Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng thượng cả giận nói: "Minh Phi Chân! Gan ngươi to lắm! ?"

Hai người không dừng lời một thoáng, đối thoại cả phòng đều biết. Lập tức có hoàng thân xì xào bàn tán.

"Oa, đã nói đến thân thể, điện hạ ta đủ hào phóng a."

"Nghe nói điện hạ xuất cung mấy ngày, trong lúc đó không biết tung tích, chẳng lẽ là......"

Minh Phi Chân thấy hoàng thượng vén tay áo muốn đơn luyện với hắn, vội vàng giải thích: "Hoàng thượng bớt giận, vừa rồi nói nhanh. Vi thần muốn mượn bội đao Lưu Ly ngang với nửa người điện hạ. Không phải thần có ý đồ bất chính a."

Hồng Trang điện hạ cũng vội vàng gật đầu: "Đúng đúng, là nửa người."

"Oa, thì ra không phải thân thể, là nửa người."

"Xuỵt, nhỏ giọng một chút. Đầu Kim tông chủ đã mọc tóc."

"Còn là tóc xanh."

"Vậy thì sao, vẫn phải phải chọn tha thứ nàng?"

Kim Vương Tôn vốn không xuống đài được, bị nói cho một hồi, mặt đã tái rồi. Vừa nhìn đúng là mây xanh ngập đầu.

Hoàng thượng biết là hiểu lầm, vội vàng xua tan sự chú ý của mọi người, cao giọng nói: "Hai vị khanh gia đã tới, cũng tự chuẩn bị một chút đi."

Minh Phi Chân cùng Kim Vương Tôn đứng ở một chỗ, đều cười lạnh không nói. Chỉ là thanh khí trên mặt Kim Vương Tôn rất rõ ràng, may mà hắn có thể ngẩng đầu ưỡn ngực, lẽ thẳng khí hùng.

Về phần Hồng Trang điện hạ, cũng không biết vì sao, nghe được ai vào chỗ nấy, vô ý thức đứng sau lưng Minh Phi Chân.

"Đợi tân khách đến đủ, sẽ bắt đầu so tài." Hoàng thượng thấy Hồng Trang công chúa còn đứng sau lưng Minh Phi Chân, tức giận dựng râu, "Hồng nhi, còn không vào chỗ."

"Ta...... Nhất thời quen thói......"

Hồng Trang nghe phụ hoàng nói mới cảm thấy không đúng, không khỏi cực kỳ lúng túng, cúi đầu nhập tọa.

Tĩnh An ngồi bên trái thủ vị thờ ơ lạnh nhạt, đợi Hồng Trang vào chỗ mới cười nói: "Hồng muội đã lâu không gặp."

"Hoàng tỷ." Hồng Trang nhìn thấy Tĩnh An, vội vàng thỉnh an: "Hoàng tỷ về kinh đã lâu, Hồng Trang cửu sơ vấn hậu, xin hoàng tỷ thứ lỗi."

Trong hoàng cung quy củ nghiêm ngặt, trưởng ấu có thứ tự, nhất là thân phận Tĩnh An đặc thù, nàng là công chúa có huyết thống thuần khiết nhất hoàng tộc. Cho dù đã xuất giá, hoàng thượng vẫn đặc biệt cho phép nàng có thể tùy thời hồi cung, cũng chỉ cho nàng chuyển hành cung đi vài trăm dặm —— đến Hàng Châu phụ cận mà thôi. Mặc dù mẫu thân Hồng Trang điện hạ là hậu nhân Bạch Vương thất quan, so với mẹ ruột Tĩnh An vẫn chỉ là nữ tử bình dân, độ tinh khiết huyết thống kém hơn nhiều. Trong mắt người hoàng tộc, độ tôn quý vừa nhìn đã biết.

"Ngoan nhỉ." Tĩnh An ha ha cười nói: "Mấy ngày nay không gặp, Hồng muội cũng sắp lập gia đình. Để tỷ tỷ xem, xem muội tử của ta trổ mã xinh đẹp như vậy, tân nương thanh tú như vậy, há không làm nam tử thiên hạ ngóng trông."

Hồng Trang choáng váng, vẫn cúi đầu nói: "Hoàng tỷ chính là mỹ nhân đệ nhất kinh thành, tỷ phu mới thật là hạnh phúc."

"Hì hì, tỷ phu ngươi à."

Nói đến đây, Tĩnh An liếc mắt nhìn Minh Phi Chân như có ý như vô tình. Ra vẻ lo lắng.

"Hắn là người bận rộn, bây giờ không biết đang ở đâu làm gì. Sợ rằng đêm nay không tàn nhẫn tranh đấu, cũng phải so tài với người."

Minh Phi Chân vừa bị hoàng thượng trừng mắt, lúc này lại chột dạ sờ mũi, ở một bên ho khan......

Hồng Trang ha ha cười nói: "Hoàng tỷ, sao phải lo lắng. Tỷ phu võ công cái thế, năm đó hắn từng nhất cử đánh bại mười mấy cao thủ đại nội, ngay cả Dịch Nhai cũng chỉ ngang tay mà thôi. Võ công bực này, bình thường khó gặp địch thủ."

"Ngươi biết phương diện võ công, xưa nay ta không am hiểu."

Tĩnh An cười, hơi di chuyển thân thể mềm mại, ngồi gần muội tử hơn. Hai giai nhân, còn là hai tỷ muội ngồi chung một chỗ, quả thật như một đóa tịnh đế liên nở rộ trong phòng, đẹp không sao tả xiết.

"Nói như vậy chắc chắn võ nghệ của muội tế ta cũng không kém được a. Nói cho tỷ tỷ, ngươi coi trọng người nào."

Hồng Trang đột nhiên đỏ mặt, phản ứng này lại hơi ngoài dự kiến của Tĩnh An. Nhưng xưa nay sắc mặt với nỗi lòng nàng phân rất rõ ràng, cho dù vẻ mặt vạn phần hoảng sợ, hoặc là cười đến run cả người, nội tâm vẫn giếng cổ không sóng. Nàng không có phản ứng gì khác, chỉ mỉm cười liếc nhìn Minh Phi Chân.

Hồng Trang chú ý tới ánh mắt của hoàng tỷ, cố ý nghiêm mặt nói: "Không có người nào, cả hai người này, hoàng muội đều không thích lắm."

Tĩnh An cười ha ha, mắt đẹp vẫn nhìn Minh Phi Chân.

Trước mặt hoàng thượng, Minh Phi Chân không dám tiếp xúc quá nhiều với Tĩnh An. Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm như cao tăng nhập định, để tránh gợi ra ấn tượng quen thuộc với hắn của hoàng thượng. Mặc dù trước kia, lúc dùng thân phận Tĩnh An phò mã gặp mặt, hắn hóa trang dịch dung, nhưng dù sao cũng mặt đối mặt nói chuyện. Loại trường hợp này, cho dù chỉ là một ấn tượng quen thuộc, cũng có thể trí mạng.

Ny tử Tĩnh An không dám tùy tiện vạch trần Minh Phi Chân là giả mạo, bởi vì nếu không thể nhất kích tất sát, phản kích của loại cao thủ như Minh Phi Chân tuyệt đối là hủy diệt. Lưỡng bại câu thương tuyệt không phải cách làm của người thông minh, bởi vậy mới có đấu sức dài đến ba năm. Rõ ràng ny tử này không dám trực tiếp chọc thủng tầng quan hệ đó, nhưng luôn vô tình hay cố ý ngáng chân, đùa ác. Dường như đối với nàng, trêu đùa Minh Phi Chân một chút cũng coi như niềm vui hiếm thấy.

Hoàng thượng không biết phía dưới phát sinh một khúc nhạc đệm ngắn, cất giọng nói.

"Minh khanh, Kim khanh, hai vị khanh gia, chuyện hôm nay trẫm sớm đã cáo tri, hai vị khanh gia đã chuẩn bị chưa?"

Minh Phi Chân lớn tiếng nói: "Vi thần Minh Phi Chân, nhận hoàng thượng long ân triệu kiến. Đã chuẩn bị xong."

Kim Vương Tôn cũng nói thêm vào: "Vi thần ra mắt hoàng thượng. Thần cũng đã chuẩn bị vạn toàn."

Hoàng thượng thấy mọi người đã ngồi vào vị trí, gật đầu nói: "Phong Quang lập tức bắt đầu, trước đó trẫm tuyên bố, đây không phải trẫm làm khó dễ hai vị khanh gia. Mà đây là phương pháp tuyển lựa phò mã lịch đại hoàng gia lưu truyền, trẫm cũng sử dụng lần đầu tiên. Ngoài ra, hai vị khanh gia đều là rường cột nước nhà, trẫm không muốn thấy bất kỳ bên nào bị tổn thương, nhớ phải hạ thủ lưu tình, điểm đến là dừng.

Đêm tiểu niên này, vốn là ngày toàn gia đoàn viên, trẫm bất đắc dĩ vọng động đao binh, đã là không ổn. Mong hai vị khanh gia biết một chữ ngừng, nếu bất kỳ vị khanh gia nào bị trọng thương, trẫm chắc chắn không dễ tha người còn lại!"

Lúc nói liếc nhìn hai người. Nhìn thì nhìn hai người, kỳ thực lời này lại nói cho Kim Vương Tôn nghe.

Kim Vương Tôn trừng mắt nhìn Minh Phi Chân.

"Nhìn cái gì vậy? Mắt có bệnh thì gặp đại phu đi."

Minh Phi Chân khinh thường nói: "Thích trong vại thì cũng thôi đi, ngay cả mắt cũng không tốt, thật cảm thấy có lỗi thay phụ mẫu ngươi."

Kim Vương Tôn cắn răng nghiến lợi, thấp giọng nói: "Bây giờ ngươi cứ việc làm càn, sợ rằng lát nữa ngươi hối hận cũng không kịp."

Đứng đối diện Minh Phi Chân, đưa lưng về phía hoàng thượng, đột nhiên sắc mặt đổi thành tàn nhẫn, nhỏ giọng cười lạnh nói: "Minh Phi Chân, Dạ La bảo chủ...... Ngươi muốn ỷ vào võ công tuyệt đỉnh xuất kỳ chế thắng đánh bại ta, nghĩ cũng đừng nghĩ! Bản công tử sớm đã nhìn thấu bí mật thân phận ngươi. Đường đường Dạ La bảo chủ, vậy mà giả dạng làm đệ tử chi lẻ của Đại La sơn, còn tiến vào Lục Phiến môn làm tiểu bộ đầu, chuyện ngươi mưu đồ chắc chắn không nhỏ, đúng không."

Hắn tự biết, võ công chắc chắc không phải địch thủ của Minh Phi Chân, mặc dù hắn chắc tám thành Minh Phi Chân không dám bày ra toàn lực, nhưng dù sao cần để phòng vạn nhất. Không dùng chuyện này áp chế, còn đợi đến lúc nào.

Minh Phi Chân bất động thanh sắc, thản nhiên nói: "Ngươi muốn gì?"

"Không sao." Kim Vương Tôn cười gằn nói: "Nếu ngươi chịu quỳ xuống tại đây, hứa sẽ không tiếp tục gây sự với ta, bản công tử đại phát từ bi, cho ngươi làm bộ khoái của mình, thế nào!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Saojoker
06 Tháng ba, 2019 21:51
Thế mà mình tưởmg sau này main với cả sự phụ hay thái sư thúc bị hành mà ?
Quang Anh Luong
06 Tháng ba, 2019 18:25
main mạnh nhất võ thôi :)) còn Tĩnh An mạnh nhất mưu lược, nên thằng main nó mới sợ
Hoaqin
06 Tháng ba, 2019 18:11
Truyện này thể loại vô địch văn nhé=))
Quang Anh Luong
06 Tháng ba, 2019 18:10
main mạnh nhất mẹ nó rồi
Saojoker
05 Tháng ba, 2019 22:06
Hình như cự long ban cổ manh hơn cả main đúng ko ad ?
Hoaqin
04 Tháng ba, 2019 18:53
Chương sau hơn 6k chữ, sợ rằng không hôm nay không edit kịp Quyển này toàn chương dài :(
dpnkbpvn
04 Tháng ba, 2019 04:21
Người ta dỗi nhau tý thôi :((
Quang Anh Luong
04 Tháng ba, 2019 00:01
Còn đang bị mắng sấp mặt kia kìa :))
Saojoker
03 Tháng ba, 2019 21:38
Dăm ba Tống gia tuổi lờ so với Tan Thần Tôn
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 21:31
Không phải đâu, sau này Y Nhân có kể cho main đó, quyển 9 là rõ
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 21:29
Nếu muốn chữa thì đập ngất rồi chữa cũng được mà =))
fatelod
03 Tháng ba, 2019 17:56
đọc tới chương mới nhất có thấy cây đao với bộ quyền nào đâu nhỉ
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 17:32
Nhưng một đoạn thời gian khá dài lão Phi Chân núp ở Dạ La bảo mà? Đoạn thời gian đó Y Nhân cũng thực tập ở gần đó :/ Hay chả lẽ là Hàn sơn tự? :) ?
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 15:46
Thế thì mạch truyện không hợp lý lắm :(
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:54
biết đâu hai đứa nó là một? :))
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:52
khai cái con khỉ :)) chuẩn bị khai bỗng nổ lò thì how to khai? :))
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:44
Ah đúng rồi, tay trái của lão đại có vấn đề gì không? Nghe bảo đứt gân các kiểu gần như bị phế, với ông Phi Chân thì đơn giản thôi nhưng mà ổng đang che dấu hành tung thì how to giở trò? :) ?
Quang Anh Luong
02 Tháng ba, 2019 18:41
khổ, thời tiết thay đổi :(( Ta dạo này đầu óc cũng choáng choáng váng váng. Mệt quá thì nghỉ không đăng chương mới mấy hôm cũng được, ko cần cố quá đâu :/
Hoaqin
02 Tháng ba, 2019 18:29
Mấy nay ốm sml bác ạ :(
Тruy Hồn
01 Tháng ba, 2019 23:50
Skill có Dạ Bộ, Dạ La Thiên Ti với Phích Lịch Lôi Thiên Bá. Hắc đao chưa khai phong chỉ có skill gõ =)) Dạ La Thiên Ti là tầm c300 thì phải.
fatelod
01 Tháng ba, 2019 23:07
mới đọc tầm 220c thì thấy trừ nội công ra võ công main chưa luyện được môn nào full: 1/2 thái cực quyền, 1/2 long trải thủ và 1/3 thái tổ quyền pháp :v
Saojoker
01 Tháng ba, 2019 22:13
Mong chương sau
Quang Anh Luong
01 Tháng ba, 2019 21:27
Bác ad sức khỏe thế nào rồi? :/
Quang Anh Luong
01 Tháng ba, 2019 03:13
Ah, có có có :)) hiện giờ lão Phi Chân đã dùng một bộ quyền pháp tự chế, một bộ võ công tự chế và đúc một thanh đao rất trâu bò :)) Quyền tên là Lôi Thiên Bá, ông Phi Chân chế ra lúc nhỏ, võ công thì chỉ có Dạ La Thiên Ti, Thất Vương Tuyến Phi Chân đã dùng 4 chiêu, còn đao thì... :))) Nói chung là Thái sư phụ bảo hung tính rất mạnh, nên ít dùng :))
Hoaqin
28 Tháng hai, 2019 20:34
Man lực vỗ vào thôi, chả bao giờ thấy main dùng skill cả =))
BÌNH LUẬN FACEBOOK