• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 202: Cố nhân ngày đó


Diệp tiên nhân không hiểu ra sao lại rời khỏi nước Chu, cũng không biết có ý tứ gì, mọi người bàn tán không ngớt.

Hà Doanh nghe xong một lúc, rồi quay người rời khỏi, thương thế nàng hiện tại đã khỏi hắn, trở lại tửu lâu, lấy số ngân lượng còn dư. Hà Doanh xoay nguời chuẩn bị đi tới thành thị kế tiếp.

Cho tới nay, lộ tuyến Hà Doanh di chuyển, đều là biên giới các nước, cũng không có đi sâu vào trong.

Bời vì thành thị kế tiếp quá xa, Hà Doanh lại mua một con ngựa, bình thản nhìn về phía trước, xuất phát. Cho đến nay, nguyện vọng lớn nhất của nàng là chu du các nước, hiện tại như vậy cứ coi như là một kiểu chu du đi.

Lúc này đúng là đang giữa mùa thu, lá rụng đầy trời, khí trời có chút khắc nghiệt. Hà Doanh mới vừa phi ngựa một ngày, liền phát hiện mình tự nhiên trở thành trọng điểm chú ý của mọi người. Nàng nghe ngóng một chút, mới biết được, nàng hiện tại cách ăn mặc là một nữ nhân chất phác như vậy mà đơc độc cỡi ngựa đi ra bên ngoài, khiến cho nhiều người thấy tò mò.


Suy nghĩ một chút, vì an toàn của mình chính là đổi trở lại giả dạng thành một thiếu niên.Ước chừng mười tám mười chín tuổi, anh tuấn nghiêm túc, trường kiếm giắt lưng. Tướng mạo và cách ăn mặc như thế này, ở trong đám người đi trên đường cũng không hiếm thấy.


Thản nhiên giục ngựa mà đi, Hà Doanh đi như vậy cũng đã được ba ngày. Đường dài đằng đặc cũng chưa có thấy điểm dừng. Bụi bay vàng cả con đường, thỉnh thoảng có vài kỵ sĩ đi tới ngang qua bên cạnh.



Ngày này, bầu trời âm u, gió thu thổi qua, lá cây đều rụng xuống.Hà Doanh vừa nhìn trước nhìn sau, vừa cầm cái lá gấp lại, đặt giữa hai môi bắt đầu thổi.

Nàng thổi một lúc, ở đằng sau một loạt tiếng chân ngựa. Hà Doanh quay đầu lại, chỉ thấy một đoàn xe gần trăm người nối đuôi nhau đi tới. Đi ở phía trước là một kỵ sĩ cao lớn uy vũ, ngựa dang cưỡi cũng có vẻ là tuấn mã, làm cho người ta vừa nhìn cũng biết là nhà quyền quý đi du ngoạn.

Hà Doanh cũng không thèm để ý đoàn xe đang đi tới bên cạnh, cứ như thường thổi lá. Nàng ở bên cạnh cũng bình thản mà đi, đoàn xe cứ từ từ chậm rãi đi ngang qua nàng. Thấy Hà Doanh ai cũng đều ghé mắt nhìn.

Lúc này, thanh âm của một thiếu nữ vang lên:

-Nhị ca người này thật thú vị, huynh xem hắn thổi lá cây cũng rất êm tai.

Thanh âm này truyền tới, vốn không nghĩ sẽ làm náo động Hà Doanh liền cỡi ngựa chạy tới bên cạnh, tiếng thổi lá cũng dừng lại.
Một con ngựa trong đoàn xe đi tới chỗ của Hà Doanh, Hà Doanh quay đầu. Đụng phải ánh mắt người nọ đang mỉm cười nhìn mình. Vừa nhìn thấy nụ cưới trên khuôn mặt tuấn lãng dễ gần của người này, Hà Doanh liền len lén nói thầm: thật là trái đất tròn a!Người này đúng là đã từng đi sứ sang Chu chính là sứ giả nước Trịnh, Thành Lệnh. Phía sau hắn, trái phải ở bên cạnh xe ngựa, chính là những người cùng hắn đến khi trước, Mộc Nam và Trịnh Khả.

Thành lệnh đi tới trước mặt hà Doanh, vái chào thật sâu sắc, nói:

-Vị huynh đài này, xin mời.

Hà Doanh cũng thi lễ lại đáp:

-Huynh đài hữu lễ.

Thành Lệnh thẳng người lên, mỉm cưới nói:

-Huynh đài có thể cùng đi với tạ hạ có được không?

Hắn cười cực kỳ thiện cảm, Hà Doanh đối với Thành Lệnh này có ấn tượng đầu tiên tương đối không tệ. Lần này gặp lại, đối với vẻ mặt tười cười ôn nhuận của hắn, trong lòng cũng không nảy sinh được một chút phản cảm nào. Lập tức nói:

-Đương nhiên có thể. Huynh đài, mời.

Thành Lệnh cười ha ha, cùng hà Doanh giục ngựa trở lại trong đoàn xe. Hà Doanh cười nói ríu rít, hai mắt nhìn quanh, cũng đã đánh giá thực lực của đội nhân mã này. Nàng trong lòng thầm nghĩ: những người này, mặc dù, chỉ có khoảng trăm người, nhưng nhìn lướt qua người nào cũng là nhị lưu kiếm khách, thực lực cũng không kém, đi cùng một chỗ với bọn họ ta cũng an toàn thêm vài phần.


Thấy Thành Lệnh kéo Hà Doanh tới đi chung, nữ tử trong xe ngựa vén màn lên, lộ ra một khuôn mặt bạch ngọc thanh tú. Khuôn mặt tinh tế xinh đẹp tuyệt trần, tràn đầy vui vẻ. Nàng liếc mắt nhìn Hà Doanh một cái. Hai má ửng đỏ, nhẹ giọng nói:

-Vị công tử này, huynh vừa rồi dùng lá cây thổi mấy khúc nhạc thật là dễ nghe.

Nói đến đây, nàng đảo mắt qua nhìn Thành Lệnh, cười nói:

-Nhị ca, huynh còn không có hỏi qua tên họ công tử nhà người ta đó!

Thành Lệnh vừa nghe không khỏi ha ha cười to. Hắn ôm quyền hướng Hà Doanh nói:

-Không phải muội tử nhắc nhở, ta lại quên mất, ha ha, ta cùng với huynh đài mới gặp đã thân, nhưng lại tên họ cũng quên hỏi. Thật sự là thiếu sót to lớn. Tại hạ là Thành Lệnh, là người nước Trịnh, không biết công tử?

Hà Doanh cũng cười đáp lễ:

-Tại hạ Mạc Lâm, là người nước Chu.


Hà Doanh vừa nói xong, thiếu nữ kia, thanh âm không khỏi kỳ lạ hỏi:

-Huynh là người nước Chu sao? Cũng họ Mạc? Nghe nói nước Chu bây giờ náo nhiệt lắm, huynh mới từ Chu quốc tới sao?

Nàng hỏi liền một mạch mấy câu, Thành Lệnh ở bên kê hai tiếng:

-Muội tử, chớ có lỗ mãng!

Cũng không có ngăn được thanh âm của nàng. Hà Doanh quay đầu nhìn lại khuôn mặt ngây thơ của thiếu nữ kia, trong lòng thầm nghĩ: Thành Lệnh này là con của đệ đệ Trịnh vương, Mộc Nam, Trịnh Khả được hắn coi trọng như vậy, lại có thế canh giữ hai bên xe ngựa. Hơn nữa Thành Lệnh mặc dù gọi cô gái này là muội tử, nhưng trong vẻ mặt lại có phần tôn trọng. Xem tinh hình thì có thể cô gái trong xe ngựa là con gái Trịnh vương, Thành công chúa của nước Trịnh.
Nghĩ đến điểm này, lòng nàng dao động. Nhẹ thi lễ Hà Doanh cười nói:

-Tại hạ đúng là người nước Chu, cũng là họ Mạc, bất quá tại Hạ đã rời Chu cũng khá lâu rồi, từng nghe người khác nói là trong cuộc chiến Hạ Chu, nước Chu đại thắng, không biết tiểu thư nói náo nhiệt,có phải là chuyện này?


Nàng trong lòng nghĩ: những vương tôn công chúa này, đúng là những người tinh thông tin tức của các nước nhất, từ trong miệng bọn họ, nói không chừng có thể biết đường tình hình tường tận của nước Chu.

Cô gái kia dịu dành nhanh nhẹn đáp:

-Chuyện nước Chu đại thắng đã trôi qua hai, ba tháng. Mọi người đều nghe đến chán rồi. Vừa rồi không phải nói chuyện này.
Hà Doanh đảo mắt nhìn về phía nàng ta hỏi:

-Vậy lại có chuyện gì náo nhiệt nữa à?


Lúc này vẻ mặt của nàng rất là ân cần hỏi han.

Lúc này cô gái kia nhìn Thành Lệnh ở bên cạnh đang trừng mắt nhìn mình, làm một cái mặt quỷ, cười hi hi nói:

-Hay là chúng ta vừa đi vừa nói chuyện nha!

Nàng vừa mởmiệng như vậy, đoàn xe lại bắt đầu di chuyển.

Hà Doanh giục ngựa đi tới gần xe ngựa, hai mắt chăm chú nhìn cô gái, vẻ mặt như không thể chờ được. Cô gái kia lặng lẽ le lưỡi nói:

-Ta cũng không có biết nhiều đâu. Chỉ là nghe nói, Chu vương bây giờ đã là người khác. Lão Chu vương kia đã chết được nửa tháng, thi thể cũng chua có người thu liệm, đã thối rữa, cuối cùng cũng là nhi tử thứ tư của hắn, quỳ gối trước mặt tân vương khổ sở yêu cầu, lúc này mới cho nhập quan.(đưa vô quan tài)

Tâm trạng Hà Doanh căng thẳng hỏi:

-Nhi tử thứ tư của Chu vương? Vậy hắn hiện tại thế nào, có phải chọc giận Chu vương bị xử phạt rồi không?

Thiếu nữ lắc đầu nói:

-Cái này ta cũng không biết rõ, bất quá ta lại nghe nhị ca nói...

Nói tới đây nàng ta lại lặng lẽ nhìn thoáng qua Thành Lệnh, vẻ mặt lúng túng nói:

-Nhị ca nói, nhi tử thứ tư này của Chu vương không có dã tâm, là một người rộng lượng hiền lành, danh tiếng rất tốt. Chu vương mới này trước khi cục diện yên ổn cũng sẽ không dám động đến hắn đâu.


Nghe đến đó, lòng dạ Hà Doanh đang treo lơ lửng, cũng được thả xuống. Cô gái kia vẻ mặt quan tâm nhìn hà Doanh hỏi:

-Đúng rồi Mạc Lâm công tử, vừa rồi huynh cũng không có nói huynh là liên hệ như thế nào với nước Chu, huynh quân tâm cố quốc như vậy, chắc là cũng xuất thân từ một gia đình quyền quý.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK