Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
Rất nhiều người không hiểu vì sao ngày nào Quan Doãn cũng đọc báo, xem tin tức. Họ nghĩ hắn quá nhàn rỗi. Thật ra không phải vậy. Một người có thể có địa vị không cao, nhưng trình độ không thể không cao. Trình độ quyết định tầm nhìn. Tầm nhìn quyết định sự phát triển lâu dài về sau.
Cái đó gọi là nhìn xa trông rộng tìm kiếm một chỗ đặt chân nho nhỏ. Khi còn đại học, Quan Doãn đã thích đọc sách xem báo. Tuy nhiên, lúc ấy chỉ xuất phát từ sở thích. Sau khi trở lại huyện Khổng, sở thích chuyển thành động lực phấn đấu, lại dưới sự làm phép của Lão Dung Đầu, cuối cùng hắn cũng học hết những điều có ích trong trường học.
Phải nói rằng, toàn bộ huyện Khổng, người có thể từ tin tức của tòa soạn báo đọc ra được sự biến hóa của chính sách và những tin tức thay đổi của tỉnh thành, chỉ có duy nhất một mình Quan Doãn mà thôi.
Về việc bổ nhiệm Hạ Đức Trường, tin tức công khai đối với bên ngoài chính là - Ban Tổ chức Trung ương quyết định, Tỉnh ủy tỉnh Yến đồng ý bổ nhiệm đồng chí Hạ Đức Trường làm Phó trưởng ban thường trực Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tỉnh Yến.
Tin tức rất ngắn gọn, chỉ có mấy câu ngắn ngủn. Người bình thường thật sự không thể nhìn ra manh mối, càng không ngửi được bên trong ẩn chứa ý tứ chính trị hàm xúc... Quan Doãn lại nhìn ra được!
Hạ Đức Trường là cán bộ Tỉnh ủy từ Bắc Kinh nhảy dù đến. Trước khi nhảy dù, hẳn Ban Tổ chức Trung ương đã liên hệ trước với Tỉnh ủy tỉnh Yến. Nếu phía Tỉnh ủy đồng ý, tất cả sẽ thuận lợi hơn. Nếu Tỉnh ủy có ý kiến mâu thuẫn, sẽ lại tiếp tục liên hệ hiệp thương. Nếu Tỉnh ủy vẫn phản đổi mãnh liệt ý kiến trên, có lẽ Ban Tổ chức Trung ương sẽ từ bỏ việc bổ nhiệm.
Nhưng nếu Ban Tổ chức Trung ương không chịu nhượng bộ, sẽ lâm vào cục diện bế tắc. Lúc này phải xem bối cảnh của cán bộ nhảy dù có thâm hậu hay không. Nếu thâm hậu, Ban Tổ chức Trung ương sẽ tiếp tục nghĩ biện pháp khiến Tỉnh ủy tỉnh Yến nhượng bộ. Biện pháp có rất nhiều, trực diện hoặc đi vòng. Tóm lại, khi nào Tỉnh ủy tỉnh Yến đồng ý với sự an bài của Ban Tổ chức Trung ương, khi đó cục diện bế tắc được mở ra.
Hiển nhiên, sau lưng việc bổ nhiệm Hạ Đức Trường, tỉnh Yến Tỉnh ủy và Ban Tổ chức Trung ương trình diễn một trận đọ sức không tiếng động.
Cuối cùng, khi kết quả bổ nhiệm Hạ Đức Trường được tuyên bố, phía Tỉnh ủy dùng quyết định của Ban Tổ chức Trung ương để quyết định mà không phải dùng từ phê chuẩn của Ban Tổ chức Trung ương, rõ ràng chính là tuyên cáo với phía bên ngoài, trong vấn đề phân công Hạ Đức Trường, ý kiến của Tỉnh ủy tỉnh Yến và Ban Tổ chức Trung ương cũng không hoàn toàn nhất trí!
Trong tất cả văn bản bổ nhiệm công bố ra ngoài, nếu trung ương tiếp thu đề nghị phân công cuả Tỉnh ủy tỉnh, hay dùng hai chữ "Phê chuẩn". Nếu kết quả quyết sách cuối cùng của trung ương và đề nghị Tỉnh ủy tỉnh đưa ra cũng không hoàn toàn nhất trí, hoặc là Tỉnh ủy không có đề nghị, do trung ương trực tiếp định, hay dùng hai chữ "Quyết định".
Bởi vậy có thể thấy được, Tỉnh ủy tỉnh Yến hẳn là tự mình đề danh chọn người Phó trưởng ban tổ chức thường trực, nhưng bị Ban Tổ chức Trung ương trực tiếp quyết định thay thế Hạ Đức Trường.
Quan Doãn hiểu. Không trách được tin tức bổ nhiệm Hạ Đức Trường truyền ra lâu như vậy, vẫn kéo dài tới hôm nay mới chính thức tuyên bố ra ngoài. Hóa ra tin tức này giống như vậy.
Quan Doãn không phải đọc được tin tức bổ nhiệm Hạ Đức Trường trên tin thời sự, mà ở trong văn phòng Lãnh Phong. Đây là bản fax đầu tiên đến từ trên Tỉnh ủy, thuộc loại tin tức nội bộ. Việc bổ nhiệm Phó trưởng ban thường trực Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, không tính là sự kiện trọng đại, không cần thông báo toàn bộ tỉnh, chỉ cần thông cáo nội bộ một tiếng là được.
Bản fax bổ nhiệm, là do Lãnh Phong cố ý đưa đến trước mặt Quan Doãn, bảo Quan Doãn xem qua.
Quan Doãn xem qua, lặng lẽ không lên tiếng, trả lại cho Lãnh Phong. Lãnh Phong không tỏ thái độ hỏi:
- Có ý tưởng gì không?
- Cuộc sống của Phó trưởng ban Hạ sau khi tới tỉnh Yến sẽ không dễ chịu lắm.
Quan Doãn mỉm cười, Lãnh Phong cố ý kiểm tra hắn. Hắn không thể rụt rè.
- Tỉnh ủy đối với việc bổ nhiệm Hạ Đức Trường, không cao hứng lắm. Chỉ có điều không biết ai có cảm xúc mâu thuẫn đối với Hạ Đức Trường.
- Ngoại trừ số 1 số 2, còn có ai dám gây khó dễ với Ban Tổ chức Trung ương?
Lãnh Phong nói.
- Hạ Đức Trường cũng không muốn đến tỉnh Yến, chỉ vì đúng lúc tỉnh Yến có ghế trống. Muốn đi tỉnh khác, có thể còn phải chờ. Nhưng tình huống không cho phép ông ta đợi thêm nữa, đành phải lấy lui làm tiến, đến tỉnh Yến. Nhưng tới đây, công tác sau này sẽ khai triển như thế nào, là một vấn đề khó khăn.
Lãnh Phong xoay chén nước trong tay:
- Cậu cũng không cần lo lắng, an tâm công tác. Tay Hạ Đức Trường còn không duỗi đến huyện Khổng. Chờ ông ta đứng vững ở Tỉnh ủy, ít nhất cũng phải một năm rưỡi.
Lần đầu tiên, Lãnh Phong an ủi hắn. Trong lòng Quan Doãn chợt cảm thấy ấm áp. Mặc dù hắn cũng biết, có lẽ vì Lãnh Phong và hắn cùng chung mối thù, đồng thời cũng vì Hạ Đức Trường và Lãnh Phong không phải là người trên cùng một trận tuyến, nhưng vẫn không khỏi cảm động:
- Cám ơn Chủ tịch huyện.
- Không cần cảm ơn tôi.
Lãnh Phong thực sự lòng ngay dạ thẳng nói.
- Nếu bản thân cậu không ưu tú, tôi cũng sẽ không giúp cậu.
- Đúng rồi, Chủ tịch huyện, Hạ Lai âm thầm tới huyện Khổng, phỏng vấn vấn đề góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm. Hơn nữa, tôi còn nghe nói, Hạ Đức Trường cũng ủng hộ cho Hạ Lai ngầm phỏng vấn...
Quan Doãn lộ ra tin tức phỏng vấn của Hạ Lai, chắc chắn sẽ khiến Lãnh Phong cảm kích. Cũng tốt, vạn nhất xuất hiện chuyện không thể dự đoán, có thể nhờ Lãnh Phong ra mặt.
Lãnh Phong nghe xong thoáng lộ vẻ xúc động:
- Hiện tại thời cơ chưa đến. Chưa tính đến việc Hạ Lai ngầm tra hỏi, vì cô ấy làm xuất phát từ chức trách phóng viên địa phương. Còn Hạ Đức Trường làm vậy là có ý gì vậy?
Suy nghĩ một lúc, vẻ mặt anh ta lạnh lùng nói.
- Tốt nhất cậu chuyển lời với Hạ Lai một tiếng, có thể điều tra, nhưng nhất định đừng để cho người phát hiện. Tình thế hiện tại không rõ ràng. Vài chuyện tiến hành đồng thời sẽ không đưa ra kết quả. Cũng không ai dám cam đoan, cục diện cuối cùng sẽ như thế nào.
Trong lời nói Lãnh Phong đầy hàm nghĩa. Quan Doãn nghe xong liền xuất hiện một suy nghĩ. Nói thế cục hiện tại của huyện Khổng, còn không phải do anh ta và Lý Dật Phong không chế sao. Nói cách khác, không nằm trong tay lực lượng chuyên chính.
Thôi Ngọc Cường còn đang chờ đợi. Xem ra, trong cảm nhận của Thôi Ngọc Cường, trọng lượng của sức hấp dẫn của Lý Dật Phong và thủ đoạn của Lãnh Phong tạm thời vẫn chưa thể vượt qua thế lực khổng lồ được Lý Vĩnh Xương xây dựng ở huyện Khổng trong mười mấy năm.
Đúng, Thôi Ngọc Cường không dám khẳng định trước mắt Lý Dật Phong và Lãnh Phong sẽ tạo ra thiệt hại nghiêm trọng nào đối với Lý Vĩnh Xương. Cuối cùng, Lý Dật Phong và Lãnh Phong sẽ phải rời khỏi huyện Khổng. Nhưng Lý Vĩnh Xương thì không. Hơn nữa, Tưởng Tuyết Tùng sắp tới thị sát. Cuối cùng, sự ủng hộ của Tưởng Tuyết Tùng đối với Lý Vĩnh Xương mạnh yếu thế nào, sợ là ngay cả Lý Dật Phong và Lãnh Phong cũng không thể hiểu hết.
Bỗng nhiên, Quan Doãn nhớ tới một vấn đề:
- Chủ tịch huyện, hẳn Bí thư Tưởng biết rõ chính sách san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác của Chủ tịch tỉnh Trần Hằng Phong không được số 1 của tỉnh ủng hộ. Cũng không biết ông ta có ám chỉ gì với Lý Vĩnh Xương hay không?
Nếu Tưởng Tuyết Tùng làm bộ không biết chuyện xung đột quan niệm giữa số 1 và số 2 Tỉnh ủy phía sau chính sách san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác, không ám chỉ với Lý Vĩnh Xương, chẳng lẽ không phải chứng minh ủng hộ của Tưởng Tuyết Tùng đối với Lý Vĩnh Xương, cũng chỉ bình thường thôi?
Lãnh Phong lộ ra vẻ tươi cười hiếm thấy:
- Tiểu Quan, cậu không đơn giản. Góc độ nhìn vấn đề rất kén chọn, cũng rất cẩn thận. Vấn đề cậu đưa ra, quả thật là một vấn đề khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa. Ha hả.
Cười ha hả một lúc, anh ta lại không giải thích gì thêm.
Không giải thích gì thêm cũng chính là giải thích. Quan Doãn hiểu, cuối cùng quan hệ giữa Tưởng Tuyết Tùng và Lý Vĩnh Xương là quan hệ gì. Bây giờ hắn còn không rõ ràng lắm, nhưng đã hiểu rõ ràng hơn một chút. Trên vấn đề chính sách san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác, vào lúc Lý Vĩnh Xương không ngờ nhất, Lý Dật Phong và Lãnh Phong Lý Vĩnh Xương sẽ nhất định phải đem quân bài đánh ra ngoài. Tưởng Tuyết Tùng cũng vậy!
Một ngày sau, Thành ủy cũng gửi xuống chính xách về san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác. Chỉ có điều, sau khi phát văn kiện, tỉnh bỏ thêm một câu - các quận huyện căn cứ tình hình thực tế, xét tình hình mà làm việc cho chu đáo.
Người sáng suốt đều nhìn ra được, thành phố đối với chính sách san lấp mộ phần phục hồi đất canh tác, chỉ làm cho có lệ, ứng phó một chút, cũng không thực sự nắm chặt đại sự. Không ít người đều thầm nghĩ, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì. Thành phố giống như tuyệt đối không coi trọng việc san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác. Có phải đã có vấn đề gì không?
Mọi người nghĩ không ra đoán không rõ. Lẽ ra với sự thông minh của Lý Vĩnh Xương hẳn có thể ngửi ra điều gì. Nhưng gần đây hết lần này tới lần khác, ông ta bị chuyện các hạng mục diễn ra thuận lợi thần kỳ khiến tâm trạng hưng phấn lâng lâng, cũng không có nghĩ sâu về nội tình trong đó. Ông ta cũng đã quên, từ trước đến nay tỉnh theo sát bước đi của thành phố Hoàng Lương. Mỗi lần ở tỉnh có chính sách gửi xuống, đầu tiên luôn quán triệt chứng thực. Vì sao một chuyện lớn như san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác, cũng đầu voi đuôi chuột?
Với trí tuệ chính trị của Tưởng Tuyết Tùng, nếu nói ông ta không phát hiện phía sau chính sách san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác đã xảy ra gì, ông ta đã không phải là Tưởng Tuyết Tùng.
Thái độ của thành phố, càng khiến Quan Doãn kết luận có thể ở bên trong chính sách san lấp mộ phận phục hồi đất canh tác sẽ có biến cố. Hắn càng bội phục ánh mắt chính trị của Lý Dật Phong và Lãnh Phong. Mặc dù có lẽ hai người không được Tưởng Tuyết Tùng ưa thích, nhưng thái độ của họ đối với chính sách san lấp mộ phần phục hồi đất canh tác, lại có sự nhất trí kỳ lạ với Tưởng Tuyết Tùng. Hoặc là nói, sớm một bước đoán được lập trường của Tưởng Tuyết Tùng.
Trên cái nhìn đại cục, so sánh Lý Dật Phong, Lãnh Phong với Lý Vĩnh Xương, Lý Vĩnh Xuông vẫn kém lão luyện hơn.
Mấy ngày qua, dưới sự kêu gọi và dẫn dắt của Lý Vĩnh Xương, hành động san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác oanh oanh liệt liệt triển khai trên toàn bộ huyện Khổng với khí thế hừng hực. Điều này cũng đề cập tới phần mộ tổ tiên trong nhà Quan Doãn. Quan Doãn là đảng viên, lại là cán bộ lãnh đạo cấp Phó phòng. Quan Thành Nhân cũng là đảng viên, còn là giáo sư, nhất định phải noi gương đi đầu. Không đợi Quan Doãn về nhà làm công tác tư tưởng, Quan Thành Nhân đã chủ động san lấp phần mộ nhà mình.
Thật lòng mà nói, Quan Doãn ủng hộ chính sách san lấp mộ phần phục hồi đất canh tác. Nhưng chính sách cũng phải cân nhắc đầy đủ đến tình hình trong nước. Rất nhiều điểm xuất phát của chính sách là tốt, lại gây ra sai lầm do nóng vội hoặc do áp đặt, thường thường sẽ giữ lại ở mức hình thức hóa, hoặc là tham quan làm giàu, hoặc là hại dân chúng, vân vân. Quả thật, chính sách san lấp mộ phận phục hồi đất canh tác đúng như lời Lãnh Phong đã nói, cần một thời kỳ giảm xóc, nếu không mộ phần san lấp tốt, lòng người lại khó yên...
Dân chúng cần một quá trình để chuẩn bị tâm lý tiếp thu. Nếu điểm xuất phát đầu tiên của chính sách suy xét đến dân tâm dân tình, tiếp theo mới lo lắng đến chiến tích thanh danh, hẳn là hiệu quả sẽ tốt hơn gấp trăm lần.
Cho nên, hành động san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác ở các xã, thị trấn gặp phải không ít sự kiện phản kháng đối kháng đầy hăm hở. Thậm chí thôn Tiểu Quách còn có một lão nông dân Quách Lão Hán mỗi ngày đều ngủ ở mộ phần. Ai muốn san lấp mộ phần ông ta sẽ chết cho người đó xem. Phản kháng vô cùng mãnh liệt. Nhưng dưới sự tác động bằng sức mạnh của Lý Vĩnh Xương, lại mượn gió đông là chính sách san lấp mộ phần, phục hồi đất canh tác chính sách, ông ta lấy thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn phát động tiến trình san lấp mộ phần. Ở đâu có phản kháng, ở đó liền có bóng dáng Lý Vĩnh Xương xuất hiện.
Trong cuộc chiến đấu với việc Quách Lão Hán ngủ ở mộ phần lấy cái chết liều mạng chống đối, Lý Vĩnh Xương tự thân xuất mã, vừa kéo việc nhà ra nói chuyện với Quách Lão Hán, vừa nháy mắt sai người thừa cơ san lấp mộ phần. Sau Quách Lão Hán phát hiện mắc mưu, tức giận đến giơ chân mắng Lý Vĩnh Xương là vô liêm sỉ, khốn kiếp. Lý Vĩnh Xương ha ha cười phẩy tay áo bỏ đi:
- Đầu năm nay, những kẻ khốn kiếp đều mạnh hơn so với những kẻ ngu ngốc!
Ngay lúc hành động san lấp mộ phần ở huyện Khổng sắp đại công cáo thành, công trình hạng mục đập nước sông Lưu Sa tiến triển thuận lợi. Khi mùa thu huyện Khổng đều vui sướng hướng tới quang vinh, Tưởng Tuyết Tùng phá lệ, đúng hạn tiến đến làm công tác thị sát huyện Khổng.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK