Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Minh Nguy che tai trái lại theo bản năng nhưng viên châu kia lại vừa khéo bay tới bên tai trái của hắn, hơn nữa còn mau chóng lún vào.

Đúng vậy, là lún vào. Sau đó lổ tai của Phương Minh Nguy dường như có một hột nhỏ, giống như một viên thai kí bẩm sinh đã có.

Chờ đợi một lúc thì trước mắt sáng lên, nghiễm nhiên hệ thống cung cấp điện của phòng trưng bày đã khôi phục lại hoàn toàn.

Thế nhưng sau đó thì ở phía sau lại đột ngột truyền tới một hồi nhốn nháo, vả lại có xu thế càng lúc càng lớn.

“Đồ đâu mất rồi…”

“Đồ bị trộm rồi.”

Gần như tất cả mọi người đều nói cùng một câu chuyện, rất nhanh, chuyện cổ vật ở kệ trưng bày bị mất đã lan khắp hiện trường.

Có vài người nhanh nhạy lấy ra máy truyền cảm ngay tức khắc, quay hiện trường trước mắt lại, kết nối với thiên võng, tải quá trình phát sinh sự việc ở trong này lên đó. Bầu không khí trong phòng nhất thời khẩn trương, một nhóm công nhân viên đi tới duy trì trật tự, nhưng hiển nhiên không bắt được tên trộm vặt nọ.



Khi cửa phòng trưng bày mở ra, sắc mặt của Phương Minh Nguy không mấy tốt. Không vì chuyện nào khác ngoài cái hột thần bí trên lổ tai, hắn nghĩ lại mà thấy tim đập thình thịch.

Thế nhưng điều duy nhất khiến hắn may mắn là phần lớn mọi người đều nhìn thấy cảnh này lần đầu. Có người thì hưng phấn đỏ bừng cả mặt, cũng có không ít người vẻ mặt tái xanh vì bị dọa sợ. Biểu hiện của Phương Minh Nguy rất giống hai loại người này, cho nên sau khi xác minh thân phận, đi qua máy kiểm tra thì được về nhà bình an.

Muốn hỏi vì sao lại đi qua máy kiểm tra bình an, kì thật, chính Phương Minh Nguy cũng không biết.

Về tới nhà, cha mẹ vẫn chưa về, Phương Minh Nguy thuận miệng phân phó người máy bảo mẫu một tiếng rồi về phòng mình. Không hiểu vì sao, hắn đột nhiên cảm thấy rất mệt nhọc, cho nên không ăn cơm chiều mà đã ngủ.

Trong lúc ngủ mơ, một luồng năng lượng không biết tên gọi là gì từ từ khuếch tán bên tai hắn, chầm chậm đi vào bộ não, giống như đang liên kết với sóng điện não của hắn vậy.

Thế nhưng Phương Minh Nguy đang bị vây ở trạng thái ngủ say nên không có cảm giác, mãi tới buổi sáng ngày hôm sau thì hắn mới tỉnh lại.

Mở hai mắt ra, Phương Minh Nguy lười biếng nằm trên giường. Tối hôm qua dường như hắn nằm một giấc mơ, một giấc mơ vừa mờ ảo lại vừa chân thật.

Ở trong mơ, hắn là một pháp sư. Đúng thế, một danh từ xa xưa đã bị tuyệt tích hoàn toàn, lại còn là tử linh pháp sư mà bị người ghét bỏ nhất.

Ở trong mơ, thực lực của hắn vô cùng cường đại, thậm chí có thể tung hoành vũ trụ. Thế nhưng, mạnh cách mấy thì cũng có ngày diệt vong, sinh mệnh chỉ hắn bởi vì một nguyên nhân nào đó mà kết thúc. Cho nên hắn mới phong ấn sức mạnh của mình vào trong một viên đá ký ức, đợi người có duyên.

Như cách nói trong mơ của hắn, trừ phi gặp được người có sóng não giống y hệt nhau, bằng không thì trên thế giới này không có một sức mạnh nào có thể mở đá ký ức ra. Còn hắn, ở kiếp sống của Phương Minh Nguy thì sóng não vừa khéo trùng khớp với người trong mơ.

Giấc mơ tới đó là dừng, nhưng trong đầu lại đột nhiên xuất hiện một số chú ngữ khó hiểu cùng một bộ công pháp tu luyện kỳ lạ.

Chú ngữ này là gì thì Phương Minh Nguy không rõ, nhưng Phương Minh Nguy lại cảm thấy rất tò mò với bộ công pháp tu luyện này.

Xã hội nhân loại phát triển tới ngày hôm nay thì đã sớm nhận ra một chuyện. Đó là bản thân con người có sức mạnh tiềm tàng vô cùng vô tận, cho nên từ khi nhân loại bước vào thời đại vũ trụ, các thủ đoạn khai thác tiềm năng của nhân thể xuất hiện không ngừng giống như những trận mưa sao băng.

Thí nghiệm mấy vạn năm, khiến nhân loại có hai phương hướng phát triển tiềm năng khác nhau. Một là thể thuật, loại còn lại tự nhiên là tinh thần.

Chưa ai biết thứ nào cao minh hơn, thế nhưng ngoại trừ một số ít người thì phần lớn mọi người đều chọn kiêm tu cả hai. Bởi vì chỉ khi hỗ trợ lẫn nhau thì hệ số an toàn mới đạt tới con số lớn nhất.

Theo như tin tức trong đầu thì Phương Minh Nguy biết đây là một đoạn pháp quyết tu luyện tinh thần lực. Nếu như hắn nhớ không lầm thì đây không phải là công pháp ghi lại trong thiên võng.

Đương nhiên, có thể tìm thấy trên thiên võng đều là một số thứ cơ bản. Pháp quyết cao cấp chân chính không thể nào đưa cho người bình thường tu luyện được. Còn Phương Minh Nguy thì không nghi ngờ gì chính là một thành viên trong loại người thường ấy.

Mặc niệm đoạn khẩu quyết tu luyện trong đầu, Phương Minh Nguy tự dưng lại bắt đầu tu luyện. Hắn nằm trên giường, hai mắt khép hờ lại như đang ngủ. Nhìn vào tư thế này từ bên ngoài thì chẳng khác gì cách tu luyện của người thường, nhưng bên trong lại kém xa mười vạn tám ngàn dặm.

Giống như trải qua cả một thế kỉ, lại như mới đây, khi Phương Minh Nguy tỉnh lại thì mọi thứ trước mắt đã khác.

Tinh thần của hắn phấn khởi, giống như được đề cao về chất, khiến hắn tự tin gấp trăm lần.

Xoay người đứng dậy, liếc nhìn đồng hồ trên tường, không khỏi hơi ngớ người, thì ra chỉ mới qua hai giờ mà thôi.

Tiếng kêu của người máy trí năng truyền tới từ cánh cửa, đã tới thời gian bữa sáng. Đi ra cửa phòng, tới phòng ăn, cha mẹ vẫn chưa trở về.

Có lẽ đã quen cuộc sống như thế này, hắn cầm dao nĩa lên bắt đầu ăn bữa sáng phong phú. Cắn một miếng bánh mì, đột nhiên thèm ăn mứt trái cây, đưa mắt nhìn lại thì thấy ở một góc trong bàn ăn có một keo đựng mứt trái cây. Đang định với tay ra lấy thì trong lòng đột nhiên máy động.

Ánh mắt theo bản năng đọng lại một chổ, keo mứt dường như có hơi nhúc nhích.

Ánh mắt của Phương Minh Nguy trợn to lên, bởi vì tâm thần của hắn rối loạn nên quả mứt đứng im ngay.

Hai tay nắm dao nĩa hơi run lên, cảnh vừa rồi khiến hắn cảm thấy khiếp sợ tột đỉnh.

“Á, trời ạ, chẳng lẽ ta còn nằm mơ chưa tỉnh?” Lẩm bẩm trong miệng, Phương Minh Nguy gần như không dám tin vào những gì mà mình nhìn thấy.

Nếu như cảnh vừa rồi là thật thì…

Đột nhiên, cảm giác vui sướng thật lớn tràn ngập lòng hắn.

Hít một hơi thật sâu, Phương Minh Nguy cúi đầu, miệng không ngừng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Bình tĩnh lại, bình tĩnh lại…”

Trái tim đập thình thịch như trống khiến hắn không cách nào bình tĩnh lại được.

Vỗ mạnh vào bàn, linh quang chợt lóe lên trong đầu, pháp quyết thần bí trong đầu lại xuất hiện lần nữa. Gần như chỉ trong nháy mắt, Phương Minh Nguy đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang