Mục lục
[Dịch]Nghịch Lân- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hà bá bá , tại sao lại nói như thế ? Chẳng lẽ người không lo lắng con sẽ bị Tần Kỳ giết chết !

Tần Hiên sắc mặt cổ quái nhìn Hà quản gia .

- Thiếu gia .

Hà quản gia sắc mặt trịnh trọng nói :

-Lão nhân đã quan sát kĩ lưỡng , mặc dù ta nhìn không thấu thiếu gia người .Hơn nữa Tần Kỳ thực lực cũng không kém . Nhưng là theo trực giác , ta cũng không xem trọng hắn , ta cho rằng , trận chiến này , người nhất định thắng , Tần Kỳ thiếu gia tất bại !

Tần Hiên âm thầm kinh hãi trong lòng . Lúc này hắn không khỏi cẩn thận đánh giá lại , Hà quản gia từ nhỏ đã bắt đầu chiếu cố hắn..

Không sai , chỉ cần Tần Kỳ không vượt qua lục giai thực lực , Tần Hiên thập phần tin tưởng sẽ đánh bại Tần Kỳ ! Nhưng ngoại giới không xem trọng Tần Hiên , mặc cho Tần Hiên gần đây danh tiếng lẫy lừng , có điều Tần Kỳ dù sao cũng thành danh từ lâu , Tần Hiên có cường đại cỡ nào vẫn không thể là đối thủ của Tần Kỳ .

Quan trọng nhất là trên lôi đài quyết đấu , không cho phép ngoại lực hỗ trợ . Nói cách khác , chính xác là không cho mang theo sủng vật thượng tràng ! Mà mọi người đều biết Tần Hiên sở dĩ có thể diệt sát Vu gia lục giai cường giả , đều dựa vào tuyết bạch tiểu thú kia !

Mà hoàn toàn tương phản , ngoại giới không ai xem trọng Tần Hiên , trong khi Hà quản gia rất tin tưởng Tần Hiên sẽ thắng ! Điều này đương nhiên làm Tần Hiên thất kinh !

Hà quản gia là như vậy , một người có đấu sĩ giai rất thấp , trên mặt hiện lên những nếp nhăn của tuổi già , thậm chí sau lưng cũng thoáng còng xuống .

Nhìn thế nào , Hà quản gia cũng chỉ như một đấu sĩ nhất giai bình thường . Nhưng điều Hà quản gia nói ra , cùng với thực lực của hắn không đồng dạng …

- Hà bá bá …

Đang lúc Tần Hiên muốn nói gì đó , Hà quản gia lắc đầu cắt đứt câu nói của hắn , lại nói :

- Tần Hiên thiếu gia , từ nhỏ khi người rời đi , đối với Tần gia có rất nhiều chuyện người không biết , nhưng lão nhân ta ít nhiều gì cũng biết được một vài điểm.

- Cho nên ba ngày sau đánh một trận , người có thể dùng bất cứ thủ đoạn gì để đánh bại Tần Kỳ thiếu gia ! Nhưng tuyệt đối không thể gây thương tổn đến tính mệnh của hắn . Nếu không đến lúc đó ta cũng không thể bảo hộ người.

Tần hiên trong lòng vừa động , nhìn Hà quản gia nói :

- Hà bá bá , người có phải biết được chuyện gì hay không? Tần Hiên mơ hồ cảm giác được có chuyện gì đó…

Hà quản gia chỉ lắc đầu :

- Thiếu gia , người phải nhớ kĩ chín phần lời lão nhân nói. Nếu không …

Hà quản gia nhìn Tần Hiên ánh mắt lộ vẻ ưu tư .

Buồn bực , đây là cảm giác trong lòng Tần Hiên.

- Ha ha , Hà bá bá người yên tâm , con sẽ không giết chết Tần Kỳ . Nói gì đi nữa chúng con vẫn là huynh đệ , nhưng con nhất định sẽ cấp cho hắn một lần giáo huấn suốt đời khó quên ! Nếu không con không thể tiêu trừ đạo ác khí trong lòng !

Tần Hiên trong mắt phát ra một tia sát khí .Sát khí mặc dù chỉ trong chớp mắt , nhưng vẫn bị Hà quản gia thấy được . Tại thời khắc này , Hà quản gia mới buông bỏ ưu tư trong lòng .Gật gật đầu Hà quản gia nói:

- Như vậy đối với người hay đối với Tần gia đều tốt.

Hà quản gia nói ra chút ít làm cho Tần Hiên cảm thấy có điều không thể hiểu nổi , hắn cáo từ rồi ly khai .

“ Ta sẽ không giết Tần Kỳ , nhưng ta muốn hắn sống không bằng chết !” Tần Hiên trong mắt tử sắc tinh quang thiểm động , trong lòng cười lạnh không ngừng .

“Hả?” Mới về đến bên ngoài nhà ,Tần Hiên thấy một đám người xa lạ đang ở bên ngoài . Tựa hồ đang chờ gì đó . Đang lúc nhìn Tần Hiên đi đến, đám người cúi đầu thấp xuống , như không dám đối diện trực tiếp với Tần Hiên .

Đối với điều này , Tần Hiên đã quen nên không chấp nhất . Hắn tưởng rằng đó là một đám gia tộc nhàm chán lại đây xem chuyện vui . Nhưng lúc Tần Hiên tiến vào trong viện , đôi chân mày nhíu lại .Bởi vì hắn cảm giác lúc này , khi mình bước vào trong nhà , không biết từ lúc nào xuất hiên một người .

“Hừ . Ta muốn nhìn đáo để là ai ,có bao nhiêu cẩu đảm*!”Tần Hiên lãnh ý hiện lên trên mặt , tiêu sái đi nhanh vào .

(*Cẩu đảm: ý chỉ miệt thị )

“A, không đúng ?” Đi càng gần , Tần hiên tựu cảm giác được khuôn mặt trong phòng kia có chút cảm giác quen thuộc .

“Chẳng lẽ là ?” Trên mặt Tần Hiên hỉ sắc chợt loé lên , sau đó sải từng bước lớn đi vào.

- Ai nha . Tần Hiên ca ca ngươi đã trở về ?

Ngay lúc Tần Hiên mới vừa đi tới , một đạo thân ảnh hỗn loạn mang theo một làn gió thơm hướng về phía Tần Hiên lao tới .

Tần Hiên trên mặt lộ ra tiếu ý , nhìn về hướng thân ảnh lao tới . Nhưng ngay lúc thân ảnh sắp nhào vào lòng mình , Tần Hiên theo tiềm thức lui về sau né tránh . Dù sao hắn cùng Thanh Thanh – còn chưa có thân mật tức mức này .(Cùi quá đi vào tay mình thì ... chậc chậc ^_^)

Bất quá , cuối cùng Tần Hiên vẫn không tránh ra , tùy ý để nàng nhào vào lòng mình .

Ngửi từng đợt hương thơm cơ thể làm cho người ta thấy thoải mái , cảm thụ thân thể đang ở trong lòng mềm mại , nhu nhuyễn không xương , trên mặt Tần Hiên hiện lên tia xấu hổ , đôi tay buông xuống hai bên sườn , không biết nên đặt ở nơi đâu mới tốt.

- Thanh thanh muội về khi nào ?

Bất động một lúc rồi đẩy Thanh Thanh ra , Tần Hiên tìm một đề tài để hỏi.

- Muội vừa mới về trở về liền tìm huynh .

Khuôn mặt lộ vẻ vui mừng Thanh Thanh nhìn Tần Hiên

- Tần Hiên ca ca , bây giờ huynh mạnh hơn nhiều rồi a .

Đôi mắt lộ ra thần sắc khác thường nhìn Tần Hiên .Tần Hiên trong lòng căng thẳng , cười cười

- Không có gì .

- Chúng ta ra sân ngồi đi.

Cô nam quả nữ ở trong phòng , Tần Hiên trong lòng ít nhiều có chút xấu hổ .

Thanh Thanh khẽ cười, liền đi theo Tần Hiên tới bên trong viện tử .

Sau khi đi tới viện tử , vẫn phủ phục trên vai Tần Hiên , Bảo Bảo liền “Sưu” một tiếng xông tới mặt bàn trước mặt hai người .

Nhìn thấy Bảo Bảo , nháy mắt Thanh Thanh song nhãn toả sáng . Sau đó ánh mắt Thanh Thanh hiện lên tia sáng kỳ dị bất động nhìn Bảo Bảo …

Tần Hiên buồn bực trong lòng . Nữ nhân , ai cũng như vậy đều thích những vật đáng yêu ? Yến Khuynh Thành rõ ràng cũng giống như thế này . Bất quá , không thể phủ nhận Bảo Bảo đích xác được mọi người phi thường yêu mến .

- Đây là Bảo Bảo đáng yêu sao? Hảo khả ái a . Tần Hiên ca ca , muội có thể ôm nó một cái hay không ?

Ánh mắt Thanh Thanh hiện lên tia sáng kỳ dị một bên đánh giá Bảo Bảo , một bên làm nũng nói với Tần Hiên .

- Ồ , hẳn là có thể a .

Tần Hiên cũng không dám khẳng định , đối với sự tình Yến Khuynh Thành , Tần hiên còn nhớ kỹ rõ rõ ràng ràng .

- Muôi ôm nó một cái nha .

Vừa nói chuyện đồng thời , hướng về phía Bảo Bảo ôm lấy

- Chờ …Tần Hiên vừa định ngăn cản , nhưng là nhìn thấy Bảo bảo chỉ là liếc nhìn Thanh Thanh một cái, rồi sau đó liền bị Thanh Thanh ôm trong lòng .

“Thằng nhãi này …” Nhìn Bảo Bảo híp mắt lại đang bị Thanh Thanh ôm vào trong ngực , Tần Hiên có cảm giác dở khóc dở cười ….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK