_ - Các ngươi mau đưa hắn đi.
Vào lúc hai Lôi Tiêu đạo tôn bị Kỳ Liên Liên Thành đánh nát, Thái Thúc lạnh lùng nhìn về phía mấy người của Từ Hàng Tĩnh Trai mà nói câu đó đồng thời nuốt mấy viên Thạch Nhũ quỳnh dịch đã được luyện chế. Gần như trong nhãy mắt khi hai Lôi Tiêu đạo tôn bị đánh nát, hai đạo tôn khác lại xuất hiện.
Kỳ Liên Liên Thành thấy vậy thì nhíu máy.
Mặc dù y không dự đoán được trong tình hình tới mức để cho một đòn cuối cùng của Minh Nhược làm cho bị thương nặng nhưng Kỳ Liên Liên Thành vẫn không hề nhíu mày. Tu vi của Thái Thúc trong mắt y cơ bản chẳng có gì hùng mạnh nhưng hiện tại nàng lại tạo ra sự uy hiếp cho y.
Cũng không phải uy hiếp đối với bản thân y. Trên thực tế cho dù Thái Thúc có khả năng làm cho y bị thương thì y cũng không hề nhíu mày. Kỳ Liên Liên Thành giống như một pho tượng bằng đá nhưng lại nhíu mày đó là bởi vì Thái Thúc uy hiếp tới việc y giết Lạc Bắc.
Tuy rằng Kỳ Liên Liên Thành đã không còn cảm giác Lạc Bắc có thể sống sót nhưng nếu không tự tay đánh chết Lạc Bắc thì y sẽ không dừng tay. Mà thứ pháp thuật Lôi tiêu đạo tôn mặc dù đối với Kỳ Liên Liên Thành có thể không mất nhiều sức để phá vỡ, nhưng trong nháy mắt khi y đánh nát hai đạo tôn thì nàng lại phóng ra hai đạo tôn khác.
Đương nhiên Kỳ Liên Liên Thành cũng biết Thái Thúc có pháp bảo hay đan dược có thể bổ sung chân nguyên. Cái cách này đối với y cũng chẳng duy trì được bao lâu tuy nhiên từ trên người Thái Thúc lại tản ra một thứ khí thế kiêm quyết khiến cho y hơi cảm giác được nàng có thể níu chân mình cho tới khi đám người Từ Hàng Tĩnh Trai chạy được.
Cho dù y bố trí xung quanh núi Đại Đông rất nhiều lực lượng mạnh nhưng căn cứ từ rất nhiều làn hơi thở cực mạnh xung quanh truyền đến thì có thể thấy số lượng người vì Lạc Bắc mà tới đã vượt ra khỏi sự dự đoán của y.
Hiện tại, Kỳ Liên Liên Thành cũng không dám chắc bản thân bố trí nhiều lực lượng như vậy có đủ ngăn cản những người của Từ Hàng Tĩnh Trai đưa Lạc Bắc chạy mất hay không.
Cho nên...không thể để cho đám người Từ Hàng Tĩnh Trai đưa Lạc Bắc rời khỏi nơi này.
Ánh mắt của y khiến cho người ta cảm thấy ớn lạnh. Mặc dù những cơn đau vẫn đang dồn vào trong óc nhưng một làn pháp lực dao động cực mạnh lại từ trên người y tản ra. Cái bàn tay Phật màu tím trong không trung trong nháy mắt lại biến hóa một cái ấn quyết. Theo cái ấn quyết này, bàn tay lập tức gần như to lớn gấp đôi, đạp nát hai Lôi Tiêu đạo tôn chắn trước mặt.
Nhưng Kỳ Liên Liên Thành lại dừng lại một chút.
Vốn trong nháy mắt đánh nát hai Lôi tiêu đạo tôn, tinh thần của y tập trung vào đám người Từ Hàng Tĩnh Trai đang đưa Lạc Bắc bỏ trốn. Những người đó bị thương nặng nên tốc độ phi độn cũng không nhanh, hơn nữa còn chưa thoát khỏi phạm vi công kích của y. Trong dự tính của Kỳ Liên Liên Thành thì sau khi đánh tan hai Lôi tiêu đạo tôn xong, y liền thuận tay đánh chết Thái Thúc rồi sau đó phát ra một đòn giữ đám người của Từ Hàng Tĩnh Trai lại.
Nhưng điều cho y cảm thấy bất ngờ đó là hai luồng lôi quang lại ngăn cản tầm mắt của y.
- Thứ pháp bảo nào mà có thể ngăn cản được một đòn của ta?
Kỳ Liên Liên Thành liền nhìn về phía Thái Thúc và Yêu vương liên thai.
.....
Trong tích tắc khi hai luồng lôi quang xuất hiện trong tầm mắt của y thì bàn tay Phật đã giáng thẳng lên yêu vương liên thai.
Oành!
Ánh sáng màu đen bên ngoài của Yêu vương liên thai trong nháy mắt tán loạn tuy nhiên nó lại nhanh chóng phóng ra những tia sáng màu đen kiên cường chống lại một đòn của Kỳ Liên Liên Thành.
Kỳ Liên Liên Thành kinh ngạc khi phát hiện ra Yêu vương liên thai không ngờ có lực lượng gần tương đương với Hạo Thiên kính.
Tuy nhiên sau đó, y cũng không để ý tới Thái Thúc, cũng để mặc cho hai luồng lôi quang đánh tới.
Mặc dù một đòn của y không thể phá vỡ hoàn toàn sự phòng ngự của Yêu vương liên thai, không thể đánh chết được Thái Thúc nhưng lực xung kích và sự chấn động cũng đủ khiến cho đạo pháp thuật của Thái Thúc chậm đi một chút, đủ cho Hạo thiên kính có thể ngăn cản. Còn Kỳ Liên Liên Thành cũng chẳng để ý tới Thái Thúc cũng bởi vì đám người Từ Hàng Tĩnh Trai và Lạc Bắc nhanh chóng xông ra khỏi phạm vi công kích của y.
Không còn gì có thể ngăn cản Kỳ Liên Liên Thành được nữa.
Cho dù Thạch nhũ quỳnh dịch vẫn còn nhưng lực lượng cực mạnh của Kỳ Liên Liên Thành đã đánh cho pháp thuật của Thái Thúc cơ bản gián đoạn. Hơn nữa vào lúc này thương thế của Thái Thúc cũng gần tới cực hạn. Nàng có thể cảm nhân được trong thân thể của mình có rất nhiều kinh mạch đang vỡ nát.
Thái Thúc không có khả năng phục hồi mạnh như Lạc Bắc. Trong tình huống không còn có thể ngăn cản được, cho dù không ra tay thì thương thế của Thái Thúc cũng sẽ mạnh hơn. Tuy nhiên ngay lập tức, Thái Thúc lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao về phía đám người Từ Hàng Tĩnh Trai. Yêu vương liên thai lại cùng với nàng hóa thành một vầng ánh sáng màu đen lao thẳng vào người Kỳ Liên Liên Thành.
Oành!
Trong tích tắc khi Yêu vương liên thai và Hạo Thiên kính va chạm với nhau, Thái Thúc cũng phun ra một búng máu.
Cả khoảng không này hôm nay đã vương quá nhiều máu. Nhưng với nhan sắc và khí tức của mình khiến cho Thái Thúc khi phun ra làn sương máu đó thật sự là thê thảm.
Kỳ Liên Liên Thành cau mày lại, ánh mắt trở nên hết sức hung dữ.
Vừa rồi y cũng thấy không cần phải giết Thái Thúc nhưng y lại không ngờ được Thái Thúc lại sử dụng cách này để ngăn cản mình. Tuy nhiên cũng chính vì sự ngăn cản đó mà đám người Từ Hàng Tĩnh Trai đã thoát ra khỏi phạm vi công kích của y, sắp biến mất khỏi tầm mắt.
Người cản ta chết.
Tất cả những người ngăn cản Kỳ Liên Liên Thành giết Lạc Bắc đều phải chết.
Ánh mắt đầy sát khí của Kỳ Liên Liên Thành bao phủ lên Yêu vương liên thai chỉ còn ánh sáng mờ nhạt. Bàn tay Phật vừa mới biến mất lại xuất hiện trong hư không mà đè xuống vị trí của Thái Thúc.
Tới lúc này, Thái Thúc đã không còn sức để phóng ra bất cứ pháp thuật nào nữa, thậm chí là việc điều khiển Yêu vương liên thai phòng ngự. Cho dù thế nào thì với một đòn vừa rồi cũng đủ khiến cho nàng hoàn toàn mất hết sức chống cự.
Đối diện với lực lượng vô thượng như dời non lấp biển ập tới, nàng trở nên nhỏ bé chẳng khác nào con kiến. Tuy nhiên sắc mặt lạnh lùng của nàng chợt biến mất thay vào đó là một nụ cười ấm áp từ sâu thẳm trong tâm.
Một cái bóng màu đen chợt xuất hiện đúng vào lúc bàn tay Phật chuẩn bị chạm vào Yêu vương liên thai. Nó chắn ngay phía trước Yêu vương liên thai.
Hỏa ngô.
Cái bóng màu đen đó chính là Hỏa Ngô của Lạn Hàng. Nhưng điều khiến cho Thái Thúc nở nụ cười ấm áp đó chính là hai cái bóng màu xanh ở phía sau Hỏa Ngô.
Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ đã tới đây. Hơn nữa cả hai cũng có pháp bảo rất mạnh.
Mặc dù Thái Thúc biết bọn họ cũng khó mà chống được Kỳ Liên Liên Thành tuy nhiên cả hai vẫn đến. Nàng vẫn được nhìn thấy hai người.
- Cho dù phải chết....chết cùng nhau cũng tốt. ..
...
Rầm!
Khi ánh mắt của Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ nhìn thấy Thái Thúc thì nét mặt cũng xuất hiện sự ngạc nhiên và vui mừng. Tuy nhiên sự mừng rỡ đó lại nhanh chóng được thay thế bởi sự kinh hãi và rung động. Bàn tay Phật khổng lồ lập tức đánh trúng người Hỏa Ngô phát ra âm thanh rung chuyển núi rừng.
Trong nháy mắt đó, Lạn Hàng chỉ cảm nhận được có một thứ lực lượng vô thượng khiến cho gã cơ bản không thể khống chế được Hỏa Ngô đánh cho nó bay ngược lại, giáng mạnh lên trên Yêu vương liên thai.
Tuy rằng một đòn đó của Kỳ Liên Liên Thành không thể phá hủy bộ áo giáp của Hỏa Ngô nhưng lực lượng mang tính hủy diệt cũng làm cho nguyên thần của Hỏa ngô bị thương nặng.
Chỉ một cú đánh, Hỏa Ngô của Lạn Hàng đã không còn năng lực chiến đấu.
“ Đây là Kỳ Liên Liên Thành? “
Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ lạnh người. Mãi cho tới lúc này, cả hai mới nhìn rõ vóc dáng của đối phương.
Mà hiện tại, Huyền Vô Kỳ đã gần như không còn sức chiến đấu.
Nhìn Hỏa Ngô của mình bị lực lượng cực mạnh đánh cho văng trúng Yêu vương liên thai, Lạn Hàng cố gắng nuốt một miếng nước bọt. Đối diện với Kỳ Liên Liên Thành đang tản ra ý chí cực mạnh, Lạn Hàng trở nên nhỏ bé và cô đơn. Tuy nhiên y vẫn phóng ra phi kiếm khiến cho Thiên Hỏa nhanh chóng tản ra xung quanh.
- Đi mau!
Nhưng đúng vào lúc này, một tia sáng hết sức ngưng tụ tản ra sát khí và lực lượng kinh người lại đánh trúng Hạo Thiên Kính. Thậm chí nó còn khiến cho Kỳ Liên Liên Thành phải lùi một bước.
- Huyết Nguyệt thần đao? Bạch Lạc tiên tử?
Kỳ Liên Liên Thành bị đẩy lùi một bước đột nhiên quát lên chói tai. Y cũng không hề kinh ngạc trước một đòn đó mà chỉ kinh ngạc tại sao nó lại hướng về phía mình.
Không có một ai trả lời câu hỏi của Kỳ Liên Liên Thành.
Khi Bạch Lạc tiên tử phóng ra một đòn đó nàng cũng vội vàng rút lui. Bởi vì lo lắng Kỳ Liên Liên Thành có thể phát hiện ra ý đồ của mình, trong tích tắc nàng nhanh chóng phóng ra cái võng trắng gói gọn Thái Thúc, Huyền Vô Kỳ và Lạn Hàng vào bên trong rồi sử dụng sức lực của mình mà vội vàng rút lui.