Chương 98: Thuê đất đào ao
Ví dụ Cổ Dục có hai chú Ba. Một là chú Ba nhà ông Hai, chính là xếp theo số thứ tự. Bởi vì hắn ở đầu thôn Đông, cho nên “Nhà” chú Ba con ông Hai cũng được gọi là chú Ba thôn Đông @@.
Mà chú Ba Cổ Dương nuôi cá kia là đứng thứ ba theo xếp hạng của nhà Cổ Dục. Cho nên hắn có thể gọi trực tiếp là chú Ba cũng được. Quả thực tới giờ, Cổ Dục vẫn chưa nhận đầy đủ họ hàng......
“Đất nông nghiệp không thể đào ao sao?” Nghe thấy trưởng thôn nói, Cổ Dục do dự hỏi một chút. Hắn đúng là chẳng biết nhiều về mấy chính sách của nông thôn này.
“Không, có thể đào. Nhưng so với đất hoang bình thường thì tốn tiền hơn nhiều.” Nghe thấy Cổ Dục hỏi như vậy, trưởng thôn cũng lắc đầu, nghiêm túc nói.
“Chỉ cần có thể làm, tiền không thành vấn đề.” Nghe thấy trưởng thôn nói xong như vậy, Cổ Dục mới thở dài một hơi. Hắn là cái máy in tiền, chỉ cần không lừa hắn thì cái gì cũng oke hết.
Nghe thấy Cổ Dục thoải mái như vậy, trưởng thôn cũng trực tiếp vỗ bàn một cái.
Sau đó gọi đội trị an đi tới nhà ông Sáu ở thôn Tây, gọi hai người nhà lão tới.
Hai người nghe nói Cổ Dục muốn thuê chỗ đất nhà họ thì họ cũng chạy nhanh hơn bình thường.
Bởi vì thuê đất ở nông thôn có tiền phần, đối với bọn họ mà nói đó là sự kiện cực kì tốt.
Khi hai người tới nơi, Cổ Kiến Quốc cũng bắt đầu nói chuyện liên quan tới việc thuê mảnh đất đó.
Đất ở nông thôn phân thành đủ loại khác nhau. Trong đó có ruộng nước để trồng lúa nước, ruộng cạn để trồng bắp, lúa mì v.v. Mặc kệ là ruộng nước hay ruộng cạn đều phải phân thành ruộng cao cấp hay ruộng bậc thấp. Ruộng cao cấp là ruộng quý, ruộng bậc thấp là ruộng thích làm gì thì làm.
Cho nên người bình thường làm ao cá chỉ mướn loại ruộng cùi bắp mà thôi.
Loại ruộng cấp thấp bỏ hoang kém nhất, 1 mẫu đất cũng chính là 666 mét vuông chỉ cần 200 tệ. Như vậy là đủ để nuôi cá rồi. (đơn vị đo trong này tính theo đơn vị của người Trung Quốc)
Nhưng ruộng của ông Sáu kia là ruộng cao cấp. Hơn nữa trên ruộng còn đang trồng cây nông nghiệp. Cho nên giá đương nhiên sẽ đắt.
Một mảnh kia ruộng kia khoảng 1 “Buổi”. Một “Buổi” chính là 10 ngàn mét vuông, hay 15 mẫu đất.
Cổ Dục trực tiếp tính toán theo ruộng cạn trong một năm vào khoảng 9000 tệ tiền đất, cộng thêm cây nông nghiệp. Cổ Dục còn trực tiếp bồi thường 20 ngàn tệ. Quả thực đống ngô kia giá trị có thể không tới 20 ngàn tệ. Giá ngô năm nay cao nhất đoán chừng khoảng 9 tệ một cân. Mà một mẫu đất có thể sản xuất 1000 cân bắp ngô.
Mười lăm mẫu tổng cộng có thể bán được 13 ngàn 500 tệ. Mà Cổ Dục trả trực tiếp tận 20 ngàn tệ, ông Sáu này đương nhiên là hoan hỉ đồng ý rồi.
Bởi vì bọn họ vẫn còn thời hạn thuê, cho nên bây giờ Cổ Dục muốn thuê lại từ trong tay bọn họ. Tổng thời gian thuê còn của họ là 10 năm, Cổ Dục trực tiếp trả 90 ngàn tệ thuê luôn mười năm đó, đứng tên mình. Tiếp đó hắn còn có thể kí để thuê thêm 30 năm nữa.
Theo lý thuyết, Cổ Dục tiêu hết 380 ngàn tệ. Hắn thuê được 15 mẫu kia với thời hạn 40 năm.
Cổ Dục còn nước giếng là còn có thể chi trả. Dù sao hắn cũng không quá quan tâm tới vấn đề này lắm. Một lần bán cá của hắn không chỉ dừng ở mức 400 ngàn tệ đó đâu.
Sau khi kí xong ở Ủy ban thôn, Cổ Dục trực tiếp chuyển 380 ngàn tệ vào trong tài khoản của thôn. Sau đó thôn chuyển cho ông Sáu 110 ngàn tệ. Số tiền này với họ mà nói là một khoản lợi kếch xù nên lập tức hoan hỉ rời đi .
Nhà bọn họ trước đây thuê mảnh đất này tổng cộng 15 năm mới tốn hơn 20 ngàn tệ. Năm năm này không chỉ thu hoạch, mà họ còn bán sang tay kiếm lời 110 ngàn tệ. Thật là lãi to quá đi mà.
Sau khi lo xong vấn đề đất đai tại Ủy ban thôn, Cổ Dục một lần nữa liên lạc với đội xây dựng cái đình nhỏ nhà mình. Bởi vì lần này hắn muốn xây bao kín toàn bộ ao cá. Cái này không thể nhờ chú Ba được, phải tìm người đặc biệt tới.
Ông chủ đội xây dựng tên là Cổ Tuấn Tài, cũng là một người trẻ tuổi trong thôn. Sau khi tốt nghiệp trung học, hắn vốn là theo chú lên thành phố làm công nhân. Sau khi tích lũy được tay nghề nhất định thì trở về nhà làm trong đội xây dựng. Bình thường đều làm việc trên thị trấn. Những năm gần đây chất lượng cũng không tệ, thu phí cũng hợp lý nữa.
Năm ngoái đội của hắn hợp tác với thôn, phần lớn là tu sửa nhà, bao gồm cả nhà của Cổ Dục hiện tại. Bây giờ Cổ Dục gọi, bảo rằng muốn làm xây một khu bao quanh bể cá, hắn liền lập tức hứng thú. Nửa tiếng sau hắn đã xuất hiện ở nhà Cổ Dục.
“Anh Cổ Dục chuẩn bị chơi lớn đấy hả?” Nhìn Cổ Dục từ trong nhà đi ra, Cổ Tuấn Tài bên này cười ha hả nói.
“Cũng không lớn lắm. Định làm một chỗ nuôi cá ở phía sau nhà ấy mà.” Nở nụ cười, Cổ Dục dẫn theo Cổ Tuấn Tài đi tới mảnh đất kia.
Mười ngàn mét vuông, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng cũng không đặc biệt lớn. Ngang 100m, dọc 100m là được 10 ngàn mét vuông rồi. Nhất là hiện tại còn đang trồng không ít bắp ngô, cho nên nhìn không hùng vĩ cho lắm
Nhưng theo kế hoạch của Cổ Dục, phải đợi đến khi hắn xây ao cá thì trông mới chuẩn chỉnh được.
Mà nghe thấy yêu cầu xây một ao cá trong phòng này, Cổ Tuấn Tài cũng đặt ra vấn đề chi phí.
Đợi đến khi Cổ Dục nói xong, hắn cũng gần như tính toán ổn thỏa.
“Tiểu Dục, ao cá này của anh nếu xây cẩn thận thì phải mất khoảng 800 ngàn tệ. Nói thật là không đắt lắm đâu......” Nhìn Cổ Dục, Cổ Tuấn Tài báo một cái giá. Nếu như là ao cá lộ thiên bình thường thì chỉ cần tốn mấy ngàn tệ là đã quá đủ rồi. Nhưng Cổ Dục muốn xây bao vào, cái giá 800 ngàn tệ này không bất ngờ lắm đâu.
…