- Tính cách Kim Mục Lôi nhỏ nhen, chịu thiệt lớn như thế chắc chắn sẽ trả thù.
- Kim Mục Lôi không đáng lo, quan trọng là núi dựa của hắn. Nếu người đó muốn đối phó Sở Mộ thì hiện giờ hắn chưa thể đánh trả lại, rất có thể chết yểu tại đây.
- Yên tâm, dù Kim Mục Lôi nhỏ nhen nhưng không ngốc, thiên tài như Sở Mộ miễn không chết yểu thì sau này thành tựu chắc chắn cao hơn hắn, vượt xa hắn, Kim Mục Lôi không thể đối kháng lại.
Kim Mục Lôi trung tâm sự kiện nghe đám Kiếm Giả bàn tán thì tức ói máu. Đúng là tính cách của gã nhỏ nhen, là kẻ hẹp hòi thì thường không chấp nhận bị người ta nói mình như thế.
Nhưng quá nhiều người nói, Kim Mục Lôi có thủ đoạn cỡ nào cũng không thể xử nhiều người như vậy. Huống chi Kim Mục Lôi đã báo vụ Sở Mộ lên núi dựa của mình, tức là đại ca ruột Kim Diễm Lôi.
Kim Diễm Lôi chẳng những không cho Kim Mục Lôi trả thù còn bắt gã đại biểu mình đi chiêu lãm Sở Mộ, khiến gã rất khó chịu.
Bên ngoài Kiếm Lâu.
Sở Mộ nhìn Kim Mục Lôi, lạnh lùng hỏi:
- Có chuyện gì?
Kim Mục Lôi nhìn Sở Mộ chằm chằm, mặt khó chịu nói:
- Chuyện lần trước bỏ qua.
Kim Mục Lôi cười gằn, giọng điệu cao cao tại thượng ngạo nghễ nói:
- Ngươi rất may mắn khi được đại ca của ta ưu ái, đây là thiệp mời đại ca đưa cho ngươi.
Một tấm thiệp to cỡ bàn tay xuất hiện trong tay Kim Mục Lôi, gã ném thiệp xoay tít cắt không khí vạch dường cong bắn hướng Sở Mộ.
- Dù là đệ tử trăm cường muốn vào chiến đội Trảm Ma của đại ca ta cũng phải qua nhiều vòng thi, ngươi siêu may mắn, được tấm thiệp mời này là có thể trực tiếp vào thành viên dự bị của chiến đội Trảm Ma, khi đã trở thành đệ tử tinh anh thì sẽ làm thành viên chính thức. Không biết bao nhiêu người hâm mộ ngươi.
Kim Mục Lôi hằn học nói:
- Cất tấm thiệp mời này cho kỹ, nó là bảo bối tốt vô số người tranh giành đầu rơi máu chảy, nếu ngươi đánh mất là khinh nhờn chiến đội Trảm Ma, hậu quả rất nghiêm trọng.
Sở Mộ không thèm nhận thiệp, hắn búng tay bắn nhanh tấm thiệp trở lại.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Nếu là bảo bối vô số người giành nhau đầu rơi máu chảy thì ta không dám nhận.
Sở Mộ xoay người đi vào Kiếm Lâu, không thèm nhìn Kim Mục Lôi.
Kim Mục Lôi chộp lấy tấm thiệp vội lao lên:
- Đứng lại!
Phong cấm Kiếm Lâu đã mở ngăn cản Kim Mục Lôi đi vào, đành trơ mắt nhìn Sở Mộ biến mất trước mặt.
Kim Mục Lôi đạp mạnh phong cấm Kiếm Lâu:
- Chết tiệt!
Đây là nhiệm vụ đại ca giao cho gã, bắt gã phải hoàn thành, tăng thêm máu mới cho chiến đội Trảm Ma. Kết quả bị Kim Mục Lôi làm hỏng.
Sau khi trở về chắc chắn sẽ bị đại ca mắng cho một trận.
Mắt Kim Mục Lôi hấp háy:
- Nếu ngươi đã không nể mặt thì đừng trách ta!
Vì không bị chửi và để trả thù Sở Mộ, Kim Mục Lôi quyết định thay đổi nội dung báo cáo.
Sở Mộ nổi tiếng lan xa, thường có người khiêu chiến hắn. Có khiêu chiến Sở Mộ nhận, có khiêu chiến hắn từ chối vì cảm thấy không cần thiết.
Thời gian trôi, Sở Mộ lần thứ ba vào Tẩy Kiếm trì.
Lần đầu tiên vào Tẩy Kiếm trì có hiệu quả tốt nhất, khiến hắn từ tám thành kiếm ý lên chín thành, lĩnh vực kiếm thuật từ bước đầu rồi đệ nhị trọng, đệ tam trọng.
Lần thứ hai vào Tẩy Kiếm trì hiệu quả yếu bớt, kiếm ý từ chín thành lên chín thành sáu, lĩnh vực kiếm thuật từ bước đầu đệ tam trọng đến ổn định.
Bây giờ là lần thứ ba của Sở Mộ, lần cuối cùng trong ba lượt cơ hội miễn phí mà tổng giáo tập cho.
- Hy vọng kiếm ý có thể tăng lên tới viên mãn.
Sở Mộ hít sâu ngồi xếp bằng trên một chỗ trống cạnh Tẩy Kiếm trì, nhanh chóng bài trừ các tạp niệm, tiến vào trạng thái không minh, đôi mắt trở nên trong suốt tựa như nước Tẩy Kiếm trì.
Tinh khí thần hợp nhất, chớp mắt ý chí của Sở Mộ dung hợp cùng Tẩy Kiếm trì, tuy hai mà một.
Sở Mộ nhìn chăm chú dần có từng tầng sóng gợn khuếch tán trên Tẩy Kiếm trì, một bóng người xuất hiện trong nước, là ảnh ngược của Sở Mộ.
Ảnh ngược như được thổi vào sinh mệnh đặc biệt, dường như nó cười với Sở Mộ, vươn tay chộp, một thanh kiếm nằm trong tay, Bát Diện Thiên Hoang kiếm.
Lần thứ hai tu luyện kiếm thuật cơ bản nguyên thủy nhất, Sở Mộ như lại tự mình thể nghiệm một lần quá trình từ học kiếm, luyện kiếm cho đến hôm nay.
Đó là sự thăng hoa, sự chuyển biến trừ tạp trữ tinh.
Sở Mộ bất giác tỉnh táo lại, Tẩy Kiếm trì khuếch tán lớp sóng gợn, ảnh ngược biến mất.
- Kiếm ý!
Sở Mộ tỉnh táo lại lập tức kiểm tra, cơ mặt cứng ngắc:
- Chín thành chín . . .
Kiếm ý từ chín thành sáu lên chín thành chín, chậm hơn lần thăng cấp thứ hai. Vì chín thành chín là cực hạn của đại thành kiếm ý, đột phá thêm một phần là đến mười thành, kiếm ý viên mãn.
Kiếm ý đại thành và viên mãn không chỉ chênh lệch về lượng còn có tính chất, không dễ vượt qua.
Trong lòng Sở Mộ có cảm giác khó tả, dường như nên như vậy rồi lại thấy hụt hẫng.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Xem ra phải vào Tẩy Kiếm trì tham ngộ thêm lần nữa mới nâng kiếm ý lên đến viên mãn mười thành.
Sở Mộ đứng dậy, xoay người rời khỏi Tẩy Kiếm trì.
Sở Mộ không quay về Kiếm Lâu mà vội vàng đi tới Huyền Thiên bích.
Huyền Thiên bích và Tẩy Kiếm trì cách nhau không xa, ước chừng nửa canh giờ đi bộ. Huyền Thiên bích cũng có một quản lý chấp sự.
Giống như chấp sự Tẩy Kiếm trì, chấp sự của Huyền Thiên bích đã được thông báo nên biết Sở Mộ có ba lần miễn phí vào Huyền Thiên bích tham ngộ.
- Vào đi.
Chấp sự Huyền Thiên bích kiểm tra Thiên Phong kiếm lệnh của Sở Mộ, xác nhận thân phận xong vẫy tay đưa trả kiếm lệnh, mỉm cười nói:
- Không thể gây sự ở bên trong, có mâu thuẫn gì thì ra ngoài giải quyết, cũng hy vọng ngươi có thu hoạch lớn.
Sở Mộ cất đi Thiên Phong kiếm lệnh, bước nhanh vào khu vực Huyền Thiên bích:
- Đa tạ.
Quan Kiếm phong là một ngọn núi, Tẩy Kiếm trì là hồ nước, Huyền Thiên bích thì tên như ý nghĩa, nó là một vách núi.
Khi Sở Mộ đến trước Huyền Thiên bích thì ngẩn ngơ.
Vách núi siêu lớn, bóng loáng như mặt gương đã được mài giũa, nhưng không có chút dấu vết nhân công, như thể thiên địa tự nhiên sinh thành.
Vách núi màu ngọc đen và mặt đất hình thành chín mươi độ dựng thẳng dưới đất, cảm giác như ngọn núi bị người một kiếm xẻ đôi, một nửa bị dời đi chỉ còn một nửa khác. Đám Kiếm Giả đang đối diện vị trí núi bị chém đôi.
Huyền Thiên bích cao ba ngàn ba trăm ba mươi ba thước, rộng ba ngàn ba trăm ba mươi ba thước. Đằng trước Huyền Thiên bích một dặm có chỗ ngồi cho đám Kiếm Giả tham ngộ, từ một dặm đến mười dặm có thể chứa rất nhiều Kiếm Giả.