Mục lục
Hồ Sơ Hình Sự Trinh Sát - Lục Tư Ngữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội trưởng Vương không vui trách cứ hai cấp dưới: "Nhiệm vụ này các cậu làm thế nào vậy hả? Nếu không phải Tống đội đến đây thì cũng không biết công tác lúc trước của các cậu có sơ hở, chọc ra một lỗ thủng lớn như vậy!"

Nghe lời anh ta, bằng mắt thường cũng đã thấy mồ hôi của trợ lý cảnh sát phụ trách vụ án Tiểu Tằng chảy đầy đầu.

Đội trưởng Vương lại mở miệng nói: "Tôi thừa nhận, đối với việc người gây tai nạn có tử vong hay không là sơ suất trong công tác của chúng tôi...... Nhưng về chuyện tai nạn xe, các loại tài liệu cùng cameras theo dõi trong tay chúng tôi chính là bằng chứng vững chắc, làm sao có thể làm giả?"

Tống Văn lật xem hợp đồng tuyển dụng lái xe của công ty kia, ngày thuê trên đó là ngày gặp chuyện không may nửa năm trước: "Phần hợp đồng này là giả, rạng sáng cùng ngày bọn họ mới lâm thời tìm được bệnh nhân Trần Nhan Thu, có thể là vì để gánh tội thay cho người chân chính gây tai nạn, cái gọi là mang quần áo gì đó căn bản không cần thiết phải đi lúc nửa đêm. Đơn giản mà nói, kết quả điều tra vụ tai nạn xe này hiện tại đều là tất cả những gì bên kia mong muốn các anh tra được, tài liệu trong tay các anh có thể đều có vấn đề."

Một vụ tai nạn giao thông, tìm Trần Nhan Thu đến gánh tội thay, một tuần sau Trần Nhan Thu lại tìm người bạn cùng phòng chết vì bệnh đến thế thân cho mình. Nếu lúc đó Trần Nhan Thu không bị đăng ký tử vong, vậy thì sau đó cái mà anh ấy phải đối mặt chính là tai ương ngục tù.

Thấy Tống Văn nói càng ngày càng khác thường, Lý Nghị Hằng như đang nghe Thiên Phương dạ đàm*: "Tống đội, tôi làm cảnh sát giao thông đã nhiều năm như vậy cũng chưa từng nghe qua chuyện như vậy."

Tống Văn gật đầu nói: "Tôi hiểu mà, cũng không phải do kinh nghiệm công tác của các anh không phong phú mà là phần tử phạm tội quá mức xảo quyệt."

Lý Nghị Hằng liếc mắt nhìn sang Vương đội, lắp bắp nói: "Tống đội, lời này của cậu...... Chuyện này rất không bình thường, cần chứng cứ......"

Lúc này Vương đội đứng ra hoà giải: "Tống đội, có thể quy trình bắt giữ lúc sau chúng tôi đã không làm đúng khiến cho người gây tai nạn tẩu thoát, nhưng mà cậu nói Trần Nhan Thu không phải là người chân chính gây tai nạn mà chỉ là gánh tội thay, vậy thì tính chất đã khác đi rồi. Sau khi tai nạn giao thông lần này xảy ra chúng tôi bên này luôn tích cực sắp xếp điều tra, lúc đó công ty đối phương bồi thường cho gia đình người bị hại tổng cộng một trăm hai mươi vạn, gia đình nạn nhân hoàn toàn không có dị nghị gì việc xử lý này, trong Cục hiện đều lưu trữ niêm phong vụ án này. Các cậu muốn điều tra e rằng phải tìm thêm một số chứng cứ thực tế, bằng không chúng tôi cũng không thể ăn nói với bên kia."

Tống Văn nghĩ nghĩ lại hỏi: "Vậy về chiếc xe gây tai nạn, các anh có phát hiện điều khác thường gì không?"

Lý Nghị Hằng lắc đầu: "Lái xe bỏ trốn khỏi hiện trường, thời điểm chúng tôi theo biển số xe tìm được công ty sở hữu chiếc xe tiến hành kiểm tra thì đã vài ngày sau, tình trạng của chiếc xe cùng dấu vết lưu lại hiện trường tai nạn trùng khớp nhau. Trên xe có dấu vân tay cùng một số sợi tóc của Trần Nhan Thu, trên gầm xe và lốp xe có vết máu của nạn nhân Triệu Hựu Lan."

"Thời gian hai ngày cũng đủ để nguỵ trang." Tống Văn vừa nói vừa nhìn về phía Lục Tư Ngữ, sắc mặt Lục Tư Ngữ tái nhợt, lông mày rũ xuống, cắn ngón tay nhất thời không nói gì.


Anh đang cố tự hỏi, nếu anh là người xử lý chuyện này thì sẽ làm thế nào?

Không khó để tưởng tượng được tình huống khi đó: Đêm Noel qua đi, ngày lễ Giáng Sinh đến, các cơ sở kinh doanh đóng cửa, những đôi tình nhân đang hẹn hò đã tản ra, trên đường vắng lặng, những đồ trang trí vẫn còn treo bên lề đường, những tờ giấy màu có hình ông già Noel rơi trên đường. Không khí lúc rạng sáng lạnh vô cùng, công nhân vệ sinh môi trường Triệu Hựu Lan bắt đầu công việc lúc sáng sớm, bà ngáp một cái, ngồi trên chiếc xe dọn dẹp của mình, đúng lúc này một ánh đèn xe đột ngột chạy đến, máu huyết thình lình xuất hiện......

Tài xế đâm xe hoảng hốt lo sợ, thế nhưng hắn lại trấn tĩnh ngay sau đó, nơi này là một con đường nhỏ hiếm có dấu chân đi lại, xung quanh không có người đi đường. Hắn lựa chọn không gọi điện cho cảnh sát mà gọi cho người khác xin giúp đỡ......

Tiếp đó những người kia thông qua người trung gian Ngư Nương Nương lâm thời tìm một người gánh tội, gọi tới Trần Nhan Thu. Thi thể đã bị phá hỏng vô cùng nghiêm trọng khiến cho việc phán đoán thời gian tử vong cũng rất khó khăn......

Nhưng là, chuyện cameras nên giải thích thế nào đây? Lục Tư Ngữ dừng lại suy xét, nhìn về phía Tống Văn. Hiện tại bọn họ đã hỏi tới Chước Chước, đã biết chuyện "Làm thuê", tất cả rất khó để lấy làm khẩu cung. Nếu muốn chứng cứ thì nhất định phải xem cameras theo dõi ngay lúc đó.

Tống Văn cũng nghĩ đến điều này, nhướng mày nói: "Cái này cần đội trưởng Vương lấy ra băng hình theo dõi tai nạn ngay lúc đó đưa cho chúng tôi, chúng tôi trở về sẽ tiến hành kiểm chứng."

Chuyện này liên luỵ đến nhiều ban ngành, đoán chừng sau này sẽ có cãi cọ, hai người bọn họ không đáng phải đi làm việc của người khác, cũng không quan tâm bên này xử lý thế nào, nhưng tai nạn giao thông lần này lại có liên quan đến vụ án trên tay bọn họ, dính dáng đến cái chết của Trần Nhan Thu, không thể không làm rõ ràng những chuyện xảy ra sau đó.

Đội trưởng Vương trừng mắt nhìn Lý Nghị Hằng và Tiểu Tằng, quay đầu dặn dò cấp dưới: "Còn không nhanh phối hợp với Tống đội điều tra rõ ràng sự thật vụ tai nạn? Hiện giờ đặt lên hàng đầu chính là khôi phục lại sự thật." Anh ta vừa nói vừa đưa mắt ra hiệu.

Nữ cảnh sát bên cạnh dường như là quản lý hồ sơ hình ảnh nhỏ giọng nói: "Nhưng mà...... Vương đội, thuyên chuyển hồ sơ ra ngoài phải xin...... Cục trưởng hôm nay không có ở Cục, cái này......"

Vương đội nhìn về phía Tống Văn, trên mặt hiện tra tia khó xử: "Ôi, cái này, tôi sốt ruột nên quên mất quy trình. Nếu không Tống đội các cậu về trước? Chờ làm xong theo quy trình chúng tôi sẽ sắp xếp đem tư liệu qua cho cậu được không?"

"Chúng tôi ở trong này xem luôn, có thể không?" Tống Văn cũng không sốt ruột, cười nhạt hỏi.

Vẻ mặt Vương đội cứng đờ: "Được chứ, các cậu nhanh đưa ghế ngồi cho Tống đội, chúng ta xem cameras theo dõi trước."

Vương đội vốn muốn đem băng hình theo dõi tạm thời đè xuống, sắp xếp bên trong một chút nhìn xem trong đó có vấn đề gì hay không, chỉ có điều anh ta cũng không thể ngăn cản Tống Văn ở trong này xem tư liệu.

Tống Văn trả lời anh ta: "Được, chờ xác định được có vấn đề sẽ nộp đơn xin sau, không vội." Xem ra, hôm nay bọn họ phải tìm được một ít chứng cứ trong đám hình ảnh này, nếu không e rằng vụ án này sẽ nằm dí bên Cục giao thông rồi.

Cấp dưới của Vương đội vội vàng lấy ra băng hình theo dõi cùng ngày hôm đó ra, phát lên màn hình.

Chứng cứ chủ yếu là ba đoạn video do ba cameras khác nhau quay. Bối cảnh đoạn thứ nhất là con đường trống trải ban đêm, trong video một chiếc xe từ xa chạy tới, tốc độ xe không hề giảm xuống, trên video có thể nhìn được rõ ràng biển số xe, còn có thể nhìn rõ người lái xe là Trần Nhan Thu.

Đến đoạn video thứ hai thời gian là ngay sau đoạn video kia, bối cảnh đoạn này là của một camera góc cao, nhìn từ trên xuống, trên con đường vắng vẻ một chiếc xe lao qua với tốc độ cao, đột nhiên va chạm với xe ba bánh mà Triệu Hựu Lan đang đi, sau đó chiếc xe mang theo Triệu Hựu Lan biến mất khỏi màn hình.

Đoạn thứ ba vẫn là Trần Nhan Thu lái xe, lúc này góc quay là một mặt bên khác, Trần Nhan Thu đang lái xe ra khỏi khung hình.

Băng hình theo dõi tua lại mấy lần, đội trưởng Vương ấn tạm dừng chỉ vào màn hình nói: "Chứng cứ chủ yếu là ba đoạn này, thời gian hoàn toàn nối liền nhau, chúng tôi đã cắt khung hình rồi tiến hành phân tích, người lái xe là Trần Nhan Thu, bị kéo lê đi xác định là người chết Triệu Hựu Lan."

Tống Văn vừa rồi vẫn luôn tập trung quan sát, nét mặt vô cùng chuyên chú, lúc này cậu quay đầu lại nói: "Đội trưởng Vương, tôi cho rằng bên trong videos theo dõi này có vấn đề."

Đội trưởng Vương hỏi: "Hả? Vấn đề ở đâu thế?"

Mắt Tống Văn sao lợi hại quá vậy? Chỉ nhìn qua một lần đã lập tức phát hiện ra vấn đề, "Trần Nhan Thu lái xe đâm vào người khác, vì sao biểu cảm không hề có biến hoá gì, cũng không giảm tốc độ mà vẫn lái về phía trước?" Nhìn đến giờ cậu càng ngày càng xác định Trần Nhan Thu không phải là hung thủ chân chính đã đâm chết Triệu Hựu Lan.

Đội trưởng Vương trả lời: "Cái đó...... Có thể đoạn đầu cậu ta không phát hiện bản thân đã đụng vào người khác?"

"Vậy nhóm anh có phát hiện video liên quan đến phát hiện thi thể không?" Tống Văn hỏi.

Đội trưởng Vương lắc đầu: "Thi thể bị kéo lê rất lâu, sau đó thì tiến vào khu vực điểm mù của cameras, không có hình ảnh liên quan, cuối cùng thi thể được phát hiện ở ven đường."

Tống Văn lại nói: "Đoạn videos thứ nhất và thứ ba đều có thể nhìn thấy rõ ràng Trần Nhan Thu, thậm chí đoạn thứ nhất còn có thể nhìn rõ biển số xe. Thế nhưng đoạn thứ hai khi va chạm nhau lại không nhìn rõ mặt Trần Nhan Thu cũng không nhìn được biển số xe, tôi nghi ngờ đây vốn là hai chiếc xe giống nhau."

Đội trưởng Vương lắc đầu nói: "Nhưng mà thời gian videos là liên tiếp nhau. Chúng tôi căn cứ vào khoảng cách chỗ của cameras thứ hai và thứ ba cùng tốc độ xe để nhận định, thời gian xuất hiện trên ba đoạn videos ở các cameras phù hợp với tình trạng chiếc xe chạy qua."

Tống Văn gật đầu: "Quả thật videos hiện tại có thể giúp chúng ta phá án, phục hồi lại chân tướng tai nạn, nhưng nếu hoàn toàn tin tưởng vào videos thì rất có thể sẽ bị hình ảnh trên đó lừa gạt."

"Cho nên...... Ý cậu là?" Đội trưởng Vương nhíu mày.

"Ý của tôi là, mấy đoạn videos này không phải là hình ảnh thật khi đó, thời gian trên videos có lẽ đã bị người sửa đổi, hoặc là nói, đã có người tiến hành cắt nối biên tập ghép lại." Tống Văn vừa nói ra những lời này, cảnh sát giao thông có ở trong phòng đều ồ lên.

Đội trưởng Vương trực tiếp kêu lên: "Điều đó là không có khả năng!"

Tống Văn nói: "Trên đường vốn không có một bóng người, lại là buổi tối, ánh sáng không rõ ràng, rất dễ dàng để lừa gạt người nhìn. Chỉ có điều khéo làm sao, con người tôi thích vẽ tranh, bởi vậy mà sức quan sát so với người thường sẽ tốt hơn một chút, cho nên tôi đã nhìn ra được có một ít khác biệt trong đó."

Đội trưởng Vương hừ một tiếng, thái độ rõ ràng không tốt: "Vậy thì ý của Tống đội chúng tôi đều là người mù, không nhìn ra khác biệt trong đó, chỉ có cậu mới có thể nhìn ra được sao?"

Tống Văn không nhanh không chậm nói: "Tôi nhớ rõ năm trước hệ thống cameras theo dõi mặt đường ở Nam Thành đã được nâng cấp quy mô lớn, điểm ảnh của hình ảnh có lẽ cũng đủ cao, muốn chứng minh lời tôi nói thật ra rất đơn giản, các anh đem đoạn videos thứ nhất và thứ ba vào phần mềm, sau đó tăng độ tương phản lên mức tối đa."

Nữ cảnh sát giao thông phụ trách tư liệu đáp lời, theo lời cậu mà bắt đầu thao tác, sau khi tăng độ tương phản lên lớn nhất, video vốn tối đen lập tức trở nên đen thêm, trên hình ảnh còn hiện ra một số điểm trắng."

"Đúng, chính là như vậy, sau đó chiếu lên." Tống Văn nói xong, nữ cảnh sát kia liền ấn nút phát.

Video được chiếu trên màn hình lớn, hình ảnh trong đó bỗng dưng động đậy, bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra vị trí của chấm trắng trong video đã xảy ra thay đổi, tiếp đó là Trần Nhan Thu lái xe xuất hiện.

"Ớ......" Lý Nghị Hằng không thể tin vào mắt mình, dụi dụi mắt. Gương mặt của đội trưởng Vương cũng lộ ra vẻ khó mà tin được.

Tiếp tục phát, videos đoạn thứ nhất cùng thứ ba trước sau đều xuất hiện tình trạng cùng loại.

Tống Văn giải thích nói: "Thời điểm ban đêm, trên không trung sẽ có tro bụi và côn trùng, mấy thứ này tạo thành vệt nhiễu trước cameras, chuyển động của các điểm nhiễu này là di chuyển theo quỹ tích, có người đã cắt ghép videos nhưng không cách nào đem đầy đủ các điểm nhiễu này dung hợp trọn vẹn. Những điểm nhiễu này vô cùng nhỏ bé, lại không xuất hiện nổi bật trong bóng tối, bình thường xem sẽ không phát hiện ra điểm dị thường nhưng dưới tình huống điểm ảnh đủ cao, độ tương phản cực đại thì hiện tượng vượt ảnh sẽ xuất hiện ngay lúc đó." Tiếp đó cậu nhìn người của Cục giao thông, "Vậy đó, cho dù người có sức quan sát không đủ tốt cũng đã đủ để nhận ra bằng mắt thường."

Tay đội trưởng Vương run rẩy: "Cái này...... Điều này sao có thể......"

Chỉ là lời của Tống Văn là có căn cứ, đối mặt với chứng cứ như vậy, rốt cục anh ta cũng không thể không nói rằng vụ tai nạn xe này không có vấn đề.

Tống Văn nhún vai nói: "Tôi nghĩ người nguỵ trang vụ tai nạn xe này, đầu tiên đã tìm một chiếc xe cùng loại, lại tìm người gánh tội thay lái xe dọc tuyến đường đó một lần nữa, sau đó dùng haker có kỹ thuật hack vào hệ thống của các anh, thay đổi videos liên quan khiến cho các anh phán đoán sai lầm."

Nói cách khác có thể nội dung làm thuê mà Trần Nhan Thu nhận được từ bên kia chính là lái xe dọc theo tuyến đường kia một lần nữa. Anh ấy không phát hiện ra khác thường, nhưng sau khi tiền đến tay anh ấy mới phát hiện đoạn đường liên quan ngày đó đã xảy ra một vụ tai nạn xe cộ nghiêm trọng, mà chính mình đã không hiểu ra làm sao đã trở thành một tài xế lái xe gây tai nạn rồi bỏ trốn khỏi hiện trường.

Khi đó đúng lúc Trương Thuỵ bệnh nặng qua đời, Trần Nhan Thu đã nghĩ ra phương pháp Tá Thi Hoàn Hồn, chạy trốn ra bên ngoài.

"Chúng tôi cho rằng vụ tai nạn giao thông lần này quả thật có một số vấn đề, vẫn là mời đội trưởng Vương bên này phối hợp, tất cả tin tức đều đưa ra cho chúng tôi." Tống Văn nói đến đây, nhìn về phía Vương đội, lễ phép bỏ thêm một câu, "Cần đi xin quy trình cũng không sao, chúng tôi có thể chờ."

"Ý của cậu là videos này đã bị người khác thay đổi qua? Hệ thống của chúng tôi làm sao có thể bị hack chứ? Có thể...... Điểm nhiễu này chính là trùng hợp......" Lý Nghị Hằng vẫn không chịu nhận chuyện này, mạnh miệng nói.

Lục Tư Ngữ bên cạnh đang xoa thái dương chợt ngẩng đầu lên, thở dài chen vào nói: "Tuy rằng độ sáng đèn không rõ nhưng từ trong videos vẫn có thể thấy được, chiếc xe xong đoạn video thứ hai là một chiếc Porsche. Đoan videos thứ nhất cùng thứ ba lại là Porsche nhái cùng loại, cũng chính là một chiếc Zotye. Xe trong mấy đoạn videos này thậm chí không phải là một chiếc."

Anh bỏ thêm một câu, trực tiếp ấn tử sự thật.

"Bằng chứng phán đoán của anh là......" Tiểu Tằng mở miệng hỏi.

"Lốp xe, tay nắm cửa, cách chạy, còn có ngoại thất của xe." Lục Tư Ngữ chỉ chỉ vào chiếc xe trên màn hình.

Nhân viên kỹ thuật bên cạnh vội vàng phóng to hình ảnh lên lớn nhất, có thể nhìn ra trong đoạn video thứ hai, chỗ thân xe có một ngoại thất màu đen.

"Xe dùng để nguỵ trang, cũng chính là chiếc xe mà các anh kiểm tra lúc đó chính là một bản sao của Porsche, tên là Zotye. Tuy rằng khuôn xe của hai chiếc gần như là giống nhau nhưng chi tiết của Porsche là không thể mô phỏng theo." Lục Tư Ngữ dừng một chút, "Mà ngoại thất trang trí của chiếc xe này là mẫu sản xuất đặc biệt cho mẫu xe Porsche kỷ niệm, vật liệu đều là nhập khẩu. Mặt khác trong hai đoạn videos đó, phần ngoại thất trang trí của chiếc xe này là dùng ngoại thất màu đen làm giả, độ phản quang cùng hình dáng thoạt nhìn là có sự khác biệt rất rõ ràng...... Cho nên...... Làm phiền các anh đem bản sao thông tin đăng ký của chiếc Porsche ở thành phố này cho chúng tôi."

Nhân viên công tác đem videos phóng to ra, quả nhiên phát hiện có một ít khác biệt nhỏ bé khéo léo trong hình dáng ngoại thất trang trí của hai chiếc xe.

Đội trưởng Vương dùng ánh mắt như nhìn quái vật mà nhìn hai người trước mắt: "Làm thế nào để phát hiện ra thế?" Mắt của hai vị cảnh sát hình sự này chỉ sợ không giống với người bình thường, bên trong có giấu cameras đúng không?

Lục Tư Ngữ thản nhiên mở miệng nói: "Tôi biết rõ chuyện này là bởi vì mẫu xe đó, vừa lúc tôi cũng có một chiếc." Sau đó anh mở ảnh chụp trong điện thoại ra, "Nếu các anh không tin có thể tìm chuyên gia kỹ thuật để giám định mấy đoạn videos này."

Đội trưởng Vương cuối cùng cũng phát giác ta tình hình có chút không đúng, nhíu mày xoay người lại: "Các cậu nhanh chóng liên hệ với người phụ trách của công ty lúc đó, tra hỏi tình hình."

Một lúc sau, cấp dưới báo cáo lại: "Công ty kia đã phá sản."

Vương đội hỏi: "Người chịu trách nhiệm pháp luật đâu?"

Cấp dưới sợ sệt trả lời: "Điện thoại gọi không được, chúng tôi đang tìm những phương thức liên hệ khác......" Công ty đối phương căn bản chỉ là vỏ bọc của một công ty con tạm thời được sử dụng để xử lý tai nạn.

Vương đội hít sâu một hơi: "Sắp xếp điều tra tất cả tin tức có liên quan đến tai nạn xe này!"

Không khí trong phòng nhất thời đông lại, Tống Văn khụ một tiếng, "Cái đó, tư liệu chúng tôi muốn......"

Đội trưởng Vương vội mở miệng nói: "Ấy, Tống đội nói gì thế, chúng tôi vốn nghĩ vấn đề bên trong không quá nghiêm trọng nên mới nói phải đi xin giấy, hiện tại xem ra vấn đề bên trong rất lớn, đương nhiên chuyện đặc thù sẽ có cách xử lý đặc biệt, trở về tôi sẽ giải thích cùng cấp trên. Nếu gây tai nạn thật sự là một chiếc Porsche, loại xe sang này cho dù ở một thành phố như Nam Thành cũng sẽ không có bao nhiêu chiếc, có thể lấy ra danh sách đứng tên, sắp xếp điều tra từng cái một, như vậy thì phạm vi tìm hung thủ sẽ lập tức nhỏ lại. Chốc nữa chúng tôi sẽ phối hợp với các cậu để tìm ra chiếc xe thật sự gây tai nạn, chúng ta nhất định phải điều tra rõ người chân chính đâm chết Triệu Hựu Lan rốt cục là ai." Nói xong đội trưởng Vương làm một tư thế tay, cấp dưới là cảnh sát giao thông nhỏ vội vàng đi thuyên chuyển thêm nhiều tư liệu.

Trong văn phòng trong nháy mắt yên tĩnh lại, mấy cảnh sát giao thông của tổ tai nạn vì chuẩn bị tư liệu mà bận rộn hẳn lên.

Lục Tư Ngữ cùng Tống Văn trao đổi ánh mắt, tạm thời không nói, gánh tội gây tai nạn xe lần này cũng không phải là vụ án gánh tội bình thường mà là có mưu tính trước, có chuẩn bị, kế hoạch tỉ mỉ cẩn thận, một vụ án gánh tội thay cấp tốc hoàn thành.

Loại kế hoạch như vậy, chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ mà tìm được người gánh tội thay, tìm được xe nguỵ trang gây tai nạn, thậm chí còn hack vào bên trong hệ thống Cục giao thông thay đổi tư liệu quan trọng, lại có công ty con mang vỏ bọc ra mặt dùng số tiền lớn để dàn xếp ổn thoả, gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Nhưng cố tình chuyện như thế đã xảy ra.

Chọn một người mắc bệnh nan y thời kỳ cuối gánh trách nhiệm, lại có videos giám sát làm bằng chứng, cho dù người gánh tội phản cung cũng không thể nào nói rõ sự thật, mà bọn họ một khi qua đời thì tất cả sẽ biến thành bí mật, hết thảy sẽ vĩnh viễn phủ đầy bụi bặm.

Vậy thì người chân chính gây tai nạn đêm đó, chủ thuê của mọi chuyện là ai?


Tất cả tính toán này có phải đã bị Tá Thi Hoàn Hồn của Trần Nhan Thu đánh vỡ hay không?


Vị chủ thuê kia cùng cái chết của Trần Nhan Thu có liên quan hay không?


Theo điều tra tình tiết vụ án, càng ngày càng có nhiều bí ẩn xuất hiện.


Tác giả nói ra lời trong lòng:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK