Tịch Hy trên xe về nhà rất trầm lặng, Tần Lãnh để ý từ lúc sau bữa cơm, cô nói ít hơn.
- Tịch Văn lại làm em khó chịu sao?
- Đúng là Tịch Văn.
- Là chuyện gì vậy?
Tịch Hy nhìn ra cửa sổ, thở dài:
- Giang Anh sẽ li hôn.
Tần Lãnh rất ngạc nhiên, dù vừa mới chính thức gặp mặt lối nhà vợ nhưng anh ấn tượng Giang Anh là một người dâu hiền vợ đảm, nhìn hai vợ chồng nhà họ khá hoà thuận.
- Đường đột như vậy sao?
- Không anh. Giọt nước tràn ly, giới hạn đã bị đụng tới.
Tịch Hy không muốn nhắc tới nguyên nhân chính phía sau, dù sao Giang Anh vẫn chưa chính thức li hôn, cô không muốn đụng chạm vào nỗi đau người khác.
Tần Lãnh ôm vợ vào lòng:
- Ừm, họ đều trưởng thành rồi, sẽ tự biết chọn con đường của riêng mình. Em đừng lo lắng.
***
Tần Lãnh dạo gần đây rất bận rộn, nhiều hôm đi tiệc rượu về muộn, thi thoảng phải đi công tác ngắn ngày. Tịch Hy lại nghĩ về chuyện của chị dâu, bỗng dưng cũng bị để ý chồng hơn.
Nay anh cũng về khá muộn, trên người còn có mùi rượu. Tịch Hy cởi áo vest cho chồng, cô hỏi:
- Dạo này tập đoàn khó khăn gì sao?
Tần Lãnh không muốn vợ lo nghĩ, chỉ đáp chung chung:
- Vẫn ổn em à, thi thoảng có dự án mới nên bận rộn hơn chút. Vào guồng là anh sẽ dành thêm thời gian để bù đắp cho em.
Tịch Hy cũng là người đứng đầu một công ty, cô hiểu. Nhưng lĩnh vực của hai người không giống nhau, cô cũng không hỏi thêm.
- Anh nghỉ chút rồi tắm. Em sẽ mang thuốc giải rượu cho anh.
- Cảm ơn vợ!
Hôm sau Tần Lãnh lại về muộn, Tịch Hy nóng lòng gọi điện thoại cho anh, giọng Tần Lãnh có chút không vững, rõ ràng đã rất say rồi. Dù có Lâu Nghiêu kề cạnh, nhưng cô vẫn có chút không yên tâm.
- Anh đây, lát anh sẽ về với em. Đợi anh!
Tịch Hy dặn anh về cẩn thận, bỗng nghe thấy tiếng phụ nữ lọt vào điện thoại:
"Tần tổng, hôm nay vui quá, cảm ơn anh đã tiếp đón tôi chu đáo. Anh có vẻ say, hay để tôi lấy nước cho anh nhé...."
Tịch Hy nhíu mày, rồi cúp máy. Cô ngay lập tức gọi Lâu Nghiêu:
- Trợ lý Lâu, anh có ở cạnh chồng tôi không?
Lâu Nghiêu hơi giật mình vì chưa lần nào Tịch Hy gọi anh.
- Tôi có, nay có đối tác quan trọng bên nước ngoài tới bàn chuyện làm ăn. Bữa tiệc vừa kết thúc, tôi đang đi thanh toán, còn Tần tổng có lẽ đang tiễn khách.
- Anh phải ở cạnh Tần Lãnh cho tôi, tôi tới ngay.
Sau khi nhận được địa chỉ, Tịch Hy ngay lập tức lái xe tới nhà hàng. Bên này Lâu Nghiêu thanh toán xong cũng sốt sắng đi tìm ông chủ. Vào phòng tiệc không còn ai, có lẽ Tần Lãnh đi tiễn khách rồi. Lâu Nghiêu đi ra sảnh và hầm gửi xe vẫn không thấy, gọi điện thì Tần Lãnh không nghe máy.
Đối tác lần này là một phụ nữ Hàn Quốc thành đạt, cô ấy và vài đại diện cho công ty tới bàn chuyện làm ăn với Tần Lãnh. Mấy người kia đã rời đi trước, còn cô được anh đích thân tiễn ra bãi đậu xe.
Vừa gặp, cô đã bị vẻ phong trần, đĩnh đạc của anh thu hút. Nhìn tay anh đã đeo nhẫn cưới, vậy là đã có vợ rồi ư, ai làm vợ người đàn ông này đúng là đáng để người ta ghen tị. Thấy Tần Lãnh mặt ửng đỏ, trán lấm tấm mồ hôi, có lẽ uống rượu làm anh thấy nóng.
Kim Lee chìa ra một chiếc khăn:
- Anh đang ra mồ hôi kìa.
Tịch Hy vội vàng không lái xe xuống hầm mà đậu xe ngay bãi đậu gần sảnh ra vào. Vừa hay Tần Lãnh đứng cùng một phụ nữ, cô ta rất xinh đẹp, da trắng, dáng rất chuẩn, tóc tẩy màu bạch kim, trang điểm có vẻ tỉ mỉ đúng chuẩn nét đẹp Hàn Quốc.
Tịch Hy tiến lại gọi:
- Chồng ơi!
Cả hai người kia đều quay ra nhìn. Do vội nên Tịch Hy chỉ tô chút son rồi khoác một chiếc cardigan mỏng bên ngoài. Nhưng nhìn cô vẫn xinh đẹp, thậm chí nét đẹp hiền dịu khác với vẻ lãnh đạm khi ở công ty.
- Tịch Văn lại làm em khó chịu sao?
- Đúng là Tịch Văn.
- Là chuyện gì vậy?
Tịch Hy nhìn ra cửa sổ, thở dài:
- Giang Anh sẽ li hôn.
Tần Lãnh rất ngạc nhiên, dù vừa mới chính thức gặp mặt lối nhà vợ nhưng anh ấn tượng Giang Anh là một người dâu hiền vợ đảm, nhìn hai vợ chồng nhà họ khá hoà thuận.
- Đường đột như vậy sao?
- Không anh. Giọt nước tràn ly, giới hạn đã bị đụng tới.
Tịch Hy không muốn nhắc tới nguyên nhân chính phía sau, dù sao Giang Anh vẫn chưa chính thức li hôn, cô không muốn đụng chạm vào nỗi đau người khác.
Tần Lãnh ôm vợ vào lòng:
- Ừm, họ đều trưởng thành rồi, sẽ tự biết chọn con đường của riêng mình. Em đừng lo lắng.
***
Tần Lãnh dạo gần đây rất bận rộn, nhiều hôm đi tiệc rượu về muộn, thi thoảng phải đi công tác ngắn ngày. Tịch Hy lại nghĩ về chuyện của chị dâu, bỗng dưng cũng bị để ý chồng hơn.
Nay anh cũng về khá muộn, trên người còn có mùi rượu. Tịch Hy cởi áo vest cho chồng, cô hỏi:
- Dạo này tập đoàn khó khăn gì sao?
Tần Lãnh không muốn vợ lo nghĩ, chỉ đáp chung chung:
- Vẫn ổn em à, thi thoảng có dự án mới nên bận rộn hơn chút. Vào guồng là anh sẽ dành thêm thời gian để bù đắp cho em.
Tịch Hy cũng là người đứng đầu một công ty, cô hiểu. Nhưng lĩnh vực của hai người không giống nhau, cô cũng không hỏi thêm.
- Anh nghỉ chút rồi tắm. Em sẽ mang thuốc giải rượu cho anh.
- Cảm ơn vợ!
Hôm sau Tần Lãnh lại về muộn, Tịch Hy nóng lòng gọi điện thoại cho anh, giọng Tần Lãnh có chút không vững, rõ ràng đã rất say rồi. Dù có Lâu Nghiêu kề cạnh, nhưng cô vẫn có chút không yên tâm.
- Anh đây, lát anh sẽ về với em. Đợi anh!
Tịch Hy dặn anh về cẩn thận, bỗng nghe thấy tiếng phụ nữ lọt vào điện thoại:
"Tần tổng, hôm nay vui quá, cảm ơn anh đã tiếp đón tôi chu đáo. Anh có vẻ say, hay để tôi lấy nước cho anh nhé...."
Tịch Hy nhíu mày, rồi cúp máy. Cô ngay lập tức gọi Lâu Nghiêu:
- Trợ lý Lâu, anh có ở cạnh chồng tôi không?
Lâu Nghiêu hơi giật mình vì chưa lần nào Tịch Hy gọi anh.
- Tôi có, nay có đối tác quan trọng bên nước ngoài tới bàn chuyện làm ăn. Bữa tiệc vừa kết thúc, tôi đang đi thanh toán, còn Tần tổng có lẽ đang tiễn khách.
- Anh phải ở cạnh Tần Lãnh cho tôi, tôi tới ngay.
Sau khi nhận được địa chỉ, Tịch Hy ngay lập tức lái xe tới nhà hàng. Bên này Lâu Nghiêu thanh toán xong cũng sốt sắng đi tìm ông chủ. Vào phòng tiệc không còn ai, có lẽ Tần Lãnh đi tiễn khách rồi. Lâu Nghiêu đi ra sảnh và hầm gửi xe vẫn không thấy, gọi điện thì Tần Lãnh không nghe máy.
Đối tác lần này là một phụ nữ Hàn Quốc thành đạt, cô ấy và vài đại diện cho công ty tới bàn chuyện làm ăn với Tần Lãnh. Mấy người kia đã rời đi trước, còn cô được anh đích thân tiễn ra bãi đậu xe.
Vừa gặp, cô đã bị vẻ phong trần, đĩnh đạc của anh thu hút. Nhìn tay anh đã đeo nhẫn cưới, vậy là đã có vợ rồi ư, ai làm vợ người đàn ông này đúng là đáng để người ta ghen tị. Thấy Tần Lãnh mặt ửng đỏ, trán lấm tấm mồ hôi, có lẽ uống rượu làm anh thấy nóng.
Kim Lee chìa ra một chiếc khăn:
- Anh đang ra mồ hôi kìa.
Tịch Hy vội vàng không lái xe xuống hầm mà đậu xe ngay bãi đậu gần sảnh ra vào. Vừa hay Tần Lãnh đứng cùng một phụ nữ, cô ta rất xinh đẹp, da trắng, dáng rất chuẩn, tóc tẩy màu bạch kim, trang điểm có vẻ tỉ mỉ đúng chuẩn nét đẹp Hàn Quốc.
Tịch Hy tiến lại gọi:
- Chồng ơi!
Cả hai người kia đều quay ra nhìn. Do vội nên Tịch Hy chỉ tô chút son rồi khoác một chiếc cardigan mỏng bên ngoài. Nhưng nhìn cô vẫn xinh đẹp, thậm chí nét đẹp hiền dịu khác với vẻ lãnh đạm khi ở công ty.