Mục lục
[Việt Nam] Điên Phong Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại một hải dương dung nham, nơi chỉ có một mảnh màu sắc đỏ hồng cùng nhiệt độ nóng cháy kinh khủng, thỉnh thoảng lại nổi lên vài sóng nhiệt khủng bố quét qua mà kể cả Hợp Thể viên mãn cũng chưa chắc chống đỡ nổi nhưng lại có ba nhân ảnh đang hành tẩu khá nhẹ nhàng.

Ba người kia… không ai khác ngoài Lâm Phong, Vũ Ngưng và Hiên Phượng xâm nhập vào thế giới bên trong phong ấn.

Dựa vào hoàn cảnh xung quanh Lâm Phong đã có tám thành khẳng định nơi đây thật sự có Hỏa Bản Nguyên Châu, cho nên Lâm Phong không vội dừng lại để cảm ngộ Hỏa quy tắc “phân tán” trong dung nham, hắn muốn trực tiếp tới thẳng nơi Hỏa Bản Nguyên Châu tọa trấn.

Thu được Hỏa Bản Nguyên Châu còn sợ không cảm ngộ được sao?

Bất quá ban đầu còn nhẹ nhàng nhưng càng đi xuống dưới sức nóng càng mãnh liệt hơn, đi được khoảng nghìn trượng Lâm Phong đã bắt đầu cảm thấy không thoải mái, hai người Vũ Ngưng, Hiên Phượng càng chật vật hơn nhiều phải gồng mình chống chịu.

Đi thêm trăm trượng nữa Lâm Phong dừng lại nói:

-Hai nàng ở lại đây tu luyện đi, một mình ta xuống dưới là được rồi.

Ở phía sau, tuy Vũ Ngưng vẫn có thể chịu đựng thêm một đoạn nhưng biết Hiên Phượng đã tới giới hạn nên cũng gật đầu đáp ứng:

-Ừm, huynh nhớ cẩn thận.

Lâm Phong cười cười:

-Yên tâm đi, ta đã dò xét một phen, ở đây không có nguy hiểm nào cả.

Lời nói là thế nhưng Lâm Phong vẫn rất cẩn thận bố trí vài cái trận pháp phòng ngự rồi mới đi xuống.

Đoạn đường tiếp theo không cần phân tán sức lực bảo vệ người khác nên tuy không quá dễ dàng nhưng Lâm Phong vẫn không gặp quá nhiều khó khăn đã chìm xuống thêm hai nghìn trượng, địa phương có sức nóng cực đại đồng thời cũng là điểm tận cùng của hải dương dung nham, đập vào mắt Lâm Phong là một viên châu đỏ sậm trôi lơ lửng.

Giống với bốn chỗ khác, xung quanh viên châu đỏ sậm là vô số những sợi tơ vô hình, nhưng viên châu này có một điểm khác ở chỗ nó tản mát ra Hỏa quy tắc cực kì nồng đậm và tinh thuần, cảm giác giống như chỉ có duy nhất nó xứng đáng được gọi là “hỏa” trong thế giới này.

Đây, chính là Hỏa Bản Nguyên Châu.

Đứng trước Hỏa Bản Nguyên Châu, Lâm Phong cảm thán:

-Không ngờ tên kia thật sự dám bỏ ra cả Bản Nguyên Châu để trấn áp Ngũ Hành Tinh, xem ra việc thu thập Niết Bàn Đan tại Ngũ Hành Tinh chỉ là một phần rất nhỏ trong mưu đồ vô cùng lớn, rốt cuộc Ngũ Hành Tinh có bí mật gì đây?

Đột nhiên nhớ tới cái gì, Lâm Phong mạnh dạn đưa ra suy đoán:

-Chẳng lẽ là… Luân Hồi? Rất có khả năng, Niết Bàn tuy không phải Luân Hồi nhưng lại có một chút mùi vị tương tự Luân Hồi, nếu nói ở Ngũ Hành Tinh có cái gì đáng giá hơn Hỏa Bản Nguyên Châu chỉ có duy nhất mảnh vỡ Luân Hồi Chi Môn thôi.

Cái suy đoán này không hề che giấu, Tang Thụ ở trong não hải Lâm Phong nghe thấy hết bỗng truyền âm hỏi:

-Ngươi từng gặp Luân Hồi Chi Môn?

Phát hiện câu hỏi của Tang Thụ có ý tứ không đúng lắm, Lâm Phong hơi cau mày đáp:

-Phải, ta từng gặp qua một mảnh vỡ của Luân Hồi Chi Môn ở Đại Vực Sâm Lâm, có vấn đề gì sao?

Tang Thụ hơi trầm ngâm một chút nói ra:

-Chuyện này… có vấn đề rất lớn, chắc ngươi đã biết Thái Sơ Giới là một thế giới không có Luân Hồi, nhưng lí do Thái Sơ Giới không có Luân Hồi là ngay từ đầu đã không có Luân Hồi Chi Môn chứ không phải Luân Hồi Chi Môn bị vỡ nát mới không có Luân Hồi.

Nghe vậy Lâm Phong không khỏi thắc mắc hỏi lại:

-Ta không biết Luân Hồi Chi Môn nhưng khí tức trên tấm bia đá ở Đại Vực Sâm Lâm có mùi vị của Luân Hồi không sai, thậm chí nó còn biết cả Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng, nếu nó không phải Luân Hồi Chi Môn thì là cái gì?

Tang Thụ tiếp tục trả lời Lâm Phong:

-Có lẽ cái ngươi gặp là đồ vật thuộc về Đại Giới Chủ đời trước, hắn dựa vào năng lực thông thiên đã mô phỏng ra được một cái Luân Hồi Chi Môn, nhưng chung quy lại nó chỉ một món pháp bảo cực kì cường đại chứ so với Luân Hồi Chi Môn chân chính thì kém xa.

Lại là Đại Giới Chủ, cái danh hiệu này Lâm Phong đã nghe qua không ít lần, có thể nói Lâm Phong rất có duyên với vị Đại Giới Chủ kia, đến mức Tham Tướng còn nhận lầm Lâm Phong là Đại Giới Chủ chuyển sinh.

Đại Giới Chủ, người mạnh nhất Thái Sơ Giới, được nhận lầm là Đại Giới Chủ chuyển sinh trong mắt người khác chính là một vinh dự.

Tuy nhiên Lâm Phong rất không thích việc này, vì tính ra Đại Giới Chủ đã nhúng tay vào cuộc đời hắn bằng cách thông qua mảnh vỡ Luân Hồi Chi Môn truyền lại phương pháp Hoàn Mỹ Trúc Cơ, nói thật Lâm Phong có cảm giác không tốt về động cơ của Đại Giới Chủ.

Lâm Phong lần đầu tiên mở lời hỏi Tang Thụ về Đại Giới Chủ:

-Ngươi đã từng hợp tác với Đại Giới Chủ, vậy Đại Giới Chủ là người thế nào?

Tang Thụ không giấu diếm nói:

-Trong nhận thức của ta thì Đại Giới Chủ khá giống ngươi, hắn làm việc luôn đặt hiệu quả lên hàng đầu, nhưng xét về mặt tình cảm thì hắn lạnh lùng hơn ngươi nhiều, ngoại trừ thân nhân ra hắn rất ít để ý tới sống chết của người khác.

Qua nhận xét trên Lâm Phong càng đánh giá Đại Giới Chủ không tốt, bất quá hiện tại nghĩ nhiều cũng không giải quyết được vấn đề gì Lâm Phong đành phải tạm gác lại chuyện của Đại Giới Chủ, trước mắt cứ thu thập Hỏa Bản Nguyên Châu đã tính sau.

Quen tay dễ làm, Hỏa Bản Nguyên Châu mạnh hơn Hỏa Nguyên Châu rất rất nhiều nhưng về nguyên tắc không khác nhau lắm, Lâm Phong vẫn dùng phương thức cũ lấy Nhật Phá Chi Đồng làm dẫn hấp thu năng lượng từ Hỏa Bản Nguyên Châu.

Chỉ khác ở chỗ lần này Lâm Phong không hấp thu năng lượng để tu luyện mà chỉ để làm lớn mạnh thần đồng, đồng thời thu Hỏa Bản Nguyên Châu thành đồ vật của mình.

Bất quá Lâm Phong đã đánh giá hơi thấp Hỏa Bản Nguyên Châu, Hỏa Bản Nguyên Châu vậy mà lại có khả năng tự vệ, Lâm Phong vừa ra tay hấp thu năng lượng đã bị Hỏa Bản Nguyên Châu phóng ra một luồng hỏa quy tắc cuồng bạo đánh trở về.

-Phốc….

Do không đề phòng, Lâm Phong lập tức bị đánh trọng thương phun ra một ngụm máu tươi, Lâm Phong kinh hãi nói:

-Hỏa Bản Nguyên Châu… cũng quá mạnh đi, nếu không có thủ đoạn tương đương Nhật Phá Chi Đồng sợ rằng có Hỏa Bản Nguyên Châu trong tay cũng không làm được gì ngoài cảm ngộ quy tắc, chẳng trách tên kia có thể bỏ ra Hỏa Bản Nguyên Châu.

Đã lâu rồi mới thấy Lâm Phong chịu thua trước một thứ gì đó, Tang Thụ thâm bất khả trắc cười cười:

-Trong một thế giới, mỗi một loại Bản Nguyên Châu chỉ có một viên duy nhất, ngươi nói xem mạnh hay không mạnh?

Không để ý tới Tang Thụ ra vẻ, Lâm Phong nhún vai nói:

-Mạnh thì đã sao, một thứ chỉ biết tự vệ bằng bản năng căn bản không phải đối thủ của ta.

Đau nhức qua đi, Lâm Phong lần nữa ngồi xuống chiến đấu với Hỏa Bản Nguyên Châu, có điều Lâm Phong đã rút kinh nghiệm lần trước không vội vàng nữa, thay vào đó Lâm Phong dùng chiến thuật đánh lâu dài hòng suy yếu Hỏa Bản Nguyên Châu.

Nói gì thì nói Nhật Phá bản nguyên so với Hỏa bản nguyên vẫn cao cấp hơn một chút, Lâm Phong không tin không thu thập được Hỏa Bản Nguyên Châu này.

…………………..

Thời gian trôi qua, thoắt cái đã năm năm.

Một ngày này, Ngũ Hành Tinh bỗng chấn động, toàn bộ Ngũ Hành Tinh đột nhiên run rẩy kịch liệt không hề có bất kì dấu hiệu nào báo trước, nhưng kì lạ ở chỗ mặc cho run rẩy mạnh đến cỡ nào lại không có địa phương nào của Ngũ Hành Tinh xuất hiện nứt vỡ.

Và kì lạ hơn nữa là những người có tu vi Hóa Thần viên mãn trở lên đều cảm nhận được một cỗ cảm giác trái ngược hoàn toàn với những gì mắt thấy tai nghe, đó là… dường như Ngũ Hành Tinh sau khi run rẩy chấm dứt lại trở nên hoàn thiện hơn.

Theo đó rất nhiều điều không hiểu trong tu luyện cứ thế sáng tỏ, rất nhiều người lục tục chạy đi tìm nơi thích hợp để đột phá.

Đặc biệt là những lão tổ Hợp Thể kích động không thôi, tuy bọn họ không đột phá ngay được nhưng bọn họ sống lâu hiểu được Ngũ Hành Tinh đang có đại sự gì, qua rất nhiều năm rốt cuộc bọn họ đã chờ được ngày Ngũ Hành Tinh kêu gọi Tinh Tử.

Tinh Tử, là ước mơ của rất nhiều người, mặc kệ Tinh Tử chi chiến vô cùng nguy hiểm, đã tham chiến thì khả năng ngã xuống là rất cao nhưng điều đó không ngăn được ham muốn trở thành Tinh Tử, không chấp nhận tham gia nguy hiểm làm sao đạt được kì ngộ?

Riêng Ngũ Đại Lão Tổ - những người biết rõ đầu đuôi mọi chuyện, gần như cùng một lúc năm người đều ngẩng lên trời vừa kích động vừa khiếp sợ lẩm bẩm:

-Hắn vậy mà thực sự làm được, lấy sức một người phá giải đại trận, quá đáng sợ.

Đúng vậy, trên thực tế không phải chưa từng có lão tổ muốn giải trừ Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận mà là giải không được, bản thân Hỏa Bản Nguyên Châu quá mạnh mẽ không phải thứ Hợp Thể viên mãn có thể lay chuyển.

Nhưng Lâm Phong có thể, qua năm năm không ngừng tranh đấu và hấp thu Hỏa Bản Nguyên Châu cuối cùng Lâm Phong đã nhân cơ hội Hỏa Bản Nguyên Châu thất thủ trong nháy mắt thu được Hỏa Bản Nguyên Châu vào tay, đồng thời kích hoạt thủ đoạn để lại ở bốn chỗ khác phá giải Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận.

Đại trận triệt để vỡ nát, Ngũ Hành Tinh một lần nữa tỉnh giấc sau mười mấy vạn năm bị trấn áp, điều đầu tiên ý chí Ngũ Hành Tinh làm chính là kêu gọi Tinh Tử.

Trở về thời điểm Lâm Phong vừa xong việc hội họp với nhị nữ, phát hiện Hiên Phượng đã đủ tư cách tham gia Tinh Tử chi chiến, Lâm Phong khá hài lòng nói:

-Xem ra ngươi sẽ là người đầu tiên trong chúng ta Vấn Đạo a.

Được khen nhưng Hiên Phượng lại bĩu môi:

-Đừng tưởng ta không biết hai người các ngươi có mưu đồ mới không sớm đột phá.

Nghe vậy Lâm Phong chỉ cười cười, đúng như Hiên Phượng nói, chỉ cần muốn Lâm Phong và Vũ Ngưng có thể đột phá Vấn Đạo bất kì lúc nào, nhưng tạm thời chưa phải lúc thích hợp, Lâm Phong muốn để giành khoảnh khắc Vấn Đạo.

Bỗng nhiên, ý chí Ngũ Hành Tinh hiện ra trước mặt Vũ Ngưng, lúc này nó không hiển hiện dưới hình dáng ý chí chi kiếm mà chỉ là một luồng ý chí rất đỗi bình thường, nhưng so với ý chí chi kiếm lại khỏe mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Lâm Phong tặc lưỡi nói với Vũ Ngưng:

-Chậc, nàng đúng là lợi hại, người khác tranh nhau sứt đầu mẻ trán mới chiếm được danh hiệu Tinh Tử, trong khi nàng không cần làm gì Ngũ Hành Tinh đã tự tìm đến muốn nàng làm Tinh Tử, à không, phải nói là Tinh Mẫu mới đúng.

Ở bên cạnh, Hiên Phượng không nhìn thấy ý chí Ngũ Hành Tinh nhưng vẫn cảm nhận được một hai, cộng thêm nghe Lâm Phong nói khiến nàng không nhịn được thốt lên:

-Ta thật ghen tị chết mất.

Không biết phải nói gì với hai người đang tung hô, Vũ Ngưng chuyển sang nói với ý chí Ngũ Hành Tinh:

-Ngươi đi đi, ta sẽ không tiếp nhận thỉnh cầu.

Lời này, nếu để người khác nghe thấy chắc chắn sẽ cho rằng Vũ Ngưng điên rồi, đây là Tinh Tử đầu tiên a, vinh dự lớn biết bao, vậy mà lại có người không cần?

Nhưng Lâm Phong lẫn Hiên Phượng đều đã đoán trước được nên không ngoài ý muốn lắm, thậm chí ý chí Ngũ Hành Tinh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Không Linh Chi Thể có tư cách tranh đoạt cả danh hiệu Giới Chủ thì Tinh Tử, Tinh Chủ, hay Tinh Mẫu gì gì đó tính là thứ gì.

Bị từ chối, ý chí Ngũ Hành Tinh không có cách nào khác đành phải mở ra Tinh Tử Chi Chiến, trên bầu trời Ngũ Hành Tinh bỗng hiện ra một trăm bậc thang hư ảo, nhưng bên trong mỗi một bậc thang đều ẩn chứa đạo vận cực kì rõ ràng.

Và ở bậc thang thứ một trăm ẩn ẩn có xuất hiện một thanh kiếm, Ý Chí Chi Kiếm, người nào leo được một trăm bậc đầu tiên đồng thời trải qua được tẩy lễ của Ý Chí Chi Kiếm sẽ trở thành Tinh Tử đầu tiên của Ngũ Hành Tinh.

Tinh Tử Chi Chiến, chính thức được triển khai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK