“Ta là trời!”
Thanh âm rít gào chói tai vang dội, toàn bộ Cửu Châu đều rung động. Thanh âm chấn động truyền khắp từng góc của Cửu Châu.
Hắc động rộng trăm mét khủng bố kia sinh ra hấp lực cực kỳ mạnh mẽ. Phía dưới, cây cối, tảng đá, phòng ốc ở Đại Duyên sơn đều sụp đổ, bị lực hút to lớn hút đến, xen lẫn trong đó còn có cả các đệ tử của Hình Ý Môn.
Giờ phút này, đệ tử của Hình Ý Môn đều khủng hoảng, thậm chí còn có người hoảng sợ kêu to: “Hình Ý Môn xong rồi! Ngày tận thế! Ngày tận thế!”
Đối với một màn bất thình lình này, thậm chí ngay cả mọi ngươi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Bọn hắn chỉ biết, chí cường cường giả Đằng Thanh Sơn đã chết, là bị ông trời giết chết!
“Thanh Sơn…!”
“Sư phụ!”
Phía dưới, một thân trang phục màu lam Lý Quân sắc mặt tái nhợt nhìn lên hắc động to lớn trên bầu trời, trong mắt đầy khủng hoảng, trong lòng la lên: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Ầm ầm!”
Đỉnh núi Đại Duyên sơn phát ra từng trận ông minh, đất đai rạn nứt sụt lún, phòng ốc sụp đổ, đá núi lăn lông lốc. Hình Ý Môn vốn cường thịnh trong nhất thời đã bị thảm cảnh thay thế.
Những đệ tử có thực lực không mạnh của Hình Ý Môn thì dễ dàng bị hút vào trong hắc động ở trên cao. Mạnh mẽ hơn một chút cũng bị đất đai rạn nứt, đá núi lăn lóc, phòng ốc sụp đổ làm cho bị thương nặng, thậm chí còn chết đi.
“Thanh Sơn!”
Trong mắt Lý Quân chảy xuôi nước mắt, dường như không cách nào tiếp nhận được một màn bất thình lình này. Thân thể nhẹ đi, bị hấp lực cực lớn của hắc động hút vào, rời khỏi mặt đất.
“Nương!”
“Sư nương!”
Dương Đông một thân hắc y thấy tình trạng của Lý Quân, sắc mặt bi thương cuồng biến. Xa xa, Hồng Sương một thân thanh sắc áo choàng cũng bay nhanh chạy tới.
“Rống!”
Mà đúng lúc này, huyết hồng quang mang đẹp đẽ hiện lên, thân thể cao lớn của Đao Trì xuất hiện, chắn phía trước Lý Quân đang bay giữa không trung, mạnh mẽ đem Lý Quân trở lại mặt đất.
“Khiếu!”
Ngay sau đó thân thể Hỏa Phượng như lưu tinh hỏa diễm rất nhanh bay tới trên bầu trời của Đại Duyên Sơn, cùng đối diện với Đao Trì. Trong mắt hai đại Hư Cảnh yêu thú đồng thời tràn ngập vẻ kinh khủng.
"Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! ..."
Kế tiếp, Yêu Long Tử Tích, Tông chủ Quy Nguyên Tông Gia Cát Nguyên Hồng cùng một đầu tóc bạc trắng Vân Mộng Chiến Thần, sau đó là Vũ Phong, Liễu Hạ của Vũ Hoàng Môn, Doanh Hải Đồng của Doanh thị… Thậm chí là Lý Triêu của Thiên Thần Cung cũng đến.
Tại giờ phút này, Hư Cảnh cường giả của Cửu Châu thoáng cái liền tụ tập hơn một nửa. Một ít vị Hư Cảnh đại thành lại đứng ở địa phương cách Hình Ý Môn không xa nhìn một màn trên bầu trời, trong đó liền có Tông chủ của Kiếm Lâu.
Ở nơi xa tại Thần Miếu , một đầu Yêu Long màu đen, bên cạnh còn có thêm bốn cái yêu thú Hư Cảnh đại thành cùng vài tên trưởng lão khoác áo choàng đen phiêu phù giữa không trung.
Nhìn một màn trên bầu trời Hình Ý Môn, cho dù là ở xa xa đứng xem hay tiến đến gần chỗ này trong mắt đám Hư Cảnh, Hư Cảnh đại thành, thậm chí là Đông Hư cường giả đều lộ vẻ kinh hãi.
Trong lòng cả kinh tự hỏi: “Rốt cuộc đây là xảy ra chuyện gì? Hắc động to lớn như vậy, lẽ nào Đằng Thanh Sơn nổi điên rồi? Nhưng mà kia dường như cũng không phải do ĐẰng Thanh Sơn tạo thành a!”
Nhưng mà vẫn còn tốt, Hắc động không có liên tục duy trì được bao lâu liền bắt đầu co rút lại rồi biến mất.
Hắc động khủng bố biến mất, kinh hãi trong mắt mọi người cũng dần dần bình tĩnh trở lại. Nhìn tàn dương của Hình Ý Môn lúc này, ái sinh ý dã, trong lòng chúng cường giả đều kinh hãi. Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đây chính là Hình Ý Môn sao? Hắc động to lớn trăm mét? Lẽ nào đây là Đằng Thanh Sơn phá hư?
Nhưng mà mọi người đã rất nhanh đem ý nghĩ trong lòng mình đánh ngược trở lại. Phá không rời đi còn muốn làm ra hắc đông hư không lớn như vậy sao? Lại còn đem Hình Ý Môn phá hủy thành cái dạng nảy?
“Thanh Sơn đâu?”
Gia Cát Nguyên Hồng một thân bạch sắc áo choàng, trên mặt lộ ra vẻ kinh nghi, quay sang Dương Đông đứng ở một bên quát hỏi.
Dương Đông sắc mặt tái nhợt, trên người vô số vết thương, hai mắt đờ đẫn, run run nói: “Sự phụ... Sư phụ người đã chết!”
“Không có khả năng!”Mũi nhọn màu trắng hiện qua, Vân Mộng Chiến Thần rít gào một tiếng, tự tay cầm lấy quần áo của Dương Đông, đem hắn nhấc tới, hỏi: “Thanh Sơn huynh đệ vì sao mà chết? Hắn là Chí cường cường giả cơ mà.
Trong nháy mắt, trên bầu trời, tất cả Hư Cảnh cường giả đều quay đầu hướng về phía nhóm người Dương ĐôngNghe được Dương Đông nói, trong mắt các cường giả tràn đầy không thể tin được.
Chí cường cường giả Đẳng Thanh Sơn đã chết. Làm sao có khả năng thế được. Hắn chính là cường giả, chí cường cường giả vô địch của Cửu Châu a!
Nhưng ngay sau đó, Hình Ý Môn có quan hệ cực kỳ kém Vũ Hoàng Môn Vũ Phong cùng Liễu Hạ đột nhiên nghĩ đến: “Lẽ nào Đằng Thanh Sơn thực sự đã chết? Hắc động to lớn kia, cho dù là chí cường cường giả cũng là không có khả năng chế tạo một cái hắc động như vậy đi? Cho dù Đằng Thanh Sơn muốn phá toái hư không cũng không cần phải như vậy, lại càng sẽ không tự tay hủy hoại Môn phái do chính mình thành lập chỉ trong chốc lát! Lẽ nào, Đằng Thanh Sơn thực sự đã chết!
“Ta… Ta không có nói dối! Sư phụ hắn bị cái hắc động kia cắn nuốt rồi. Người kia nói hắn là trời, trái với ý chí của hắn thì phải chết…” Ánh mắt Dương Đông trống rỗng, không cách nào thừa nhận được tất cả mọi chuyện vừa phát sinh.
“Thanh Sơn! Thanh Sơn!” Lý Quân đứng bên cạnh Đao Trì sắc mặt trắng bệch, nhìn lên bầu trời hướng về phía địa phương nơi hắc động to lớn biến mất la lên. Nước mắt chảy xuống, cả người như đang đứng bên bờ sụp đổ.
“Nương! Nương!” Thân thể Hồng Sương run rẩy ôm lấy mẫu thâm của mình, không cách nào tiếp thu một màn bất thình lình này.
“Ta là trời!”
Tất cả cường giả đều bị lời nói của Dương Đông hấp dẫn, bởi vì bọn họ cũng nghe được ba chữ kia: “Ta là trời!”
“Đằng Thanh Sơn… thực sự đã chết?” Trong mắt Liễu Hạ vẫn mang theo một tia không thể tin tưởng nhìn ssang Vũ Phong mặc áo choàng tím ở bên cạnh.
“Thanh Sơn!” Gia Cát Nguyên Hồng môi run run, hai hàng nước mắt từ trong mắt chảy ra. Tuy rằng không tin, thế nhưng một màn vừa rồi thì giải thích thế nào?
Trời? Vì sao? Vì sao ngươi muốn giết chết Thanh Sơn? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Lẽ nào đúng như lời Đằng Thanh Sơn nói…
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tất cả mọi người ở đây đều muốn hỏi vấn đề này, nhưng không ai biết.
Có lẽ, chỉ có Gia Cát Nguyên Hồng biết rõ đươc rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Bởi vì Đằng Thanh Sơn đã đem tất cả những gì mình biết báo cho sư phụ mình, Gia Cát Nguyên Hồng. Mà ngoại trừ Gia Cát Nguyên Hồng ra, Dương Đông, Lý Quân, Vân Mộng Chiến Thần Bạch cùng mười mấy tên Hư Cảnh cường giả tụ tập mà đến đều không rõ một màn trước mắt họ là vì sao mà phát sinh. Thế nhưng bọn họ cũng hiểu được, Đằng Thanh Sơn đã chết.
Đằng Thanh Sơn chết đại biểu cho cái gì? Không chỉ đại biểu cho chí cường cường giả duy nhất của Cửu Châu đồng thời cũng biểu hiện cho việc bọn họ không còn uy hiếp nữa, càng đại biểu rằng Hình Ý Môn xong rồi!
Tuy rằng không thể tin nhưng cường giả của các đại môn phái cũng không tin không được. Theo đó, một bộ kế hoạch bắt đầu hiện lên từ đáy lòng bọn họ. Đằng Thanh Sơn xong rồi? Như vậy HÌnh Ý Môn cũng không cần thiết phải tồn tại trên thế giới này nữa!
Gia Cát Nguyên Hồng ngẩng đầu nhìn bầu trời, rõ ràng là tai nạn sẽ rất nhanh buông xuống! Thanh Sơn, lẽ nào đúng như lời nói của ngươi, lực lượng của Thiên Vị giả kia thực sự không thể địch nổi hay sao? Nhóm người Vũ Hoàng chí cường cường giả vẫn tồn tại ở thế giới này? Cửu Đỉnh Giới rốt cuộc là cái gì? Ngươi còn có thể trở về sao?
Từ đó trở đi, sự kiện hắc động bị người trên Cửu Châu đại địa cùng các cường giả gọi là “ Chí Cường Vẫn Lạc”
Bên trong Vũ Hoàng Môn
“Ha ha ha ha!” Tiếng cười to truyền ra từ bên trong Vũ Hoàng Môn: “Không ngờ, không thể ngờ a! Đằng Thanh Sơn vừa mới trở thánh chí cường cường giả không lâu thì đã chết đi như thế. Ha ha, tuy rằng không biết là chết như thế nào, có lẽ thật là do cái gọi là trời đi. Thế nhưng chuyện này cũng không liên quan đến chúng ta. Nếu Đằng Thanh Sơn đã không còn, như vậy, ta nghĩ rằng Hình Ý Môn cũng nên biến mất. Hơn nữa ta cũng đã đột phá Đông Hư chi cảnh. Hình Ý Môn, hừ hừ!”
“Đại ca, lẽ nào người muốn động binh với Hình Ý Môn?” Một thanh âm khác hỏi.
“Hừ! Năm đó Đằng Thanh Sơn chèn ép chúng ta như vậy, không đem Vũ Hoàng Môn chúng ta đặt vào trong mắt. Bây giờ, đúng là lúc báo thù của chúng ta!” Nghe được người nọ hỏi, tiếng cười to bỗng chuyển sang âm trầm, nói.
Vũ Hoàng Môn trước đây, Hư Cảnh cường giả thì có năm, mà lúc này chỉ còn có hai người, đó là Vũ Phong cùng Liễu Hạ. Ba vị Hư Cảnh cường giả khác có lẽ đều không phải do Đằng Thanh Sơn giết chết nhưng đều cùng Đằng Thanh Sơn không thoát khỏi liên quan. Cho nên sau sự kiện “Chí Cường Vẫn Lạc”, mũi nhọn nguyên bản vẫn ẩn giấu của Vũ Hoàng Môn rất nhanh hiện ra, đồng thời còn nhắm ngay vào Hình Ý Môn.
Nhân lúc ngươi bệnh, lấy mạng của ngươi!
Về phần các môn phái khác… Tám đại môn phái năm đó đã không còn tồn tại nữa. Còn lại cũng chỉ là Vũ Hoàng Môn, Vạn Tượng Môn cùng Doanh thị gia tộc. Trong đó Vạn Tượng Môn không hỏi chuyện đời, quan hệ của Doanh thị gia tộc cùng Đằng Thanh Sơn cũng không tệ lắm. Cũng chỉ có Vũ Hoàng Môn cùng Đằng Thanh Sơn từng có khúc mắc. Nhưng là chỉ cần một cái Vũ Hoàng Môn cũng đã có thể tiêu diệt Hình Ý Môn ở thời kỳ cường thịnh chứ đừng nói đến Hình Ý Môn lúc này đã tiếp cận sụp đổ.
“Vũ Phong, nếu như ngươi muốn đi diệt Hình Ý Môn mà nói, như vậy ta phải nhắc nhở ngươi. Cho dù là không có Đằng Thanh Sơn thì Hình Ý Môn cũng không phải là các ngươi có khả năng tiêu diệt được. Đông Hư chi cảnh? Ngươi cho rằng bằng vào ngươi mới bước vào Đông Hư Cảnh giới là có thể giết chết con hỏa phượng kia sao? Yêu Long Tử Tích vốn có quan hệ không tồi cùng Đằng Thanh Sơn. Các ngươi tiến quân vào Đại Duyên Sơn nó có thể không làm gì. Nhưng các ngươi muốn tàn sát Hình Ý Môn mà nói, ta đây cũng không biết.” Đột nhiên, một cái thanh âm hùng hậu truyền vào trong tai của Vũ Phong.
“Tôn giả!”
Nghe đến thanh âm đó, sắc mặt của Vũ Phong cùng Liễu Hạ hai người đều biến đổi mạnh.
Đột nhiên, Vũ Phong cùng Liễu Hạ hai người đồng thời nghĩ tới thực lực phía sau của Hình Ý Môn: Hỏa phượng, phía sau là có thêm Bất Tử Phượng Hoàng đi theo Lý Thái Bạch! Hư Cảnh yêu thú Đao Trì, Yêu Long Tử Tích, Quy Nguyên Tông Gia Cát Nguyên Hồng, Vân Mộng Chiến Thần!
Nghĩ tới đây, Vũ Phong cùng Liễu Hạ hai người nhất thời bị dọa đến toàn thân mồ hôi lạnh.
Đúng vậy! Cho dù không có chí cường cường giả Đằng Thanh Sơn, lực lượng phía sau của Hình Ý Môn cũng là đệ nhất Cửu Châu! Chỉ cần một cái Hỏa Phượng là có thể dễ dàng giết chết Hư Cảnh đại thành, Vũ Hoàng Môn của hắn có năng lực gì tiêu diệt Hình Ý Môn?
Sau sự kiện “Chí Cường Vẫn Lạc”, tuy rằng ảnh hưởng phi thường lớn nhưng các thế lực lớn lại không có động tác nào. Vẫn an tĩnh như trước, cũng không có bày ra biện pháp nào với Hình Ý Môn. Nếu như gặm khối thịt béo Hình Ý Môn này, như vậy cũng phải nhìn xem cái bụng ngươi lớn thế nào. Nếu như không lớn mà nói… Sẽ no mà chết!
Rất rõ ràng, Vũ Hoàng Môn, Doanh thị gia tộc cũng không có cái bụng lớn như vậy
Thế nhưng, Vũ Hoàng Môn sẽ bỏ qua sao? Không! Sẽ không! Vũ Hòang Môn đang chờ đợi, chờ cơ hội. Bọn họ biết, không có Đằng Thanh Sơn, Hình Ý Môn cũng không thể cường đại được như trước.
Hỏa Phượng, Đao trì đều là yêu thú của Đằng Thanh Sơn, mà Đằng Thanh Sơn không còn nữa. Hai đại yêu thú vẫn sẽ đứng ở Hình Ý Môn sao? Sẽ không! Vân Mộng Chiến Thần? Ngay cả Hư Cảnh đại thành cũng không phải, có tư cách gì để đấu với Vũ Hoàng Môn? Quy Nguyên Tông Gia Cát Nguyên Hồng? Mới vào Hư Cảnh, không đủ để làm gì! Yêu Long Tử Tích hẳn là sẽ không đối đầu với Vũ Hoàng Môn chỉ vì một cái Hình Ý Môn sắp sụp đổ!
Cho nên, tiêu diệt Hình Ý Môn cũng chỉ là vấn đề thời gian!
Trong lòng đất.
Vũ Hoàng một thân tử kim áo choàng vẫn như trước ngồi trên ghế. Đột nhiên, Vũ Hoàng mở hai mắt, đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía trên, hai mắt cứ giống như có thể xuyên thủng tầng nham thạch ngăn cách thấy được bầu trời.
“Ngươi là trời? Hừ!” Ánh mắt Vũ Hoàng lộ ra vẻ trào phúng lạnh lùng, tiếp đó liền nhắm lại hai mắt.