Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng tiểu sư di truyền ra từ trong nhà.

“Nếu ngươi không cởi, vậy ta cởi trước nhé.”

Ta vội như lửa đốt, cởi cọng lông a! ! !

Thằng đáng chém ngàn đao nào chui vào phòng tiểu sư di, hơn nữa vì sao tiểu sư di muốn cởi quần áo cho hắn nhìn a! ! Ngay cả ta cũng chỉ nhìn...... Ngươi hỏi ta nhìn mấy lần, dù sao cũng không cho ngươi nhìn a! ! !

“Thoát hạ lưu tình! !”

Ta phát động thân pháp, hoả tốc đâm vào phòng. Cửa đóng mở trong nháy mắt, cơ hồ không động. Ta xông vào phòng, chỉ cảm thấy khí nóng tạt vào mặt. Bên ngoài trời rất lạnh, gian nhà nho nhỏ lại ấm áp dễ chịu, tràn đầy hơi nước, sương trắng lượn lờ. Chỉ thiếu một bồn nước nóng, là cực kỳ giống nhà tắm.

“Tiểu sư di! Ngươi đang làm gì!”

Ta không có thời gian nhìn kỹ hoàn cảnh, cắm đầu vọt vào gian trong cùng. Vừa vào ta đã chú ý tới mặt đất trơn ướt, nhưng không có bao nhiêu nước, như mưa rào quét qua, chợt đến là ngừng. Mà hơi nước sương trắng càng cản tầm mắt, không thấy rõ tình hình bên trong lắm. Nhưng tình trạng khẩn cấp, ta cũng không kịp ngẫm nghĩ, tiện tay đánh ra một chưởng, hơi nước bị chưởng phong hút đi, bọc thành một đám. Sương trắng như bị xé ra, tầm mắt lập tức rõ ràng.

Ta uy phong lẫm liệt, giống như thiên thần: “Không được cởi! ! ! Nội y của tiểu sư di, để ta thủ hộ! !”

Tình hình trước mắt làm ta thất thần một lát.

Đây là một ao nước, chuẩn xác mà nói, đây là một gian nhà tắm. Nếu ta có thể chú ý sớm hơn mà nói, gian nhà ta vừa xông vào, rõ ràng có một giá áo, hơn nữa trên đó treo hai bộ quần áo.

Mà trong bồn, có hai cô nương, không, là một cô nương, và một tiểu cô nương......

Tiểu sư di ngồi bên cạnh bồn nước, cánh tay trắng như ngó sen chống ở cạnh bồn. Phần lớn hai chân thon dài ngâm trong nước nóng, da thịt trắng nõn hồng hào, bắp chân vừa mảnh vừa dài duỗi ra. Nàng lộ vẻ dễ chịu, một tay khẽ vuốt mái tóc dài đen đặc trước xương quai xanh. Một lớp bọt nước mỏng manh dính trên làn da trắng như tuyết, không biết phải chăng nhiệt độ nước đang cao, có lẫn mấy giọt mồ hôi. Tóc dày da tuyết tôn nhau lên, đẹp đến nhìn thấy mà giật mình.

Tiếp theo ta mới biết, tiểu sư di nói muốn cởi, không phải quần áo, mà là áo mỏng lúc tắm mới mặc. Áo mỏng kia hơi rộng mở, lộ ra da thịt trơn bóng. Tuy rằng, có lẽ tiểu sư di không định dùng mị thái này gặp người, nhưng nàng không chú ý, kỳ thực với công năng của áo mỏng này, không đủ để che lấp vòng một ngạo nhân của nàng. Mặt áo trắng nổi lên thật cao, dưới hai núi non cứng chắc chứa đầy sức sống, trĩu nặng hai hình tròn hoàn mỹ không thể bắt bẻ, quả thực đẩy vải vóc bó chặt ra. Lộ ra quang cảnh đáng tạ ơn.

Vòng eo tiểu sư di mảnh không thể tưởng tượng nổi, cho dù mặc áo tắm rộng lớn, vẫn bó sát vừa vặn, vẫn béo gầy vừa phải, không thể xoi ra nửa khuyết điểm. Dưới vòng eo là bắp đùi trắng trẻo ưu nhã giao nhau, nàng vốn thon cao, cởi váy ra càng khiến ta cảm thấy hai chân dài đến không tưởng. Chân ngọc thon dài nhẹ nhàng đong đưa, đầu gối trắng nõn trơn bóng, kết hợp với bắp chân non mịn thẳng tắp, thành một đường cong mị hoặc. Chân ngọc ngâm trong nước nóng, tỏ ra vô cùng thoải mái. Mười ngón chân mảnh mai vốn có sơn đỏ tươi, đã tẩy đi trước khi tắm, ngoài kiều mị nghiên lệ còn thêm mấy phần tự nhiên khả ái.

Cho dù chỉ nhìn thoáng qua, ta đã cảm ơn vạn phần. Ta suýt không khống chế được, vận công tiến vào Thần Thông chi cảnh nhìn lại màn này mười lần. Mà sở dĩ không làm như vậy, cũng không phải do tỉnh ngộ, mà bởi vì không khống chế được máu mũi...... Và bên cạnh tiểu sư di, còn có một người.

Một tiểu nữ hài khoảng bảy tám tuổi đang ngồi bên cạnh nàng, trên người quấn một chiếc khăn tắm khả ái, bị ta đột nhiên xông vào dọa cho mở to con mắt tròn trịa.

“Sư muội muội! ! Có người xấu!”

Tiểu cô nương lập tức tố cáo với tiểu sư di, hô lớn: “Ngươi mau đi ra! Không thể nhìn nữ hài tử tắm rửa! !”

Tiểu sư di mấp máy đôi môi thật mỏng, dường như rất ‘Kinh ngạc’ nói: “Phi Chân, ngọn gió nào thổi ngươi đến? Chạy tới đây gặp ta?”

“Ta, ta, ta......” Ta cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nuốt từng ngụm nước bọt nói: “Ta đi vào xem, à...... Tản tản bộ.”

Tiểu sư di cắn môi, híp mắt nói: “Tản bộ? Tản bộ tới phòng tắm của cô nương gia?”

Ta cảm thấy, thời khắc này mình chính là não tàn......

Tiểu sư di như cười mà không phải cười liếc nhìn ta, cũng không nói tiếp, nhưng thần sắc lại là xem kịch vui. Ta đột nhiên ý thức được một vấn đề. Lúc ta ở bên ngoài, tiểu sư di đã nói muốn cởi quần áo, nhưng đến khi ta xông vào, nàng chỉ dù bận vẫn ung dung ngâm chân. Thế này...... Nào giống cởi quần áo thật a?

Chẳng lẽ...... Tiểu sư di đang lừa ta?

Quả nhiên, tiểu cô nương lập tức nước mắt đầm đìa, khóc ròng nói: “Đại bại hoại! Ta muốn tố cáo với sư tỷ tỷ, bắt ngươi! Bắt ngươi! Bắt ngươi! !”

Lần này, ta bị tiểu cô nương này trông thấy, nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch a!

Ta vội vàng ra vẻ đáng thương, cúi đầu khom lưng nói: “Tiểu muội muội a, ta không phải bại hoại. Tất cả là hiểu lầm, vừa rồi đại ca ca tưởng ngươi là xú nam nhân lưng hùm vai gấu, tay cầm nón xanh......”

“Đừng! Có biến thái! Sư muội muội bảo hộ ta!”

Tiểu cô nương lập tức ôm tiểu sư di, tay nhỏ vừa ôm vào, vòng eo của tiểu sư di nhìn đã mảnh khảnh, thế mà còn lõm vào mấy phần mới lộ ra đường eo nhỏ nhắn thon dài. Ngọn núi gồ lên, bởi vì nàng này đột nhiên ôm một cái, phát sinh một màn kinh hỉ.

Thỏ ngọc vốn nên nhã nhặn xinh đẹp bị ngoại lực trùng kích, tinh nghịch nhảy lên. Vùng da thịt trắng nõn dưới xương quai xanh bị cơ bắp liên lụy, dịch quang quanh quẩn, rất là mê người. Một đôi tuyết lê tươi ngon mọng nước, như kem thượng hạng mới thành, như úp ngược từ bát vào bàn trong nháy mắt, không ngừng rung động, đẹp không sao tả xiết.

Còn, còn rung động! !

Không nhịn được so sánh với Thẩm lão đại, nếu mềm mại như lão đại, sợ rằng đã tạo ra một vùng sóng tuyết. Mà bên này lại là cảnh đẹp khác. Có thể thấy con thỏ của tiểu sư di cứng chắc nặng nề, không thuần một đường mềm mại, về mặt xúc cảm, chắc tốt nhất là...... Hụ khụ khụ khụ! ! Ta không nói gì cả! !

Thấy một màn này, ta suýt lớn tiếng mắng chửi bản thân —— vừa nãy đã cảm thấy tiểu sư di rất đẹp —— suýt nữa bỏ lỡ quang cảnh tuyệt vời như vậy. Thế là ta thầm ghi một công cho tiểu cô nương này, công lao có thể xưng là ngũ phúc lâm môn, cũng có thể là ân như tái tạo! !

Nhưng tiểu sư di không để ý chút nào, cười tủm tỉm nói: “Phi Chân a, ngươi gấp gáp chạy vào đến thế, có ý gì vậy?”

Đây là đề cạm bẫy!

“Ta đến thăm lão nhân gia ngài a, nghe thấy cởi quần áo gì đó ở cửa...... Ta cho rằng......”

“Cho rằng?”

Tay trái tiểu sư di chống má, cười như không cười nhìn ta: “Ngươi cho rằng cái gì? Đây là tiểu sư tỷ của ta. Tình cảm chúng ta cực tốt, mới ngâm bồn cùng nhau, có gì kỳ quái?”

Ta chột dạ nhìn trần nhà: “Không, không có gì kỳ quái a.”

Không phải ta cho rằng mình suýt xanh rồi sao! ! Nếu không, sao phải vội vàng như vậy a!

Tiểu sư di cười ha hả nói: “Chúng ta muốn ngâm mình, đương nhiên phải cởi quần áo. Ngươi nghe thấy ta muốn cởi quần áo, sao còn đi vào trong sao?”

“Ta, ta cho rằng......”

Tiểu sư di nói: “Mấy ngày không gặp, vừa về đã đến nhìn ta tắm rửa, đứa nhỏ này.”

Này này này! Nói kiểu gì cũng giống bình thường ta hay làm chuyện này a!

Hơn nữa tiểu sư di nhấn mấy chữ ‘Mấy ngày không gặp’ rất mạnh, đoán chừng oán niệm rất sâu a.

“Ta...... Mấy ngày không gặp, cho nên vừa về, đã muốn đến thăm ngươi a.”

“.....”

Tiểu sư di không nói chuyện, vốc một nắm thanh thủy, tưới vào chân ngọc, nhẹ nhàng đấm bóp. Nàng không nhìn ta, dường như rất chuyên tâm xoa bóp hai chân. Ta lại biết lúc tiểu sư di như vậy, chính là đang xấu hổ.

Bầu không khí hơi ấm lại, ta bước lên một bước nói: “Tiểu sư di, ta......”

Tiểu cô nương đột nhiên chỉ vào ta hô: “Người xấu! Không được qua! Đại bại hoại! Ngươi ra ngoài! ! Sư muội muội, đánh hắn!”

Tiểu sư di bật cười hì hì, khóe mắt không che giấu được ý cười nữa, cười đến nước mắt cũng suýt ra. Sau đó lườm ta, dường như muốn nói ‘Xem ngươi còn dám không báo cáo đã chạy nữa không’. Ta liên tục lắc đầu.

“Sư muội muội, nhanh đi đánh hắn!”

“Không được đâu, ta đánh không lại đại bại hoại này.” Tiểu sư di ra vẻ tội nghiệp, trong mắt lại có ý cười: “Lát nữa, khẳng định hắn sẽ chạy vào bồn xem chúng ta tắm rửa.”

Ai a! Ai lại ngay cả nữ hài bảy tuổi cũng không tha a!

Tuy ta rất muốn nhìn ngươi tắm rửa không sai, nhưng cộng thêm tiểu nữ hài thì ta không muốn chút nào a!

“Thật không? Ngươi rất muốn nhìn ta sao?”

Tiểu sư di cắn môi liếc nhìn ta, ta lập tức khô nóng.

Lời tiểu sư di, làm ta ý thức được, ta ở đây càng lâu, càng có cảm giác ý loạn tình mê. Mùi của tiểu sư di, là vị ngọt mê người của trái cây cộng thêm hương hoa. Dần dần tràn đầy xoang mũi.

“Ngươi tới nhìn ta, cũng nhìn xong, tiếp theo ta sắp ngâm bồn.” Tiểu sư di đột nhiên cười nói: “Ngươi còn không đi? Muốn xuống tắm chung với chúng ta sao?”

Ta lập tức khôi phục không minh!

Trúng kế!

Tiểu la lỵ bên người nàng đã sợ đến tùy thời khóc lớn.

Dược hoàn, dược hoàn, dược hoàn! !

Đêm khuya lén xông vào nơi ở của nữ khoái đã đủ ta uống một bình, còn bị tiểu la lỵ này nhìn thấy! Nếu gọi nữ khoái đến, lão tử phải bị lột da a! !

Chạy là thượng sách! !

************

Nửa canh giờ sau, tiểu sư di thư thư phục phục tắm rửa, mới trở lại khuê phòng của nàng.

Gian phòng tiểu sư di bố trí thanh lịch sạch sẽ, uyển lệ cao nhã giống con người nàng. Đồ dùng trong nhà không nhiều, màu sắc lại rất thích hợp. Tuy chuyển đến không bao lâu, chỉ tiện tay bố trí, nhưng cũng thú vị.

Ta tới đây không nhiều lần, không ngờ vừa nãy sờ nhầm cửa.

Lúc trở về, tiểu sư di đổi quần áo mới, trên da thịt có màu sắc khỏe mạnh sau khi tắm, vẫn cười nhẹ nhàng.

“Tiểu tử, tự tiện xông vào nhà tắm, còn có thể giữ được tay chân, coi như mạng ngươi lớn.”

Ta khóc không ra nước mắt: “Còn nói sao! Rõ ràng tiểu sư di lừa ta! Vậy mà nói là ta tự tiện xông vào nhà tắm! Ta tới nơi này không được mấy lần, đêm hôm khuya khoắt sờ nhầm cửa cũng không kỳ quái a!”

Nói được nửa câu, ta bỗng cảm thấy là lạ. Bất kể ta hay tiểu sư di đều cảm thấy lời nói này hơi mờ ám. Sờ nhầm cửa...... Sao nghe giống vụng trộm thế a.

Không biết ba chữ ‘Sờ nhầm cửa’ cho tiểu sư di liên tưởng gì, nàng thong dong ngồi xuống, chậm rãi nhìn gương trang điểm, làm cẩn thận tỉ mỉ. Lại vì che giấu ngượng ngùng.

Tiểu sư di ho khan một tiếng, hiếm thấy nghiêm trang nói: “Tiểu tử kia, còn không thành thật khai báo, mấy ngày nay phóng túng thế nào rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tà Thiếu
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
trunghieu99tt
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
Phuong Anh Nguyen
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
Oebah Habeo
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
mr beo
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
Hoaqin
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12 Gần 900 chương
minh1912
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
Hoaqin
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
Hieu Le
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
mr beo
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
VBNyang
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau." Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
mr beo
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
trungdq1109
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil . . . . . . . . . . "Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
VBNyang
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
Phuong Anh Nguyen
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
Hoaqin
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
trunghieu99tt
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
VBNyang
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
Phuong Anh Nguyen
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
Phan Thanh Tùng
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
VBNyang
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!" Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK