Cho tới nay, Sở Mộ đều tu luyện trường kiếm. Đó là thứ hắn tinh thông nhất. Nhưng đạt tới trình độ thành tựu kiếm pháp như hắn hiện tại, cũng coi như đạt tới trình độ một kiếm tinh vạn kiếm thông. Bởi vậy, ở trong đầu, ở bên trong thế giới tinh thần, Sở Mộ làm ra sự mô phỏng.
Lấy lực thần hồn xây dựng ra thân ảnh của mình, đưa tay chộp một cái. Lực thần hồn ngưng tụ, hóa thành một thanh nhuyễn kiếm, tu luyện.
Kiếm pháp của nhuyễn kiếm chú trọng ba đại yếu quyết tia: gạt, chém, quấn. Nhưng đây chẳng qua là yếu quyết cơ bản nhất. Ngoài ra, nhuyễn kiếm còn có thể trong nháy mắt duỗi thẳng, giống như trường kiếm đâm ra. Đồng thời cũng có đầy đủ uy lực kinh người. Mà trong nháy mắt khi nhuyễn kiếm duỗi thẳng ra, sẽ phát sinh một lực đàn hồi cường đại, bắn ngược lại. Lực cường đại, có thể đập nát núi cao.
Cho nên, yếu quyết của nhuyễn kiếm liền có thể định nghĩa là gạt, gọt, quấn, đâm, bắn ngược.
Đồng thời, nhuyễn kiếm linh hoạt mà quỷ dị, còn có thể có đầy đủ năng lực mê hoặc kẻ địch. Phân tích xuống, nhuyễn kiếm có có không ít ưu thế.
Chỉ có điều Sở Mộ cuối cùng định nghĩa thành hai loại. Nếu là kiếm, sẽ có thể giết chết kẻ địch. Bởi vậy, phải có đầy đủ phong quang, giống như lực linh kiếm. Có thể khiến cho uy lực của nhuyễn kiếm càng cường đại hơn.
Một loại khác lại là trên phương diện quỷ dị linh hoạt hay thay đổi. Lực sát thương có vẻ chưa đủ, lại có thể đưa đến hiệu quả mê hoặc kẻ địch, rất tốt để cuốn lấy kẻ địch, khiến cho kẻ địch không có cách nào thoát thân, khó mà đối kháng, cuối cùng bị giết chết.
Loại thứ nhất chú trọng uy lực. Loại thứ hai chú trọng biến hóa.
- Nếu như là loại thứ nhất, vậy hẳn là kết tinh có đầy đủ lực phong quang. Nếu như là loại thứ hai, cho là kết tinh huyền ảo. . .
Đương nhiên, nếu như đồng thời có đầy đủ hai loại trên, tất nhiên càng tốt hơn. Chỉ có điều rất khó làm được như vậy. Thậm chí có thể suy yếu lẫn nhau.
Sau khi hiểu rõ, Sở Mộ dự định lựa chọn một trong hai loại. Về phần là loại nào, tạm thời phải xem là loại kết tinh năng lượng nào. Dù sao hai loại cũng không yếu, đều có chỗ hắn am hiểu.
Sở Mộ để cho Phong Tín Đường của Chân Kiếm Tông truyền một tin tức ra bên ngoài.
Tông chủ Chân Kiếm Tông có ý định thu mua kết tinh quang minh, kết tinh hắc ám, cùng với kết tinh huyễn và kết tinh phong quang. Người nào có ý định bán ra, đưa đến Chân Kiếm Tông.
Làm chuẩn nhị lưu tông môn đang nhanh chóng phát triển, Chân Kiếm Tông ở bên trong hoàng triều Thương Lan nhận được sự quan tâm không nhỏ. Bởi vậy, tin tức này vừa ra, rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ hoàng triều Thương Lan, đồng thời truyền ra ngoài hoàng triều.
Về phần bản thân Sở Mộ, sau khi cho người truyền ra tin tức, lập tức làm ra an bài khác.
Vân Phong cùng Vân Hà hai trưởng lão ban đầu của Chân Kiếm Tông, hiện tại giáng cấp thành chấp sự. Nhưng bọn họ đối với Chân Kiếm Tông rất trung thành và tận tâm. Ở thời điểm Chân Kiếm Tông còn yếu, vì Chân Kiếm Tông phát triển, bọn họ bỏ ra tâm huyết cực lớn, là người thật sự có công lao lớn đối với Chân Kiếm Tông. Sở Mộ cho mỗi người bọn họ một khối Huyền Dương Kiếm Lệnh, để cho bọn họ có thể tự do ra vào Huyền Dương Kiếm Giới.
Ở dưới vận khí, tu vi của hai người bọn họ thành công đột phá đến Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ. Sở Mộ cho phép bọn họ tiến vào trong linh hồ tu luyện. Trước hết tăng tu vi lên tới Niết Bàn bát trọng thiên đỉnh phong. Sau đó lại vào bên trong Huyền Dương Kiếm Giới tu luyện, củng cố tu vi, chuẩn bị trùng kích trở thành Vạn Cổ Cảnh.
Huyền Dương Kiếm Điện bên trong Huyền Dương Kiếm Giới, hai người kích động đến toàn không ngừng thân run rẩy, trong lòng phức tạp thế nào, người bên ngoài không có cách nào lý giải được.
Bọn họ đối với Chân Kiếm Tông vô cùng trung tâm, cam tâm tình nguyện rót hết tâm huyết toàn thân vào Chân Kiếm Tông, vì Chân Kiếm Tông phát triển cúc cung tận tụy chết. Sau đó, từ khi Sở Mộ trở thành tông chủ của Chân Kiếm Tông, Chân Kiếm Tông bắt đầu thoát khỏi cảnh khốn cùng trước kia, nhanh chóng phát triển. Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy cao hứng kích động. Đồng thời, bọn họ lại cảm thấy chán nản bất lực. Bởi vì tu vi của bọn họ quá thấp, thực lực quá yếu.
Ở trước sự phát triển nhanh chóng của Chân Kiếm Tông, lực lượng của bọn họ bắt đầu có vẻ bé nhỏ không đáng kể, không có cách nào lại giống như trước kia, ra sức vì sự phát triển của Chân Kiếm Tông. Loại cảm giác này thật sự rất không dễ chịu.
Chính bản thân bọn họ cũng hiểu rõ thiên phú của mình. Niết Bàn Cảnh thất trọng thiên đỉnh phong gần như chính là cực hạn. Đột phá đến Niết Bàn bát trọng thiên, hoàn toàn dựa vào vận khí.
Mà bây giờ, Sở Mộ để cho bọn họ tiến vào linh hồ tu luyện. Trong khoảng thời gian ngắn, tu vi có thể tăng lên tới Niết Bàn bát trọng thiên đỉnh phong. Sau đó liền tiến vào Huyền Dương Kiếm Giới củng cố trùng kích Vạn Cổ Cảnh. Huyền Dương Kiếm Điện có khí Thuần Dương nồng đậm tinh thuần, khiến cho bọn họ vô cùng say mê.
Nhớ tới lời Sở Mộ nói với bọn họ, trong lòng hai người chính là run rẩy một hồi.
- Hai người các ngươi yên tâm đột phá.
Nhị trưởng lão đứng ở bên cạnh, nói với Vân Phong và Vân Hà.
Trùng kích Vạn Cổ Cảnh có nguy hiểm nhất định. Nhưng nếu như bên cạnh có cường giả bảo vệ, khi có thể giảm bớt mức độ nguy hiểm.
Còn nữa, bên trong Huyền Dương Kiếm Điện, khí Thuần Dương tinh thuần nồng đậm, vừa không có sát khí quấy nhiễu, càng an toàn hơn.
- Thực sự hâm mộ hai người các ngươi.
Tứ trưởng lão đứng ở bên cạnh chuẩn bị bảo vệ nói.
Bởi vì hai người Vân Phong cùng Vân Hà ở đây trùng kích Vạn Cổ Cảnh, sau khi thành công, thân thánh của bọn họ lại là thân thánh Thuần Dương, so với bình thường thân thánh càng cường đại hơn. Còn có thể kích phát ra lực Thuần Dương, thực lực mạnh hơn. Không giống bọn họ, thân thánh đã sớm xác định. May là bình thường có thể ở bên trong Huyền Dương Kiếm Điện tu luyện. Một ngày kia cũng có thể có đầy đủ thân thánh Thuần Dương.
Ngoại trừ Vân Phong cùng Vân Hà ra, Sở Mộ vốn dự định trao tặng Huyền Dương Kiếm Lệnh cho mười đại đệ tử bí truyền, thu được tư cách tiến vào Huyền Dương Kiếm Điện tu luyện.
Mười đại đệ tử bí truyền, là đệ tử ưu tú nhất do Sở Mộ cùng với Chân Kiếm Tông tuyển chọn kỹ càng ra. Chỉ có mười người được coi là hạt giống của Chân Kiếm Tông, được gửi gắm kỳ vọng cao, lẽ ra nên nhận được đãi ngộ tốt hơn.