Mục lục
Truyện: Hai thai năm bảo: Tổng tài bẫy được vợ ngoan (full) – Vân Giai Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 427

Nhà họ Bạc có một trường đua ngựa rất lớn. Từ nhỏ Bạc Tuấn Phong đã học cưỡi ngựa, hai con ngựa yêu thích của anh có giá trị đến trăm tỷ, còn là quán quân giải đua ngựa thế giới.

 

Vân Giai Kỳ ngạc nhiên hỏi lại: “Nhà họ Bạc có trường đua ngựa sao?”

 

Cung Bắc gật đầu: Vân Giai Kỳ bật cười: “Vâng, mẹ có biết cưỡi ngựa không?”

 

“Mẹ biết.”

 

Cô vẫn chưa quen lắm với việc bánh bao nhỏ này chuyển sang gọi mình là mẹ.

 

“Chú Tuấn Phong có hai con ngựa siêu lắm, nhưng mà chúng nó rất dữ, trừ chú Tuấn Phong ra không ai thuần phục được”

 

“Thế sao?” Vân Giai Kỳ nhanh chóng thấy hứng thú.

 

Bạc Ngạn Thiên nói: “Cưỡi ngựa rất nguy hiểm. Giờ Tuấn Phong không ở đây, thằng bé nhỏ như vậy rất không an toàn”

 

Vân Giai Kỳ đáp: “Cháu biết cưỡi ngựa, cháu sẽ cưỡi cùng bé Bắc”

 

Bạc Ngạn Thiên tỏ ý xem thường, nhướn mày hỏi lại: “Cô biết cưỡi ngựa cơ à?” Cưỡi ngựa có thể xem là một loại vận động cho tầng lớp quý tộc. Những con ngựa cao cấp thường đều có giá mấy chục tỷ. Bạc Ngạn Thiên đương nhiên không tin vào kỹ thuật cưỡi ngựa của Vân Giai Kỳ.

 

“Cháu biết mà”

 

Cung Bắc cũng nói: “Ông Bạc ơi, cháu muốn cưỡi ngựa lắm, được không ạ?”

 

Cậu bé đã tự mình mở miệng nên Bạc Ngạn Thiên không thể không nể mặt nhà họ Cung, đành nói: “Muốn cưỡi cũng được nhưng nhất định phải bảo người huấn luyện ngựa đi với cháu”

 

Dù sao đây cũng đang là nhà họ Bạc. Nếu cậu bé xảy ra bất trắc gì sẽ khó ăn nói với nhà họ Cung.

 

Vân Giai Kỳ đi lên tầng, chỉ lát sau đã thấy quản gia mang đến một bộ đồ cưỡi ngựa mới tinh. Cô hơi bất ngờ: “Đây là quần áo của ai vậy?”

 

“Đây là đồ mới, chưa có ai mặc đâu. Cô thử xem có vừa không?”

 

“Được, thế bé Bắc đâu?”

 

“Cậu Bắc cũng đang thay quần áo ở bên kia”

 

“Tôi biết rồi”

 

“Vậy cô thay đồ trước đi, tôi chờ ở ngoài”

 

Sau khi thay quần áo xong, Vân Giai Kỳ đứng trước gương ngắm nghía một lát.

 

Da thịt trắng như tuyết khoác lên bộ đồ quần áo đen tuyền cùng với đôi ủng cao và mũ cao bồi khiến cô cảm thấy mình trông khá đẹp trai.

 

“Trông cũng không đến nỗi”

 

Lúc quản gia thấy Vân Giai Kỳ bước ra khỏi phòng cũng ngẩn ngơ mất một lúc. Không thể phủ nhận, Vân Giai Kỳ mặc bộ đồ cưỡi ngựa rất đẹp, không những đẹp mà còn toát ra phong thái quý tộc.

 

“Bé Bắc đâu?”

 

“Cậu Bắc đang đợi ở chuồng ngựa rồi”

 

Vân Giai Kỳ đi đến chuồng ngựa, dọc đường đi cô mới biết nhà họ Bạc lớn đến thế. Chỉ đi đến chuồng ngựa thôi cũng mất mười mấy phút.

 

Lúc đến nơi, Vân Giai Kỳ trông thấy Cung Bắc mặc bộ đồ cưỡi ngựa màu đen đang đứng trước một nhóm ngựa nom khá đẹp. Hình ảnh ấy không khỏi khiến cô thất thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK