Hạ Tử Uy thầm nghĩ cùng lắm mất mặt chung.
Sở Mộ bình tĩnh như không.
Chốc lát sau Hoa chưởng quầy xuất hiện, mời bốn người đi chỗ khiêu chiến.
Địa điểm khiêu chiến cũng ở tầng bốn. Diện tích tầng bốn rất lớn, đặc biệt có một Đấu Kiếm đài, trên Đấu Kiếm đài bày phong cấm có thể chặn lại công kích của Kiếm Vương trung giai.
Hoa chưởng quầy cười tủm tỉm nói:
- Hai vị đều là người khiêu chiến, dựa theo quy định của bổn lâu thì hai vị cần quyết cao thấp, phân ra thắng thua trước, người thắng sẽ khiêu chiến Kiếm Vương tứ tinh của bổn lâu.
Kiếm Giả họ Chúc không làm tư thế gì, lắc người đáp xuống Đấu Kiếm đài.
Lữ Phi Vân giễu cợt:
- Kiếm Vương nhị tinh, đến lượt ngươi.
Sở Mộ không quan tâm, hắn nhảy lên Đấu Kiếm đài, đối mặt với Kiếm Giả họ Chúc.
Kiếm Giả họ Chúc mở mắt ra lạnh lùng nhìn Sở Mộ, nói một câu đầy mùi máu:
- Chủ động nhận thua đi, kiếm của ta rút ra sẽ thấy máu.
Người Kiếm Vương họ Chúc ngưng tụ sát khí.
Thực lực của Kiếm Vương họ Chúc khá giỏi, sức chiến đấu không tệ, Kiếm Vương bình thường không thể so sánh.
Sở Mộ không trả lời.
Trong khoảnh khắc Kiếm Vương họ Chúc hành động, bắn ra kiếm quang cực kỳ sắc bén cắt không gian Đấu Kiếm đài, như sao băng từ trên trời rơi xuống rạch phá không trung, rực rỡ, chói lòa, huyễn lệ khiến người không mở mắt ra được.
Nhát kiếm này dung nhập quang chi lực lượng quy tắc, là một chiêu kiếm kỹ của Kiếm Vương họ Chúc tên gọi Cực Quang.
Hạ Tử Uy giật mình kêu lên:
- Nhanh quá!
Kiếm quang này làm da đầu Hạ Tử Uy tê dại.
Kiếm thật sự như cực quang vụt qua, nhanh tột độ. Kiếm Vương tam tinh bình thường đối diện một kiếm này không có chút sức đối kháng, nhưng bây giờ là Sở Mộ đối mặt nhát kiếm đó chứ không phải Kiếm Vương nhị tinh bình thường.
Biến không thể thành có thể, trong cặp mắt nhìn chăm chú của mọi người nhưng không ai thấy rõ kiếm của Sở Mộ ra khỏi vỏ thế nào.
Chỉ chớp mắt kiếm quang của Sở Mộ như từ hư vô đâm ra, khiến người không nhận ra, nhưng con ngươi co rút.
Tốc độ kiếm quang không bằng đường kiếm Cực Quang, lạ là tới sau mà đến trứơc như cắm vào bảy tấc trên thân rắn, khiến nhát kiếm Cực Quang run run tán loạn.
Kiếm quang của Sở Mộ đánh nát nhát kiếm Cực Quang xong càng sắc bén hơn, xuyên qua hư không nhanh như tia chớp, mãnh liệt như sấm, khí thế sắc bén ập đến. Kiếm Vương họ Chúc biến sắc mặt vội giơ kiếm thụt lùi, huơ kiếm đỡ.
Nhưng kiếm quang của Sở Mộ không chỗ không ở, không thể ngăn cản, xuyên qua từng tầng phòng ngự đâm vào kiếm cương hộ thể, ngừng lại ngay ngực, vị trí trái tim của Kiếm Vương họ Chúc.
Lực lượng mạnh mẽ xuyên qua nội giáp đánh vào trái tim, Kiếm Vương họ Chúc cảm giác bị đâm thủng tim, sắp bị cắt nát. Mặt Kiếm Vương họ Chúc trắng bệch liên tục thụt lùi, khẽ rên, máu tươi tràn ra khóe miệng.
Lữ Phi Vân biến sắc mặt kêu lên:
- Chúc huynh!
Hạ Tử Uy xem ngây người, mắt Hoa chưởng quầy hấp háy tia sáng nhìn Sở Mộ chằm chằm như đang xem báu vật quý giá.
Kiếm Vương họ Chúc một tay cầm kiếm một tay che ngực thụt lùi vài bước, nhìn Sở Mộ chằm chằm, ánh mắt như muốn ăn thịt hắn:
- Ngươi . . .!
Sở Mộ từ tốn trần thuật một sự thật:
- Ngươi không đánh lại ta.
Kiếm Vương họ Chúc biết rõ đó là sự thật nhưng gã cực kỳ không cam lòng, trái tim truyền đến cảm giác đau nhói như gã thật sự bị đâm thủng. Kiếm Vương họ Chúc biết trái tim của mình đã bị thương, phải chữa lại.
Kiếm Vương họ Chúc để lại lời hăm:
- Ta nhớ kỹ ngươi!
Kiếm Vương họ Chúc lảo đảo xuống Đấu Kiếm đài. Lữ Phi Vân vội nâng Kiếm Vương họ Chúc rời đi.
Lúc này Lữ Phi Vân không dám trào phúng Sở Mộ nữa, Kiếm Vương họ Chúc còn bị đối phương một kiếm đánh bại, thực lực của gã không mạnh bằng Kiếm Vương họ Chúc. Nếu còn khiêu khích Sở Mộ không khác gì bứt râu hùm, tự sát.
Hoa chưởng quầy liên tục vái:
- Sở huynh đệ không uổng là môn đồ đệ nhất Tạo Hóa Tây Hổ đại vực, thực lực như vậy thật sự là . . .
Kiếm Vương họ Chúc là Kiếm Vương tam tinh nhưng nhát kiếm Cực Quang đó mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường, vậy mà gã thua dễ như chơi. Đó chưa phải là thực lực mạnh nhất của Kiếm Vương họ Chúc, nếu bộc phát ra chắc có thể đối kháng đôi chút với Kiếm Vương tứ tinh, đương nhiên Hoa chưởng quầy cảm thấy gã không thể đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh nổi.
Nhưng Sở Mộ dễ dàng một nhát kiếm đánh bại Kiếm Vương họ Chúc, có lẽ hắn đã dốc hết sức, có chút khả năng vượt qua khiêu chiến của Đông Hoa lâu.
Thiên tài tuyệt đỉnh trong Kiếm Vương khiêu chiến vượt một cấp tinh không hiếm nhưng cũng không nhiều. Sở Mộ mới chỉ là Kiếm Vương nhị tinh mà phải vượt hai cấp tinh khiêu chiến, nếu vượt qua được thì hắn là tuyệt đỉnh trong thiên tài tuyệt đỉnh.
Quen với thiên tài luôn là tôn chỉ của Đông Hoa lâu.
Nếu cho phép thì Hoa chưởng quầy rất muốn miễn khiêu chiến cho Sở Mộ, nhưng chắc hắn không có thực lực đối kháng với Kiếm Vương tứ tinh. Đáng tiếc Hoa chưởng quầy là chưởng quầy chứ không phải chủ nhân của Đông Hoa lâu, chỉ có thể làm việc theo quy định.
- Sở huynh đệ, từ lúc Đông Hoa lâu sáng tạo đến nay không nhiều Kiếm Vương cấp thấp qua khiêu chiến đi lên tầng năm.
Hoa chưởng quầy giải thích với Sở Mộ:
- Qua được khiêu chiến vào tầng năm thì Kiếm Vương cấp thấp sẽ được đãi ngộ tốt hơn nữa.
Sở Mộ tò mò hỏi:
- Đãi ngộ tốt hơn nữa?
Chẳng lẽ vào tầng năm có phân biệt gì sao?
- Đương nhiên, Kiếm Vương cấp thấp qua khiêu chiến vào tầng năm có thiên phú không giống bình thường, là thiên tài tuyệt đỉnh thật sự, lẽ tất nhiên sẽ hưởng thụ đãi ngộ càng tốt.
Hoa chưởng quầy nói ra một chân lý vĩnh viễn không thay đổi, là thiên tài thật sự sẽ được đãi ngộ tốt hơn, đi đâu cũng áp dụng được.
- Lấy ví dụ tầng năm, đãi ngộ chia ra mấy đẳng cấp.
Hoa chưởng quầy thấy Sở Mộ có vẻ hứng thú nên giải thích kỹ hơn:
Kiếm Vương trung giai vào tầng năm là đãi ngộ từ cấp một đến cấp bốn. Kiếm Vương cao giai vào tầng năm là đãi ngộ cấp bốn đến sáu. Kiếm Vương tam tinh khiêu chiến đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh thì hưởng thụ đãi ngộ cấp hai. Nếu đánh bại Kiếm Vương tứ tinh thì được đãi ngộ cấp sáu, ngang ngửa với Kiếm Vương cửu tinh.
Hạ Tử Uy tò mò hỏi:
- Đẳng cấp đãi ngộ cao thấp có gì khác nhau?
Hạ Tử Uy biết quy định khiêu chiến của Đông Hoa lâu nhưng không rõ vào tầng thứ năm còn có chia ra đãi ngộ cao thấp.
- Đẳng cấp đãi ngộ cao thấp có liên quan rất nhiều, ví dụ nguyên dịch mà Sở huynh đệ muốn mua.