Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng cũng tới, Chu Hằng dạo quanh hồ một vòng, nơi này cũng không có yêu thú gì.

Nghe người trong đội hái thuốc nói, Huyết Long Hồ này khá nổi danh, mấy trăm năm trước, hoặc là mấy ngàn năm trước có một con Thần Long bị thương, một giọt máu rồng rớt xuống hồ, từ đó về sau, nước không hồ này liền đỏ như máu.

Được long khí tẩm bổ, thảo dược xung quanh hồ sinh trưởng rất tốt, linh khí đầy đủ, không kém chút nào ngọn núi thứ chín.

Đáng tiếc, Thanh Thương Sâm Lâm này quá nguy hiểm, không phải Thánh địa tu luyện! Nên biết rằng nơi này cũng cách xa chỗ sâu rừng rậm, nói không chừng chỗ sâu bên trong linh khí càng thêm dồi dào.

Chu Hằng có hắc kiếm làm chỗ dựa, nhìn như không chút lo sợ đi dọa quanh bờ hồ, kỳ thật hắn luôn lưu ý biến hóa của hắn kiếm trong đan điền, nhưng mà vị đại gia này từ sau khi hắn tiến vào Tụ Linh Cảnh, dường như cũng lười hơn rất nhiều, từ lúc tiến vào rừng rậm tới nay vẫn chưa có chút động tĩnh.

Hắn cũng không tin dọc con đường này không có một gốc cây linh thảo, một khối trân thiết nào!

Hoặc là nói, ánh mắt của hắc kiếm hiện tại cũng đã cao hơn, linh thảo, trân thiết thông thường không thể khiến nó phản ứng?

Nếu như vậy thì thua thiệt rồi, hắc kiếm đại gia ngươi chướng mắt thì không sao, nhưng mà ta lại vừa mắt a!

Hồ này rất lớn, Chu Hằng dạo qua một vòng, hắc kiếm trong đan điền cũng không có chút động tĩnh nào, hắn cũng bỏ qua tính toán tầm bảo, ngồi ở bên hồ, nhìn mặt hồ đỏ thẫm như máu.

Kỳ thật nước hồ này trong vắt, sở dĩ nhìn qua giống như máu tươi là vì đá ngầm ở dưới đáy hồ giống như Huyết san hô, cũng vì nó cho nên ánh sáng ánh xạ mới có màu đỏ máu.

Những đá ngầm kia cũng không có giá trị gì, nó sớm bị người ta đào ra nghiên cứu qua, Chu Hằng tự nhiên không có hứng thú xuống nước tìm tòi, ngồi đó đơn giản là muốn ngủ một chút.

Hắn làm sao ngủ được, trằn trọc một hồi, đột nhiên nhìn thấy trong kẽ tảng đá có một gốc dị thảo màu vàng óng, thân có năm lá, trên ngọn lại kết một quả vàng óng, chỉ cỡ bằng trái nhãn.

Trái cây tản ra hương thơm cực nhạt, chỉ có thể ở thật gần mới có thể ngửi được, hương thơm thấm vào ruột gan.

Gốc dị thảo này sinh trưởng ở nơi cực kỳ bí mật, nếu không phải Chu Hằng đúng lúc nằm trên mặt đất, hơn nữa trùng hợp ở bên cạnh tảng đá, dưới tình huống bình thường thì tuyệt không khả năng phát hiện.Chu Hằng trong lòng vừa động, mạnh mẽ đẩy tảng đá kia ra, hái quả cây kia xuống đặt lên bàn tay nhìn nhìn, cũng không nhận ra nó giống cái gì.

Ở dãy núi Bình Thiên cung đụng với con lừa đen ba tháng, hắn đã ăn vào vô số linh quả trân dược, cũng không có loại quả nào tương tự quả này. Tuy nhiên, tuy rằng Chu Hằng không nhận ra, nhưng sau khi ăn nhiều linh quả như vậy, với thảo dược hắn cũng có năng lực nhận biết tương đối, ít nhất biết trái cây kia không phải độc vật.

Nghĩ nghĩ, hắn tiện tay ném trái cây vào miệng, phần lớn linh quả ăn khi vừa hắn là tốt nhất, nếu không dược hiệu sẽ xói mòn.

Trái cây rất mềm, chỉ dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đè một cái đã biến thành một loại dịch mật, mùi thơm ngát đầy ắp gò má, hương thơm chảy vào, cho dù chưa nuốt vào cũng đã tiến vào dạ dày hắn, sau đó hóa thành ức vạn đạo hạt, dung hợp vào máu hắn.

Sau đó không còn nữa!

Không có một tia linh khí tiết ra, thân thể cũng không có biến hóa gì, giống như ăn một trái táo, một quả đào.Tại sao có thể như vậy?

Chu Hằng lòng đầy khó hiểu, với nhãn lực của hắn có thể khẳng định quả này rất không đơn giản, nhưng mà kết quả cố tình lại như vậy. Nghĩ nghĩ, hắn rốt cuộc đào gốc cây dị thảo màu vàng óng lên, đi về phía đầu mực Đạo Hàn đội hái thuốc thỉnh giáo.

Đào Hàn đã hơn 80 tuổi, nhưng vì tu vi Tụ Linh Cảnh, cho nên tốc độ lão hóa rất chậm, nhìn qua bộ dáng chỉ hơn năm mươi tuổi, nếu như ăn đan dược hồi xuân chú nhan nữa thì trẻ tới 20 tuổi cũng không phải là vấn đề.

– Đào đại thúc, ngươi có biết đây là cây gì không?

Chu Hằng trực tiếp hỏi.

– Hả, Kim Dương Thảo!

Sau khi Đào Hàn ngẩn ra lập tức vô cùng khiếp sợ:

– Lại có Kim Dương Thảo dài, to như vậy, rất hiếm có! Khó lường! Gốc Kim Dương Thảo này tuyệt đối đã trên trăm năm, có thể gọi là Kim Dương Thảo vương!

– Chu Hằng, ngươi tìm được ở đâu vậy?

Kim Dương Thảo? Chính là linh thảo có thể tráng dương, đặc sản trong Thanh Thương Sâm Lâm! Không ngờ mình bậy bạ lại ăn vào một quả của nó! Có thể có tác dụng phụ gì hay không?

– Chính là ở bên hồ, giữa một khối đá lớn!

– Trách không được, trách không được, cho nên mới có thể trưởng thành đến mức độ này, nếu không đã sớm bị người khác đào đi rồi!

Đào Hàn vô cùng thán phục, vui mừng nói:

– Chu Hằng, gốc Kim Dương Thảo này chuyển nhượng cho lão phu thế nào?

– Ta cho ngươi hai khối linh thạch!

Chu Hằng hoảng sợ, hai khối linh thạch, đây chính là có tiền cũng không mua được, đối với võ giả mà nói là vô cùng trân quý!

– Không đủ sao, 3 khối… không 5 khối!

Đào Hàn cắn chặt răng, một bộ tuyệt nhiên tráng sĩ đoạn đoạn cổ tay.

Lão gia hỏa này tuy rằng có tu vi Tụ Linh Cảnh, nhưng từ bản chất mà nói, lại là một thương nhân không hơn không kém! Chu Hằng cũng không nghĩ đến đối phương lại ra giá 5 khối linh thạch sẽ lỗ vốn, khẳng định còn có lợi nhuận cực lớn!

Nhưng đây vốn là tài lộc ngoài ý muốn, Chu Hằng cũng không để ở trong lòng, gật đầu đáp ứng, Đào Hàn sợ hắn đổi ý, vội vàng lấy ra 5 khối linh thạch tiêu chuẩn trao đổi với hắn.

– Đáng tiếc không có pháp khí không gian, cuối cùng tránh không được sẽ bị xói mòn dược lực một chút!

Đào Hàn coi cây Kim Dương Thảo Vương kia như trọng bảo, nhìn trái nhìn phải một hồi lâu mới thu vào hộp ngọc.

Chu Hằng nghe Lâm Phức Hương nói về pháp khí không gian, đó là một loại pháp khí vô cùng đặc thù, giới tử nạp càn khôn, một cái nhẫn, một sợi dây chuyền có thể chứa được một cái hộp, thậm chí chứa đồ bằng cả một gian phòng.

Chỉ tiếc, pháp khí không gian chỉ có Luyện khí sư Đế triều mới có thể chế tạo được, ở Hàn Thương Quốc muốn lấy được một kiện chẳng những cần rất nhiều linh thạch, mà còn phải có phương pháp!

Chu Hằng nghĩ nghĩ, vẫn hỏi:

– Đào đại thúc, Kim Dương Thảo này kết quả có tác dụng gì?

– Cái gì, Kim Dương Thảo còn có thể kết quả?

Đào Hàn dùng vẻ mặt nghi ngờ nhìn hắn.

Hỏi ngược như vậy, Chu Hằng cũng biết là hỏi đường người mù, Đào Hàn ngay cả Kim Dương Thảo sẽ kết quả cũng không biết, vậy sao có thể hiểu được tác dụng của quả?

Mình ăn vào quả kia có thể có vấn đề hay không?

Kim Dương Thảo là vật phẩm tráng dương, có lẽ tác dụng quả kia cũng không ngoài nó, chắc là không sao chứ?

Đội hái thuốc dừng lại ở đây hai ngày, liền quay trở về, không phải bọn họ không muốn ở lại nữa, mà là qua một ngày nữa sẽ có đàn Thiết Ngưu kéo tới đây, đó là yêu thú, Thiết Ngưu trưởng thành có thực lực Luyện Thể tầng mười hai, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện dị chủng, trở thành Hoàng Kim Thiết Ngưu, đó chính là Tụ Linh Cảnh, cực kỳ lợi hại.

Hơn nữa một đàn Thiết Ngưu có khoảng mấy trăm con, số lượng nhiều lắm, cho dù võ giả Tụ Linh tam trọng thiên cũng không nguyện ý trêu chọc tồn tại như vậy.

Thương đội khởi hành, tám ngày sau, đội ngũ đã sắp rời khỏi Thanh Thương Sâm Lâm, mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, Chu Hằng tổng cộng giết hơn 30 con yêu thú Tụ Linh Cảnh, thành công đẩy tu vi lên Tụ Linh tầng một hậu kỳ, tốc độ nhanh quả thực khiến người ta giận sôi lên.

– Ngừng!

Tào Kiếm đột nhiên phất tay áo, vẻ mặt nghiêm lại, cảnh giác nhìn phía trước quát:

– Người nào, còn không mau mau hiện thân!

– Ha ha, đúng là có tài nha!

Theo một tiếng cười to, trong bụi cây rậm rạp cách đó không xa đi ra mười mấy đại hán, tu vi đều là Tụ Linh Cảnh, thậm chí người cầm đầu còn đạt tới Tụ Linh nhị trọng thiên đỉnh phong.

– Ta không muốn nhiều chuyện, lập tức tránh ra!

Tào Kiếm hừ lạnh nói, trong tay đột nhiên hiện ra một thanh trường kiếm sáng chói, đây là pháp khí của hắn.

Pháp khí cũng không phải mỗi người đều có được, cả Cửu Linh Tông cũng chỉ có Lâm Kiếm Trần và mấy trưởng lão Tụ Linh tam trọng thiên mới có, mà Hắc Thủy Điện lại có nhiều hơn một chút, nhưng tuyệt đối không phải đệ tử Tụ Linh Cảnh bình thường có thể có được!

Người này có thể sử dụng pháp khí, nói rõ hắn ở Quy Nguyên Tông khá được coi trọng.

– Cẩn thận, những người này là cường đạo chuyên cướp thương lữ từ trong rừng rậm trở về, đầu lĩnh ngoại hiệu là Độc Thủ, vô cùng đáng sợ!

Khang Mẫn đi lên trước nói, mấy ngày nay nàng với Tào Kiếm công khai ra vào với nhau, quan hệ tất nhiên vô cùng thân mật.

– Đồ lẳng lơ ngươi cũng biết thân phận đại gia, ha ha, biết thì tốt rồi, ngoan ngoãn giao tài vật trên người ra đây, nếu không, người, tài đều mất.Đầu lĩnh cường đạo Độc Thủ cười to nói.

– Cút!

Tào Kiếm giơ giơ pháp khí trong tay lên:

– Cho ngươi mười giây, lập tức biến mất cho ta, nếu không định ta sẽ chém đầu ngươi xuống.

Sau khi hắn nghe được hai chữ Độc Thủ cũng không dám làm quá căng, dù sao lại người này khó lòng phòng bị.

– Không cần 10 giây, lão tử xử lý các ngươi trước!

Độc Thủ quát to một tiếng, thân hình đáp xuống, hưu hưu hưu, hai tay liên tục vung lên, bảy đạo hàn tinh lập tức bắn mạnh về phía Tào Kiếm:

– Xem độc phiêu của lão tử!

Tào Kiếm vội vàng vung kiếm đỡ, nhưng cũng chỉ đánh bay ba mũi tiêu, thân hình nhanh chóng nhảy lùi lại, căn bản không đám chạm vào.

Đúng lúc này, một đạo hàn quang cuốn qua, đánh về phía hông hắn.

– Phốc!

Một đạo máu tươi văng lên, Tào Kiếm lập tức bị chẻ thành hai đoạn, khuôn mặt vẫn còn vẻ khó tin, chết không nhắm mắt nhìn người chém eo của hắn, Khang Mẫn! Linh lực cuốn lấy, cho dù không phải pháp khí cũng có uy lực đánh chém võ giả Tụ Linh Cảnh!

Hắn không thể tin được người khác, bởi vậy thời điểm né tránh còn cố ý lựa chọn bên Khang Mẫn, nhưng mà hắn tuyệt đối không nghĩ tới, nữ nhân cùng hắn ngay cả giường đều lên một đường đi qua lại xuống tay với hắn!

Không một chút phòng bị, đường đường là thiên tài trẻ tuổi Tụ Linh nhị trọng thiên, cứ như vậy lặng lẽ biến mất!

Tay lau lau múa tươi bắn lên mặt, Khang Mẫn giơ ngón tay nhuốm máu mút lên miệng, khuôn mặt lộ ra vẻ hồng nhuận, ánh mắt như nước mùa xuân, câu hồn phách người ta, nàng phóng đãng kiều mị cười rộ lên, nhũ phong mãnh liệt nhu động nói:

– Không cần nhìn ta kỳ quái như thế, ta vốn cùng một phe với bọn họ!

– Làm tốt lắm!

Độc Thủ nhanh đi tới, bàn tay to vỗ lên cái mông vểnh của Khang Mẫn một vỗ, khiến Khang Mẫn phát ra một tiếng hừ ưm kiều mị, ngã vào trong ngực hắn.

Nữ nhân này là cường đạo nằm vùng!

Thật âm độc, lập tức trừ đi người mạnh nhất trong nhóm! Trách không được Tào Kiếm dễ dàng quan hệ như vậy, người ta đã sơm quyết định phải lợi dụng tầng quan hệ thân mật này để giết hắn!

– Giết chết toàn bộ cho ta!

Độc Thủ phất phất tay, mười mấy cao thủ Tụ Linh Cảnh phía sau lập tức giết tới đám người Chu Hằng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK