Mục lục
[Dịch] Tứ Đại Danh Bổ Tẩu Long Xà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Nguyệt nước mắt ròng ròng.

Nàng không hồi đáp.

Đôi vai mảnh dẻ của nàng co quắp, mười ngón tay nhỏ vài dài của nàng vùi trong y phục, ở trong tối vẫn khiến người ta tiếc thương.

Cái người vừa bẩn vừa hôi, Thiết Bố Sam đứng gần bên người nàng, bảo vệ nàng, trong mắt phát ra lục quang như loài sói người ta có thể dể dàng cảm giác được trong đó chôn giấu một loại tình cảm khó nói nên lời, không tiếc đánh một trận thậm chí không tiếc tử chiến.

Vô Tình thở dài một hơi.

"Ngươi còn muốn nàng trả lời sao?"

Lần này lên tiếng chính là Tập Mai Hồng.

Nàng vẫn thật biết điều, rất trầm tĩnh lúc Vô Tình thẩm tra biểu hiện của nàng rất hiếm thấy, rất hợp tác nhưng đến hiện tại nàng rốt cục không nhịn được mở miệng chất vấn:

"Ngươi làm vậy là đang bức cô ấy!"

Vô Tình cười khổ:”Nàng là người duy nhất còn sống trong án gian sát này!"

"Bộ dạng nàng như thế ... chẳng phải đã nói rõ hết rồi sao, ngươi có cần phải hỏi tiếp hay không?!" Tập Mai Hồng giáo huấn gã:”Nếu là Lãnh Huyết gã ắt không như ngươi, hoàn toàn vô tình như thế!"

Vô Tình định biện hộ đôi lời nhưng muốn nói lại thôi, lòng thầm nghĩ ‘Nói cũng không sai có lẽ ta đã quá vô lễ cũng quá vô tình rồi ...’

"Dù sao Ngô Thiết Dực là đại ác nhân, đại phôi đản là chuyện ai cũng biết!" Tập Mai Hồng còn đang dạy bảo Vô Tình:”Chuyện này vốn đã không cần thẩm, không cần tra nữa!"

"Ngô Thiết Dực là một ác nhân, điểm này không sai!” Vô Tình chỉ còn cách cố gắng nói rõ quan điểm của gã:”Nhưng điều này không có nghĩa là toàn bộ án đều do lão phạm .... hơn nữa, lão vốn tinh minh, cẩn trọng, rất biết ước chế, lại rất ... có sức hấp dẫn nữ nhân, cao thủ tình trường sao lại hành động như thế? Tại sao lão muốn làm như vậy? Nơi này vốn là con đường lui của lão, chỗ dựa của lão vì sao lão lại điên cuồng xung động, phát rồ, tự tuyệt đường lui của mình như vậy? Nguyên nhân là gì?"

"Lý do để đám nam nhân khốn kiếp khi dễ nữ tử yếu đuối bọn ta có hàng trăm, hàng ngàn, ta không muốn biết!" Tập Mai Hồng mặt đỏ bừng cực kỳ diễm lệ hết sức căm giận nói:”Ta chỉ hận lão đến chết không thôi! Chỉ muốn tra ra lão ở nơi đâu, có tới đây không ... ta muốn giết lão!"

"Đúng đó!” La Bạch Nãi phụ họa:”Ta tìm được lão cũng muốn giết lão!"

"Cho nên,” Diễm Mộng cũng đồng tình:”Chúng ta tựa hồ không cần tốn thời gian tâm lực vào chuyện này làm gì!"

"Đúng vậy! Đúng vậy!” La Bạch Nãi lại hổ hởi phụ hoạ:”Muốn tra ai làm chuyện có lỗi với Đỗ cô nương không bằng đi truy xét đại nguyên hung kia đã!"

"Bọn ta nơi này phát sinh chuyện ma quái đã hy sinh mấy người!" Trương Thiết Thiết nghiến răng nói:”Trọng yếu nhất trước mắt là bắt quỷ, đả lão hổ, trước tiên hãy đánh một trận đã!"

"Đúng đúng!” La Bạch Nãi a dua lấy lòng nàng:”Lão hổ ăn thịt người, quỷ hại người, trước hết đem những thứ yêu thú quỷ quái giết hết thế là thiên hạ thái bình rồi!"

"Lão hổ hung tàn, mãnh quỷ nhiễu nhân cố nhiên đáng hận!" Tiểu Dư bỗng nhiên nói:”Nhưng những thứ tiểu tốt cáo mượn oai hùm, vẽ đường cho hươu chạy, a dua phụ họa, kích động sanh sự, phất cờ hò reo chỉ biết đúng, đúng cũng nên loại bỏ bớt để tránh ảnh hưởng đếnđại cục!"

"Đúng! Đúng!” La Bạch Nãi gật đầu mạnh mẽ tán thành:”Cái loại gây chuyện thị phi này thật sớm nên đem hắn ... "

Nói đến đây hắn mới liếc thấy mọi người nhìn hắn che miệng cười trộm mới tỉnh ngộ Tiểu Dư chính là châm chọc bản thân hắn.

Vô Tình thở dài một hơi nói:”Thật ra thì dụng tâm của ta cũng không ngoài việc đi tìm đầu mối. Làm thế nào để từ phương thức hành sự của Ngô Thiết Dực truy xét ra thói quen của lão để có thể bắt được lão ... Các ngươi không cảm thấy đại lão hổ này chạy trốn mặc dù rất nhanh nhưng cũng hết sức quái dị sao? Hắn tìm nơi nương tựa nơi Triệu Yến Hiệp kinh động Đại Mộng Phương Giác Hiểu đều như nhau không bảo vệ được lão. Lý ra lão nên lẩn trốn trước hết Thái Bạch sơn lấy số tài bảo lão đã cướp bóc được nhưng nữ nhi của lão đi, lão lại không đi. Trận đánh này hại chết rất nhiều người bao gồm cả Thần Thoái Trang Hoài Phi. Hiện tại, lão không ngại gian khổ, không sợ mạo hiểm muốn tới nơi cổ nham quan mật nghị nhưng ở cái nơi yếu hại này lại phạm phải chuyện không nên phạm trước đó ... lão hổ này chạy trốn thật quá quái dị!"

Niếp Thanh vào lúc này mới cất tiếng.

Gã vừa mở miệng đã nắm đúng ý tứ Vô Tình:”Ngươi hoài nghi Ngô Thiết Dực minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương sẽ không lên Nghi Thần phong sao?"

"Có thể!” Vô Tình nói:”Lão cũng chỉ là dùng lại bài cũ, không có ý gì mới ... lão tại Thái Bạch sơ Mi huyện giương đông kích tây. Chỉ là mỗi một tội phạm cũng khó thoát khỏi việc hắn phạm tội theo thói quen, làm việc theo tập tính. Ta muốn từ những dấu vết này theo dõi lão chuyến này hư thật ra sao. Là thực thì chuẩn bị phương pháp đánh, là hư thì muốn tìm hiểu xem mục đích lão dụ chúng ta lên Nghi Thần phong, vào Diễm Mộng khách điếm là gì? Hơn nữa từ đó có thể suy luận ra lão nếu không ở đây thì đang ở nơi nào."

Mọi người giờ mới hiểu được sự cẩn thận tham thảo, lý do suy luận của gã.

"Nói vậy,” Niếp Thanh nói:”Ngươi nhất định đang rất kỳ quái ta làm thế nào lại biết Ngô Thiết Dực chọn tuyến đường đi lên Nghi Thần phong?"

"Đúng vậy! Niếp huynh quả nhiên là người thông minh!" Vô Tình nói xong liền im lặng chờ Niếp Thanh nói tiếp, đôi mắt gã sáng ngời, sắc bén tựa như không có chuyện gì có thể giấu diếm được gã.

"Khi Trang Hoài Phi ở Mi huyện bố trí hành động gã sai đồng đảng Lương Thất Điều đưa lão mẫu đến Sơn Tây trước phó thác cho ta bảo vệ!" Niếp Thanh tuyệt không cchút e sợ mà biểu lộ chân tướng của mình:”Đáng tiếc, Thiên Đao Vạn Lý Truy Lương Thất Điều đã bán đứng gã!"

Vô Tình gật đầu.

Gã biết chuyện này.

... nếu không phải Trang Hoài Phi nhờ vả nhầm người, mẫu thân rơi vào tay Tạ Mộng Sơn kết quả của gã nhất định không có thảm như vậy!

"Đả Thần Thối Trang Hoài Phi là một người thận trọng huống chi phó thác mẫu thân là đại sự!" Niếp Thanh cười cười sắc mặt xanh ngắt:”Trước khi gã sai người hộ tống đã sai người đưa tin nói cho ta biết trước hơn nữa còn được ta đồng ý!"

"Ngươi đồng ý?"

"Ta dĩ nhiên đồng ý! Tiểu Trang là hảo hán, ta cùng gã từ khi quen biết tới nay ít khi nhờ ta chuyện gì, chỉ có ta nhờ gã làm hộ nhiều việc, thiếu tình thiếu nghĩa!" Niếp Thanh nói:”Nhưng mẹ của gã thủy chung không có tới đây Sơn Tây!"

Mọi người đối với Niếp Thanh thốt nhiên nổi lên một loại kính ý, đối với bằng hữu có thể cảm thông, nói đạo nghĩa luôn là người khả kính.

"Cho nên ngươi chủ động đi điều tra chuyện này?"

"Đúng vậy! Ta rất nhanh chóng biết được chuyện của Tiểu Trang cùng mẫu thân gã, người yêu Luyến Luyến, nhạc phụ Tạ Mộng Sơn cùng đám người Hà Nhĩ Mông, Hạ KimTrung, Đường Thiên Hải … tất cả đều chết. Ta cũng tra ra quỷ kế của Ngô Thiết Dực minh phó Thái Bạch, ám phó Nghi Thần!" Niếp Thanh nói:”Người khác có thể thấy kỳ quái chuyện ta làm sao dễ dàng truy ra được. Trang bộ đầu chính là bạn tốt của ta, thỉnh thoảng cũng nhắc tới gã thường cùng Ngô Thiết Dực đi cổ nham quan có việc gã chỉ không nói rõ bí mật bên trong. Về phần Lương Thất Điều có một đệ đệ tên Lương Việt Kim, hắn trước sau không bán đứng Tiểu trang, chính Tiểu Trang phái hắn tới đưa tin cho ta!"

"Lương Việt Kim là đệ đệ của Lương Thất Điều hắn đối với hành động của Ngô Thiết Dực có chút quen thuộc cộng thêm hắn không ngờ huynh trưởng hắn bán đứng Tiểu Trang nên khó tránh khỏi việc hắn sẽ nói rõ nội tình cho ngươi!" Vô Tình nói:”Cho nên ngươi suy đoán rồi lên Nghi Thần phong!"

"Ta nói rồi! Một mình ta đối phó Vương Phi, Đường Hoá, Chu Sát Gia không được!" Niếp Thanh thẳng thắn nói:”Cho nên ta chờ ngươi dọc đường!"

"Làm sao ngươi biết ta sẽ tới?"

"Đúng lúc ta biết tứ đại danh bộ nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này, nhất định sẽ truy xét đến tận cùng án này. Ta đã chuẩn bị lúc đầu bắt một người trong các ngươi để thương lượng, kế đó …" Niếp Thanh thực không khách khí nói:”Mới biết được là ngươi ... biết là ngươi tới, dĩ nhiên không khó đoán, cỗ kiệu, xe lăn của ngươi đã xưng tuyệt giang hồ, danh động thiên hạ! Tam kiếm Nhất đao đồng cũng kề bên vậy người tới không phải là Vô Tình công tử sao? Cho nên ta ở dọc đường chờ ngươi!"

Vô Tình nói:”Thì ra là vậy!"

Niếp Thanh nói:”Ngươi hiện tại đã biết rõ sao?"

Vô Tình nói:”Rất minh bạch!"

Niếp Thanh nói:”Nhưng ta không minh bạch!"

Vô Tình nói:”Nhiếp huynh không minh bạch chuyện gì?"

Niếp Thanh nói:”Ta tới đây nguyên do là vậy, còn ngươi? Ngươi nhận định ra sao lại có thể nhanh chóng chỉ ra lão hổ đang chạy trốn một cách quái dị kia sẽ lênNghi Thần phong?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK