Mục lục
Truyện: Hai thai năm bảo: Tổng tài bẫy được vợ ngoan (full) – Vân Giai Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 910

Khuôn mặt Bạc Ngạn Thiên trắng bệch.

Đã sớm làm giám định ư?

Chẳng lẽ Cung Dận đã sớm biết chuyện này rồi sao?

Mộng Yến Mi cũng đã biết luôn rồi?

Vậy là tất cả mọi người đều đã biết rồi nhưng có duy nhất mỗi ông ta chưa biết thôi ư2 Điều ngoài ý muốn duy nhất của Cung Dận chính là ông ta cũng không hiểu biết rằng Vân Giai Kỳ cũng đã biết chuyện này.

Nếu Vân Giai Kỳ đã sớm biết thì tại sao cô không nói lời nào.

Lễ nào là bởi vì cô không có ý muốn nhận ông ta làm cha hay sao?

Bạc Ngạn Thiên nói: “Chuyện quỷ quái gì đang diễn ra thế này? Sao tôi càng nghe càng thấy mơ hồ…”

Mộng Yến Mi đẩy Lâm Tính Anh sang một bên, bà ta đi đến trước mặt Cung Dận, hung hăng nói: “Ông đã hứa với tôi những gì, lẽ nào ông đã quên hay sao? Thái độ này là sao hả, ông muốn nhận lại đứa con hoang này ư? Tôi cũng đã cho ông thấy rõ lập trường của tôi rồi, nếu ông dám nhận nó thì nhà họ Cung cũng không còn tôi nữa!”

Bạc Tuấn Phong nói: “Di à, vậy dì cũng đã sớm biết chuyện này rồi?”

Mộng Yến Mi xoay người: “Đúng! Dì đã biết chuyện này từ lâu rồi!

Di đã sớm biết điều này. Tuấn Phong, có phải cháu cũng muốn dì nhận đứa con gái này chứ?”

Bà ta nhìn về phía Cung Dận rồi nói: “Lúc trước khi tôi gả cho ông, ông đã hứa với tôi những gì? Ông sẽ không bao giờ phản bội lại tôi, ông sẽ chỉ yêu mình tôi, cả đời này chỉ sẽ đối tốt với tôi! Ông ở bên ngoài cùng ả đàn bà khác có con thì thôi, nhưng chẳng lẽ hôm nay ông lại còn khăng khăng muốn thừa nhận đứa con hoang này đem về nuôi hay sao? Thế ông xem tôi là cái gì, xem Chiến và Phi là cái gì?”

Cung Dận nói: “Yến Mi, bà bình tĩnh một chút”

“Ông kêu tôi bình tĩnh như thế nào?” Mộng Yến Mi nói: “Ông gạt tôi, lừa dối tôi khiến tôi đau khổ quá đây! Chẳng phải ông đã sớm biết chuyện này rồi à?

Ông chưa bao giờ nói với tôi! Hiện tại đột nhiên ông có thêm một đứa con gái, muốn nhận nó về, ông đem tôi đặt ở đâu? Cung Dận! Hôm nay tôi sẽ nói hết ra ở đây, nếu ông dám nhận nó thì ông thì ly hôn đi!”

Cung Chiến nhìn về phía Cung Dận: “Cha, rốt cuộc sao lại thế này?”

Cung Dận xoa trán, ông ta nhìn về phía Vân Giai Kỳ thì thấy cô cúi đầu, hai tay nấm chặt ga trải giường, trong lúc nhất thời lại vô cùng im lặng.

Ông ta biết Mộng Yến Mi nói được làm được.

Đối mặt với người phụ nữ mà mình yêu, Cung Dận cảm thấy đau đầu không thôi Cung Chiến thấy Mộng Yến Mi tức giận đến mức rơi nước mắt, anh ta đi đến bên cạnh bà ta, ôm chặt bả vai của Mộng Yến Mi: “Mẹ, mẹ đừng kích động như thế”

“Chiến, con không biết… Biết cha của con có con gái riêng ở bên ngoài, vì chuyện này mà mẹ mơ thấy ác mộng rất nhiều ngày! Mẹ mơ thấy ông ấy dẫn nó về nhà mình”

Đột nhiên, Mộng Yến Mi tức giận nói: “Đó là nhà của chúng ta! Ông ấy dựa vào cái gì mà muốn nhận đứa con hoang kia về nhà chúng ta chứ!”

Bạc Tuấn Phong nói: “Cô ấy không phải con hoang!”

Cho dù Mộng Yến Mi có nối điên lên như thế nào cũng chẳng sao.

Nhưng bà ta không được nói Vân Giai Kỳ là con hoang!

Mộng Yến Mi khó tin mà quay đầu lại, bà ta nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Bạc Tuấn Phong, trái tìm càng đau đớn hơn.

“Tuấn Phong, khi nào con mới có thể đứng ở lập trường của di mà thông cảm được cho dì vậy?”

Lâm Tĩnh Anh nói: “Mộng Yến Mi, cho dù cô có nghĩ như thế nào thì Vân Giai Kỳ chính là con gái của Cung Dận. Ông ta nhận cũng được, mà không nhận cũng chẳng sao, nhưng cô không thế thay đối được sự thật này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK