- Đám người này làm sao còn thoát ra được khỏi Côn Luân?
Vừa thấy đám người Nhã Dịch Thần quân, Lý lão đạo và Cửu Bạt đều biến sắc.
Quyền thế của con quái vật Côn Luân còn lớn hơn sự tưởng tượng của Huyền Vô Thượng nhiều. Huyền Vô Thượng sợ tin tức Vương Dĩnh sửa xong trận pháp truyền tống trong Phong Khư lan ra, Côn Luân sẽ tiêu diệt đám người Nhã Dịch thần quân nên mới vội vàng tấn công. Nhưng trên thực tế, ngoại trừ việc không biết người sửa cái trận pháp đó là Vương Dĩnh, Côn Luân đã biết người của Thiên Lan hư không tới Phong Khư, xâm nhập vào thế giới này.
Đến lúc này, Hoàng Vô Thần còn chưa xuất hiện. Với suy nghĩ của Lý lão đạo và Cửu Bạt thì Hoàng Vô Thần đã tiêu diệt đám người Nhã Dịch thần quân này mới đúng.
Nếu để cho đám người này tham gia vào trận chiến, bên phía Côn Luân sẽ không chịu nổi nữa.
- Nhã Dịch thần quân! Đã lâu không gặp.
Vừa thấy đám người Nhã Dịch thần quân lao ra khỏi Côn Luân, Nô Thú thần quân lập tức cười ha hả. Ánh sáng từ cây sáo màu đỏ của y lập tức trở nên rực rỡ rồi lao thẳng tới cái bình bạc đang tản ra hàng vạn tia sáng bên sườn trái.
Vừa thấy quầng sáng màu hồng đó lao tới, tên đệ tử Côn Luân đứng dưới cái bình bạc rùng mình, đưa tay bắt một pháp quyết.
Từ trong cái bình bạc lập tức có hơn mười tia sáng lao thẳng tới quầng sáng màu đỏ của nô Thú thần quân.
Cái bình bạc có kích thước bằng một người, bên dưới tổng cộng có bốn tên đệ tử Côn Luân thay nhau sử dụng.
Dưới sự điều khiển của bốn tên đệ tử Côn Luân, cái bình bạc đó không chỉ làm tan biến rất nhiều pháp thuật mà còn có thể hóa thành những tia sáng có lực sát thương cực mạnh. Cho nên mặc dù có rất nhiều người tu đạo của Thiên Lan hư không muốn loại bỏ cái pháp bảo này nhưng lại không tới được trong phạm vi sáu bảy mươi trượng quanh bốn tên đệ tử Côn Luân.
Hơn nữa, cạnh bốn tên đệ tử Côn Luân đó còn có ba tên đệ tử Côn Luân với pháp lực dao động rất mạnh. Một trong ba người đó sử dụng một tấm thuẫn màu vàng, một tên điều khiển một cái dải lụa màu hồng nhìn như những pháp bảo phòng ngự. Còn một tên đệ tử Côn Luân khác thì tay không.
Nhìn thấy mười tia sáng bạc kia sắp chạm vào quầng sáng màu đỏ nhưng mọi người thật sự bất ngờ khi thấy quầng sáng đó chợt lóe lên rồi biến mất.
Một tiếng động vang lên.
Phía sau cái bình bạc chợt xuất hiện một đám hoa lửa.
Chỉ thấy quầng sáng màu đỏ đó xuất hiện sau bốn tên đệ tử Côn Luân điều khiển cái bình bạc. Tên đệ tử Côn Luân tay không lấy một thanh đao có phần mũi màu đỏ, sống đao màu trắng rồi chém thẳng về phía quầng sáng.
Nhưng quầng sáng đỏ đó cũng chỉ vang lên một tiếng động và tiếp tục xuyên thẳng qua thân thể của một trong số bốn tên đệ tử Côn Luân.
Xoẹt!
Tên đệ tử Côn Luân không thể tin được nhìn cái lổ thủng trên ngực mà chết.
- Thứ gì đây?
Đám đệ tử Côn Luân, cho dù là tên phản ứng nhanh nhất ra tay trước cũng đều hết sức kinh hãi.
Quầng sáng màu đỏ đó không ngờ là một con yêu thú còn sống.
Con yêu thú đó chỉ to bằng nắm tay, hình dạng giống như một con khỉ nhỏ nhưng móng vuốt của nó đều sắc bén thậm chí còn lóe lên ánh sáng. Đôi mắt của nó tròn xoe gần như chiếm hơn nửa khuôn mặt, hai lỗ tai cũng rất to chẳng khác nào đôi cánh.
Con yêu thú đó có một lớp lông màu đỏ mềm, trên lưng có thêm một cái hình mặt quỷ màu lam rất dữ tợn.
Xoẹt!
Tên đệ tử Côn Luân lấy ra mũi đao màu đỏ cũng có tốc độ cực nhanh, lúc này đã chém trúng vào thân con yêu thú. Căn cứ vào pháp lực dao động của cái pháp bảo thì nó ít nhất phải tới cấp Kim tiên nhưng khi chém trúng người con yêu thú lại chẳng khác nào chém vào một tấm sắc chỉ bắn lên đám lửa mà không làm cho nó bị thương.
Một quầng sáng màu đỏ lại lóe lên rồi con yêu thú đó biến mất.
- Ở đâu chui ra một con yêu thú có thiên phú xé rách hư không thể này?Tên đệ tử Côn Luân sử dụng loan đao vừa mới có suy nghĩ như vậy thì một tiếng động vang lên. Con yêu thú to bằng nắm tay mà Nô Thú thần quân thả ra đã chui từ phía sau lưng ra trước ngực y.
Cùng lúc đó, một vài cái bóng máu đột nhiên xuất hiện cách đó hơn mười trượng. Mấy tên đệ tử Côn Luân ở dưới cái bình bạc còn chưa kịp phản ứng thì mấy cái bóng kia đã nhào lên người của họ.
Con yêu thú mà Nô Thú thần quân thả ra thấy vậy thì ngẩn người, ánh mắt trở nên hơi giận dữ. Bởi vì mấy cái bóng máu vừa mới xuất hiện, máu tươi trên ngươi hai kẻ bị nó giết cũng bị chúng hút. Tuy nhiên khi cảm thấy trên người mấy cái bóng đó tản ra hơi thở và pháp lực dao động, ánh mắt của con yêu thú kia cũng chợt sợ hãi.
Ha ha!
Một tiếng cười quái dị chợt vang lên rồi mấy cái bóng đỏ hợp lại thành một người nhìn chỉ chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi có gương mặt thanh tú. Đó chính là U Minh huyết ma.
Y vung tay lên hút lấy cái bình bạc rơi từ không trung xuống. U Minh huyết ma đứng yên trong không trung nhưng thi thoảng lại có dải sáng từ bốn phía vọt tới chui vào trong người. Mỗi lần dải sáng đỏ như máu chạm vào người, pháp lực dao động của U Minh huyết ma càng trở nên mạnh hơn. Trên đỉnh đầu của y cũng bắt đầu xuất hiện một cái ao máu. - U Minh huyết trì.
Mỗi dải sáng bay tới chạm vào người y chính là những con Huyết Thần tử.
Lúc này, U Minh huyết ma không chống lại những người tu đạo lợi hại mà thả ra vô số Huyết Thần tử, mỗi một người tu đạo bị đánh chết, Huyết Thần tử lập tức bay tới hấp thu khí huyết.
Hiện tại hơn một vạn người tu đạo tu vi Kim đan kỳ giao chiến khiến cho chiến trường rộng hơn mười dặm liên tục có người chết. U Minh huyết ma làm như vậy có thể thấy thực lực tăng lên kinh khủng.
- Lạc Tiên sư muôi.
- Liệt Hỏa sư thúc.
Đúng lúc này, một tia sáng chợt lóe lên trong mắt Cửu Bạt khi thấy hai quầng sáng màu vàng kim và đỏ thẫm lao lên không trung.
Hai con ngũ trảo kim long dài hơn mười trượng xoay quanh một người con gái mặt cung trang màu tím.
Gương mặt của người con gái đó cũng giống như Nạp Lan Nhược Tuyết đeo một tấm lụa mỏng. Nhưng tất cả mọi người vẫn cảm thấy được một sắc đẹp khuynh nước khuynh thành.
Lạc Tiên đứng trong số Thập đại kim tiên của Côn Luân. Từ sau trận chiến với Nguyên Thiên Y, Lạc Tiên tiên tử vẫn bế quan bây giờ mới xuất hiện trước mặt mọi người.
Mà trong quầng sáng màu đỏ lao ra cùng với nàng có một lão đạo mặc áo hồng gương mặt đầy nếp nhăn cùng với đôi mắt như trợn tròn xoe khiến cho gương mặt của lão trở nên dữ tợn.
Còn cách chiến trường chừng ba mươi dặm, Lạc Thiên hơi giơ tay lên, hai con Ngũ trảo kim long lập tức gầm một tiếng rồi lao thẳng về hướng Đại Ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Bóng dáng của lão đạo áo hồng cũng chợt lóe lên rồi chợt xuất hiện trên đỉnh đầu của một con kim long như được gắn chặt lên nó.
Hai con Kim long vừa mới xuất hiện trong chiến trước lập tức có mấy chục tia sáng từ bốn phương tám hướng bắn về phía lão đạo áo hồng. Tuy nhiên miệng của lão lại đang lẩm bẩm ngâm niệm chú như đang tự nói với mình.
Công pháp mà lão đạo tu luyện không ngờ là một thứ công pháp nguyền rủa. Thứ công pháp này khi đã thi triển hoàn toàn khác với những công pháp không, không cần tới chân nguyên mà dựa vào việc niệm chú độc đáo khiến cho nguyên khí trời đất dao động để tạo ra pháp thuật.
Theo những từ ngữ tối nghĩa phát ra từ miệng lão, trước mặt chợt xuất hiện vô số những đóa sen đỏ to bằng cái bát.
Những đóa sen đỏ vừa mới xuất hiện khiến cho không khí trước mặt bị hơi nóng kinh người làm cho trở nên nhiễu động. Vừa mới chạm phải những đóa sen đỏ, các pháp thuật bắn về phía y chỉ còn là một làn nguyên khì, còn pháp bảo thì bản thể của chúng lập tức bị nung chảy thành chất lỏng kim loại.
Rầm!
Những đóa sen hồng cùng với hai con kim long lập tức lao thẳng tới quầng sáng bao phủ Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Cái màn ánh sáng màu vàng kim đó lập tức tan biết. Rồi một làn phi kiếm như cơn lũ trào ra khiến cho mười người tu đạo của Thiên Lan hư không bị cắt nát.
Cùng lúc đó, Thiên Khung thần quân đang liên tục bắt pháp quyết để giữ quầng sáng đó cũng loạng choạng, rồi lao đi như tạm tránh lão đạo áo hồng.
Ngay lập tức Lạc Thiên tiên tử liền lao thẳng vào trong chiến trường.
Một làn hơi lạnh kinh người từ thân nàng tản ra khiến cho cả một khu vực biển rộng trăm dặm và cả chiến trường bị khí lạnh bao phủ.
Trong khu vực trăm dặm đó, mặt biển lập tức đóng băng mà trong chiến trường cũng lập tức xuất hiện đầy những cột băng màu trắng. Một vài người tu đạo bị thương hay có pháp bảo uy lực yếu lập tức trở nên chậm chạp như bị đóng băng.
Nô Thú thần quân hơi nheo mắt. Một tia sáng lóe lên trong mắt, con dị thú mà y vừa mới thả ra lập tức biến mất rồi xuất hiện rất gần lão đạo áo hồng. Một quả cầu lửa giống như viên ngọc lập tức xuất hiện trước mặt con dị thú. Bị ngọn lửa đó đốt, con dị thú lập tức kêu lên thảm thiết rồi biến mất, xuất hiện cách đó cả mời trượng. Trên người nó bị cháy đen.
- Không thể ngờ được Côn Luân cũng có một vài thứ pháp bảo có phạm vi bao phủ không thua gì cổ bảo của Hoàng Thiên tông.
Vào lúc này Nô Thú thần quân cũng nhìn thấy từ Lạc Tiên tiên tử có một thứ ánh sáng tản ra. Gần như mỗi một tia sáng đó chạm phải lập tức có một pháp bảo hoặc một người tu đạo của Thiên Lan hư không lập tức bị đóng băng.
Lúc này, Lạc Tiên tiên tử đã lấy ra Băng Phách cực quang tráo mà ngày đó từng sử dụng để đối phó với Nguyên Thiên Y. Mặc dù Nô Thú thần quân không biết cái pháp bảo này nhưng cũng nhận ra được có thẻ khống chế uy năng của nó để đối địch.
Có sự gia nhập của Lạc Tiên tiên tử và lão đạo áo hồng, hơn nữa pháp thuật của lão đạo dường như có thể áp chế được con dị thú khiến cho tình hình trận chiến lại biến chiều bất lợi về phía Thiên Lan hư không. Nhưng Nô Thú thần quân hơi liếc về phía U Minh huyết ma rồi cất tiếng cười lạnh.
- U Minh huyết ma đạo hữu! Hiện tại tới lúc ngươi ra tay rồi. Ngươi đối phó với Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận. Ta đối phó với hai người này. Nếu không cứ để giằng co, Hoàng Vô Thần ra tay, chúng ta sẽ không nhẹ nhàng nữa đâu.
- Tới lúc rồi.
U Minh huyết ma cười cười rồi gật đầu sau đó bay về phía Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Cùng lúc đó dưới chân Nô Thú thần quân xuất hiện hai cái khe trong suốt rồi y biến mất. Chỉ trong vòng một hơi thở không ngờ y vượt qua khoảng cách vài dặm xuất hiện ở vị trí đối diện với lão đạo.
- A?
Đột nhiên thấy Nô Thú thần quân xuất hiện ở vị trí đối diện với mình, lão đạo áo hồng rùng mình lập tức há miệng phun ra một viên đan châu bốc lửa tản ra ánh sáng chói mắt về phía nô thú thần quân.
Viên đan châu màu đỏ chỉ to bằng trái cây long nhãn nhưng phun ra lại có tiếng nổ rầm rầm, giống như có một quả tinh cầu lao về phía Nô Thú thần quân.
Vừa phun ra viên đan châu, pháp lực dao động của lão đạo áo hồng lập tức trở nên yếu đi nhưng mất tới cả nửa số chân nguyên.
- Uy lực pháp thuật của ngươi rất tốt. Nếu có tu vi hai lần thiên kiếp thì ta không chắc chắn đối phó được với ngươi.
- Chỉ có điều thứ pháp thuật của ngươi mặc dù được hình tu vi hai lần thiên kiếp, nhưng uy lực so với tu vi qua hai lần thiên kiếp chỉ được có một phần, làm sao là đối thủ của ta?
Bùng bùng.
Trong tiếng cười lạnh, hai quầng sáng trong suốt lập tức xuất hiện trước mặt Nô Thú thần quân.
Hai quầng sáng trong suốt đó có hình dạng một xà một quy cao tới hơn mười trượng. Trong đó có vô số tia sáng giống như hai trận pháp khổng lồ.
Khi hai quầng sáng vừa mới xuất hiện chúng lập tức nhanh chóng thu nhỏ lại rồi biến thành hai hạt châu lao thẳng tới đan châu đỏ như lửa của lão đạo áo hồng.
Cùng lúc đó từ vô số khiếu huyệt trên người Nô Thú thần quân cũng tản ra pháp lực dao động cuồn cuộn tạo thành những pháp ấn hình vuông. Trong nháy mắt có cả vạn cái pháp ấn xoay quanh người y. Nhìn qua có thể thấy mỗi một cái pháp ấn đó cũng là một cái trận pháp nhỏ bé.
- Một niệm hai sinh. Ngưng trận thành đan. Ngươi...
Lão đạo áo hồng vô cùng kinh hãi. Trên đỉnh đầu của lão lập tức lóe lên một tia sáng màu hồng rồi một cái Nguyên Anh lập tức vọt lên không trung. Trong nháy mắt khi Nguyên anh của lão rời khỏi thân thể, viên đan châu màu đỏ và thể xác của lão cũng bị hai hạt châu trong suốt làm cho biến thành tro bụi.
- Hai lần thiên kiếp!
Lúc này, Cửu Bạt và Lý lão đạo đã bị đẩy vào trong quầng sáng phòng ngự của Man Hoang chiến cổ. Cả hai bị Hắc thạch thần quân, Thiên hư sơn chủ và Nhã dịch thần quân, Trần thanh Đế bao vây. Nhìn thấy lão đạo áo hồng vừa mới đối mặt đã bị đánh nát thân thể, Lý lão đạo liền hét lên chói tai.
Lúc trước, Nô Thú thần quân chưa sử dụng hết sức nên đám người Cửu Bạt còn chưa cảm nhận được tu vi của y.
Nhưng tới lúc này, lão đạo áo hồng và đám người Cửu Bạt cũng hiểu được Nô Thú thần quân là một người tu đạo vượt qua hai lần thiên kiếp.Chẳng trách mà Huyền Vô Thượng để cho Nô Thú thần quân thống lĩnh đại quân người tu đạo Thiên Lan hư không.
Lúc này, đám người Lý lão đạo mới hiểu hóa ra lúc trước sắc mặt của Nô Thú thần quân thay đổi cơ bản không liên quan tới họ mà vì Thiên Lan hư không tổn thất như vậy nhưng Hoàng Vô Thần vẫn chưa xuất hiện.
Oành!
Cùng với tiếng hét chói tai của Lý lão đạo, trong phạm vi hai trăm trượng xung quanh Nô thú thần quân xuất hiện một vụ nổ kinh khủng tạo thành một quầng lửa rộng tới hai trăm trượng và làm cho trời đất rung chuyển.
Từ bên trong quầng lửa đó chợt có hai bóng người lao ra.
Một trong hai người là Nô Thú thần quân. Cây sáo đỏ của y cũng bị hơi hủy hoại. Đầu tóc thì cháy đen.
Còn một người khác là Lạc Tiên. Cái pháp bảo như một cái lồng băng trong suốt trên đỉnh đầu của nàng cũng xuất hiện vết rạn. Mà thân thể Lạc Tiên run rẩy, tấm lụa mỏng trên mặt cũng nhuốm đầy máu tươi.
Tự nổ Nguyên Anh.
Lão đạo áo hồng thấy không địch lại được lập tức để Nguyên anh tự nổ. Lão đạo áo hồng cúng giống như Từ Thạch Hạc có tu vi Độ kiếp hậu kỳ. Một người như vậy mà để Nguyên Anh nổ thì uy lực gần như tương đương với một kiếm Toái hư của Vấn Thiên.
Lạc Tiên tiên tử tận mắt thấy lão không địch lại định lao tới giúp nên bị vụ nổ từ Nguyên anh của lão ảnh hưởng khiến cho Băng Phách cực quang tráo cũng bị tổn thương mà bản thân bị thương nặng. Nhưng Nô Thú thần quân thì dường như chỉ bị mất một cái pháp bảo và vết thương nhẹ mà thôi.
Ánh mắt của Cửu Bạt trở nên tuyệt vọng.
Bởi vì y hiểu rõ hơn bất cứ ai hết lão đạo áo hồng kia chính là Liệt hỏa tôn giả. Hiện tại sau khi lão và Lạc tiên tiên tử xuất hiện, ngoại trừ Từ Thạch Hạc trong Côn Luân đã không còn nhân vật nào nữa. Cơ bản tất cả thực lực của họ đã xuất hiện hết nhưng vẫn không địch lại mấy người tu đạo đứng đầu của Thiên Lan hư không.
- Chưởng giáo!
- Hoàng Vô Thần?
Đúng lúc này một cái bóng tản ra ánh sáng màu vàng như đạp rách trời đất từ phía Côn Luân đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Nhân vật cao nhất của Côn Luân - Hoàng Vô Thần cuối cùng đã xuất hiện.
Khi Hoàng Vô Thần vừa mới xuất hiện xung quanh Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm tận đã là một biển máu ngập trời.
Có ít nhất hơn vạn con Huyết Thần tử như một đàn châu chấu che phủ bầu trời đang phóng về phía Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Với hơn một ngàn người tu đạo bị chết, thực lực của U Minh huyết ma đã hồi phục tới một mức độ kinh người.
Chỉ trong nháy mắt hơn một ngàn con Huyết Thần tử bị kiếm quang cắt nát.
Nhưng không ai để ý theo sát phía sau Huyết thần tử còn có vài cái bóng đỏ như máu. Sau khi Huyết Thần tử bị cắt nát, mấy cái bóng đỏ kia phất tay lập tức làm cho mấy đạo phi kiếm chệch khỏi quỹ đạo.
Mấy cái bóng máu vượt qua vô số kiếm quang xông vào trong Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận. Trong nháy mắt khi mấy cái bóng đỏ như máu đó xông vào, vô số Huyết Thần tử lập tức từ trên người chúng lao ra ra khiến cho trong trận lập tức phủ đầy hình bóng Huyết Thần tử.
Trong nháy mắt vô số kiếm quang tản ra rồi toàn bộ Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận lập tức sập xuống.
- Nhã Dịch thần quân. Trần Thanh Đế đạo hữu! Các ngươi hãy giữ chân hai người này.
Vừa thấy Hoàng Vô Thần xuất hiện, âm thanh của Nô Thú thần quân cũng vọng vào tai đám người Nhã Dịch thần quân và Trần Thanh Đế. Mấy nhân vật cấp sơn chủ của Thiên Lan hư không còn lại vẫn tiếp tục chém giết với đệ tử Côn Luân. Còn Thiên Khung thần quân, Hắc Thạch thần quân, Cửu cung thần quân cùng với Nô thú thần quân như đã bàn bạc trước lập tức lao về phía Hoàng Vô Thần.
- A?
Chỉ có điều làm cho Nô Thú thần quân kinh ngạc đó là gần như trong nháy mắt khi làm cho Đại Ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận tan ra, U Minh huyết ma lại che giấu hơi thở, không biết đang ẩn trốn ở đâu...