Cái đại thế này đã trở nên càng ngày càng loạn! Không ngờ lại có người dám xông vào Thánh Thổ giết người!
Hơn nữa, gã hung thủ giết chết Thiên Hoàng Thái Tử này lại còn thành công đào tẩu, chọc cho đám Trưởng lão cùng Điện chủ của Quang Minh Thánh Thổ tức giận đến muốn hộc máu.
Bọn họ hoài nghi, gã hung thủ kia đang ẩn náu trong đám truyền nhân của các Đại Thánh Thổ!
Quang Minh Thánh Nữ nghĩ đến đầu tiên chính là gã nam nhân Đinh Xuân Thu của Tinh Túc Phái không rõ lai lịch kia. Tu vi kẻ này thâm bất khả trắc, hơn nữa thân phận cũng thập phần thần bí! Hắn vừa mới tới Quang Minh Thánh Thổ, Thiên Hoàng Thái Tử liền bị giết chết.
Chuyện này không khỏi cũng quá trùng hợp rồi!
Cho nên, nàng mới tự mình tới tra xét vị Xuân Thu công tử này. Nếu như hắn thật sự là tên Đại Ma đầu Ma Môn đã giết chết Thiên Hoàng Thái Tử kia, hiện tại hắn khẳng định đã bị trọng thương!
Thế nhưng, ngay một khắc nàng đẩy cửa phòng ra, nàng đã hoàn toàn ngơ ngẩn!
Trên mặt đất, khắp nơi đều là quần áo xốc xếch hỗn loạn! Có áo bào của nam tử, cũng có áo lót tiên diễm của nữ tử! Mà trên giường không ngờ lại là một cặp nam nữ trần truồng lõa thể đang nằm.
Nam tử kia, chính là Xuân Thu công tử!
Mà nữ tử kia, lại là… Linh Nữ của Cửu Thiên Các, Đường Thư Dao!
- Điều… điều này sao có thể?
Trong lúc nhất thời, Quang Minh Thánh Nữ đã hoàn toàn quên mất mục đích tới chỗ này của mình, hoàn toàn bị khiến cho kinh ngạc đến ngây người.
Vốn dĩ nàng đã từng nghĩ qua vô số khả năng có thể phát sinh, thế nhưng lại chưa từng ngờ tới lại là cảnh tượng như trước mắt vậy!
Phải biết rằng, thời điểm ở bên ngoài Thánh môn, Đinh Xuân Thu ngay cả một con mắt cũng không hề liếc nhìn Đường Thư Dao lấy một cái! Không ngờ, chỉ mới một đêm, hai người cũng đã có thể nằm trên cùng một giường rồi!
Nếu như nói, hai người bọn họ ở trên giường chỉ là nói chuyện phiếm với nhau, đàm luận đại sự thiên hạ, tham thảo nhân sinh triết học… Cho dù có đánh chết nàng, Quang Minh Thánh Nữ cũng sẽ không tin!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên hơi có chút xấu hổ, có loại cảm giác bị người bắt gian tại trận. Thế nhưng ngoài mặt hắn vẫn như cũ vô cùng trấn định tự nhiên. Hắn đưa tay kéo xuống màn che, che hắn cùng Đường Thư Dao lại phía sau tấm màn, bình thản nói:
- Thánh nữ Điện hạ… Trước khi vào, ngươi hẳn là nên gõ cửa trước a!
Quang Minh Thánh Nữ vốn dĩ muốn lập tức lui ra ngoài. Nhưng trong lòng nàng đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
- Hiện tại không phải chính là cơ hội tốt nhất sao?
Quang Minh Thánh Nữ sợ bị người bên ngoài nhìn thấy tràng diện hỗn loạn trong phòng, lập tức đóng cửa lại, lại bố trí một cái kết giới cách âm. Sau đó nàng trầm ngâm trong chốc lát, điều chỉnh lại ngữ điệu của mình, cuối cùng mới nói:
- Xuân Thu công tử, thời điểm ngươi cứu thoát Nguyệt Cơ từ trong tay tà nhân Dương Giáo, Nguyệt Cơ đã hứa hẹn sẽ lấy thân báo đáp cho công tử! Thế nhưng bây giờ, nếu như Xuân Thu công tử cùng Đường cô nương đã là một đôi tiên đồng ngọc nữ trời sinh, như vậy Nguyệt Cơ có phải là có thể thu hồi lời hứa hẹn hay không? Đương nhiên, Nguyệt Cơ nhất định sẽ xuất ra đại lượng Huyền thạch để đền bù ân cứu mạng của Xuân Thu công tử!
Dù sao, lúc đó nàng đáp ứng sẽ lấy thân báo đáp, phần lớn nguyên nhân chính là muốn nhanh chóng thoát khỏi ma chưởng của Thiên Bích Lạc cùng Công Tôn Nhất Bạch. Hành động này của nàng quả thật quá xung động, trong lòng sớm đã hối hận không thôi, nhưng cuối cùng lại không thể làm một người lật lọng được.
Chuyện này vẫn luôn khốn nhiễu tâm tình nàng, khiến cho nàng không có tâm tư tu luyện. Mãi cho đến lúc nàng nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên cùng Đường Thư Dao nằm trên cùng một giường, rốt cuộc mới biết nên làm thế!
Hiện tại, chính là cơ hội tốt nhất để cự tuyệt Đinh Xuân Thu!
Kỳ thật Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn làm Quang Minh Thánh Nữ khó xử. Nếu như nàng đã không muốn, như vậy bỏ đi! Dù sao dưa hái xanh sẽ không ngọt!
Hắn đang định mở miệng đáp ứng, nhưng mà Đường Thư Dao lại trước một bước mở miệng. Trong cặp mắt đẹp của nàng mang theo một tia quang mang giảo hoạt, cười nói:
- Nếu như Quang Minh Thánh Nữ đã chính miệng đáp ứng muốn gả cho Xuân Thu công tử, như vậy nói rõ lúc đó Quang Minh Thánh Nữ nhất định đã suy nghĩ cẩn thận và hạ quyết tâm thật lớn, tự nhiên là không thể dễ dàng lật lọng! Tuy rằng hiện tại hắn đã có ta, thế nhưng ta cũng không ngại chuyện hắn lấy thêm một nàng tiểu thiếp đâu!
Lúc này, trong lòng Đường Thư Dao đang vô cùng cao hứng.
- Không ngờ lại nắm giữ được nhược điểm của Quang Minh Thánh Nữ! Thật sự quá tốt!
Thái độ làm người của Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn chính trực, không muốn ép buộc Quang Minh Thánh Nữ. Thế nhưng Đường Thư Dao nàng làm sao có thể bỏ qua Quang Minh Thánh Nữ được? Nếu như có thể kéo Quang Minh Thánh Nữ vào trận doanh của chính mình, như vậy coi như là đã lôi kéo được tòa thế lực khổng lồ Quang Minh Thánh Thổ này rồi!
Huyền thạch tính là cái gì? Nắm Quang Minh Thánh Nữ trong tay, đó mới là tài phú lớn nhất!
Chỉ có tận khả năng làm lớn mạnh thế lực bản thân, mới có thể đứng vững hơn trong Tu luyện giới này! Nàng không chỉ đang suy nghĩ cho chính mình, cũng là đang suy nghĩ cho Ninh Tiểu Xuyên nữa! Thế lực của Ninh Tiểu Xuyên càng lớn, thực lực càng mạnh, liền có thể cung cấp cho nàng càng nhiều sự trợ giúp cùng chỗ dựa càng vững chắc.
Quang Minh Thánh Nữ nghe Đường Thư Dao nói như thế, cặp mày khẽ ngưng đọng, hỏi:
- Đường cô nương, lời nói của ngươi, có thể đại biểu ý tứ của Xuân Thu công tử không?
- Đương nhiên có thể! Ta đã là nữ nhân của hắn, ngươi nghĩ ta có thể thay hắn nói chuyện không?
- Hơn nữa, trên đời này có người nam nhân nào lại không thích chuyện có thêm một vị tiểu thiếp như Quang Minh Thánh Nữ vậy? Thánh nữ Điện hạ, ngươi nói thế nào cũng là người tu luyện, tuyệt đối không thể nói rồi không giữ lời a! Hiện tại ngươi đột nhiên muốn đổi ý, chẳng lẽ là coi trọng vị thiên tài tuấn kiệt nào khác rồi sao? Là Cửu Khư Thánh Tử? Hay là vị Thánh Tử của Vương gia kia?
Đường Thư Dao cười khanh khách nói.
Thời điểm Đường Thư Dao đối thoại cùng Quang Minh Thánh Nữ, Ninh Tiểu Xuyên đã lấy từ trong Càn Khôn Trạc ra một bộ áo bào, mặc lên trên người, vén màn che lên một góc, bước xuống giường.
Quang Minh Thánh Nữ nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Xuân Thu công tử, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn ép buộc người khác?
- Ép buộc?
Ninh Tiểu Xuyên vốn cũng không nghĩ muốn ép buộc nàng, thế nhưng sau khi nghe Quang Minh Thánh Nữ nói như vậy, trong lòng lại có chút không vui.
Bởi vì lời này ai cũng có thể nói được, nhưng Quang Minh Thánh Nữ lại tuyệt đối không thể nói!
Nàng nói ra những lời như vậy, quả thật giống như có ý muốn nói, Ninh Tiểu Xuyên chính là muốn ép buộc nàng, lợi dụng nguy cơ của người khác để trục lợi vậy!
Ngữ khí Ninh Tiểu Xuyên thay đổi, lạnh lùng nói:
- Thánh nữ Điện hạ, lúc đó chính do bản thân ngươi chủ động mở miệng nói muốn lấy thân báo đáp, hiện tại vì sao lại nói thành là do ta ép buộc? Những lời này thật không có đạo lý a!
- Không sai! Quả thật quá không có đạo lý! Sớm đã nghe nói, Quang Minh Thánh Nữ chính là một trong những thiên chi kiêu nữ ưu tú nhất Bắc Cương, chính là khỏa minh châu rực rỡ nhất của Quang Minh Thánh Thổ! Băng thanh ngọc khiết, tiên tâm đ*o cốt, khiến cho người ta không thể không ước ao, ngưỡng mộ! Thế nhưng hôm nay vừa gặp, lại không nghĩ tới, Thánh nữ Điện hạ không ngờ lại là một kẻ lật lọng, lừa dối tình cảm người khác! Chính là một… tiện nhân!
Đường Thư Dao nói chuyện không nể mặt chút nào, muốn ép buộc Quang Minh Thánh Nữ nhất định phải gả cho Ninh Tiểu Xuyên.
- Ngươi nói ai là tiện nhân?
Ánh mắt Quang Minh Thánh Nữ lạnh lẽo, trong ngón tay ngọc có thêm một cây Long Văn Châm Cổ đồng, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.
- Ta nói chính là ngươi! Nếu như đã tự mình hứa hẹn, liền phải bất chấp tất cả hoàn thành hứa hẹn! Ngay cả một yêu nữ Cửu Thiên Các như ta đây cũng hiểu được đạo lý này, lẽ nào Thánh nữ Điện hạ ngươi lại không hiểu?
- Không phải chỉ là lập gia đình thôi sao? Lẽ nào Đinh ca ca của ta lại không xứng với ngươi? Nếu không phải ngươi có nam nhân khác, vì sao lại muốn vi phạm lời hứa hẹn? Nếu như đã vi phạm lời hứa hẹn, chẳng lẽ còn không phải là một tiện nhân sao?
Đường Thư Dao miệng lưỡi độc ác, lúc nói chuyện mặt cũng không đổi sắc, căn bản không sợ Quang Minh Thánh Nữ xuất thủ.
Trên thế gian này, giao phong kịch liệt nhất, không gì qua nổi giao phong đè ép giữa các nữ nhân với nhau! Huống chi đây lại còn là hai nàng thiên chi kiêu nữ, giao phong đè ép lẫn nhau lại càng kịch liệt hơn.
Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy cực kỳ đau đầu, đang định mở miệng ngăn lại, đột nhiên bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân.
Thanh âm của Nhiếp Lan Chi vang lên bên ngoài cửa phòng, ôn nhu nói:
- Tiểu Hầu gia, ngươi có ở trong phòng không? Đêm qua, tỷ tỷ của ta đã tới Quang Minh Thánh Thổ, lại dạy ta luyện công cả đêm, cho nên ta mới không có thời gian tới thăm ngươi! Ngươi bị thương có nặng lắm không?
Nghe được thanh âm bên ngoài, sắc mặt của Quang Minh Thánh Nữ cùng Ninh Tiểu Xuyên đều khẽ biến.
Quang Minh Thánh Nữ quẳng ném một đạo ánh mắt nghi hoặc về phía Ninh Tiểu Xuyên, giống như là đang hỏi:
- Ngươi không phải là truyền nhân của Tông phái lánh đời, lần đầu tiên hạ sơn sao? Làm cách nào có thể trêu chọc được nhiều nữ nhân như vậy? Nữ tử ngoài cửa kia là ai?
Hơn nữa, hiện tại là ban ngày lại đóng chặt cửa phòng, một nam một nữ ở trong một phòng… Không! Là một nam hai nữ ở trong một phòng! Nếu như bị người ngoài nhìn thấy, khó tránh khỏi sẽ xảy ra hiểu lầm, căn bản không thể giải thích rõ ràng được.
Trên mặt đất, khắp nơi đều là quần áo xốc xếch, một mảnh hỗn độn, muốn người khác không hiểu lầm, chính là chuyện nằm mơ giữa ban ngày!
Như vậy, danh tiếng của Quang Minh Thánh Nữ chẳng phải là sẽ hoàn toàn bị hủy hoại sạch sẽ rồi sao?
- Mau trốn đi!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn ra lo lắng trong lòng Quang Minh Thánh Nữ, vội nói.
- Trốn chỗ nào?
Từ trước đến nay, Quang Minh Thánh Nữ chưa từng bao giờ trải qua chuyện như vậy, trong lòng tự nhiên vô cùng bối rối, quả thật giống như thiếu nữ hoài xuân đang cùng nam nhân yêu đương vụng trộm, lại bị phát hiện vậy, trong lòng hiện tại đã loạn thành một đống.
Với sự cao ngạo của nàng, tự nhiên là không muốn trốn! Càng trốn chính là càng nói rõ ràng trong lòng nàng có tật giật mình!
Thế nhưng hiện tại lại không phải do nàng quyết định. Nếu như lúc này nàng không trốn đi, bị người ta phát hiện ra, như vậy sau này cho dù nàng không muốn gả cho Ninh Tiểu Xuyên cũng không được!
Ninh Tiểu Xuyên đảo mắt một vòng chung quanh, ngón tay chỉ về phía chiếc giường, nói:
- Mau lên giường đi!
- Nhưng mà…
Quang Minh Thánh Nữ làm sao chịu lên giường? Phải biết rằng, tối hôm qua Ninh Tiểu Xuyên cùng Đường Thư Dao khẳng định đã ở trên cái giường này làm ra những chuyện không nói mà ai cũng biết. Ai biết bọn họ có để lại một ít vết tích gì đó hay không?
Chỉ mới suy nghĩ một chút, trong lòng nàng cũng đã cảm thấy ghê tởm rồi.
Huống chi, lúc này Đường Thư Dao vẫn còn hoàn toàn lõa lồ nằm trên giường, nàng làm sao có thể chui vào cùng với Đường Thư Dao cho được? Nói cho cùng, Quang Minh Thánh Nữ dù sao vẫn là một nữ tử băng thanh ngọc khiết. Từ trước tới nay gần như chưa từng bao giờ tiếp xúc qua thân thể nam nhân và nữ nhân nào khác, trong lòng tự nhiên sẽ vô cùng xấu hổ.
Ngoài cửa lại một lần nữa truyền đến thanh âm của Nhiếp Lan Chi, lúc này đã có chút lo lắng cùng ân cần, nói:
- Tiểu Hầu gia, ta biết ngươi đang ở bên trong, có phải ngươi bị thương rất nặng không? Nếu như ngươi không ra, vậy ta sẽ tiến vào đó?
Nhiếp Lan Chi biết, tối hôm qua Ninh Tiểu Xuyên đi giết Thiên Hoàng Thái Tử, trúng phải công kích của Chân Nhân, khẳng định là đã bị trọng thương.
Lúc này nàng đã gõ cửa vài lần, bên trong cũng không hề có tiếng đáp lại, khiến cho nàng thập phần lo lắng, càng nghĩ trong lòng càng nôn nao.
Không để ý nhiều nữa, nàng đẩy mạnh cửa phòng ra, bước vào.
Trong nháy mắt khi Nhiếp Lan Chi đẩy cửa phòng ra, Quang Minh Thánh Nữ cuối cùng vẫn phải trốn nhanh lên trên giường, kéo màn che xuống, núp vào phía sau tấm màn che.
Đường Thư Dao đang nằm dưới tấm chăn đệm, lộ ra một chút thân thể mềm mại tuyết trắng. Nàng nhìn Thánh Nữ bạch y cách đó không xa, thấp giọng cười nói:
- Không nghĩ tới Quang Minh Thánh Nữ vậy mà cũng có thời điểm kinh hoảng như vậy! Ta thấy vóc người của Thánh nữ Điện hạ cũng thập phần mê người a! Có cần để ta kiểm tra một chút không?
Đường Thư Dao vừa mới vươn tay, đột nhiên trước mắt nàng đã xuất hiện một mảnh thanh quang chói mắt, một cỗ hàn khí sắc bén đâm mạnh về phía cổ nàng.
Bàn tay nàng lập tức dừng lại giữa không trung, không dám lại tiến thêm chút nào nữa!
Quang Minh Thánh Nữ ngồi xếp bằng trên giường, giữa hai ngón tay ngọc kẹp lấy một cây Long Văn Châm Cổ đồng, đè lên trên cổ Đường Thư Dao, nói:
- Ngươi tốt nhất là quy củ một chút! Bằng không, cẩn thận tính mạng của ngươi!
Đường Thư Dao đời nào chịu sự uy hiếp của nàng? Nở một nụ cười câu hồn mê người, nói:
- Phải không? Ta ngược lại muốn lãnh giáo một chút thần thông của Thánh nữ Điện hạ a!
Đêm qua, Đường Thư Dao hấp thu được đại lượng Thần Dục Dương Khí, một hơi phá tan cửa ải Thiên Nhân Thất trọng. Cộng thêm lực lượng thân thể cường đại đến trình độ Thiên Nhân Cửu trọng, căn bản không sợ Quang Minh Thánh Nữ.
Hai chân của nàng vốn bị che lại dưới tấm chăn đệm, thời điểm Quang Minh Thánh Nữ vội vàng nhảy lên trên giường, không kịp quan sát, đã ngồi xếp bằng ngay trên chỗ đầu gối của nàng.
Dưới chân Đường Thư Dao đột nhiên truyền ra một cỗ kình lực cường đại, đẩy mạnh lên trên, nhất thời khiến cho trọng tâm Quang Minh Thánh Nữ mất thăng bằng, lật mình ngã dài xuống giường.
Đường Thư Dao cười hắc hắc, toàn thân giống như một đầu mỹ xà nữ, tốc độ cực nhanh, thuận thế ép tới. Nàng thi triển một loại cầm nã thủ, ý đồ chế phục Quang Minh Thánh Nữ, mạnh mẽ xé rách một mảnh áo bào trắng trên người Quang Minh Thánh Nữ!
Đúng lúc này, một tiếng chi nha vang lên, Nhiếp Lan Chi đã đẩy cửa ra, bước vào.