Tịch Hy về nhà, cầm que thử nhưng lại cất vào góc tủ nhà tắm. Cô hơi uể oải chỉ muốn nằm quấn chăn trên giường.
Tối nay, Tần Lãnh muốn gần gũi vợ nhưng cô cự tuyệt. Anh nhớ gì đó mở ghi chú điện thoại:
- Nay em tới tháng nhỉ?
- Không, dạo này em hay mệt mỏi, nên cũng không có đều nữa.
Anh ôm vợ vào lòng, xoa xoa lưng cô:
- Hay anh cho người bên tập đoàn sang hỗ trợ em nhé. Công ty càng phát triển thì lượng công việc càng nhiều, em vất vả cũng phải chú ý sức khỏe nữa.
Không thấy Tịch Hy trả lời, Tần Lãnh nhìn thấy cô đã ngủ. Anh cũng thấy gần đây cô rất hay ngủ, Kim Ưng còn báo có lần cô nghỉ trưa ở công ty mà ngủ quên tới chiều. Anh có chút lo lắng, có lẽ nên đưa cô đi khám sức khỏe.
Hôm sau Tịch Hy dậy, nhớ tới người bán que thử dặn cô nên thử buổi sáng sẽ chuẩn nhất nên cô lại mở tủ tìm que. Đây không phải lần đầu cô dùng, cô đã từng thử nhưng đều thất vọng.
Đặt que nằm ngang cạnh bồn rửa mặt, Tịch Hy trong lúc đợi nhẩn nha vệ sinh cá nhân. Đang đánh răng, cô lướt nhìn chiếc que trước mặt. Hơi khác mọi lần, cô cúi đầu nhìn cho kĩ, là hai vạch rất đỏ, rất rõ. Cô suýt sặc, ho sặc sụa.
Tần Lãnh ở ngoài nghe thấy vội vàng chạy vào:
- Em có sao không?
Thấy miệng cô còn dính kem đánh răng, anh mở vòi lấy nước đưa Tịch Hy, rồi lấy khăn lau cho cô. Cô hơi run cầm chiếc que lên cho chồng xem:
- Anh ơi!
- Là...hai vạch nè em.
- Ừm, có lẽ...
Tịch Hy hơi xúc động, Tần Lãnh cầm cái que nhỏ rất cẩn thận, sau đó rạng rỡ ôm vợ mình:
- Chúng ta tới bệnh viện một chuyến.
Tịch Hy nhẹ nhàng gật đầu, ôm anh thật chặt.
Sáng ra đã thấy hai vợ chồng Tần Lãnh đi vội vàng, Tần phu nhân còn thở dài, cho rằng con mình quá bận, lại còn cả vợ cả chồng. Cứ thế này bao giờ bà mới có cháu nội đây, đúng là sốt ruột giùm mà!
Ngồi đợi khám mà hai người tay đan nhau rất chặt. Ai cũng hồi hộp và có chút mong chờ. Họ muốn mọi việc chắc chắn mới báo cho mẹ.
Tịch Hy tiếp tục thử nước tiểu và siêu âm. Vị bác sỹ bôi một lớp gel lên bụng khiến Tịch Hy hơi lạnh, giật mình một cái. Họ di chuyển máy siêu âm chầm chậm quanh bụng cô, có chỗ còn di đi di lại, Tịch Hy lo lắng hỏi:
- Có vấn đề gì sao bác sỹ?
Vị bác sỹ có vẻ lớn tuổi trầm lặng không trả lời cô ngay. Một y tá vào lau sạch bụng cho Tịch Hy.
- Có chồng đi cùng không?
- Có ạ.
- Gọi chồng cô vào đây!
Tịch Hy giờ vô cùng sốt ruột, có khi nào cô mắc bệnh nghiêm trọng gì đó không.
Tần Lãnh cũng lo lắng ngồi cạnh. Lúc này vị bác sỹ mới cầm một que nhỏ chỉ lên màn hình:
- Là thai đôi, đây, hai cái chấm nhỏ này.
Hai người nghe vậy vô cùng vui mừng, cố nhìn cho kỹ hai cái chấm nhỏ xíu theo que chỉ của bác sỹ.
Rồi bác sỹ mở sổ khám của Tịch Hy, nhìn một chút rồi tay đẩy gọng kính lên, nhìn hai người:
- Cô Tịch có chút lớn tuổi, lẽ ra ở tuổi cô thì người ta sinh con thứ hai rồi. Còn cô một phát hai con lần đầu luôn, có thể sẽ khó khăn hơn chút. Mới được vài tuần nhưng đã gầy rồi, sau này thai lớn cơ thể sẽ phải chống đỡ nhiều hơn. Hãy chú ý nghỉ ngơi và ăn uống đa dạng hơn nhé. Giờ thai còn rất nhỏ nên chưa thể phán đoán gì hơn!
Hai người cảm ơn bác sỹ, ra khỏi phòng Tần Lãnh nắm lấy tay vợ:
- Em đừng lo, sẽ ổn thôi. Anh sẽ luôn ở bên ba mẹ con!
Tịch Hy vừa mừng vừa lo:
- Ừm, chúng ta cùng nhau cố gắng!
Tối nay, Tần Lãnh muốn gần gũi vợ nhưng cô cự tuyệt. Anh nhớ gì đó mở ghi chú điện thoại:
- Nay em tới tháng nhỉ?
- Không, dạo này em hay mệt mỏi, nên cũng không có đều nữa.
Anh ôm vợ vào lòng, xoa xoa lưng cô:
- Hay anh cho người bên tập đoàn sang hỗ trợ em nhé. Công ty càng phát triển thì lượng công việc càng nhiều, em vất vả cũng phải chú ý sức khỏe nữa.
Không thấy Tịch Hy trả lời, Tần Lãnh nhìn thấy cô đã ngủ. Anh cũng thấy gần đây cô rất hay ngủ, Kim Ưng còn báo có lần cô nghỉ trưa ở công ty mà ngủ quên tới chiều. Anh có chút lo lắng, có lẽ nên đưa cô đi khám sức khỏe.
Hôm sau Tịch Hy dậy, nhớ tới người bán que thử dặn cô nên thử buổi sáng sẽ chuẩn nhất nên cô lại mở tủ tìm que. Đây không phải lần đầu cô dùng, cô đã từng thử nhưng đều thất vọng.
Đặt que nằm ngang cạnh bồn rửa mặt, Tịch Hy trong lúc đợi nhẩn nha vệ sinh cá nhân. Đang đánh răng, cô lướt nhìn chiếc que trước mặt. Hơi khác mọi lần, cô cúi đầu nhìn cho kĩ, là hai vạch rất đỏ, rất rõ. Cô suýt sặc, ho sặc sụa.
Tần Lãnh ở ngoài nghe thấy vội vàng chạy vào:
- Em có sao không?
Thấy miệng cô còn dính kem đánh răng, anh mở vòi lấy nước đưa Tịch Hy, rồi lấy khăn lau cho cô. Cô hơi run cầm chiếc que lên cho chồng xem:
- Anh ơi!
- Là...hai vạch nè em.
- Ừm, có lẽ...
Tịch Hy hơi xúc động, Tần Lãnh cầm cái que nhỏ rất cẩn thận, sau đó rạng rỡ ôm vợ mình:
- Chúng ta tới bệnh viện một chuyến.
Tịch Hy nhẹ nhàng gật đầu, ôm anh thật chặt.
Sáng ra đã thấy hai vợ chồng Tần Lãnh đi vội vàng, Tần phu nhân còn thở dài, cho rằng con mình quá bận, lại còn cả vợ cả chồng. Cứ thế này bao giờ bà mới có cháu nội đây, đúng là sốt ruột giùm mà!
Ngồi đợi khám mà hai người tay đan nhau rất chặt. Ai cũng hồi hộp và có chút mong chờ. Họ muốn mọi việc chắc chắn mới báo cho mẹ.
Tịch Hy tiếp tục thử nước tiểu và siêu âm. Vị bác sỹ bôi một lớp gel lên bụng khiến Tịch Hy hơi lạnh, giật mình một cái. Họ di chuyển máy siêu âm chầm chậm quanh bụng cô, có chỗ còn di đi di lại, Tịch Hy lo lắng hỏi:
- Có vấn đề gì sao bác sỹ?
Vị bác sỹ có vẻ lớn tuổi trầm lặng không trả lời cô ngay. Một y tá vào lau sạch bụng cho Tịch Hy.
- Có chồng đi cùng không?
- Có ạ.
- Gọi chồng cô vào đây!
Tịch Hy giờ vô cùng sốt ruột, có khi nào cô mắc bệnh nghiêm trọng gì đó không.
Tần Lãnh cũng lo lắng ngồi cạnh. Lúc này vị bác sỹ mới cầm một que nhỏ chỉ lên màn hình:
- Là thai đôi, đây, hai cái chấm nhỏ này.
Hai người nghe vậy vô cùng vui mừng, cố nhìn cho kỹ hai cái chấm nhỏ xíu theo que chỉ của bác sỹ.
Rồi bác sỹ mở sổ khám của Tịch Hy, nhìn một chút rồi tay đẩy gọng kính lên, nhìn hai người:
- Cô Tịch có chút lớn tuổi, lẽ ra ở tuổi cô thì người ta sinh con thứ hai rồi. Còn cô một phát hai con lần đầu luôn, có thể sẽ khó khăn hơn chút. Mới được vài tuần nhưng đã gầy rồi, sau này thai lớn cơ thể sẽ phải chống đỡ nhiều hơn. Hãy chú ý nghỉ ngơi và ăn uống đa dạng hơn nhé. Giờ thai còn rất nhỏ nên chưa thể phán đoán gì hơn!
Hai người cảm ơn bác sỹ, ra khỏi phòng Tần Lãnh nắm lấy tay vợ:
- Em đừng lo, sẽ ổn thôi. Anh sẽ luôn ở bên ba mẹ con!
Tịch Hy vừa mừng vừa lo:
- Ừm, chúng ta cùng nhau cố gắng!