"Điện hạ! Là ngài?"
Công chúa hạ thấp thanh âm nói: "Minh huynh, ta có việc bàn bạc với ngươi, xin cho ta vào phòng."
"A? Vào phòng?" Ta cúi đầu nhìn thoáng qua Tô Hiểu đang hôn mê bất tỉnh, mộng đẹp trong ngực, "Thế, thế này không tiện a? Nếu không thì ta đi ra?"
"Không được." Công chúa xưa nay đoan trang thận trọng, giờ phút này thanh âm hơi lo lắng, ta có thể tưởng tượng ra nàng khẽ nhíu mày. Công chúa lưỡng lự một lát mới nói: "Ta, ta leo tường vào."
"Leo tường? ! Vì sao?"
Công chúa bên kia lại trầm mặc.
Ta thầm mắng mình ngu ngốc a! Công chúa có thân phận gì, có thể đêm hôm khuya khoắt lén lén lút lút vào phòng một nam tử độc thân sao? Hơn nữa ta còn là chuẩn hôn phu của nàng a. Nếu truyền ra ngoài, đoán chừng mặc kệ Kim Vương Tôn làm cái gì. Ngày mai truyền đi, ngày kia ta liền có thể thành thân với công chúa.
Lại nói công chúa ngươi xe nhẹ đường quen a! Sao ngươi biết phòng ta ở đâu a?
"Ta không biết a. Ta định gõ cửa từng phòng một, vừa thấy không đúng lập tức dùng khinh công chạy trốn, phòng của ngươi ngay đầu tiên, thử một lần đã được. Ngươi đừng hỏi nhiều như vậy, mở cửa nhanh."
A, mở cửa mở cửa. . . Mở trái dưa hấu! ! Có thể mở sao! ! Phòng này còn bị người hạ dược vật mê tình chưa tán đây!
Sao công chúa lại đến chặn cửa vào lúc này!
Nếu bị nàng phát hiện Tô Hiểu trong phòng, ta. . . Ta, ta có gì phải sợ? Ta không có quan hệ gì với công chúa, hơn nữa Tô Hiểu là nam a.
Ta không khỏi cười lạnh một tiếng từ đáy lòng. Ta là trai thẳng, vì sao phải sợ bị người khác thấy đồng liêu trong phòng mình vào đêm khuya, người ửng hồng, tứ chi vô lực ngủ trong ngực mình. . . Vì sao càng nói ta càng chột dạ.
Không không không, đây là ảo giác, ta. . .
Công chúa đột nhiên cả giận nói: "Minh Phi Chân! Mở cửa ra mau!"
Dọa cho ta vội vàng nhét Tô Hiểu vào trong chăn! Sợ chăn làm ngạt Tô Hiểu, đành phải cởi áo nhẹ nhàng che khuôn mặt lại, để tránh cho hắn hô hấp không thoải mái.
"Ngài chờ, ta đến."
Công chúa ở bên ngoài chờ mãi không thấy ta, cả giận nói: “Không đợi được, ta vào đây." Chỉ thấy ngân quang chợt hiện, đao quang lóe lên giữa khe cửa, chốt cửa vô thanh vô tức phân thành hai. Ám lực vừa đúng! Mặc dù ta không biết đao pháp, nhưng cũng biết đao khách có đao pháp thần tốc, vận dụng lực đạo kỳ diệu tới đỉnh cao, có thể làm cho người ta đứt đầu mà không biết. Người bị đứt đầu, thậm chí vẫn có thể hành động bình thường một lát mới mất mạng, trước đó không cảm thấy mình trúng đao, càng không biết mình đã chết. Chốt cửa này bị cắt thành hai phần, nhưng vị trí hoàn toàn không thay đổi, như chưa từng bị cắt, nhất định là dùng bí quyết này a. Ta suýt nữa không thức thời kêu một tiếng hay, công chúa điện hạ thân pháp như gió đẩy cửa đi vào, lúc này ta mới biết vì sao không thể chờ.
Chỉ thấy công chúa điện hạ mặc trang phục liền thân đen như mực, để lộ tư thái lung linh bay bổng. Cũng không biết, có phải trong lúc vội vàng dùng đồ nhỏ hơn một cỡ, ngực phồng lên như muốn xé áo mà ra. Nhưng nhìn vòng eo lại thấy béo gầy vừa phải, phối hợp vừa vặn với thân hình như thủy xà cùng cặp đùi thon dài. Nghĩ một lát mới biết là do vòng một quá sung mãn, mà không phải y phục bị chật.
Mặc dù biết sắc đẹp như vậy chỉ có thể thấy hôm nay, nhưng ta không dám nhìn nhiều. Vội vàng giả bộ nghiêm túc đứng đắn, chuyển ghế nhường chỗ cho công chúa.
"Điện hạ, sao muộn như vậy ngài còn đến. . . Ách, chỗ của vi thần."
Ta nghĩ nửa ngày vẫn không biết tự xưng thế nào. Nếu trên đường cái, ta nói một tiếng Lý cô nương, cũng có thể dùng giọng điệu người trong giang hồ tự xưng tại hạ hoặc là tiểu đệ. Nhưng gặp nhau trong phòng riêng, nếu không dùng giọng điệu công việc, thì quá mức ám muội. Nhưng công chúa không phải quan viên, ta cũng không có phẩm cấp, nói vi thần kỳ thực cũng hơi kỳ quái.
Hiển nhiên công chúa cũng cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng dường như bị chuyện khác phân tán sự chú ý, nên không sửa chữa.
Ta thấy mặt phấn của công chúa vẫn còn vẻ giận dữ, hỏi: "Công chúa phiền lòng chuyện gì?"
"Hừ!" Công chúa ngồi tại chỗ của ta, sắc mặt lạnh lùng, lông mày nhíu chặt nói: "Thế mà phụ hoàng vẫn muốn gả ta cho Kim Vương Tôn."
Thì ra là thế a.
Ta đã nói hoàng thượng bất công a! Mặt ngoài bảo ta chuẩn bị cẩn thận, toàn lực ứng phó thí tuyển. Trên thực tế vừa về đã nói cho công chúa, là mình chọn Kim Vương Tôn!
"Thế thì không có. Lần này phụ hoàng ra đề mục công bằng, điểm này không bất công, ta có thể chứng minh." Công chúa trả lời vấn đề của ta, sau đó càng thêm tức giận: "Ta không thể hiểu là, nhân phẩm Kim Vương Tôn như vậy, thế mà phụ hoàng cho hắn làm ứng cử viên!"
"Lúc hắn mới vào thành, điều khiển bốn con ngựa lớn xông loạn trong kinh thành. Sau khi đụng đổ gian hàng của bách tính, thì dùng bạc làm lão bách tính tranh giành lẫn nhau, coi chuyện đó là trò chơi. Việc này ta tận mắt nhìn thấy, nếu không phải thân phận hắn đặc thù, ta đã sớm giáo huấn."
Ta suýt quên Hồng Trang công chúa của chúng ta có tinh thần trọng nghĩa rất cao. Đừng nói Kim Vương Tôn có hành vi như thế, lần trước trong cung ta chẳng qua chỉ nhìn trộm, còn chưa thành công, đã bị đuổi giết chín con phố a. Tính công chúa vừa chính nghĩa vừa đứng đắn, một khi quyết định đạo lý nào thì quật cường đến chín trâu kéo không ngã.
Dưới ánh nến, dung nhan như ngọc của công chúa có màu hồng phấn, nàng cắn răng ngà, thống hận nói: "Hôm qua, Kim Vương Tôn dám đánh cả ông ngoại cùng cữu cữu! Hai vị lão nhân gia về phủ thượng, bây giờ còn đang kêu đau, ta không tha cho hắn."
Nói đến đây, nhíu chặt chân mày, càng thêm giận dữ, vỗ bàn một cái, "Người như vậy ta quyết không gả!"
Tốt! Công chúa này đúng là không còn gì để nói, vừa giúp lý vừa giúp thân!
Chẳng qua vẫn có sai lầm về logic a.
Ta chỉ ra chỗ sai: "Nhưng. . . Công chúa, ngài nghĩ cho rõ, ngài nói không gả cho hắn, vậy chẳng phải là. . ."
Ta chưa nói xong nửa câu sau, công chúa đã kỳ quái nhìn ta nói: "Minh huynh, lời này hơi kỳ quái. Chỉ có hai vị chuẩn phò mã, ta không gả cho hắn, đương nhiên là gả cho ngươi a."
Thế mà là nghĩ kỹ! Phong chuyển trong lời này còn nhanh hơn vòi rồng a!
"Gả cho ta?" Ta nháy mắt mấy cái, "Công chúa, ngài nghĩ kỹ chưa?"
"Vậy thì có gì?" Công chúa khoát khoát tay, dường như không coi là chuyện to tát, "Hôm nay ta đến để thương nghị với Minh huynh, làm thế nào để giúp ngươi kỳ khai đắc thắng trong thí tuyển, cưới ta về nhà."
A?
Ta nghiêng đầu, vẻ mặt như ngốc.
Vậy mà hiền thê hiểu rõ đại nghĩa như thế, vi phu rất thoải mái. Ta đây cũng không khách khí, tới tới tới, chúng ta lên giường luyện đầu mày cuối mắt, tình ý liên miên đại pháp ba lần rồi nói. Từ nay về sau ngươi ta xưng hô vợ chồng, ta có hai cái bánh quế ngọt, mời ngươi nếm thử. . . Mẹ nó ngươi lại nói nhảm a! !
Ta trực tiếp đứng lên!
Ta ra vẻ như ngốc tử này chính là lúc ngươi giải thích a!
Hồng Trang công chúa nghiêng đầu nhỏ, chân mày vẫn thâm tỏa như cũ, dường như không rõ vì sao ta làm ra quái dạng như thế.
Công chúa ngốc manh nói: "Cái gì?"
Đừng giả ngây thơ vào lúc này a!
Dáng vẻ này rất manh rất đẹp, nhưng ngươi nói rõ ràng trước a!
Cưới ngươi có thể bóp. . . A hừ! Vì cái gì ngươi cảm thấy ta có thể cưới ngươi a!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười một, 2018 11:14
viết truyền hài kiểu gintama nhưng vẫn để quân quyền chí thượng
02 Tháng mười một, 2018 10:48
Trùng chương à. 133, 134.
01 Tháng mười một, 2018 18:29
:)) Đành rằng không biết mặt đã đành. chẳng lẽ tên cũng k biết nốt. Đường đường là Dạ La bảo chủ, còn là chưởng môn kế tiếp của 1 trong 3 đại tông phái giang hồ mà đến cả Hoàng Thượng còn k nhớ tên.:Quỳ
01 Tháng mười một, 2018 18:26
Cứ lần nào kết thúc chương kiểu ngầu lòi là chương sau lại thấy hụt hẫng vcl.:( cảm giác tác giả cho main giấu nghề nhưng mà đoạn nào k có ai xem thì cũng miêu tả đánh nhau đã 1 chút chứ
01 Tháng mười một, 2018 17:01
thời buổi khó khăn đừng nói là gái với trao kể cả ma nữ miễn là dáng ngon thì chén hết
01 Tháng mười một, 2018 17:00
quyết tâm đi ẩn cư làm viên chức nhà nước ăn với chờ chết mà
01 Tháng mười một, 2018 16:56
xem ra main không định nhúng tay vào triều chính.
01 Tháng mười một, 2018 16:56
Quỳ, chắc tác không dã man thế đâu
01 Tháng mười một, 2018 16:56
Căng thế, trai gái ăn hết à =))
01 Tháng mười một, 2018 14:13
Có khi là trap đấy. Có lẽ tác giả thích ăn mặn thì sao.
01 Tháng mười một, 2018 13:45
minh phi chân hóa chaos rồi không biết có ai nhận ra không nhỉ
01 Tháng mười một, 2018 13:13
giờ thì tô hiểu có là thứ gì ta cũng bất bất chấp , mọi người ai biết truyện dịch giống thế này không , giới thiệu mình với
01 Tháng mười một, 2018 07:56
lão thái y đã phán là gái chắc gái thật giả trai, nhiều khả năng là nhà họ tô không có con trai nên nuôi từ nhỏ tô hiểu như con trai để kế thừa dòng họ vụ này giống em kiếm sĩ trong gintama vãi
31 Tháng mười, 2018 22:40
9 thành là gái, 1 thành còn lại theo ý tác giả =))
31 Tháng mười, 2018 22:22
mẹ nó Tô Hiểu không phải nữ nhân thì là giống gì .
31 Tháng mười, 2018 22:14
truyện càng ngày càng hay
31 Tháng mười, 2018 12:30
Hay quá
31 Tháng mười, 2018 11:13
mua ở đâu vậy anh em. full truyện luôn hả
31 Tháng mười, 2018 10:35
truyện này có nhân vật nào bình thường đâu :))
30 Tháng mười, 2018 14:35
nguyên nhân tranh vương làm phản cướp ngôi có hơi bị đậu bỉ
30 Tháng mười, 2018 11:08
Thank
30 Tháng mười, 2018 07:54
lên mấy trang gốc của truyện bên tàu mua vip đọc
29 Tháng mười, 2018 20:23
Mình muốn đọc chương mới nhất thì vào đâu mua vip
29 Tháng mười, 2018 20:22
Truyện tốt đấy, bác cvt nếu gặp vấn đề scan ảnh ra txt xấu hoặc cần gõ lại thành txt tiếng trung để cv chuẩn thì có thể pm mình
29 Tháng mười, 2018 20:20
Tự đọc được nhưng phải scan ảnh
BÌNH LUẬN FACEBOOK