Mục lục
[Dịch]Nghịch Lân- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Súc sinh đáng chết!” Tần Hiên đang đứng ở xa thật không ngờ, con ma thú này còn biết xảo trá.

Ban đầu, Tần Hiên cho rằng con ác lang đã cực kỳ suy yếu, nên hắn mới dám bước tới gần, không cố kỵ gì mà đem nó diệt sát.

Nhưng mà, mãi cho đến lúc bị ác lang phun cho mấy ngọn lửa vào người, Tần Hiên mới nhớ đến trước mặt đúng là một con ma thú. Một con ma thú biết ma pháp!

Thật sơ suất! Tần Hiên có thể nói trong lòng đã tức giận đến cực điểm Nói như thế nào thì trước đây hắn cũng là tuyệt thế cao thủ, bây giờ dĩ nhiên bị một con ma thú lởm đùa bỡn..

Tần Hiên hét lớn một tiếng, dập tắt ngọn lửa mà ác lang phun tới, sau đó lui lại.

Ác lang trong mắt tinh quang chợt lóe, lại há rộng miệng, vô số ngọn lửa như Hỏa Long Nhất Bàn điên cuồng phóng ra, khí thế long trời lở đất bao phủ lấy Tần Hiên.

Tần Hiên mặc dù trong lòng cực kỳ tức giận, nhưng thân hình cũng không chậm, khinh công thi triển ra, tránh thoát khỏi ác lang ngoài phạm vi mười thước. Chỉ đến khi ngọn lửa không phun được đến chỗ hắn, mới tạm thời ổn định thân thể.

Lúc này Tần Hiên đã chật vật đến cực điểm! Quần áo trên người bị đốt cháy từng mảng lớn, mà trên đầu hắn, từng đám tóc bị cháy đen, cơ hồ bị trụi mất phân nửa.

Một mùi cháy khét trên người Tần Hiên không ngừng tỏa ra.

“ Hoàn hảo là chỉ bị thương ngoài da!” Tần Hiên kiểm tra lại một chút thân thể, phát hiện chỉ bị bỏng nhẹ, mới yên tâm thở phào. Nhưng hắn cũng tức giận không thôi, đôi mắt như phún hỏa chăm chăm nhìn ác lang phía xa.

Không, lúc này nên gọi nó là Hỏa lang thì đúng hơn, một con lang biết phun lửa!

Có lẽ trong cơ thể cũng không còn dư lực mà tức giận, Hỏa lang chỉ nằm một chỗ bất động. Nhưng đôi mắt kia vẫn khinh miệt nhìn về phía Tần Hiên, làm cho thần kinh Tần Hiên bị xúc động mạnh.

“ Con súc sinh đáng chết, nếu ta mà đang ở thời kỳ đỉnh cao, không cần một ngón út cũng đủ giết ngươi.” Nói tới câu cuối, thanh âm Tần Hiên càng lúc càng nhỏ.

Hắn có thể còn sống đã là may mắn lắm rồi. Về phần công lực, sớm hay muộn cũng có thể tu luyện lại được. Chỉ là bây giờ, Tần Hiên vẫn như cũ phi thường phẫn nộ.

Không biết được con Hỏa Lang này đã bị hút khô sức mạnh hay chưa, nhưng vừa rồi chứng kiến được sự xảo trá của nó, Tần Hiên cũng không dám lại gần lần nữa. Hắn chỉ dám đứng từ xa, một bên đánh giá Hỏa lang, một bên nhìn vào trong cơ thể mình xem xét.

Sau khi hấp thu sức mạnh của địa lang, Tần Hiên cảm thấy kinh mạch của mình đã rộng ra rất nhiều. Chỉ một điều đáng tiếc chính là, tuy sức mạnh này rất hùng hậu, nhưng nó luôn chạy tán loạn trong kinh mạch, Tần Hiên căn bản không thể điều động để sử dụng được.

Sức mạnh mặc dù bị hấp thu vào trong cơ thể, nhưng muốn đem sử dụng, thì phải đem nó luyện hóa. Lúc này Tần Hiên rất muốn luyện hóa để sử dụng, nhưng hắn còn e ngại Hỏa Lang ở phía xa. Con Hỏa lang lúc này vẫn đang nhìn hắn chằm chằm.

Sau gần một canh giờ, Tần Hiên di chuyển. Hắn không dám chờ tiếp. Nếu Hỏa lang khôi phục sức mạnh, lại cộng thêm hỏa ma pháp kinh khủng kia, Tần Hiên sợ tối nay có thể chui vào bụng nó nằm yên vị.

“ Hô..”

Thân hình Tần Hiên vừa mới di chuyển vào phạm vi công kích của Hỏa Lang, một tảng lửa lớn xuất hiện, cấp tốc phóng về phía hắn.

Tần Hiên thầm kêu một tiếng bất hảo, rất nhanh phóng ngược lại phía sau.

Bây giờ hắn còn không dám đụng chạm vào ngọn lửa. Thân thể hắn quá yếu, hơn nữa, hắn cũng chưa đủ trình độ để đánh tan được ngọn lửa. Bị một lần ngọn lửa tấn công, hắn cũng đã nếm được mùi vị ma pháp.

“ Xem ta không đập bể ngươi!” Tần Hiên mấy lần muốn tiếp cận Hỏa Lang, đều bị ngọn lửa ma pháp ngăn cản, trong lòng cực kỳ buồn bực. Hắn tức giận nâng một tảng đá lớn, hung hăng ném về phía hỏa lang.

“ Ngao ô!”

Hỏa lang trong mắt hung quang tăng vọt, một tảng lửa lớn bay vụt lên trời, trực tiếp đối đầu với cự thạch.

“ Bịch!” Một tiếng, ma pháp cùng cự thạch cùng đối đầu trên không, ngọn lửa thoáng chốc bạo nát trên bầu trời, nhưng đồng dạng, cự thạch cũng bị đánh bay ra xa.

Tần Hiên không nói được câu nào nữa. Cận chiến không được, viễn chiến cũng không xong. Nếu cứ như vậy mà rời đi, Tần Hiên cũng không nuốt được cục tức này. Nhất là nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Hỏa Lang, hắn cảm thấy sắp phát điên!

“ Hôm nay không giết được mày, tao không mang họ Tần nữa!”

Tần Hiên nổi giận, cùng lúc, một cơn mưa đá bất kể to nhỏ đều hướng hỏa lang lao tới.

“ Vù vù..”

Vô số ngọn lửa từ trong miệng hỏa lang phun ra, chỉ trong chớp mắt, biển lửa ngập trời. Tiếng lửa lêu lốp bốp, hòa lẫn tiếng đá rơi ầm ầm tạo nên khung cảnh hỗn độn. Liên tục, hỏa ma pháp phóng ra đối đầu cùng cự thạch.

“ Ta ném, ta ném!”

Tần Hiên bây giờ bộ dáng giống hệt côn đồ, không ngừng ném những hòn cự thạch về phía hỏa lang.

Nửa canh giờ sau..

Tần Hiên thở hổn hển ngồi trên một hòn đá lớn, hung hăng nhìn hỏa lang trước mặt.

Biển lửa lúc này đã biến mất, trải qua nửa canh giờ tiêu hao, ma lực của Hỏa Lang cũng cạn sạch. Ánh mắt nó nhìn về phía Tần Hiên, không còn sự khinh bỉ, mà tràn ngập vẻ sợ hãi.

“ Tên điên! Tên điên!” Hỏa lang trong lòng cực kỳ bi phẫn. Trong mắt nó, cái tên Vương bát đản này đúng là người điên. Vừa nghĩ đến cơn mưa cự thạch như bạo vũ lê hoa giáng xuống, trong lòng hỏa lang càng thêm hoảng sợ.

Thoáng khôi phục được một chút khí lực, Tần Hiên cười lạnh đứng lên. Hắn hai tay nâng một hòn đá lớn, chậm rãi hướng Hỏa Lang đi tới.

Tần Hiên trong mắt lóe lên vẻ điên cuồng, trên mặt lại không ngừng cười lạnh, rất nhanh đã đi tới gần Hỏa Lang.

“ Súc sinh, chịu chết đi!” Tần Hiên nâng cao cự thạch, sau đó trước ánh mắt sợ hãi của Hỏa Lang, cự thạch hung hăng nện thẳng xuống chiếc đầu to lớn.

“ Phốc!”

Đầu Hỏa Lang bị tảng đá lớn đập xuống, đau nhức không thể tả.

“ Ngao ô!”

Hỏa Lang rống lên một tiếng tức giận, mạnh mẽ ngẩng đầu, một đạo ma pháp cực nhanh phóng về phía tần hiên.

Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, hắn sớm đã có phòng bị cho trường hợp này. Lúc ma pháp hình thành trong nháy mắt, Tần Hiên cùng lúc cũng tránh ra phía sau. Sau đó, chủy thủ trong tay bộc phát ra hàn quang lạnh lẽo, hung hăng đâm thẳng xuống đầu Hỏa Lang.

“ Ngao ô.” Hỏa lang tru lên thảm thiết.

Huyết quang bắn tung tóe, chủy thủ lại rút ra, trực tiếp đâm xuống cổ Hỏa lang, đem đầu nó cắt xuống.

“ Ầm!”

Chiếc đầu to lớn của Hỏa Lang rơi xuống, lăn trên mặt đất vài vòng. Cùng lúc, Tần Hiên cũng ngồi phịch xuống đất, cả người rã rời không còn một chút khí lực.

Đối với thân thể này, Tần Hiên không biết phải nói gì. Nếu là trước kia, không chỉ một đầu hỏa lang nho nhỏ, cho dù có chiến đấu cùng tuyệt thế cao thủ, ba ngày ba đêm hắn cũng không bị hư thoát thành bộ dạng này.

Một lúc sau, mùi thịt nướng thoang thoảng bay xa.

Quả nhiên Tần Hiên nói là làm, đem hỏa lang nướng thịt!

Sau khi ăn no nê thịt lang nướng, Tần Hiên cũng có ý định trở về nhà. Hắn biết tình huống hiện tại rất nguy hiểm, trong núi này không hề có người, nguy cơ rình rập đầy rẫy.

“ Ầm ầm!”

Một tiếng nổ trầm muộn từ xa truyện tới, đồng thời, mặt đất dưới chân Tần Hiên cũng rung chuyển dữ dội.

“ Động đất?” Tần Hiên cực kỳ kinh hãi, “ Không đúng, hình như là lực lượng va chạm với nhau!”

Tần Hiên mặc dù mất đi một thân công lực, nhưng độ cảm giác lực vẫn linh mẫn như cũ. Trong nháy mắt hắn cảm giác được, tiếng vang động hồi nãy chính là do lực lượng va chạm vào với nhau.

Nhưng mà chỉ trong thoáng chốc, sắc mặt Tần Hiên khẽ biến. Tạo thành động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ có tuyệt thế cao thủ chiến đấu? Hình như chính mình trước kia khi chiến đấu cũng không có sinh ra mạnh như vậy a!!

Tần Hiên trong lòng rất muốn rời khỏi nơi này, nhưng một phần tò mò lại muốn hắn đi xem xem ai đang chiến đấu! Cuối cùng, Tần Hiên xoay người, bước về phía xa xa, nơi tiếng vang vừa truyền tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK