- Sư phụ ta nói quả nhiên không sai! Nữ nhân ai nấy đều là hổ cái cả! Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới bị nữ nhân quấn lấy mấy ngày, lực lượng trên người đã sắp sửa bị hút sạch hết cả rồi!
Ninh Tiểu Xuyên thấy ánh mắt của Đàn Càn hòa thượng có chút cổ quái, nhưng cũng không biết phải giải thích thế nào, chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó lắc đầu nói:
- Mấy ngày nay ta có chút cảm ngộ, không ngờ vì vậy mà tiêu hao đi không ít lực lượng nhục thân, cho nên hiện tại chỉ số năng lượng mới thấp đi nhiều như vậy!
Thuận miệng giải thích một câu, ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên lại chuyển dời sang trên người Tử Kim Hoàng Chủ. Sự tình Tử Kim Hoàng Chủ thành Thần, hắn ở trong Thiên Cơ Điện Phủ tại Chân Lý Thiên Quốc đã được nhìn thấy, bất quá hiện tại có thể xác định Tử Kim Hoàng Chủ đã vượt qua Thần kiếp, triệt để thành Thần, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy vui vẻ không ít. Đảo quét trên dưới trên người Tử Kim Hoàng Chủ vài lần, hắn mới cười lớn chúc mừng:
- Chúc mừng Tử Kim tiền bối khổ tận cam lai, cuối cùng đã có thể đạt được mong muốn, chính thức thành Thần!
Ba gã Thần linh bên kia ngay từ lúc Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất hiện đã bắt đầu quét mắt nhìn hắn, sau khi phát hiện đối phương chỉ là một gã Thứ Thần, trên mặt bọn chúng nhất thời lộ ra mấy phần thần sắc khinh bỉ. Bất quá, hai nàng Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi ngược lại ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của bọn chúng.
- Hai tiểu nữ nhân này không tệ a! Lão đại, một lát nữa sau khi bắt lấy các nàng, chúng ta nhất định phải hưởng trước cho đã nghiền một trận a!
- Yên tâm đi! Đám người này hiện tại đã là vật trong tay chúng ta. Sau khi bắt giữ bọn chúng, đến lúc đó muốn làm cái gì, không phải liền có thể làm vậy sao?
- …
Không chút kiêng nể nói đùa mấy câu, một trong ba gã Thần linh này chợt nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tiểu tử này chỉ mới cảnh giới Thứ Thần, vậy mà quá mức trang bức, hoàn toàn không thèm để ý gì tới chúng ta. Ta trước hết bắt lấy hắn rồi hãy nói tiếp!
Oanh!
Hắn vừa mới nói xong, nắm tay giống như đã hóa thành một khỏa vẫn thạch, từ trên không trung ầm ầm lao xuống, đập thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Tử Kim Hoàng Chủ thấy vậy, thần sắc nhất thời đại biến, trên người bốc lên một trận tử khí, nghĩ muốn ngăn cản trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, chặn lại nắm tay của gã Thần linh này.
- Tử Kim Hoàng Chủ, đối thủ của ngươi là ta!
Tử Kim Hoàng Chủ vừa định xuất thủ, một gã Thần linh khác cũng đã lập tức lao tới, quấn lấy hắn. Gã Thần linh còn lại cuối cùng thì đảo cặp mắt lạnh lùng quét nhìn bốn phía xung quanh, tựa hồ như muốn đề phòng có kẻ thừa dịp náo loạn mà đào tẩu.
Sắc mặt Tử Kim Hoàng Chủ nhất thời băng lãnh, quát lên:
- Các ngươi nói thế nào cũng là một vị Thần linh, hiện tại ngay cả mặt mũi của một Thần linh cũng không cần nữa sao? Vậy mà lại xuất thủ với một gã Thứ Thần!
- Phi! Mặt mũi có thể đổi lấy cơm ăn sao? Những kẻ từ địa phương nhỏ đi ra quả nhiên đều là một đám quê mùa. Tại Văn minh Thần Hà, nắm đấm lớn mới là chân lý! Kẻ nào để ý ngươi có mặt mũi hay không…
Gã Thần linh này khinh thường hừ lạnh một tiếng, thân ảnh đã triệt để chắn ở trước mặt Tử Kim Hoàng Chủ, tách Ninh Tiểu Xuyên cùng một gã Thần linh khác ra khỏi đám người.
Một mình đối mặt với một gã Thần linh, nhưng thần sắc Ninh Tiểu Xuyên lại không có bất cứ thay đổi gì. Hắn chỉ khẽ gật đầu một cái với Tử Kim Hoàng Chủ đang có chút gấp gáp ở một bên, nhàn nhạt nói:
- Tử Kim tiền bối yên tâm! Mấy ngày trước ta đột nhiên có cảm ngộ mới đối với phương diện tu hành, mấy ngày gần đây lại càng lĩnh ngộ tia cảm ngộ này không sai biệt lắm, cho nên hiện tại ta hẳn là có thể ứng phó được nguy cơ trước mắt này!
- Hắc hắc…
Lời nói của Ninh Tiểu Xuyên khiến cho gã Thần linh còn lại trên không trung lập tức không nhịn được, mở miệng cười lớn. Ngay cả đám thủ hạ Thứ Thần bên cạnh hắn cũng đồng dạng từng tên từng tên cười rộ lên. Một tên Thứ Thần có chút cảm ngộ liền nghĩ muốn đối kháng một vị Thần linh? Hơn nữa lại còn là một vị cường giả tu vi đạt tới Hạ Vị Thần Nhị trọng! Đây quả thật là chuyện cười lớn nhất thiên hạ.
Ngay cả Tử Kim Hoàng Chủ, trong thần sắc cũng lộ ra mấy phần nghi hoặc khó hiểu. Bản thân Ninh Tiểu Xuyên bình thường làm việc vẫn luôn rất trầm ổn, lúc này như thế nào lại trở nên cuồng vọng như vậy? Mà Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi đang đứng hai bên Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt cũng lộ ra thần sắc lo lắng, thấp giọng dò hỏi:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi rốt cuộc có được không? Ngươi đừng làm việc mạo hiểm a!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, nói:
- Yên tâm đi! Các ngươi trước tránh ra xa một chút, đợi lát nữa ta còn có mấy lời muốn nói với các ngươi!
Gã Thần linh đứng đối diện Ninh Tiểu Xuyên vẫn chưa có xuất thủ, mà cặp mắt mang theo chút nghiền ngẫm quan sát Ninh Tiểu Xuyên an bài mọi thứ. Ánh mắt hắn tham lam đảo quét trên người Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi một hồi, sau đó thần sắc mới lộ ra mấy phần khinh thường, vui vẻ nói:
- Đúng a! Mau để hai nàng tiểu mỹ nhân này tránh ra xa một chút, miễn cho một lát nữa máu huyết trên người ngươi làm bẩn y phục trên người các nàng!
- Một lát nữa sợ rằng kẻ bị chảy máu cũng không phải là ta, mà là ngươi!
Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh, trong tay triệu hồi Diệt Thế Ma Kiếm, xoay người lại, thản nhiên nói với gã Thần linh kia. Trong khoảnh khắc xoay người lại này, thần sắc của hắn cũng trở nên vô cùng nghiêm túc. Một loại cảm giác cực kỳ đặc biệt từ trên người hắn lan tỏa ra, khiến cho ngay cả gã Thần linh đang đứng đối diện hắn cũng không nhịn được phải trở nên nghiêm túc lại.
- Quả nhiên có chút bản lĩnh!
Khẽ hừ lạnh một tiếng, gã Thần linh này co tay thành trảo, trong tay phát ra thanh âm lách cách, hai cái vòng tròn Pháp tắc trường hà đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, sau đó bắn thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Diệt Thế Kiếm Đạo!