Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Dịch dùng thần thức điều tra Võ Tôn này, xác định đối phương tiêu hao toàn bộ sinh mệnh, bây giờ đã dầu hết đèn tắt, không thể chết hơn được nữa.

Nói thật, đây là lần đầu hắn giết người.

Nhưng Lâm Dịch không rung động lắm.

Thế giới bây giờ tràn đầy nguy cơ, vốn không phải thời đại hòa bình.

Đại khái là chứng kiến quá nhiều chuyện khác thường, cho nên không rung động lắm.

Nhìn đối phương, Lâm Dịch không thấy hối hận.

Cửu Tinh tháp tội ác chồng chất, trước đây Tống Tình suýt chết trong tay đối phương, Lâm Dịch ghi nhớ trong lòng. Có cơ hội, đương nhiên phải đánh đến chết.

Hơn nữa mình không chủ động khiêu khích bọn hắn.

Bắt đầu từ Manh Tân, sau đó là Võ Sư đỉnh phong và Võ Tôn, người nhằm vào hắn càng ngày càng mạnh. Lâm Dịch mà yếu hơn nửa phần, có lẽ đã rơi vào tay đối phương, muốn sống không được muốn chết không xong.

Bây giờ Lâm Dịch chỉ hi vọng bọn hắn không còn ai!

Mẹ nó, đúng là đánh mãi không hết a!

Điều chỉnh cảm xúc, Lâm Dịch gọi cho Đường Tư.

“Chị...... Ta lại bị Cửu Tinh tháp phục kích ở Thường Thanh sơn.” Lâm Dịch phiền muộn đến thổ huyết.

Lúc đầu không ngờ đến chuyện này để phòng tránh, nhiều lần xuất hiện ở đây, bị bọn hắn chú ý đến. Lúc trước có Võ Tôn phục kích mình, bây giờ lại thêm một người.

Nhưng Lâm Dịch không nỡ vứt bỏ nơi này.

Căn cứ bí mật giúp mình yên ổn luyện đan, quá khó từ bỏ.

Đường Tư nhận được điện thoại, kinh hãi nói: “Quả nhiên bọn hắn còn để ý đến ngươi, đông không?”

“Không đông, chỉ có một.” Lâm Dịch nói.

“Biết thực lực của ngươi, vậy mà chỉ phái một người đến, có lầm không!” Đường Tư cảm thấy Lâm Dịch bị xem thường, có ai như các ngươi không? Em trai ta mạnh thế cơ mà!

“Một Võ Tôn, ta suýt nữa mất mạng.” Lâm Dịch phiền muộn nói.

Đấy là một người mà thôi, nếu hai thì không cần đánh. Ôm đại bảo kiếm, bại lộ bí mật trực tiếp chạy trốn!

“Cái gì!” Đường Tư lập tức nổi da gà, nói gấp: “Ngươi trốn kỹ, ta đến ngay đây!”

Nàng cho rằng lại như lần trước, Võ Tôn tìm tới cửa, bị Lâm Dịch trông thấy. Không biết gia hỏa này sử dụng thủ đoạn gì, vậy mà không bị phát hiện.

“Lần này không cần sốt ruột.” Lâm Dịch nói.

Lần trước là sợ Võ Tôn chạy trốn, hơn nữa Lâm Dịch muốn hỏi được tình báo từ đối phương. Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, chỉ thấy phí công mà thôi.

Nếu không có thực lực tuyệt đối để khống chế đối phương, bọn hắn sẽ tìm cách tự sát, sợ bại lộ bí mật.

Đường Tư đã cúp điện thoại, đang trên đường chạy tới.

Lâm Dịch thả ra thần thức, ôm đại bảo kiếm phi hành ở xung quanh một lúc, xác định không có ai mới thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra đối phương chỉ đến tìm vận may, không sắp xếp người khác. Hơn nữa có nhiều Võ Sư hơn cũng thế, càng nhiều người thì khả năng bại lộ càng cao.

Nhưng hắn không ngờ đến, mình sẽ chết trong tay Lâm Dịch!

Võ Tôn lần trước không biết Lâm Dịch rất mạnh.

Thật ra ngay cả Lâm Dịch cũng không biết mình mạnh như vậy.

Thế mà giết chết một Võ Tôn sơ kỳ.

Chờ một hồi, Đường Tư vẫn toàn lực bay tới.

Nàng đang trong trạng thái chiến đấu, ánh mắt lăng lệ. Sau đó nhìn Lâm Dịch rồi nhìn thi thể đẫm máu dưới đất, không nhịn được sửng sốt.

Người sáng suốt chỉ nhìn qua đã rõ, khi còn sống gia hỏa kia chịu bao nhiêu tổn thương.

Về phần Lâm Dịch, tuy hơi chật vật, nhưng không có thương thế, tuy nhiên có thể nhìn ra vết tích chiến đấu.

Đường Tư chạy tới kiểm tra Lâm Dịch, xác định hắn không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm.

Lại kiểm tra thi thể, ngạc nhiên nhìn hắn: “Ngươi giết?”

Lâm Dịch gật đầu, sau đó lắc đầu: “Chó giúp ta.”

“Chó nào?” Đường Tư sững sờ, trước đó khu nam có người phát hiện yêu thú, võ giả Đến Ngay Đây tìm mấy ngày mà không có thu hoạch.

“Chính là Cẩu yêu mà ta từng nói, hôm nay ta bị Võ Tôn này phục kích, đang bất lợi thì nó đột nhiên xuất hiện, hình như đã là yêu thú cấp 4.” Lâm Dịch nói đúng sự thật.

Đường Tư khó tin nhìn hắn.

“Nói là yêu thú cấp 2 mà?”

Lâm Dịch không rõ, coi như đan dược của mình rất trâu, gia hỏa kia không thể biến thành cấp 4 nhanh như vậy, lắc đầu nói: “Ta không rõ, chắc có kỳ ngộ gì đó!”

“Coi như có yêu thú hỗ trợ, ngươi xử lý được cao thủ Võ Tôn cũng quá khác thường!” Đường Tư nghĩ lại còn sợ.

Võ Sư với Võ Tôn là một thiên khảm, cho dù Võ Sư đỉnh phong cũng không thể giết Võ Tôn. Trừ phi có rất nhiều nhân tố bất lợi cộng thêm đánh lén, may ra có hi vọng.

Võ Tôn không phải thần tiên, vẫn có nhược điểm như con người.

Lâm Dịch biết rõ ràng.

Mình chỉ kiềm chế lực lượng, trông như Võ Sư trung kỳ mà thôi. Thật ra hệ thống hoàn toàn khác biệt, tồn tại một quá trình chuyển đổi mập mờ.

Chí ít mình Trúc Cơ trung kỳ có thể miễn cưỡng đối phó Võ Tôn sơ kỳ.

Nếu Trúc Cơ hậu kỳ, sợ rằng không cần bùa cũng có thể gọn gàng xử lý Võ Tôn sơ kỳ.

“Có lẽ hắn là Võ Tôn xã hội!”

Võ giả xã hội ít khi chiến đấu, về cơ bản là sống trong nhung lụa. Có thể nói là cái ấm thuốc, dựa vào dược vật và tu luyện hằng ngày mà thành. Tuy có cảnh giới, nhưng không ăn được loại người hung ác.

Võ giả được máu tươi tẩy lễ, ai cũng là biến thái, ra tay muốn mạng người.

Đường Tư trợn trắng mắt.

“Người này không phải Võ Tôn xã hội, ta không có ấn tượng gì, chắc là cố ý che giấu thực lực.” Đường Tư trí nhớ siêu quần, có ấn tượng với phần lớn Võ Tôn ở Bách Võ thành, nàng có thể xác định người này không trong phạm vi đó, trông khá lạ lẫm.

Hang ổ của Cửu Tinh tháp ở ngoài thành, có cao thủ Võ Tôn tọa trấn cũng đương nhiên.

“Quan phương không phát hiện được?” Lâm Dịch sững sờ.

“Người ta không bại lộ thực lực, chúng ta rất khó xác định. Có lẽ hắn ẩn giấu thực lực từ đầu, thường ngày chưa từng bại lộ. Chúng ta không biết hắn là Võ Tôn, không đại biểu hắn không phải Võ Tôn.” Đường Tư nói.

Võ giả không có phương pháp kết luận thực lực.

Thực lực mạnh mẽ có thể nhìn ra cảnh giới thấp, nhưng không thể nhờ Tông Sư đi xem từng người chứ!

Rất nhiều người thành Võ Tôn, hận không thể cho khắp thiên hạ biết, có thể nâng cao địa vị xã hội của mình, nhưng người Thượng Võ không có ý nghĩ này.

Vọng Khí thuật của Lâm Dịch chỉ là một đường tắt, căn cứ cường độ để suy đoán thực lực của đối phương.

Cho nên một ít người giấu giếm không báo, không lộ thực lực ở nơi công cộng, dùng thân phận tiểu nhân vật sinh hoạt trong thành, chắc sẽ không bại lộ.

“Bọn hắn còn Võ Tôn không?” Lâm Dịch đau đầu ở điểm này.

Đường Tư không biết nên nói thế nào.

Đây là Võ Tôn thứ năm của Cửu Tinh tháp ở Bách Võ thành.

Lần nào cũng không bắt được người sống, những võ giả bắt được thì không biết gì cả, hỏi không ra tin tức hữu dụng.

Nàng không dám khẳng định có còn hay không.

“Không biết được, dù sao phải cẩn thận hơn. Sau này ngươi đến đây ít thôi, chờ một thời gian rồi tính.”

Nàng thấy nơi này có bí mật, cho nên Lâm Dịch mới năm lần bảy lượt tới.

Nhưng người khác cũng biết.

Đây là lần thứ hai Lâm Dịch bị phục kích ở đây, khó bảo đảm không có lần sau.

Nhưng gia hỏa này đã có thể đánh thắng Võ Tôn, thực lực cực mạnh, sợ rằng sư phụ hắn cũng cho thủ đoạn bảo mệnh, về lý luận là không sợ.

Lâm Dịch cân nhắc: “Tạm thời không đến.”

Lâm Dịch muốn làm nhạt cảm giác tồn tại, nếu không thì a miêu a cẩu nào cũng phục kích mình ở đây, quá phiền muộn.

Trong thời gian ngắn, chỉ cần không phải đan dược đặc biệt, thật ra nấp trong nhà luyện cũng được, không cần phải chạy đến đây.

Nhưng Lâm Dịch lo lắng không gặp được con chó kia.

Mình có rất nhiều bí mật không thể lộ ra, không muốn có bảo tiêu. Hơn nữa rất khó tìm được bảo tiêu lợi hại, Võ Tôn sao có thể chạy theo ngươi cả ngày.

Đường Tư và Thẩm Thiến lợi hại, nhưng người ta có công có việc, không thể suốt ngày bảo hộ ngươi.

Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Dịch thấy con chó kia thật là thơm.

Nếu có thể thu phục nó, tiện thể nuôi thành yêu thú cấp 5, gặp Võ Tôn cũng có sức đánh một trận, không phải mình sẽ an toàn sao?

Nhưng không thể nóng vội.

Yêu thú có thể câu thông, Cổ Lan đã nói như thế.

Nguyên nhân không thể câu thông là bọn hắn không muốn.

Theo Lâm Dịch, chí ít mình có giao tình với chó, thậm chí nó bất chấp nguy hiểm tới cứu mình, mặc dù chắc do đan dược.

Hôm qua Lâm Dịch luyện đan, bây giờ hoài nghi nó đến lấy dược liệu còn thừa.

Chắc là phát hiện xung quanh có người nên không dám liều lĩnh, nấp ở phụ cận chờ cơ hội.

Có lẽ mắt chó không tốt lắm, nhưng mũi rất thính. Võ Tôn phải nhìn thấy thì mới phát hiện được, chó thì không cần, sớm đã ngửi thấy mùi lạ.

Đường Tư đang gọi điện, bận rộn kết thúc chuyện này.

Lâm Dịch thì kiểm tra Võ Tôn này, thật ra là muốn chạm vào đối phương.

Bởi vì hắn nhớ, mình từng phát hiện ra mộng cảnh của người có quan hệ với Võ Tôn lần trước. Có lẽ theo thực lực nâng cao, mình không chỉ nhìn thấy mộng cảnh của người từng tiếp xúc, mà còn nhìn thấy mộng cảnh của người liên quan đến bọn hắn.

Nếu đúng là như thế, chắc có thể nắm giữ một vài tình báo hữu dụng.

Không bao lâu sau, người của Thành Vệ quân đã đến, làm rõ tình hình rồi quét dọn chiến trường, sau đó mang thi thể Võ Tôn đi.

Cũng là một manh mối, có thể phát hiện gì đó.

Nhưng không thể đặt hi vọng quá lớn, người của Cửu Tinh tháp đều bị điên, chưa chắc để lại tin tức hữu dụng gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK