Một nữ tiếp viên xinh đẹp chuyên nghiệp rót rượu vào ly, Philip nhận lấy vẻ mặt rất vui vẻ. Trong phòng còn vài vị khách khác nữa. Cũng đều tìm gặp anh để tìm kiếm cơ hội làm ăn. Nhưng không phải ai anh cũng đồng ý gặp mặt.
Trợ lý tới nói nhỏ vào tai anh ta, Philip nheo mắt nghĩ một chút rồi gật đầu. Anh không có ý định hợp tác nhưng có chút tò mò về người này. Dù mới tới thành phố này, nhưng vụ việc Tịch thị và cô gái tên Tịch Hy đã nổi tiếng trong giới. Philip đã từng nghe qua.
Tịch Hy đứng đợi ngoài có mấy phút mà cô cảm giác lâu thật lâu. Tới khi được thông báo có thể vào, cô hít một hơi sâu mới tự tin bước đi.
Vào trong, cô nhìn qua một lượt. Vị trí trung tâm là một chàng trai người nước ngoài, ánh đèn nhạt nhoà khiến cô không rõ mặt nhưng đoán chắc anh ta là nhân vật chính.
Nhìn sang, cô bất ngờ, không chỉ một mà có tới hai người quen biết cũng ở đây.
Cô tập trung vào mục tiêu chính của mình. Dù cậu ta còn khá trẻ nhưng cô vẫn chào hỏi lễ nghĩa:
- Chào ngài Philip, tôi là Tịch Hy, tới từ Tịch Thị. Thật vinh dự được gặp ngài ở đây!
- Ohh, đã nghe danh cô Hy từ lâu. Đã tới rồi thì ngồi đây đi.
Tịch Hy nhìn theo vị trí tay chỉ chỗ của Philip, là chỗ đối diện với Tần Lãnh. Hôm nay anh cũng ở đây, cạnh anh cũng có một nữ tiếp rượu ngồi sát sạt.
Anh nhìn cô, không nói gì, ung dụng cầm ly rượu lên uống. Tịch Hy nhìn cảnh này cô có chút khó chịu, nhưng vẫn tỏ ra mình thờ ơ.
- Chà, Tịch tổng, đã lâu không gặp, không ngờ lại gặp cô ở đây.
Hà Ngọc Quân nhìn cô cười, ánh mắt ẩn ý. Tịch Hy khách sáo đáp lại.
- Hà tổng, đã lâu không gặp. Quả nhiên tôi vẫn chậm một bước.
Hà Ngọc Quân cười không đáp, rồi cáo từ:
- Việc tôi đã xong, không làm phiền các vị nữa. Cảm ơn ngài Philip đã tiếp đãi tôi, tôi đợi kết quả từ ngài.
Nói rồi Hà Ngọc Quân đi ra ngoài, Tịch Hy quan sát không khí trong phòng, cảm giác giữa họ đã bàn bạc khá thuận lợi, trong lòng trào lên cảm giác bất an, dù bình thường Tịch Hy là phụ nữ mạnh mẽ và quyết đoán. Cô biết tình hình hiện tại của Tịch thị là một bất lợi.
Quả là người làm ăn, không vòng vo mà luôn đi vào vấn đề chính. Tịch Hy chính là thích điều này. Philip đích thân rót cho cô một ly, để thể hiện thành ý của mình. Dù sao cô cũng lớn tuổi hơn cậu.
- Cô Hy, cô xem, Hà tổng cũng đã tới. Gần đây Tịch thị của cô khá rầm rộ, xem ra tôi cũng có chút khó khăn.
- Đúng là như vậy, cuộc sống phải có lúc nọ lúc kia, đâu mãi thuận buồm xuôi gió được. Nhưng cậu Philip hãy nhìn tiềm năng lâu dài, Tịch thị bấy lâu đều dẫn đầu trong giới, tài nguyên vô cùng rộng mở. Thế hệ idol mới rất trẻ trung, nhanh nhạy nắm bắt xu hướng, tạo đột phá và bắt kịp thị chúng. Đương nhiên vụ việc lần này lỗi đúng là ở chúng tôi. Một là tôi chưa dạy dỗ em mình đúng đắn, hai là công ty chưa quản nhân viên đúng đắn. Ai cũng có lúc phạm sai lầm, quan trọng sau đó, họ sửa sai hay lấp liếm mà thôi. Tôi chưa bao giờ trốn tránh.
- Đúng là, không phải tự nhiên mà cô Hy đây được kế thừa Tịch thị.
- Ngài quá khen, tôi cũng chỉ như bao người khác, nỗ lực để tồn tại và phát triển mà thôi.
Philip nhìn cô, cười sâu xa:
- Dẫu vậy, một cá nhân thì không đủ. Cổ phiếu Tịch thị đang lao đao. Cô Hy chắc đã phải chèo chống vất vả lắm. Tôi vẫn phải thận trọng, cô hiểu mà. Tôi nghĩ không chỉ mình, mà còn nhiều đối tác khác cũng nghĩ bắt tay với Tịch thị lúc này là mạo hiểm.
Rồi Philip nhìn sang người đàn ông bên cạnh:
- Phải không Tần tổng?
Tần Lãnh lắng nghe suốt từ đầu vẫn không lên tiếng, anh nhìn Philip rồi nhìn sang Tịch Hy.
- Vợ, em không uống được rượu đó đâu!
Trợ lý tới nói nhỏ vào tai anh ta, Philip nheo mắt nghĩ một chút rồi gật đầu. Anh không có ý định hợp tác nhưng có chút tò mò về người này. Dù mới tới thành phố này, nhưng vụ việc Tịch thị và cô gái tên Tịch Hy đã nổi tiếng trong giới. Philip đã từng nghe qua.
Tịch Hy đứng đợi ngoài có mấy phút mà cô cảm giác lâu thật lâu. Tới khi được thông báo có thể vào, cô hít một hơi sâu mới tự tin bước đi.
Vào trong, cô nhìn qua một lượt. Vị trí trung tâm là một chàng trai người nước ngoài, ánh đèn nhạt nhoà khiến cô không rõ mặt nhưng đoán chắc anh ta là nhân vật chính.
Nhìn sang, cô bất ngờ, không chỉ một mà có tới hai người quen biết cũng ở đây.
Cô tập trung vào mục tiêu chính của mình. Dù cậu ta còn khá trẻ nhưng cô vẫn chào hỏi lễ nghĩa:
- Chào ngài Philip, tôi là Tịch Hy, tới từ Tịch Thị. Thật vinh dự được gặp ngài ở đây!
- Ohh, đã nghe danh cô Hy từ lâu. Đã tới rồi thì ngồi đây đi.
Tịch Hy nhìn theo vị trí tay chỉ chỗ của Philip, là chỗ đối diện với Tần Lãnh. Hôm nay anh cũng ở đây, cạnh anh cũng có một nữ tiếp rượu ngồi sát sạt.
Anh nhìn cô, không nói gì, ung dụng cầm ly rượu lên uống. Tịch Hy nhìn cảnh này cô có chút khó chịu, nhưng vẫn tỏ ra mình thờ ơ.
- Chà, Tịch tổng, đã lâu không gặp, không ngờ lại gặp cô ở đây.
Hà Ngọc Quân nhìn cô cười, ánh mắt ẩn ý. Tịch Hy khách sáo đáp lại.
- Hà tổng, đã lâu không gặp. Quả nhiên tôi vẫn chậm một bước.
Hà Ngọc Quân cười không đáp, rồi cáo từ:
- Việc tôi đã xong, không làm phiền các vị nữa. Cảm ơn ngài Philip đã tiếp đãi tôi, tôi đợi kết quả từ ngài.
Nói rồi Hà Ngọc Quân đi ra ngoài, Tịch Hy quan sát không khí trong phòng, cảm giác giữa họ đã bàn bạc khá thuận lợi, trong lòng trào lên cảm giác bất an, dù bình thường Tịch Hy là phụ nữ mạnh mẽ và quyết đoán. Cô biết tình hình hiện tại của Tịch thị là một bất lợi.
Quả là người làm ăn, không vòng vo mà luôn đi vào vấn đề chính. Tịch Hy chính là thích điều này. Philip đích thân rót cho cô một ly, để thể hiện thành ý của mình. Dù sao cô cũng lớn tuổi hơn cậu.
- Cô Hy, cô xem, Hà tổng cũng đã tới. Gần đây Tịch thị của cô khá rầm rộ, xem ra tôi cũng có chút khó khăn.
- Đúng là như vậy, cuộc sống phải có lúc nọ lúc kia, đâu mãi thuận buồm xuôi gió được. Nhưng cậu Philip hãy nhìn tiềm năng lâu dài, Tịch thị bấy lâu đều dẫn đầu trong giới, tài nguyên vô cùng rộng mở. Thế hệ idol mới rất trẻ trung, nhanh nhạy nắm bắt xu hướng, tạo đột phá và bắt kịp thị chúng. Đương nhiên vụ việc lần này lỗi đúng là ở chúng tôi. Một là tôi chưa dạy dỗ em mình đúng đắn, hai là công ty chưa quản nhân viên đúng đắn. Ai cũng có lúc phạm sai lầm, quan trọng sau đó, họ sửa sai hay lấp liếm mà thôi. Tôi chưa bao giờ trốn tránh.
- Đúng là, không phải tự nhiên mà cô Hy đây được kế thừa Tịch thị.
- Ngài quá khen, tôi cũng chỉ như bao người khác, nỗ lực để tồn tại và phát triển mà thôi.
Philip nhìn cô, cười sâu xa:
- Dẫu vậy, một cá nhân thì không đủ. Cổ phiếu Tịch thị đang lao đao. Cô Hy chắc đã phải chèo chống vất vả lắm. Tôi vẫn phải thận trọng, cô hiểu mà. Tôi nghĩ không chỉ mình, mà còn nhiều đối tác khác cũng nghĩ bắt tay với Tịch thị lúc này là mạo hiểm.
Rồi Philip nhìn sang người đàn ông bên cạnh:
- Phải không Tần tổng?
Tần Lãnh lắng nghe suốt từ đầu vẫn không lên tiếng, anh nhìn Philip rồi nhìn sang Tịch Hy.
- Vợ, em không uống được rượu đó đâu!