42.
Sư nương đã đi tự lúc nào, 1 mình đỗ khắc ngồi nuốt trà, ưu tư trầm muộn.
Khương liên ngồi ở xa gãi mông, đập muỗi bem bép, cuối cùng chịu không nổi. trong tiểu đình gió mát, có trà có bánh, hà cớ gì cô phải ở đây chịu trận. nữ la sát đi cũng đã đi rồi, tên thần kinh kia thì ngồi vắt chân uống trà, cũng không thèm mời cô vào uống cùng.
Khương liên đứng phắt dậy, tự nhiên bước vào, đám người kia cũng đứng lên, cứ tưởng ngăn cô lại, không ngờ lại theo cô vào, đến lúc vào còn nhiệt tình hơn cả cô. Hắc nữ nhân vất tống y qua 1 bên, bắt đầu gặm bánh, còn thiết hộ pháp, nốc trà sùng sục, như phường lục lâm, hình tượng cũng không thèm giữ.
Cái đám tiểu nhãi ranh này, bây giờ cô mới rõ mặt từng người, hóa ra ở đây cô già nhất, đám hung đồ cục súc, giết người như ngóe, đều là thiếu niên chưa lớn.
“ngươi định thế nào ?”
“sư nương muốn mở “hắc ngục môn””
Cái tên tiểu tử này, nói chuyện trước giờ đều nhảy cóc, muốn hơn người sao, đầu óc cô đúng là theo không kịp, dù gì cũng hạng 8 chiến tướng, bị tiểu tử lừa 1 lần, cô nhăn mặt,
“hắc ngục môn ?”
“chính là cửa vào u linh giới”
“như ở cực bắc đại địa ?”
“đúng vậy”
“có thể sao ?”
“có thể”
“ở đâu ?”
“tứ xuyên thành”
Khương liên trợn mắt, đùa hay thật vậy, dễ như vậy sao, trước giờ chưa từng thế lực nào làm được, đừng nói mở, đóng cũng không đóng được. cửa vào u linh giới ở cực bắc vốn là tự nhiên mà thành, ở đó có người trần gia trấn thủ, tử lăng quan 60 vạn hùng binh.
Quan ải vô cùng khắc nghiệt, cực bắc cằn cỗi, cơ bản là vùng đất chết, bị u linh giới độc nhiễm, nơi đó ma vật hoành hành. nhưng suốt mấy trăm năm, trường thành chưa bao giờ bị phá, thủ hộ liên minh, bảo vệ đại địa bình yên. Ma vật còn chưa tràn vào làm cỏ đại địa, chính vì có người trần gia ở đó.
Trần gia tuy trước kia thuộc liên minh, nhưng vốn là trung lập, không ai động được vào người trần gia, cũng không dám động. đại địa biến động, trần gia ở tử lăng quan, 1 bước không rời, cũng nhờ như vậy, thủ vững biên cương.
Nhưng nếu lại thêm 1 cửa vào ở đây, đại địa lấy đâu ra 1 trần gia thứ 2 lấp vào.
Đừng nói liên minh, đến quân đội đế quốc còn không nổi, ma vật không phải hoang thú, là quái vật khổng lồ hình dáng quái dị. bản thân chúng còn có dị năng, vũ khí năng lượng muốn làm chúng bị thương, rất khó, bởi vì thứ chúng ăn chính là năng lượng.
Chẳng hiểu làm sao người trần gia làm được, nhưng ở đó còn có trường thành to lớn, người trần gia ở đó đổ bao nhiêu xương máu, chính là ngày nào cũng có đánh trận. lối vào mà mở ở đây, đối với nhân loại, chính là tử môn.
Lời nói hoang đường, chẳng hiểu sao từ chính đỗ khắc nói ra, cô lại tin, tin rồi hốt hoảng,
“sư nương ngươi điên rồi”
“sư nương đúng là dị thường”
“không phải dị thường, là thần kinh”
“đúng là có hơi khác người 1 chút”
Đến lúc này còn nói đỡ, khương liên rít lên, đỗ khắc nhe răng cười, càng khiến cô lộn ruột, trước còn chút nể phục y, giờ bay sạch, đúng là sư đồ loạn.
Cô vội, nhưng y thì không, thấy y nhàn nhã uống trà, xung quanh tĩnh lặng, chỉ có tiếng nhai bánh của 2 người. cô thở dài, mặt y như đá, nhìn không hiểu được, nhưng cô biết, y không phải người như vậy.
“ngươi có dự định rồi ?”
“mưu hèn kế bẩn, đấu tiểu nhân còn được, đối sư nương, vô kế khả thi”
“vậy làm sao ?”
“cường công”
“đánh được không ?”
“1 mình ta thì không”
“thêm ta và huynh, cũng đánh không lại”, đang nhai bánh đến phồng má, thiết hộ pháp cũng không quên chêm vào, ra nãy giờ có nghe, là hắn giả vờ, khương liên phì mũi khinh thường.
Đỗ khắc đứng dậy bước ra ngoài, sư nương lựa chọn, chọn đại cục, y cũng có lựa chọn của mình, y sẽ không bỏ sư nương. hít 1 hơi lạnh, khí nóng tràn đầy, y lấy ra 1 ống trúc, giơ lên trời.
Pháo hiệu bắn lên, nổ ra 8 cạnh, khương liên chưa thấy bao giờ, cũng bao năm rồi, mới thấy pháo hiệu cổ xưa như vậy.
“1 mình ta thì không được, nếu thêm bọn họ, có thể khiến sư nương bận rộn 1 phen”.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK