hận cũ hợp làm một, tức giận trong lòng, cắn răng nói: “Thọ lão, đây là bọn hắn khiêu khích sinh sự! Người tới, cuộc chiến hôm nay, không thể không đánh!”
“Cái gì đánh? Đánh cái gì? Lại còn không thể không đánh?”
Ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng thong dong đến muốn ăn đòn.
Tiếp theo, thấy một thanh niên cao lớn khác thường hiện thân ngoài cửa. Thanh niên cao lớn này mặc một bộ vải thô, bước chân thư thả, ngửa mặt lên trời, có vẻ vênh vênh váo váo. Lại ôm một thiếu nữ đang không ngừng phản kháng, gương mặt xinh đẹp ửng hồng, có thể xưng quốc sắc, cười ha hả đi vào.
“Ta nói, sao các ngươi ầm ĩ thế a. Lão tử bị các ngươi quậy cho không ngủ được. Ta nói Lý lão sư a, những người này là ai. Phải chăng không để cậu ấm đệ nhất Lạc Dương —— Chung...... Minh ta trong mắt a.”
Lăng công tử nói: “Cậu ấm đệ nhất Lạc Dương?”
Ngay cả hoàng thượng cũng nói: “Chung Minh?”
“Không dám nhận, chính là tại hạ.” Thanh niên nở nụ cười tự tin, chắp tay nói: “Bản nhân chính là cậu ấm Chung Minh, người giang hồ xưng —— cậu ấm có tiền đệ nhất phía nam của phía bắc, phía bắc của phía nam, phía đông của phía tây, phía tây của phía đông Lạc Dương —— lại xưng là tiểu Minh Minh, ra mắt chư vị. Ta chính là người ủy thác bọn hắn áp tiêu, các vị muốn hỏi gì, cứ tới đi.”
Thì ra là nhi tử ngốc nhà địa chủ, tiểu Minh Minh Minh mang theo tiểu thiếp thứ ba Tô Tiểu Tiểu lên sàn!
Lăng công tử suy nghĩ nói: “Phía bắc của phía nam, phía nam của phía bắc, phía tây của...... Thế này không phải Lạc Dương sao! Hạt xú bần!”
Hoàng thượng nhíu mày thấp giọng nói: “Minh Phi Chân, ngươi quậy cái quỷ gì, nơi này đều là cao thủ, ngươi đừng ra mặt bừa.”
Nhưng Minh Phi Chân cười không đáp, sầu chết hoàng thượng.
Đại hán họ Liệt chỉ vào quần áo của Minh Phi Chân cười nói: “Ngươi là cậu ấm? Cậu ấm ăn mặc như vậy, thật là hiếm thấy ha ha ha ha.”
Minh Phi Chân nhếch miệng cười một tiếng: “Vẫn không hiếm thấy bằng khăn đỏ một chữ đao Liệt Thương —— Liệt đại hiệp a.”
Nụ cười của Liệt Thương chợt tắt, nghiêm mặt nói: “Ai nói cho ngươi tính danh của ta?”
Minh Phi Chân nhún vai nói: “Bản thiếu gia giao du rộng lớn, há không biết đại danh của ngài. Liệt đại hiệp ngài một tay Liệt Ám Đao đánh khắp Sơn Đông, bây giờ lại chạy tới Giang Nam tham gia náo nhiệt. Không phải làm anh hùng Giang Nam ưu sầu sao?”
Liệt Thương tới Giang Nam vốn định bảo trì ít xuất hiện, không ngờ bị người gọi ra thân phận, không biết nói gì.
Bì Tịch Hạ lại nói: “Ta nhận ra ngươi, ngươi là thiếu gia ngốc hát đối với tiểu nhị lúc vào cửa!”
“Mẹ nó, ngươi mới là đồ ngốc!”
Hạ môn chủ kinh ngạc nói: “Thật có chuyện này? Nếu thế người này quả nhiên là......”
Hoàng thượng thấy Minh Phi Chân có thể nói toạc ra thân phận Liệt Thương, xem ra hắn thực sự tự tin. Nghĩ đến bịa chuyện là điểm mạnh của người này, bèn nhắm mắt nói: “Không sai, vị này đúng là thiếu gia của chúng ta. Chúng ta áp tiêu của hắn.”
Nhưng đám người Liệt Thương vẫn hơi hoài nghi: Trông keo kiệt như chưa bao giờ thấy bạc? Cũng gọi là cậu ấm?
Minh Phi Chân chịu ánh mắt hoài nghi của mọi người, không ngần ngại ôm chặt tam di thái trong ngực, thân mật nói: “Tới, Tiểu Tiểu, thơm một cái.”
Tiểu Tiểu cô nương không phối hợp chút nào, còn quạt một bạt tai, nói: “Lăn! Ta là nam!”
Hoàng thượng nghe thấy khẽ nhíu chân mày, đám người Liệt Thương trợn mắt há mồm.
Chỉ có Lăng công tử lưu lại trong lòng, thấy vậy khẽ phẩy quạt xếp, nheo mắt lại: Ừm, tuyệt bích này là cậu ấm, biết chơi, biết chơi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng mười một, 2018 00:59
Liên quan đến em tuyết chăng
12 Tháng mười một, 2018 19:09
ngày nhỏ thì tỏ ra băng lạnh thêm tí trung nhị lại còn thất tình giờ thì như cá chết lại tham tiền thay đổi 180 độ luôn
12 Tháng mười một, 2018 18:25
quan trọng là khí chất :v
Chứ đen với trắng tùy theo nội công sử dụng cũng khác rồi mà.
VÍ như dùng Hàn Băng thì thành trắng, Thuần Dương thì thành đỏ :v
12 Tháng mười một, 2018 14:36
Có bác nào dùng QT 2013 mà bị hiện tượng lẹm chữ khi bôi đen từ có chữ đ, y vv không?
Lắm khi bôi lệch từ khó chịu quá :(
12 Tháng mười một, 2018 14:04
mé lúc thì tóc đen lúc thì tóc trắng đổi màu tóc do vận công hay hóa trang nhỉ
12 Tháng mười một, 2018 14:02
người khiến cho phi chân lão đệ quyết định thoái ẩn giang hồ đó
12 Tháng mười một, 2018 07:33
khả năng là gia nhập vô pháp vô thiên nhai vì gái khá cao
11 Tháng mười một, 2018 23:18
15, 16 tuổi đã thất tình
Không rõ là lúc đó đã xong Vô Pháp Vô Thiên nhai chưa
Nếu là sau VPVT thì có lẽ Tuyết là người Thần Nguyệt giáo, còn không phải thì chịu =))
11 Tháng mười một, 2018 23:12
Chắc là người yêu gì đó của main =))
11 Tháng mười một, 2018 19:18
hóa ra ngày nhỏ phi chân tóc bạch kim thêm tí trung nhị tỏ ra lạnh lùng thờ ơ thất tình bảo sao giờ xuống núi không mấy người nhận ra khí chất thay đổi 180 độ thế cơ mà
11 Tháng mười một, 2018 18:33
Cứ nhẹ nhàng thi thoảng lại chọc cười như này thì thật tốt :))
Bác cv làm tốt quá làm mình ngại đọc từ bản raw thô :))
11 Tháng mười một, 2018 17:46
tuyết là ai nhể?
11 Tháng mười một, 2018 17:03
Main mà ra từ đầu, mỗi đứa một vả thì làm gì có truyện bác =))
11 Tháng mười một, 2018 16:55
Main giống saitama nhỉ, người khác đánh nhau còn mình thì dạo chơi loanh quoanh.
Chắc đợi đánh gần xong mới chịu ra mặt.
11 Tháng mười một, 2018 15:46
Các bố đọc lại hộ cái, công chúa là Nga Mi chiến. Nga Mi chiến thì đếch sợ ai
11 Tháng mười một, 2018 13:43
lúc phi chym 14 15 tuổi đã có võ công ngang ngửa chưởng môn hoa sơn rồi. sao không bảo vô lý đi.
11 Tháng mười một, 2018 13:18
bác nên nhớ chính Hoàng Thượng võ công cũng khá cao nha và độc chiêu trị thương gia truyền nữa.
11 Tháng mười một, 2018 13:01
So kiểu này thì dàn nhân vật chính trong kiếm hiệp vứt hết :)) Đoàn Dự, Hư Trúc, Vô Kỵ toàn đám nhóc vắt mũi chưa sạch mà bán hành cho tiền bối võ lâm như đúng rồi :lol:... ở đây còn chưa biết con công chúa này sư thừa là ai, kỳ ngộ gì, thiên phú ra sao bla bla... hoặc tương đồng hơn là con Chu Chỉ Nhược với con nữ áo vàng đấy, được ít bí kíp với sư thừa bá (vợ chồng DQ) cũng đủ bán hành cho phần lớn võ lâm tiền bối rồi...
11 Tháng mười một, 2018 12:21
Tác chẳng giải thích rồi rồi rồi: "Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí"
11 Tháng mười một, 2018 11:58
công chúa vốn được vua chiều nên cho học võ từ nhỏ đầu tư tiền của thuốc quí các kiểu nên trẻ tuổi võ công cao là đương nhiên chưa kể vũ dạ nó đánh nhau với thằng cha hộ vệ gần toi rồi gặp cao thủ như công chúa chả thua thì sao
11 Tháng mười một, 2018 11:16
Đi du học ? Chẳng qua cũng là theo chân thầy đi du ngoạn giang hồ lịch lãm. Chẳng lẽ mấy thứ đó Nam Tuấn Phi gần 1 đời lăn lộn giang hồ chẳng lẽ thiếu hay sao ? . Tại hạ nói ở đây là võ công, Nam Tuấn Phi có thể leo lên chức đó dù là chủ tu khinh công cùng ám khí thì võ công cùng thực chiến của hắn chắc chắn cũng phải rất mạnh. Lại nói chịu thua thiệt 1 tiểu oa đi theo chân thầy vài năm ?
11 Tháng mười một, 2018 08:36
vũ dụ nó chủ tu là ám khí đánh lén cùng khinh công nên ám sát tất nhiên có tiếng rồi còn công chúa nó được nhà đầu tư cho thầy giỏi đi du ngoạn giang hồ nên tất nhiên là trẻ tuổi mà võ công cao cường rồi
11 Tháng mười một, 2018 02:23
đề nghị đọc truyện thì cố gắng đọc kỹ và đọc hiểu. du học mấy năm rõ ràng đấy thôi.
11 Tháng mười một, 2018 02:20
không đọc kỹ à? cháu nó được gửi đi du học về. ok.
11 Tháng mười một, 2018 00:57
Nam tuấn phi được mỗi cái khinh công mà bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK