Vạn Âm Tiên Hậu nhắc tới Thiên Đế Sơn, tất nhiên có nguyên nhân của nàng, Ninh Tiểu Xuyên động dung, nói:
- Học Cung Chi Chủ chính là người được Thiên Đế Sơn lựa chọn?
- Đúng vậy, Thiên Đế Sơn chỉ lựa chọn cường giả mạnh nhất trong Hoàng thất để tiến vào Thiên Đế Sơn. Đồng thời, Thiên Đế Sơn cũng dùng phương pháp này để gián tiếp khống chế toàn bộ Ngọc Lam Đế quốc.
Nếu như Học Cung Chi Chủ tu luyện trên Thiên Đế Sơn, vậy thì Ngọc Lam Đế quốc tất nhiên sẽ thuộc phạm vi thế lực của Thiên Đế Sơn, đồng thời cũng phải thờ phụng Thiên Đế làm Chân Thần.
Ninh Tiểu Xuyên lại nói:
- Thế nhưng Võ giả của Ngọc Lam Đế quốc đâu chỉ ngàn vạn, chỉ chọn duy nhất một người thì những người khác phải làm sao bây giờ? Nếu như bản thân tới Thiên Đế Sơn bái sư thì sao?
- Thiên Đế Sơn đối với Võ giả mà nói, quả thực giống như động phủ Thần Tiên, phiêu miểu vô tung (*), cách xa Ngọc Lam Đế quốc hơn mười vạn dặm, cứ cho là ngươi có thể tìm được đến Thiên Đế Sơn, nhưng tối đa cũng chỉ có thể trở thành đệ tử cấp thấp nhất, căn bản không có khả năng đạt được pháp môn tu luyện cao thâm và tài nguyên tu luyện thượng đẳng.
(*) mịt mờ xa xăm
Vạn Âm Tiên Hậu nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Cho nên tất cả các ngươi đều muốn trở thành Đế Hoàng của Ngọc Lam Đế quốc, trở thành người được Thiên Đế Sơn chọn trúng?
- Đây chỉ là một trong số những mục đích mà thôi, dù sao thì chuyện này cũng quá xa xôi rồi. Thực ra, mỗi người muốn trở thành Đế Hoàng của Ngọc Lam Đế quốc, mục đích thật sự đều là vì Thiên Cung trong Đế Hư. Chỉ khi trở thành chủ nhân của Ngọc Lam Đế quốc, lúc đó mới có thể tùy ý tiến vào Thiên Cung tu luyện.
- Chỉ khi tiến vào Thiên Cung tu luyện thì mới có thể đạt tới Thiên Nhân cảnh. Lúc đạt tới Thiên Nhân cảnh rồi, thiên hạ to lớn, có nơi nào mà không thể đi? Cho không bái nhập Thiên Đế Sơn thì cũng sẽ có động thiên cổ xưa khác chủ động tới lôi kéo ngươi. Tu vi đạt tới Thiên Nhân cảnh. Cũng chính là lúc bản thân đạt được địa vị mình mong muốn.
Ninh Tiểu Xuyên giật mình, nói:
- Chẳng lẽ không tiến vào Thiên Cung tu luyện thì không thể đạt tới Thiên Nhân cảnh?
Võ giả tu luyện một ngày trong Thiên Cung, cũng tương đương tu luyện một năm ở bên ngoài.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên cũng biết rằng, Thiên Cung không phải là vạn năng, lúc tiềm lực Võ giả đạt tới cực hạn, cho dù có tu luyện trong Thiên Cung cả đời thì cũng khó có thể đột phá cảnh giới.
Hơn nữa, Võ Đạo còn phân chia cảnh giới nghiêm ngặt.
Mỗi một cảnh giới đều có một bình cảnh, một khi xuất hiện bình cảnh, nếu như không tìm được phương pháp đột phá bình cảnh. Vậy thì có ở trong Thiên Cung tu luyện cũng sẽ không bao giờ đột phá.
Vân Trung Hầu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngọc Lam Đế quốc chỉ là sơ đẳng Văn Minh trong Văn Minh Ngũ phẩm, tài nguyên tu luyện và linh căn đại địa đều không thể giúp Võ giả tu luyện đến Thiên Nhân cảnh được, muốn đạt tới Thiên Nhân cảnh, chỉ có thể tiến vào Thiên Đế học cung tu luyện mà thôi.
- Đạt tới Thiên Nhân cảnh, ngươi chính là trời, không đạt tới Thiên Nhân cảnh, ngươi chỉ là đất.
- Chênh lệch giữa trời và đất, tuyệt đối còn lớn hơn so với ngươi tưởng tượng.
Vạn Âm Tiên Hậu nói:
- Thực ra, ngươi không lấy Hoàng quyền lệnh ra cũng được, chỉ cần ngươi có thể đại biểu cho Kiếm Các Hầu Phủ kết minh cùng với Thiên Âm Tông, đợi đến lúc ta trở thành Nữ Hoàng của Ngọc Lam Đế quốc, tuyệt đối sẽ không bạc đãi Kiếm Các Hầu Phủ. Ngươi thấy thế nào?
Kiếm Các Hầu Phủ có số lượng quân đội khổng lồ, lại là Vương Hầu thế tập trong Hoàng thành, nội tình thâm hậu, nếu như có thể đạt được nguồn lực lượng này, Vạn Âm Tiên Hậu tin rằng đại sự công phá Hoàng thành của mình cũng nằm trong tầm tay rồi.
Trong không khí lưu chuyển một tầng khí lưu chậm chạp, tạo thành một cái bình chướng, đệ tử Thiên Âm Tông khác, căn bản không thể nghe thấy nội dung nói chuyện của Vạn Âm Tiên Hậu.
Vạn Âm Tiên Hậu muốn lợi dụng Kiếm Các Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên há có thể không lợi dụng nàng?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thực không dám giấu diếm, Kiếm Các Hầu Phủ chính là địch nhân lớn nhất của Ngọc Lam Đại Đế.
- Ồ?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Mười bốn năm trước, phụ mẫu của ta chính là do Ngọc Lam Đại Đế bức tử…
Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên dùng ngôn từ bi tráng kể lại thảm án năm xưa, lúc nhắc đến ân oán giữa Kiếm Các Hầu Phủ và Ngọc Lam Đại Đế. Trên người hắn lại bộc phát ra một trận lửa giận, quả thực chỉ hận không thể đem binh giết vào Hoàng thành, đem Ngọc Lam Đại Đế ra bầm thây vạn đoạn.
Khóe miệng Vạn Âm Tiên Hậu khẽ cong lên, bờ môi hồng nhuận phơn phớt, mặc dù đưa lưng về phía đối phương, nhưng trên gương mặt tuyệt trần mỹ lệ lại lộ vẻ mừng rỡ. Nàng thở dài, nói:
- Bổn Hậu cũng rất kỳ quái huyết án mười bốn năm trước, thì ra bên trong còn có nhiều bí mật không muốn người khác biết như vậy. Ngọc Lam Đại Đế cũng thật là ngoan độc, không xứng làm Đế Hoàng. Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi đại biểu Kiếm Các Hầu Phủ kết minh cùng Thiên Âm Tông, bổn Hậu cam đoan sẽ giúp ngươi diệt trừ Ngọc Lam Đại Đế, trả lại công đạo cho Kiếm Các Hầu Phủ ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên giả vờ lộ ra thần sắc mừng rỡ, nói:
- Cũng chỉ có vô thượng Thần Thông của Tiên Hậu mới có thể giết được Ngọc Lam Đại Đế mà thôi.
- Vậy thì tốt rồi, nhân lúc bây giờ đại quân của triều đình đang vây quét Nhất Nguyên Tông, Hoàng thành nhất định trống không, Thiên Âm Tông và Kiếm Các Hầu Phủ nội ứng ngoại hợp, nhất cử hành động chiếm đoạt Hoàng thành.
Vạn Âm Tiên Hậu đứng dậy, đột nhiên xoay người nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới gốc cây.
Đây chính là Tiên Hậu uy chấn thiên hạ, là vô địch thiên kiêu trong cùng thế hệ.
Khí thế của Vạn Âm Tiên Hậu vô cùng cường đại, áo đỏ bó sát người, đai lưng màu trắng buộc quanh eo thon, hiển lộ hình dáng thướt tha hoàn mỹ.
Dung nhan của nàng rất tuyệt lệ, da thịt lấp lánh tựa như băng ngọc, lông mày tinh xảo, mỗi một cái lông mày đều giống như được dụng tâm tạo hình, mỗi một sợi tóc đều được chải chuốt chỉnh tề.
Ở trên người nàng, ngươi rất khó có thể nhìn thấy một tia khuyết điểm nhỏ nhặt nào, đặc biệt là làn da của nàng, trắng trẻo mịn màng, tinh tế tỉ mỉ tới cực điểm, bên ngoài làn da tựa như lưu động một tầng ngọc quang.
Quả thực, thân thể của nàng giống như một khối ngọc tạo hình mà thành, lấp lánh mà trơn bóng, tựa như một vị Tiên Hậu mà đấng sáng thế đã tạo ra.
- Nàng ta không phải là nhân loại bình thường, nàng là Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc, nhất định là Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc.
Thanh âm của Thiên Đế Nhận truyền vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên dùng tâm thần câu thông với nó, nói:
- Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì đó?
- Vạn Âm Tiên Hậu tuyệt đối không phải người của Ngọc Lam Đế quốc, nàng là một chủng tộc nhân loại cao cấp, là Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc, thuộc về Văn Minh Lục Phẩm.
Thiên Đế Nhận nói.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Nhân loại cũng phân chia đẳng cấp sao? Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc có lợi hại không?
- Nói nhảm, nhân loại của Ngọc Lam Đế quốc đều thuộc Thủy Nhân tộc cấp thấp nhất, huyết mạch bình thường nhất. Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc gần như chỉ là một chủng tộc mà có thể tạo thành một Văn Minh, hơn nữa còn là Văn Minh Lục Phẩm, ngươi nói xem có cường đại hay không?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lại càng thêm hoài nghi, nếu thật sự đúng như lời mà Thiên Đế Nhận nói, vậy thì Vạn Âm Tiên Hậu là Ngọc Tinh Mỹ Nhân tộc, vậy tại sao nàng ta lại đến Ngọc Lam Đế quốc?
Đứng trước mặt Vạn Âm Tiên Hậu, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy áp lực cực lớn, tựa như có chín tòa núi lớn đặt trên đỉnh đầu. Không chỉ vì tu vi Võ Đạo của Vạn Âm Tiên Hậu thâm bất khả trắc, mà còn vì khí thế giống hệt Nữ Vương mà nàng dưỡng thành.
Một khi dưỡng thành loại khí thế này, sẽ phát ra hết sức tự nhiên, cho nên, đệ tử Thiên Âm Tông nhìn thấy nàng, đều sẽ lập tức quỳ xuống, giống như đang lễ bái Nữ Đế.
Tốc độ trở mặt của Vạn Âm Tiên Hậu thật quá nhanh, ban đầu là kết minh với Nhất Nguyên Tông, bây giờ Nhất Nguyên Tông tan tác, liền lập tức tìm tới Kiếm Các Hầu Phủ.
Ninh Tiểu Xuyên điều động lực lượng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, cố gắng trụ vững trước áp lực, nói:
- Bây giờ còn chưa phải thời điểm đánh chiếm Hoàng thành tốt nhất. Quân đội triều đình thoạt nhìn giống như đều bị sai phái tới vây quét tất cả đại Tông môn, nhưng trên thực tế, binh chủng cường đại thực sự của triều đình thì đều không xuất động, ví dụ như Huyền Thú Đồ Thần Doanh, Thần Long Chiến Sĩ Doanh. Ngoài ra, Nhất Phẩm Quốc Sư Thái Sư Vấn Hoa và Ngọc Lam Đại Đế đều tọa trấn tại Hoàng thành, Hoàng thành vẫn vững như Thái Sơn. Nếu bây giờ đánh chiếm Hoàng thành, nhất định sẽ thảm bại.
Vạn Âm Tiên Hậu nói:
- Vậy ý của ngươi là?
Ninh Tiểu Xuyên chậm rãi nói:
- Người muốn cướp lấy Đế vị có rất nhiều, tại sao chúng ta phải đi làm người đầu tiên?
Thần sắc Vạn Âm Tiên Hậu khẽ động, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, thản nhiên nói:
- Ma Môn.
- Đúng vậy, chính là Ma Môn. Ma Môn đã tập kết giáo chúng, không lâu sau sẽ đánh vào Hoàng thành, tại sao chúng ta không đợi Ma Môn và triều đình đánh nhau tới lưỡng bại câu thương, sau đó hẵng thu thập tàn cuộc, thống nhất giang sơn?
Ninh Tiểu Xuyên lộ ra khí phách hiên ngang, dõng dạc nói.
Vạn Âm Tiên Hậu nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, trên dung nhan tuyệt mỹ lộ ra nụ cười, nói:
- Không hổ là người có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, bổn Hậu tạm thời tin ngươi một lần.
Vạn Âm Tiên Hậu cười rộ lên, quả thật rất câu hồn, khiến Ninh Tiểu Xuyên không nhịn được mà thầm cảm thán, nàng quả thật là con cưng của trời, không chỉ ban cho nàng dung mạo điên đảo chúng sinh, mà còn ban cho nàng tu vi Võ Đạo tuyệt thế vô song.
Một khi đối địch với một nữ nhân như vậy, tuyệt đối sẽ là một chuyện cực kỳ đáng sợ.
- Thân phận của ta bây giờ là Hữu Lộ Quân Đô Thống, bây giờ nhất định phải quay trở về quân doanh, hy vọng lần sau gặp được Tiên Hậu, Tiên Hậu đã trở thành chủ nhân của Hoàng thành.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Vạn Âm Tiên Hậu khẽ gật đầu, Ninh Tiểu Xuyên quả thật rất biết nói chuyện, trong lòng của nàng tự nhiên rất sảng khoái, ống tay áo phất nhẹ một cái, bình chướng vô hình trong không khí liền biến mất vô ảnh vô tung. Chỉ nghe nàng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta sẽ gặp lại tại Hoàng thành.
Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng thở phào một hơi, cuối cùng cũng qua được một ải của Vạn Âm Tiên Hậu.
- Tiểu Hầu gia, Tiên Hậu bỏ qua cho ngươi rồi sao?
Nhiếp Lan Chi vội vàng chạy tới, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười chân thành.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu cười, nói:
- Tiên Hậu thật sự rất biết nói chuyện, nàng cũng không làm khó ta. Ta giải thích với nàng rồi, ta và ngươi chỉ có tình nghĩa huynh muội, vì vậy nàng liền quyết định thả ta rời đi.
- Tình nghĩa… huynh muội… Thật sự chỉ là tình nghĩa huynh muội?
Nhiếp Lan Chi khẽ cắn môi, đột nhiên cảm thấy lạc lõng.
- Đương nhiên rồi, ngươi chính là muội muội dễ thương của ta, nếu như tương lai đến Hoàng thành, nhất định sẽ trở thành hảo tỷ muội của Hinh nhi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ vỗ vai nàng, sau đó mở ra song dực, thân thể bay lên trời, biến mất trong bầu trời đêm mênh mông.
Nhiếp Lan Chi cúi đầu, khẽ cắn môi, dáng vẻ mười phần thương tâm, trong lòng không ngừng lẩm bẩm:
- Làm muội muội có gì tốt? Ta không muốn làm muội muội, không muốn làm…
Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên cũng nhìn ra được tình cảm của Nhiếp Lan Chi. Một người quá kiệt xuất, sẽ được nhiều nữ hài tử yêu thích, nếu không biết cự tuyệt các nàng, cuối cùng sẽ khiến các nàng thương tổn càng sâu hơn.
Đau dài không bằng đau ngắn.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết phi hành được bao lâu, đột nhiên cảm giác được khí tức của Cơ Hàn Tinh trên mặt đất, chẳng lẽ nàng đang đuổi theo tìm ta?
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi song dực, vững vàng hạ xuống đất, đứng trên đồng hoang trống trải, thế nhưng không thấy Cơ Hàn Tinh đâu, ngược lại còn bắt gặp Nhạc Vũ Dương.