Mục lục
Anh Boss xấu xa trong lời đồn – Mộc Tương Tương (full) – Truyện tác giả: Dật Nghi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Diệp Chi vừa nói, vừa chú ý đến vẻ mặt của Hạ Lập Nguyên.

Lúc cô nhắc đến tấm thẻ đen, cô rõ ràng thấy được sự chột dạ trên khuôn mặt của Hạ Lập Nguyên.

Bây giờ ông ta biết chột dạ

Thế nhưng, đã muộn rồi.

Hạ Lập Nguyên nhìn bộ dạng sợ hãi của Hạ Diệp Chi không giống đang giả vờ, trong lòng cũng có chút khó khăn Trước tiên con đừng nói cho nó biết chuyện tấm thẻ đen không được sao

Hạ Diệp Chi trong lòng cười lạnh lẽo, đã đến lúc này rồi, Hạ Lập Nguyên cũng không muốn giao tấm thẻ đen ra.

Mặc dù trong lòng cô nghĩ như vậy, nhưng sự hoảng sợ trên mặt cô càng ngày càng rõ.

Cô nhẹ nhàng bấm vào đùi mình một cái, đau đến mức nước mắt trong khóe mắt bắt đầu rơm rớm, lại dùng sức bấm một cái nữa, nước mắt bắt đầu rơi ra.

Hạ Diệp Chi mở miệng, vừa khóc lóc vừa nói Tấm thẻ đen đó, chẳng qua là Mạc Đình Kiên cho con mượn, trở về là phải trả cho anh ta, dù cho con không nói, thì sớm muộn gì anh ta cũng sẽ biết…

Giống như nghĩ đến một điều gì đó đáng sợ, Hạ Diệp Chi càng khóc to hơn Bố không biết anh ta đáng sợ thế nào đâu, anh ta quả thực là một con quỷ, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho con…

Hạ Diệp Chi khóc đến mức không dừng lại được, bây giờ cô mới biết tuyến lệ của mình lại dồi dào như thế.

Có lẽ, cô thật sự có thể thử nó trong ngành giải trí một chút.

Hạ Lập Nguyên vốn đang phiền muộn trong lòng, lúc trước thay đổi thái độ ôn hòa đối với Hạ Diệp Chi cũng là bởi vì có việc yêu cầu cô cố ý giả vờ, bây giờ thấy cô khóc không ngừng, thì lại càng phiền hơn.

Con đừng khóc nữa! Hạ Lập Nguyên tức giận rống lên một tiếng.

Hạ Diệp Chi lập tức ngừng khóc, còn nấc lên một tiếng.

Hạ Lập Nguyên nhìn ánh mắt của cô tỏ vẻ khinh bỉ, kẻ đần vẫn chính là kẻ đần, dù cho có trở nên xinh đẹp bình thường, thì vẫn vô dụng như thế.

Ông còn tưởng Hạ Diệp Chi đã mê hoặc được Mạc Đình Kiên, cho nên mới lấy tấm thẻ đen chỗ Mạc Đình Kiên, lại không ngờ chẳng qua là cho mượn dùng một chút mà thôi.

Hạ Diệp Chi cũng có chút không thích bản thân, cô cũng không muốn như vậy, chẳng qua cô khóc quá xuất thần mà thôi.

Hạ Lập Nguyên giống như đã hạ quyết tâm quan trọng gì đấy, hỏi Nếu như có thể tìm lại được tấm thẻ đen

Có thể tìm lại được sao

Hạ Diệp Chi lộ ra thần sắc mừng rỡ, nhưng rất nhanh lại biến mất, cô cười ảm đạm Còn có thể tìm được ở đâu chứ, con ngay cả hai người bọn cướp dáng dấp ra sao còn không nhớ rõ…

Hạ Lập Nguyên mặt không biến sắc quan sát tinh thần của Hạ Diệp Chi, xác định cô thực sự không biết gì về vụ bắt cóc của Tiêu Thanh Hà, lúc này mới nhíu mày nói Bố sẽ nghĩ cách.

….

Rời khỏi phòng làm việc của Hạ Lập Nguyên, Hạ Diệp Chi đi ngay vào nhà vệ sinh rửa mặt.

May là hôm nay cô không trang điểm, nếu không mặt mũi lúc này sẽ không thể nào nhìn được.

Rửa mặt xong, cô phát hiện hai mắt và mũi mình vẫn còn đỏ.

Vừa rồi thực sự đã khóc quá xuất thần.

Cô quay lại chỗ của mình, đồng nghiệp bên cạnh thấy bộ dạng này cô, quan tâm hỏi Chi Chi, cô làm sao vậy

Hạ Diệp Chi lắc đầu Không sao.

Người đồng nghiệp đó cũng không hỏi nhiều nữa, một người đồng nghiệp khác trước đấy đã thấy thư kí của Hạ Lập Nguyên tới tìm Hạ Diệp Chi bèn nói nhỏ Là chủ tịch tìm cô ấy.

Chủ tịch tìm cô ấy làm gì

Không biết, chắc là vì chuyện của nhà máy, nhưng không phải cô đã gả cho Mạc Đình Kiên rồi sao, chủ tịch chắc là muốn lợi dụng mối quan hệ này…”.

Hạ Diệp Chi im lặng nghe, cảm thấy người trong phòng dự án vẫn rất giỏi, cái này cũng có thể đoán được.

Phía sau các cô ấy lại nói gì đó, Hạ Diệp Chi không nghe rõ, nhưng thật ra có thể láng máng nghe được những câu kiểu Thật quá đáng… Chủ tịch làm sao có thể như vậy….

Hạ Diệp Chi có chút ngạc nhiên hai đồng nghiệp này não chứa cái gì vậy.

Thế nhưng hình như các cô ấy đang nói xấu Hạ Lập Nguyên

Truyền thông Thịnh Đỉnh.

Đình Kiên, buổi trưa vẫn để cho Kim Đỉnh đưa cơm qua sao Chuyện Cố Tri Dân tích cực nhất mỗi ngày, chính là đi ăn.

Mạc Đình Kiên không ngẩng đầu lên Không cần.

Cố Tri Dân hỏi anh Cậu muốn đi đâu

Mạc Đình Kiên không để ý đến anh ta nữa.

Cố Tri Dân tức giận liếc mắt, nếu không phải anh ta đã biết Mạc Đình Kiên nhiều năm như vậy, tính cách Mạc Đình Kiên băng giá như tủ lạnh này, thì đã sớm muốn bị anh ta đánh rồi.

Mạc Đình Kiên vừa mới giải quyết xong công việc của mình, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt Cố Tri Dân, giọng lạnh lẽo nói Cậu đánh thắng được tôi sao

Cố Tri Dân giống như gặp quỷ nhìn anh Dựa vào, đánh không lại đánh không lại! Trong lòng tôi nghĩ gì cậu đều có thể đoán được sao

Mạc Đình Kiên cười nhẹ một tiếng, cầm điện thoại di động lên đi ra ngoài.

Tính Cố Tri Dân vẫn luôn thích nói nhiều lại ttăng động, thời thiếu niên trung học năm hai còn thường xuyên kéo bè kéo lũ đánh nhau, những người quen biết anh ta rất dễ dàng có thể đoán được tâm tư của anh ta.

Mạc Đình Kiên lái xe đến Hạ thị.

Chuyện nhà máy của Hạ thị hôm qua đã bị phơi bày, phát tán qua một đêm bây giờ đã ồn ào đến mức cả thế giới đều biết rồi, cũng khó mà giữ được chó cùng dứt giậu Hạ Lập Nguyên có thể đoán được Hạ Diệp Chi là người ra tay phía sau.

Anh không quá yên tâm, cho nên mới dự định đến Hạ thị xem tình hình.

Anh lái xe đến bãi đỗ xe của Hạ thị, lấy điện thoại di động ra gọi cho Hạ Diệp Chi, nhưng không có ai nghe máy.

Anh xuống xe trực tiếp đi vào công ty.

Bởi vì chuyện của nhà máy, việc ra vào Hạ thị càng trở nên nghiêm ngặt.

Mạc Đình Kiên đi vào, đã bị bảo vệ ngăn lại Anh là ai, đến tìm ai

Bảo vệ ba tầng trong ba tầng ngoài, chắc là sợ có người đến gây rối.

Người Mạc Đình Kiên rất cao, người bình thường đứng ở trước mặt đều phải ngửa đầu nhìn lên nhìn anh.

Anh cúi đầu, mặt không biểu cảm dáng vẻ uy nghiêm Tìm người.

Bảo vệ cảm thấy người này khí chất quá mạnh, vừa nhìn nhất định là nhân vật lớn, cũng không dám chậm trễ, trực tiếp đưa anh đi đến chỗ lễ tân Anh nói với mấy cô ấy một chút anh muốn tìm ai.

Cô lễ tân hôm nay cũng là trong tình trạng bày thế trận chờ quân địch, bên trong thiếu chút nữa đã bị các phóng viên trà trộn đi vào, lúc này đã thần hồn nát thần tính.

Thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Mạc Đình Kiên, nói có chút lắp bắp Xin hỏi ngài… tìm… tìm ai

Hạ Diệp Chi Mạc Đình Kiên rũ mắt xuống, nhằm giấu đi sự mất kiên nhẫn ở đáy mắt.

Gần đây sự kiên nhẫn của anh không được tốt, thế nhưng lúc gặp chuyện có liên quan đến Hạ Diệp Chi, anh phát hiện khả năng nhẫn nại của mình cao hơn một chút.

Hạ Diệp Chi Cô lễ tân cảm thấy câu này có chút quen tai.

Không đợi cô lễ tân mở miệng, một giọng nữ quen thuộc đã truyền đến tai Mạc Đình Kiên Mạc Gia Thành

Mạc Đình Kiên quay đầu nhìn lại, vừa đúng lúc thấy Hạ Diệp Chi cách đó không xa đang đi tới.

Đầu tiên cô đi từ từ, giống như là không chắc chắn liệu có phải là anh hay không, sau đó chạy chậm về phía anh.

Lúc này đang là giờ nghỉ trưa, Hạ Diệp Chi đang chuẩn bị đi ăn cơm, kết quả vừa ra thang máy, đã nhìn thấy một người đàn ông rất cao lớn đang đứng trước quầy lễ tân gặng hỏi cô nhân viên liền nghi ngờ là Mạc Gia Thành.

Mạc Gia Thành cái người đàn ông hung hăng kiêu ngạo này, sao có thể bằng lòng chịu hỏi lễ tân như vậy

Thế nhưng càng nhìn càng giống, cô liền gọi tên của anh ta.

Không nghĩ tới, là Mạc Gia Thành thật.

Hạ Diệp Chi chạy chậm dến trước mặt của anh, vẻ mặt nghi hoặc Là anh thật, sao anh lại ở đây

Lúc cô lễ tân bên cạnh nhìn thấy Hạ Diệp Chi, cũng nhận ra là cô tới, tủm tỉm cười nói Cô Hạ, ngài đây tới tìm cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK