"Điện hạ! Là ngài?"
Công chúa hạ thấp thanh âm nói: "Minh huynh, ta có việc bàn bạc với ngươi, xin cho ta vào phòng."
"A? Vào phòng?" Ta cúi đầu nhìn thoáng qua Tô Hiểu đang hôn mê bất tỉnh, mộng đẹp trong ngực, "Thế, thế này không tiện a? Nếu không thì ta đi ra?"
"Không được." Công chúa xưa nay đoan trang thận trọng, giờ phút này thanh âm hơi lo lắng, ta có thể tưởng tượng ra nàng khẽ nhíu mày. Công chúa lưỡng lự một lát mới nói: "Ta, ta leo tường vào."
"Leo tường? ! Vì sao?"
Công chúa bên kia lại trầm mặc.
Ta thầm mắng mình ngu ngốc a! Công chúa có thân phận gì, có thể đêm hôm khuya khoắt lén lén lút lút vào phòng một nam tử độc thân sao? Hơn nữa ta còn là chuẩn hôn phu của nàng a. Nếu truyền ra ngoài, đoán chừng mặc kệ Kim Vương Tôn làm cái gì. Ngày mai truyền đi, ngày kia ta liền có thể thành thân với công chúa.
Lại nói công chúa ngươi xe nhẹ đường quen a! Sao ngươi biết phòng ta ở đâu a?
"Ta không biết a. Ta định gõ cửa từng phòng một, vừa thấy không đúng lập tức dùng khinh công chạy trốn, phòng của ngươi ngay đầu tiên, thử một lần đã được. Ngươi đừng hỏi nhiều như vậy, mở cửa nhanh."
A, mở cửa mở cửa. . . Mở trái dưa hấu! ! Có thể mở sao! ! Phòng này còn bị người hạ dược vật mê tình chưa tán đây!
Sao công chúa lại đến chặn cửa vào lúc này!
Nếu bị nàng phát hiện Tô Hiểu trong phòng, ta. . . Ta, ta có gì phải sợ? Ta không có quan hệ gì với công chúa, hơn nữa Tô Hiểu là nam a.
Ta không khỏi cười lạnh một tiếng từ đáy lòng. Ta là trai thẳng, vì sao phải sợ bị người khác thấy đồng liêu trong phòng mình vào đêm khuya, người ửng hồng, tứ chi vô lực ngủ trong ngực mình. . . Vì sao càng nói ta càng chột dạ.
Không không không, đây là ảo giác, ta. . .
Công chúa đột nhiên cả giận nói: "Minh Phi Chân! Mở cửa ra mau!"
Dọa cho ta vội vàng nhét Tô Hiểu vào trong chăn! Sợ chăn làm ngạt Tô Hiểu, đành phải cởi áo nhẹ nhàng che khuôn mặt lại, để tránh cho hắn hô hấp không thoải mái.
"Ngài chờ, ta đến."
Công chúa ở bên ngoài chờ mãi không thấy ta, cả giận nói: “Không đợi được, ta vào đây." Chỉ thấy ngân quang chợt hiện, đao quang lóe lên giữa khe cửa, chốt cửa vô thanh vô tức phân thành hai. Ám lực vừa đúng! Mặc dù ta không biết đao pháp, nhưng cũng biết đao khách có đao pháp thần tốc, vận dụng lực đạo kỳ diệu tới đỉnh cao, có thể làm cho người ta đứt đầu mà không biết. Người bị đứt đầu, thậm chí vẫn có thể hành động bình thường một lát mới mất mạng, trước đó không cảm thấy mình trúng đao, càng không biết mình đã chết. Chốt cửa này bị cắt thành hai phần, nhưng vị trí hoàn toàn không thay đổi, như chưa từng bị cắt, nhất định là dùng bí quyết này a. Ta suýt nữa không thức thời kêu một tiếng hay, công chúa điện hạ thân pháp như gió đẩy cửa đi vào, lúc này ta mới biết vì sao không thể chờ.
Chỉ thấy công chúa điện hạ mặc trang phục liền thân đen như mực, để lộ tư thái lung linh bay bổng. Cũng không biết, có phải trong lúc vội vàng dùng đồ nhỏ hơn một cỡ, ngực phồng lên như muốn xé áo mà ra. Nhưng nhìn vòng eo lại thấy béo gầy vừa phải, phối hợp vừa vặn với thân hình như thủy xà cùng cặp đùi thon dài. Nghĩ một lát mới biết là do vòng một quá sung mãn, mà không phải y phục bị chật.
Mặc dù biết sắc đẹp như vậy chỉ có thể thấy hôm nay, nhưng ta không dám nhìn nhiều. Vội vàng giả bộ nghiêm túc đứng đắn, chuyển ghế nhường chỗ cho công chúa.
"Điện hạ, sao muộn như vậy ngài còn đến. . . Ách, chỗ của vi thần."
Ta nghĩ nửa ngày vẫn không biết tự xưng thế nào. Nếu trên đường cái, ta nói một tiếng Lý cô nương, cũng có thể dùng giọng điệu người trong giang hồ tự xưng tại hạ hoặc là tiểu đệ. Nhưng gặp nhau trong phòng riêng, nếu không dùng giọng điệu công việc, thì quá mức ám muội. Nhưng công chúa không phải quan viên, ta cũng không có phẩm cấp, nói vi thần kỳ thực cũng hơi kỳ quái.
Hiển nhiên công chúa cũng cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng dường như bị chuyện khác phân tán sự chú ý, nên không sửa chữa.
Ta thấy mặt phấn của công chúa vẫn còn vẻ giận dữ, hỏi: "Công chúa phiền lòng chuyện gì?"
"Hừ!" Công chúa ngồi tại chỗ của ta, sắc mặt lạnh lùng, lông mày nhíu chặt nói: "Thế mà phụ hoàng vẫn muốn gả ta cho Kim Vương Tôn."
Thì ra là thế a.
Ta đã nói hoàng thượng bất công a! Mặt ngoài bảo ta chuẩn bị cẩn thận, toàn lực ứng phó thí tuyển. Trên thực tế vừa về đã nói cho công chúa, là mình chọn Kim Vương Tôn!
"Thế thì không có. Lần này phụ hoàng ra đề mục công bằng, điểm này không bất công, ta có thể chứng minh." Công chúa trả lời vấn đề của ta, sau đó càng thêm tức giận: "Ta không thể hiểu là, nhân phẩm Kim Vương Tôn như vậy, thế mà phụ hoàng cho hắn làm ứng cử viên!"
"Lúc hắn mới vào thành, điều khiển bốn con ngựa lớn xông loạn trong kinh thành. Sau khi đụng đổ gian hàng của bách tính, thì dùng bạc làm lão bách tính tranh giành lẫn nhau, coi chuyện đó là trò chơi. Việc này ta tận mắt nhìn thấy, nếu không phải thân phận hắn đặc thù, ta đã sớm giáo huấn."
Ta suýt quên Hồng Trang công chúa của chúng ta có tinh thần trọng nghĩa rất cao. Đừng nói Kim Vương Tôn có hành vi như thế, lần trước trong cung ta chẳng qua chỉ nhìn trộm, còn chưa thành công, đã bị đuổi giết chín con phố a. Tính công chúa vừa chính nghĩa vừa đứng đắn, một khi quyết định đạo lý nào thì quật cường đến chín trâu kéo không ngã.
Dưới ánh nến, dung nhan như ngọc của công chúa có màu hồng phấn, nàng cắn răng ngà, thống hận nói: "Hôm qua, Kim Vương Tôn dám đánh cả ông ngoại cùng cữu cữu! Hai vị lão nhân gia về phủ thượng, bây giờ còn đang kêu đau, ta không tha cho hắn."
Nói đến đây, nhíu chặt chân mày, càng thêm giận dữ, vỗ bàn một cái, "Người như vậy ta quyết không gả!"
Tốt! Công chúa này đúng là không còn gì để nói, vừa giúp lý vừa giúp thân!
Chẳng qua vẫn có sai lầm về logic a.
Ta chỉ ra chỗ sai: "Nhưng. . . Công chúa, ngài nghĩ cho rõ, ngài nói không gả cho hắn, vậy chẳng phải là. . ."
Ta chưa nói xong nửa câu sau, công chúa đã kỳ quái nhìn ta nói: "Minh huynh, lời này hơi kỳ quái. Chỉ có hai vị chuẩn phò mã, ta không gả cho hắn, đương nhiên là gả cho ngươi a."
Thế mà là nghĩ kỹ! Phong chuyển trong lời này còn nhanh hơn vòi rồng a!
"Gả cho ta?" Ta nháy mắt mấy cái, "Công chúa, ngài nghĩ kỹ chưa?"
"Vậy thì có gì?" Công chúa khoát khoát tay, dường như không coi là chuyện to tát, "Hôm nay ta đến để thương nghị với Minh huynh, làm thế nào để giúp ngươi kỳ khai đắc thắng trong thí tuyển, cưới ta về nhà."
A?
Ta nghiêng đầu, vẻ mặt như ngốc.
Vậy mà hiền thê hiểu rõ đại nghĩa như thế, vi phu rất thoải mái. Ta đây cũng không khách khí, tới tới tới, chúng ta lên giường luyện đầu mày cuối mắt, tình ý liên miên đại pháp ba lần rồi nói. Từ nay về sau ngươi ta xưng hô vợ chồng, ta có hai cái bánh quế ngọt, mời ngươi nếm thử. . . Mẹ nó ngươi lại nói nhảm a! !
Ta trực tiếp đứng lên!
Ta ra vẻ như ngốc tử này chính là lúc ngươi giải thích a!
Hồng Trang công chúa nghiêng đầu nhỏ, chân mày vẫn thâm tỏa như cũ, dường như không rõ vì sao ta làm ra quái dạng như thế.
Công chúa ngốc manh nói: "Cái gì?"
Đừng giả ngây thơ vào lúc này a!
Dáng vẻ này rất manh rất đẹp, nhưng ngươi nói rõ ràng trước a!
Cưới ngươi có thể bóp. . . A hừ! Vì cái gì ngươi cảm thấy ta có thể cưới ngươi a!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
23 Tháng tư, 2019 23:30
hơ... Hôm nay muộn thế bác? Bị sao ah? -_-
21 Tháng tư, 2019 22:42
Ách, toàn mấy cái tiểu sử kinh khủng nhất :v lão Phi Chân giờ vẫn chưa phá được tâm ma, đợi lão phá được tâm ma chắc sẽ ngang được Bàn Cổ :v
21 Tháng tư, 2019 18:41
Tán thần tôn, Dạ La bảo với Đại La sơn thôi =))
21 Tháng tư, 2019 18:23
sạch sẽ? Từ cha mẹ tới Tán thần tôn tới Dạ La bảo, Thiếu Lâm, Đại La, Võ Đang các thứ á? Uầy, căng :))
21 Tháng tư, 2019 15:36
Thiên Hồ đoán đúng sạch thân phận của main, cơ mà không có chứng cứ
Quyển sau chắc vui
19 Tháng tư, 2019 10:40
thôi thì tự tìm nhé
19 Tháng tư, 2019 10:39
*** ấy
19 Tháng tư, 2019 10:39
quào
19 Tháng tư, 2019 10:39
sang '***'
19 Tháng tư, 2019 10:39
***, tự tìm
19 Tháng tư, 2019 10:29
bác nào cho em link bản cv đc ko
19 Tháng tư, 2019 01:15
3 tháng là đủ để cái kinh thành loạn mấy lần rồi
19 Tháng tư, 2019 01:14
3 tháng :))
18 Tháng tư, 2019 23:17
Cần 3 tháng hấp thu thiên địa nguyên khí mới khỏi được =))
Hấp thu xong độ kiếp phi thăng, truyện chuyển thành tu tiên là vừa
18 Tháng tư, 2019 21:17
khỏi hẳn chưa? nặng tới mức tóc chuyển hết thành đen rồi còn gì?
18 Tháng tư, 2019 12:10
Thì được Lai Kính Chân chữa cho, rồi sư di lôi về phòng ôm ôm ấp ấp
Cơ mà chưa thịt
17 Tháng tư, 2019 23:41
what?? tưởng đang hấp hối trong tay lão đại sau khi quần với Bàn Cổ và bị Thiên Hồ chạm nhẹ một phát cơ mà?? :) ??
17 Tháng tư, 2019 21:50
Ôm ôm ấp ấp với tiểu sư di trong phòng ngủ, đang chờ chương mới xem có thịt không
17 Tháng tư, 2019 21:01
Thớt ới ời, tình hình lão Phi Chân thế nào rồi? spoil nhẹ tí :))
17 Tháng tư, 2019 07:23
truyện hay kinh khủng
15 Tháng tư, 2019 21:07
Viết làm thoái ẫn, đọc làm trang bức.
15 Tháng tư, 2019 18:20
Có, Tuyết đấy
14 Tháng tư, 2019 16:25
main có vợ ko các đạo hữu :)))
để ta có động lực
13 Tháng tư, 2019 19:15
từ bên cv qua đây hóng spoil=))
13 Tháng tư, 2019 14:34
Ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba. Chủ yếu là ngôi thứ nhất
BÌNH LUẬN FACEBOOK