Nhìn ánh mắt đầy thèm khát như sói đói của Lạp Tát Khắc, Duy Khắc Lai Ân khẽ cười nhẹ một tiếng, rồi mới lên tiếng: “Đây chính là điều tâm đắc ta muốn trao đổi cùng với ngươi, nói chuẩn xác hơn, ta phát minh ra một bộ kỹ xảo thi triển ma pháp, có thể làm tăng tốc độ thi pháp lên nhiều lần, hơn nữa còn đề cao độ chặt chẽ của kết cấu nguyên tố, dễ dàng khống chế nguyên tố ma pháp do chính mình phóng ra ở những cự ly xa, do đó đề cao năng lực thực chiến lên rất nhiều!”
Nghe được câu này, trái tim Lạp Tát Khắc nhịn không được đập mạnh: “Đề cao độ chặt chẽ của kết cấu nguyên tố chính là gia tăng uy lực của ma pháp, tốc độ thi pháp, cùng với việc dễ dàng khống chế nguyên tố ma pháp ở cự ly xa, bộ kỹ xảo này đủ để khai sáng một lưu phái ma pháp a!”
Nghĩ đến việc chính mình có thể tham dự vào việc thảo luận khai sáng lưu phái ma pháp, Lạp Tát Khắc cảm thấy máu nóng chảy ngược lên trên, gương mặt đỏ bừng.
“Những lời người vừa nói, đều là sự thật chứ?” Thanh âm Lạp Tát Khắc có chút run rẩy, bây giờ hắn thật giống như đang nằm mơ, nhưng mà những biểu hiện vừa rồi của Duy Khắc Lai Ân, làm cho hắn cảm giác được cơ hội lớn đã đến.
“Ta tới đây không phải cùng ngài nghiên cứu sao, lúc học tập ma pháp ta phát hiện ra, nguyên tố ma pháp do chính mình ngưng tụ thành ma pháp rồi phóng ra đều có một chút liên lạc cùng với người thi pháp. Chẳng qua là, mối liên kết này đều tương đối yếu nhược, dưới tình huống bình thường không có cách nào liên hệ với những ma pháp nguyên tố này, có điều trong lúc vô tình ta tìm ra một kỹ xảo nhỏ, chính là...” Duy Khắc Lai Ân không chút khách khí rút ra giấy bút, vẽ một bức họa hướng dẫn, nói đến chỗ mấu chốt, còn phóng thích ra tiểu ma pháp để làm mẫu.
Lạp Tát Khắc mặc dù là đại ma pháp sư, nhưng mà hắn lại lăn lộn ở một quốc gia nhỏ bé như thế này, cũng đủ để nói lên thành tựu của hắn ở phương diện ma pháp thật sự là không lớn, nếu không hắn đã sớm được thăng quan tiến chức rồi. Mà hiện tại những điều Duy Khắc Lai Ân giảng giải chính là kết hợp giữa ma pháp cùng với đạo thuật của hắn, dùng thời gian mấy ngày nghiên cứu ra một kỹ xảo nhỏ.
Duy Khắc Lai Ân có được ba trăm năm kinh nghiệm, ánh mắt kia cao minh đến cỡ nào! Mặc dù, hắn mới tiếp xúc cụ thể với ma pháp gần đây, nhưng nếu bàn về nhận thức đối với ma pháp, Lạp Tát Khắc tuyệt đối không đủ xách giày cho hắn, cho nên, phen giảng giải này trong mắt Lạp Tát Khắc, giống như căn phòng mở ra được cửa sổ lớn, nắng hạn gặp mưa rào, làm cho hắn cảm nhận được thì ra thế giới ma pháp còn có những điều kỳ diệu như vậy.
Nói hơn hai giờ, Duy Khắc mới đem phương pháp khống chế nguyên tố ma pháp do chính mình phóng ra ở cự ly xa giải thích rõ ràng. Dĩ nhiên, thời điểm hắn sử đụng phương pháp này, thật ra lại là mượn nguyên khí thiên địa cùng với bí quyết thi pháp để khống chế, mà dạy cho Lạp Tát Khắc là thứ đã trải qua chuyển hóa, sử dụng tinh thần lực để khống chế. Loại phương pháp này đối với yêu cầu tinh thần lực tương đối cao, nhưng mà bởi vì có giá trị cao trong chiến đấu thực tế, nên vẫn được xem là một kỹ xảo ma pháp thực dụng.
Chờ Duy Khắc Lai Ân giảng giải xong, Lạp Tát Khắc thử dùng phương pháp này để phóng ra vài cái ma pháp, nhưng trước sau đều không thành công. Tình huống như thế này là vô cùng bình thường, mỗi một dạng kỹ xảo ma pháp cần luyện tập thật nhiều mới có thể nắm giữ, cũng chỉ có cảnh giới cực cao giống như Duy Khắc Lai Ân, mới có thể dễ dàng học xong những ma pháp không phức tạp.
“Thì ra ma pháp còn có thể khống chế như vậy, tiểu công tước thật làm cho ta mở rộng tầm mắt rồi! Ta có một loại trực giác, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ phương pháp khống chế nguyên tố ma pháp, đồng nghĩa với năng lực tác chiến ma pháp tăng lên nhiều, đây hoàn toàn có thể phát triển trở thành lưu phái thực chiến kiểu mới giống như cận chiến lưu, vô hạn lưu, bạo lực lưu." Mặc dù đã thử mấy lần không thể thành công, nhưng mà hai mắt Lạp Tát Khắc vẫn sáng lên, hết sức khẳng định giá trị của kỹ xảo này.
Duy Khắc Lai Ân cười nói:"Thật ra thì đối với cận chiến lưu hay vô hạn lưu, ta cũng có chút điểm nhận thức tâm đắc, ví dụ như vậy, như vậy...."
Một bên thuận miệng nói, một bên Duy Khắc Lai Ân nhanh chóng phóng ra các loại ma pháp màu sắc khác nhau, sau đó khống chế chúng bay xung quanh.
Cái gọi là lưu phái cận chiến, chính là tiến hành nghiên cứu ma pháp nhằm vào việc ma pháp sư đối kháng cùng võ sĩ, kỳ thực là bỏ quả sở trường công kích ma pháp trên khoảng cách lớn, đem phạm vi khống chế trong một khu vực nhỏ. Còn lưu phái vô hạn, lại là một trường hợp cực đoan, bằng vào cách phóng thích số lượng lớn ma pháp sơ cấp, bao vây đối thủ, không để cho đối phương có cơ hội phản kích. Lưu phái bạo lực hầu hết thể hiện qua uy lực của ma pháp, dựa vào phạm vi lớn, uy lực lớn, sử dụng quần thể ma pháp tiêu diệt địch nhân, có điều loại phương pháp này hao phí kinh người, không có thiên phú hơn người cùng với với căn bản tinh thần lực cường đại thì căn bản không có cách nào chống đỡ được.
“Trời ạ, tốc độ thi pháp gần như là thuấn phát, kỹ xảo khống chế ma pháp thần kỳ, còn có khả năng dung hợp ma pháp không thể tưởng tượng được, đây quả thật là chiến thuật ma pháp hoàn mỹ nhất! Nếu như có thể nắm giữ hoàn toàn những kỹ xảo ma pháp này, vậy tương lai bất kể gặp phải ma pháp sư hay võ sĩ đều có thể đánh bại dễ dàng.” Ánh mắt Lạp Tát Khắc nhìn thẳng, hắn thật sự không thể nào tin nổi, trên đời lại còn có những kỹ xảo giống như vậy, hơn nữa, những kỹ xảo này lại do một thiếu niên vừa mới tròn mười bảy tuổi sáng tạo ra.
“Ha hả, bây giờ đã không còn sớm, về những tâm đắc này nếu có thời gian ta sẽ cùng trao đổi với Lạp Tát Khắc đại sư. Thật ra hôm nay ta tới đây, còn muốn đại sư giúp cho một việc, không biết ngài có nguyện ý hay không?” Duy Khắc nói nhiều như vậy, cuối cùng cũng nhắc đến ý đồ chân chính của mình.
“Tiểu công tước cứ việc nói, nếu trong khả năng, ta nhất định sẽ không từ chối.” Lạp Tát Khắc không hỏi Duy Khắc Lai Ân có chuyện gì, liền một lời đáp ứng ngay.
“Có những lời này của đại sư, thì ta yên tâm rồi. Về phần muốn đại sư trợ giúp việc gì, chờ đến lúc đó ta sẽ lại quấy rầy ngài, nói không chừng không cần sự hỗ trợ của ngài đã có thể giải quyết.” Hôm nay Duy Khắc Lai Ân tới chẳng qua là để gây dựng mối quan hệ với Lạp Tát Khắc, hiện tại nếu hắn nói ra muốn tạo phản, vậy còn không phải đem Lạp Tát Khắc hù đến chết rồi. Cho dù Lạp Tát Khắc thật lòng thật dạ muốn giúp hắn tạo phản, vạn nhất có người nhìn ra điểm không đúng, hoặc để lộ ra phong thanh , vậy thì thật sự gặp rắc rối to rồi.
“Tiểu Công Tước khách khí quá, lấy trình độ ma pháp hiện tại của ngài, tương lại chắc chắn có thể trở thành Thánh Ma Đạo Sư! Có thể trợ giúp Thánh Ma Đạo Sư tương lai, thì đã là vinh hạnh cho ta a!” Những lời này của Lạp Tát Khắc hoàn toàn là thật lòng, nội tâm của hắn cực kỳ hâm mộ thiên phú của Duy Khắc Lai Ân.
“Đúng rồi, Lạp Tát Khắc đại sư một lòng nghiên cứu ma pháp, có một việc chắc ngài không biết, ba ngày sau, ta cùng với Tát Duy quyết đấu, có điều chuyện ta nắm giữ những kỹ xảo ma pháp này vẫn chưa có ai biết, cho nên ta hi vọng, Lạp Tát Khắc đại sư không đem chuyện hôm nay ta đến đây lan truyền ra ngoài, còn nữa, cùng không đem những kỹ xảo ma pháp của ta truyền đi.” Duy Khắc Lai Ân tiêp tục nói.
“A, Tát Duy kia không phải là một đại kiếm sư sao? Mặc dù ngươi khống chế ma pháp vô cùng tinh diệu, nhưng mà đại kiếm sư có đấu khí hộ thể, ma pháp có uy lực nhỏ không thể gây tổn hại cho đại kiếm sư. Mặc khác , Tát Duy tu luyện Liệt Phong đấu khí am hiểu tốc độ, là một đối thủ mà Ma Pháp Sư không muốn gặp nhất. Trận chiến này, thắng bại thật khó lường a!” Lạp Tát Khắc có chút lo lắng nói, hằn tự nhận nếu như mình lên đài, không tới năm phút sẽ thua, dù sao với tốc độ của võ sĩ am hiểu phong thuộc tính, có thể nhanh chóng tiếp cận ma pháp sư, căn bản không có cơ hội thi triển ma pháp cường đại.
Duy Khắc Lai Ân thần bí nói: “Trận chiến này, ta có mười phần nắm chắc thắng lợi, đến lúc đó Lạp Tát Khắc đại sư có thể tới xem cuộc chiến a.”
“Phải không? Xem ra, tiểu Công Tước còn có nhưng kỹ xảo ma pháp hiệu quả a, đến lúc đó ta nhất định tới trợ uy cho ngươi.” Lạp Tát Khắc hận cuộc quyết đấu này không thể ngay lập tức bắt đầu, để hắn sớm kiến thức thực lực chân chính của Duy Khắc Lai Ân.