Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào giờ khắc này, Ngô Khải rốt cuộc hiểu rõ! Có lẽ Chu Hằng thật sự không kháng cự được Bảo Bình Thuật, nhưng hắn lại lợi dụng điểm này, cuối cùng thành công tới gần mình.

Không nghĩ tới Chu Hằng có thể oanh phá Bảo Bình Thuật, không nghĩ tới một thanh đoạn kiếm màu đen tầm thường lại sắc bén như thế.

Trước đó tuy rằng hai người giao phong rất lâu, nhưng đều dùng kiếm khí giằng co, chưa từng chân chính cận chiến, Ngô Khải làm sao nghĩ tới hắc kiếm lại lợi hại như vậy?

Hắn tự cho rằng Bảo Bình Thuật chấn khiếp Chu Hằng, có thể luyện hóa tên tuấn kiệt cạnh tranh này thành vũng máu, không nghĩ tới Chu Hằng tương kế tựu kế, ngược lại đào hố cho hắn.

Giờ phút này, hắc kiếm đã chém xuống!

Hắn lấy gì để chống đỡ?

Nếu hắn không phải quá tin tưởng Bảo Bình Thuật, với lực lượng nghiền ép của hắn, Chu Hằng sao có thể tới gần được? Linh lực rung lên là có thể chấn bay Chu Hằng ra ngoài! Nhưng bây giờ toàn bộ linh lực của hắn đều dùng thi triển Bảo Bình Thuật, sát chiêu mạnh nhất lại bị Chu Hằng dễ dàng phá giải, ngược lại để hắn rời vào vạn kiếp bất phục!

Hắn là tuyệt đại thiên kiêu, tuyệt đối không cam lòng nghểnh cổ chịu chết như vậy, cả người nhanh chóng lui về sau, hắn đá ra một cước, đá về phía tay Chu Hằng!

Độ sắc bén của chuôi kiếm này hắn đã biết, tuyệt đối không dám để nó chém lên.

Ánh mắt mọi người đều tập trung lên thanh đoạn kiếm, đến tột cùng là Chu Hằng một kiếm chẻ Ngô Khải thành hai đoạn, hay là vị thiên kiêu này có thể hóa hiểm vi di, thành công thoát khốn!

Trong không khí khẩn trương, mọi người đều nín thở, nhất là đám tùy tùng Vũ tộc mỹ nữ, tay đầy mồ hôi lạnh.

Một kiếm chém xuống. Như trời sụp, như đất vỡ.

Mọi người đều dâng lên một cỗ cảm giác kỳ quái, dường như Chu Hằng mới là Nhất Kiếm Phá Thiên. Mà Ngô Khải… Chỉ là Ngô Khải mà thôi! Ánh sáng đen chớp động, huyết khí xông lên tận trời!

– Vèo vèo… Một cái đầu người bay lên, sau khi vẽ lên một vòng cung rơi xuống mặt đất, lại lăn vài vòng mới ngừng lại, trong đôi mắt còn ngưng vẻ không cam lòng. Thi thể không đầu của Ngô Khải ầm ầm ngã xuống, bị hắc kiếm chém trúng chỗ yếu hại hữu tử vô sinh!

Mọi người đều kinh hãi, hoàn toàn yên tĩnh!

Chu Hằng tuyệt địa phản kích, một lần hành động thay đổi tình thế bất lợi. Chuyện này mọi người còn có thể chấp nhận, nhưng mà không ngờ một kiếm diệt sát Ngô Khải, chuyện này cũng quá khoa trương đi!

Với năng lực của Ngô Khải, thậm chí ngay cả Thần chích cũng không trốn được, trực tiếp bị diệt sát?

Đây chính là Nhật Diệu Vương chí tôn đánh xuyên hàng rào cảnh giới, không ngờ lại chết trong tay một Nhật Diệu Vương 10 luân, hoàn toàn khiến người ta không thể chấp nhận!

– Không… Đám tùy tùng Vũ tộc mỹ nữ lại như cha mẹ chết, Ngô Khải chính là thần linh trong mắt bọn họ. Hiện tại pho thần linh này ầm ầm vỡ nát, làm cho bọn họ cảm thấy giống như trời đất sụp đổ vậy!

Bọn họ đều dùng ánh mắt vô cùng oán hận nhìn chằm chằm Chu Hằng, trong ánh mắt chớp động cỗ sát ý khắc cốt minh tâm.

Chu Hằng xoay người lại, đi tới phía bọn họ.

Hắn không sợ những người này, nhưng những người này hận hắn đến tận xương, chuyện gì cũng có thể làm được! Ngày khác sau muốn đem thân nhân bằng hữu tới Tiên giới cho nến cũng phải suy nghĩ cho họ! Cho nên, những người này hắn nhất thiết phải giết!

Một kiếm chém ngang, huyết ảnh ngập trời, những người này đều ngã xuống, không còn sinh cơ.

Nhất Kiếm Phá Thiên đã chết! Tùy tùng của hắn cũng chết hết!

Chu Hằng thu hồi kiếm. Quay lại chỗ Chung Cổ Phong, con lừa đen, Băng Tú Lan.

Mọi nơi hoàn toàn yên tĩnh, qua hồi lâu sau. Lúc này mới nghị luận.

Mọi người tự nhiên nói về chiến đấu vừa rồi, không thể không thừa nhận, Chu Hằng thập phần yêu nghiệt, thậm chí có thể cùng đánh bừa với Nhật Diệu Vương chí tôn đánh xuyên hàng rào cảnh giới mà không rơi xuống hạ phong, nhưng nói hắn có được thực lực có tính áp đảo cũng không phải.

Ngô Khải thua, là thua vì tự tin bí thuật của hắn.

– Ngươi rất mạnh! Chung Cổ Phong nhìn chằm chằm Chu Hằng một hồi, sau đó nghiêm túc nói: – Ta sẽ vượt qua ngươi, nhất định sẽ!

– Vậy ngươi nhanh một chút, bởi vì ta cũng không dừng lại chờ bất cứ kẻ nào! Chu Hằng cười nói.

Chung Cổ Phong chỉ cười cười, liền chạy sang một bên, hắn không cần dính ánh sáng của Chu Hằng để gia tăng thanh danh của mình.

Chu Hằng ngồi xếp bằng, bắt đầu luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm.

Cho dù Ngô Khải đã đánh xuyên hàng rào cảnh giới, tinh khí sinh mệnh cũng không kém gì Nhật Diệu Hoàng, nhưng mà hắc kiếm rút ra dù sao chỉ là tinh khí sinh mệnh, cũng không phải là tu vi.

Mà Chu Hằng hiện tại phải đột phá 11 vầng mặt trời, đây là một biến hóa về chất, bước ra một bước này vô cùng khó khăn!

May mà, hắn không chỉ làm thịt Ngô Khải, còn giết mười mấy Nhật Diệu Vương vượt qua cực hạn.

Này rốt cục nhường hắn thu được đầy đủ tích lũy linh lực! Nửa ngày sau, cả người Chu Hằng run lên, trong đan điền xuất hiện một điểm nhỏ.

Vầng mặt trời thứ 11!

Đừng thấy điểm nhỏ này tầm thường, nhưng mà vì nó hình thành, trong nháy mắt lực lượng Chu Hằng tăng vọt mấy vạn lần, cuối cùng xông phá hàng rào cảnh giới, có được lực lượng cấp bậc Nhật Diệu Hoàng! Hiện tại, cho dù Ngô Khải có sống lại thì cũng có thể một tay trấn áp!

Vô địch Nhật Diệu Cảnh chân chính, còn vượt qua cảnh giới, đánh chém Nhật Diệu Hoàng đỉnh phong!

Không có ai biết Chu Hằng vì sao ngồi xếp, sau khi điều tức, chiến lực lại gian tăng kinh khủng như vậy!

Lại qua mấy ngày nữa, người tới càng ngày càng nhiều, cuối cùng đạt tới chất biến.

Mấy vạn người cùng thôi động, hai cánh cửa lớn chậm rãi mở ra, hiện ra một khe hở đủ cho người lọt vào.

Ngự Long Điện rốt cục mở ra!

Hưu hưu hưu, từng bóng người sau nối trước vọt tới, Hóa Long Cửu Trảm là mục đích lớn nhất của bọn họ đi chuyến này.

Chu Hằng cũng không vội tiến vào, hắn tuyệt không tin kế thừa của Vũ Văn Kiếm lại dễ dàng cho người ta thừa hưởng. Nếu như vậy cũng không thành vấn đề gì, nhiều người như vậy đi vào khẳng định sẽ tranh tới hôn thiên ám địa, không mất vài ngày, không chết mấy ngàn mấy vạn tuyệt đối không thể xuất ra kết quả.

Tuy rằng cửa lớn chỉ mở ra một khe hẹp, nhưng vì nó cao, cho nên mấy vạn người trên dưới vọt vào, rất nhanh hết sạch, không ai nguyện đi sau người khác.

– Chu tiểu tử, nhanh lên a! Hóa Long Cửu Trảm của bổn tọa! Con lừa đen gấp gáp xoay tròn người.

– Đừng nóng vội, ngươi học cũng không biến thành rồng được, còn không bằng nghiên cứu ra tuyệt chiêu Hóa Lư Cửu Trảm đi, ngày sau truyền thừa tiếp, muôn đời cũng không mất đấy!

Chu Hằng cười nói.

– Be… Con lừa đen há mồm muốn cắn, lại bĩu môi: – Bổn tọa rất có cách rồi, mặc kệ ngươi!

Chu Hằng cười ha ha, đang muốn bước đi đột nhiên dừng lại.

– Làm sao vậy. Con lừa đen lè lưỡi kêu lên.

– Chu Thống đến rồi.

– Chính là huynh đệ tiện nghi của ngươi sao?

Con lừa đen nói, nó còn chưa từng thấy qua Chu Thống.

Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy một đạo nhân ảnh chậm rãi từ phương xa nhanh vọt tới, toàn thân tản ra khí tức cường đại, có khí phách vương giả không ai bì nổi. Không phải Chu Thống thì là ai?

– Đại ca! Chu Hằng cười nói.

– Huynh đệ! Chu Thống cũng nhìn thấy hắn, đầu tiên là sửng sốt thiếu niên kỳ quái này là ai, sau đó mới nhận ra Chu Hằng, ha ha cười dài một tiếng, thân hình khựng lại đáp xuống bên cạnh Chu Hằng. Hắn trời sinh nhiệt tình, giang tay ôm lấy Chu Hằng.

Thình thịch, thân thể hai người va chạm, hộ thể linh lực không tự chủ được kích phát, nhưng vừa chạm vào liền thu lại, nhưng thông qua va chạm này bọn họ đều biết đại khái tu vi sâu cạn của đối phương.

– Chúc mừng đại ca, bước ra một bước mấu chốt! Chu Hằng có điểm ăn không tiêu nhiệt tình của hắn, đành vỗ lên lưng Chu Thống, ý bảo hắn nhanh buông ra.

Chu Thống buông tay ra, lại nhìn lại Chu Hằng nói: – Ngươi đúng là tiểu quái vật a, lại cũng đánh xuyên hàng rào cảnh giới! Trước đó ta còn vượt qua ngươi một đại cảnh giới, hiện tại ngươi đã có sóng vai với ta, sách, ta xem không bao lâu nữa ngươi có thể vượt qua Yên tỷ!

– Ta thật thê thảm a! Trước kia tu vi thấp nhất, vốn tưởng rằng có tiểu đệ có thể diệu võ dương oai một chút, không nghĩ tới không ngờ đụng phải một tiểu quái vật, như vậy làm sao ta chịu nổi! Làm sao chịu nổi a!

Hắn liên tục kêu khóc, lại dùng sức vuốt đầu, dường như mới vừa bị người ta cường bạo 100 lần.

Chu Hằng vỗ vỗ vai hắn, cười nói: – Nén bi thương đi!

– Ngươi lại còn vui sướng khi người gặp họa! Chu Thống tiếp tục kêu thảm thiết.” – Không được, ta tuyệt không thể ở dưới cùng nữa, cái mũ này lão tử đội rồi quyết không gỡ xuống! Ca ca ta đi trước một bước, nhất định phải đoạt được Hóa Long Cửu Trảm!

Hắn giống như cháy mông chạy đi, cứ như vậy không còn bóng dáng!

Đúng là nóng tính!

– Chúng ta cũng đi thôi! Chu Hằng với con lừa đen, Băng Tú Lan cũng đi vào Ngự Long Điện.

Xanh vàng rực rỡ, to lớn tráng lệ!

Tòa đại điện này cực kỳ hùng vĩ, mỗi cây cột đều cao vạn trượng, mặc cho người nào tới đây đều có cảm giác bé nhỏ. Cột đình cũng không biết làm bằng chất liệu gì, có bóng, trong suốt của ngọc, nhưng cũng có ánh kim.

Điện phủ như vậy mà chỉ có 12 cây cột chống đỡ, vách tường bốn phía điêu khắc đủ loại cẩm tú, chim chóc, thú vật, tạo hình khác nhau, thiên kỳ vạn biến.

Không bàn không ghế, không có bài trí, chỉ có một thạch đài tròn ở giữa, cao khoảng hai xích, trên thạch đài có một tấm bia đá cao ba trượng, mặt trên khác vù văn không hiểu, thâm ảo khôn lường.

– Đây, đây chẳng nhẽ là Hóa Long Cửu Trảm!

Có người cả kinh kêu lên, những phù văn huyền ảo này khó có thể lý giải, hơn nữa còn đặt ở trung ương Ngự Long Điện, nếu nói là Hóa Long Cửu Trảm vậy phần lớn mọi người đều có thể chấp nhận.

Chỉ là đơn giản như vậy sao, kế thừa như vậy mà tùy tiện khắc lên bia đá, bất luận kẻ nào tiến vào đều thấy được.

Sau một trận ồn ào, thanh âm lập tức nhỏ xuống, mọi người đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm tấm bia đá, mặc kệ phía phù văn trên đó có phải Hóa Long Cửu Trảm hay không, nhìn một chút cũng không sao.

Qua một hồi, rất nhiều mọi người kích động, đây tuyệt đối là Hóa Long Cửu Trảm, bởi vì linh lực trong cơ thể bọn họ mơ hồ có dấu hiệu chen chúc, dường như xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất vậy.

Nếu không phải Hóa Long Cửu Trảm, thì sao lại huyền diệu như vậy?

Thình thịch! Oanh! Ba!

Ngay vào lúc này, nhiều người đột nhiên nổi điên, bắt đầu công kích mãnh liệt người xung quanh.

Tuyệt học sở dĩ là tuyệt học, chính vì nó nằm trong tay số ít người, nếu như toàn bộ người trong thiên hạ đều biết, vậy còn gọi là tuyệt học sao?

Cho nên, giết, giết hết! – – – – – oOo- – – – –

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK