“Ông...”. “Ông...”. Trên tay Tiểu ma nữ mặt kính chấn động mãnh liệt, trên thân nó đủ loại hoa văn sáng lên tỏa ra đạo vận mạnh mẽ, bảo kính này thình lình cũng là một cái Tiên Thiên pháp bảo! Chỉ là nó còn không có chính thức lớn lên, đại khái đang ở Hư vô cấp Tiên thiên linh bảo mà thôi.
“Âm dương phá thần quang!”. Tiểu ma nữ một tay vỗ vào bảo kính khẽ quát một tiếng, nhất thời mặt kinh như cái động hút lấy ánh sáng xung quanh, một cái sát na liền bắn ngược trở lại hai đạo trắng đen quang điểm quấn lấy nhau đánh về phía Thiên Quân hình thành một cái hắc bạch đường sáng, uy năng tương đương mạnh mẽ, hư không đúng là bị ép vỡ một số.
“Hừ!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại, cô gái này đúng là không hổ danh Tiểu ma nữ, dĩ nhiên ngang nhiên đem bảo vật mạnh mẽ như thế ra công kích đồng môn, đây là hướng đến hắn, đổi lại là người khác đương nhiên sẽ gặp đến nguy hiểm. “Phách không chưởng!”. Hắn tay trái vươn ra vỗ xuống, bàn tay nhỏ nhắn của một cái nam hài tám tuổi nhưng lại mang theo kinh khủng lực lượng lập tức đánh ta hư không đập về phía hai đạo hắc bạch quang điểm kia.
“U...”. “Rầm...”. Một chưởng vỗ xuống không có chút nào huyền niệm liền đánh tan hắc bạch quang mang đập về phía Âm dương kính, tập tức vỗ lên mặt kính, một tiếng trầm đục vang lên thì cả mặt kính cùng Tiểu ma nữ đều bị đánh bay về phía sau, cái sau không dám tin tưởng trợn mắt nhìn Thiên Quân.
“...”. Long Lão đứng một bên cũng không có nhúng tay đến, ánh mắt kia nhưng lại toàn là ý cười, cái này nhưng đã chú đinh Tiểu ma nữ hôm nay gặp xui xẻo, nàng hoành hành mấy mươi năm trong Hạo Thiên Thần địa hôm nay nhưng đã đụng đến một cái địa thiết bản. Về phần Hoa Chiến Kinh, Công Tôn Tuyết Nhi hai người đúng là không có kịp phản ứng, đến khi Tiểu ma nữ bị đánh bật ngược trở lại mới giật mình đỡ lấy nàng, ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân vô cùng nghiêm nghị, cái này nam hài chắc chắn không có đơn giản.
“Ah! Ngươi... Ta nhất định phái giết ngươi!”. Tiểu ma nữ được Công Tôn Tuyết Nhi đỡ lấy thì mới chợt tỉnh mộng, nàng đúng là bị đánh cho mộng rồi, dĩ nhiên đem pháp bảo đi ra cũng không thể đối cứng được đối phương, sinh sinh bị đánh bật ngược trở lại, nàng nhưng lại không có để ý bản thân cũng không có bị thương, Thiên Quân lưu thủ không đả thương nàng nhưng nàng đầu óc lúc này lại chưa nghĩ đến.
“Dừng lại! Hắn chính là Vũ Thiên Quân, ngươi đánh không lại hắn!”. Hoa Chiến Kinh mắt đen lại, trán mồ hôi lạnh ròng ròng, tên kia chính là Thần Chủ cũng bảo vệ có dư, nàng lại hô đánh gọi giết hắn? Cái này mà bị Thần Chủ đại nhân biết được thì nàng cũng khó thoát một kiếp bị cấm túc suy ngẫm vài năm.
“Hắn là Vũ Thiên Quân?”. Tiểu ma nữ cùng Công Tôn Tuyết Nhi đều kinh ngạc nhìn Hoa Chiến Kinh, Vũ Thiên Quân nhưng là cái thanh niên hai mươi khoảng chừng, như thế nào lại có khả năng là một cái nam hài tám tuổi kia? Là con của hắn may ra còn có khả năng đi?
Hoa Chiến Kinh liền thở dài một tiếng rồi giải thích. “Lần trước ta nhìn thấy hắn ở Hạo Thiên tháp quảng trường đúng là không phải hình tượng này, bất quá nam hài này giống hắn đến chín phần, mà lại một chưởng kia chính là Vô cực chiến quyết bên trong chưởng pháp, ta không nghĩ trên đời lại có kẻ đánh ra được một chưởng kia mạnh mẽ hơn hắn!”. Ánh mắt Hoa Chiến Kinh nhưng vẫn nhìn thấy Thiên Quân chắm chằm giống như muốn nhìn rõ một điểm vị đại yêu nghiệt từ chối Thần Chủ vị này.
“Hừ hừ! Cho dù hắn là Vũ Thiên Quân thì lại làm sao? Phụ thân còn chưa một lần đánh ta, hắn lại dám? Không giết hắn ta cũng phải đánh hắn đến mức cha mẹ hắn cũng không nhận ra!”. Ngắn ngủi kinh ngạc qua đi Tiểu ma nữ hừ hừ lạnh giọng nói. Bất quá bên cạnh nàng bất kể là Hoa Chiến Kinh hay Công Tôn Tuyết Nhi đều không có đồng ý với nàng, đối phương một chiêu nàng còn cản không nổi, thì nàng làm sao có thể là đối thủ của hắn, còn muốn đánh hắn bầm dập? Cái này hay là quên đi, tên kia không có so đo với nàng đã là vạn hạnh. Chỉ là hai người bọn hắn ý nghĩ cũng quá hão huyền rồi, một giọng nói có chút lạnh lẽo truyền đến.
“Vũ Thiên Quân ta nói được làm được, ngoan ngoãn cút đi trước mắt ta, bằng không đừng trách ta ra tay độc ác!”. Thiên Quân mặt mũi âm trầm nói. Cái kia Âm dương kính là một cái bảo vật tương đối mạnh mẽ, Tiểu ma nữ kia nếu là tu luyện Âm dương lực như Lăng Càn Thiên chắc chắn sẽ có thể phát huy được thực lực cảu kính này, như lúc này đại khái chỉ có hể dùng được bốn phần khả năng của nó mà thôi.
“Để cho ta cút?”. Tiểu ma nữ mộng, tiếp đó mắt đỏ lên như là hổ cái gầm lên đầy giận dữ điên cuồng. “Ah! Cô nãi nãi không đánh chết ngươi ta không gọi Tiểu ma nữ!”.
“Các ngươi mau tránh ra cho ta!”. Nàng lập tức đẩy ra Hoa Chiến Kinh cùng Công Tôn Tuyết Nhi. Thân hình chớp động mang theo Âm dương kính đánh về phía Thiên Quân.
“Khởi!”. Nàng khẽ hô một tiếng rồi bấm mấy đạo ấn quyết đẩy vào Âm dương kính như đang kích phát gì đó, cái sau nhưng lại đã bộc phát ra quang mang mãnh liệt, đạo vận thả ra so với trước mạnh mẽ hơn trước mấy thành, uy năng còn không kích phát thì hư không xung quanh bảo kính đã rung động kịch liệt.
“Cửu thiên âm dương phá!”. Sau đó nàng nũng nịu hô lên một câu, Âm dương kính liền hóa thành một đạo bạch quang trực tiếp trảm phá hư không lao về phía Thiên Quân, tốc độ nhanh kinh người.
“Ồ? Âm dương lực?”. Thiên Quân kinh ngạc thầm hô, cô nàng kia giống như lại kích phát Âm dương lực chỗ nào đó kích phát Âm dương kính, cái này lập tức khiến cho uy lực công kích của Âm dương kính tăng nhiều, bất quá đối mặt với Thiên Quân thì vẫn như cũ không đủ nhìn. “Kiếm!”. Hắn tay trái nâng lên hóa kiếm chỉ điểm vào hư không, nhất thời vô số kiếm quang “xuy xuy” đâm vào hư không chắn đầu Âm dương kính.
“Hừm...”. Long Lão hai mắt khẽ híp nhìn phía Âm dương kính nhưng cũng không có ý định ngăn cản giao thủ, trái lại hăn thả ra lực lượng đem một vùng không gian xung quanh đây cho phong bế lại, Tiểu ma nữ cùng Thiên Quân đánh ra lực lượng đã đũ đục vỡ hư không, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến đám tu giả tiểu bối bên dưới đang chuẩn bị thi tuyển. Cái này nhưng không được tốt lắm đâu. Còn có Hoa Chiến Kinh cùng Công Tôn Tuyết Nhi hai người thì chỉ có thể không ngừng cười khổ, bất quá ánh mắt nhìn đến Thiên Quân càng lúc càng thêm ngưng trọng, cái sau thậm chí đang là sợ hãi không thôi. Nàng lần này đến Hạo Thiên Thần địa chính là muốn học Vô cực chiến kinh, trực diện nhìn Thiên Quân thi triển ra uy lực mạnh mẽ đúng là càng làm cho nàng cảm khái không thôi.
“Quả nhiên mạnh mẽ, không trách lại có thể tại cùng cảnh giới đem Hỗn độn cảnh chuyển sinh cho giết chết, hắn đã đột phá Hư vô cảnh thì không biết còn mạnh đến cỡ nào?”. Hoa Chiến Kinh càng nhìn càng nghiêm nghị lẩm bẩm. Thiên Quân tại Long Vực đánh ra uy danh hiển hách không người không biết, tuy không biết tương lai có kẻ nào có thể làm được như hắn hay không nhưng tại quá khứ chắn chắn không có! Cường đại như Hoa Chiến Kinh cũng không thể không thừa nhận Thiên Quân mạnh mẽ, mạnh mẽ vượt xa bình thường một loại yêu nghiệt quá nhiều.
“Thật là tinh diệu, Hạo Thiên tháp truyền ra quang ảnh cho dù cũng đánh ra chân ý cùng biến hóa nhưng không thể cùng Vũ Thiên Quân đánh ra, cơ bản là vô pháp so sánh!”. Công Tôn Tuyết Nhi ám thở một hơi thầm nghĩ, nàng phụng mệnh sư phụ mà đến đây chính là vị tham khảo Vô cực chiến đạo đến giúp hoàn thiện bản thân chiến đạo nên đã từng quan sát tại Hạo Thiên tháp quảng trường rất lâu, đối với kẻ sáng tạo chiến đạo này vô cùng kính nể, thấy được hắn tự mình đánh ra lại càng thêm khâm phục.
“Rắc...”. “Rắc...”. Kiếm quang mạnh mẽ nhưng Âm dương kính càng thêm bá đạo lập tức đánh tan không ít kiếm quang, thế nhưng kiếm quang lại như vô cùng vô tận, Âm dương kính lực lượng cũng có lúc hao hết, tốc độ dần chậm lại, nó đã không có khả năng công kích Thiên Quân, giữa hư không không ngừng rung động tỏa ra lực lượng cùng kiếm quang đối kháng.
“Cái gì...”. Tiểu Ma nữ kinh sợ không thôi, động dụng lực lượng kia vậy mà vẫn không có thể gây thương tổn cho Thiên Quân, quái vật này rút cục đã cường đại đến cấp độ nào rồi. “Trở về!”. Nàng lập tức đánh ra ấn quyết nhừm thu hồi Âm dương kính, bất quá Thiên Quân như thế nào có thể để nàng đến đi được tự nhiên như thế.
“Hừ! Dựa vào vật này mà cũng muốn lên mặt với ta? Ngươi cái này Tiểu ma nữ danh hào sau này cũng đừng dùng nữa!”. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, tay phải hóa trảo chụp về phía Âm dương kính, lực lượng mạnh mẽ đến khó tin tuôn ra thì Âm dương kính đã bị hắn nắm ở trong tay.
“Ông...”. “Ông...”. Âm dương kính bên trong khí linh lập tức tỏ ra sợ hãi không thôi, kính thể điên cuồng chấn động nhằm rãy thoát Thiên Quân giam cầm, càng lúc càng thêm điên cuồng.
“Hừ! An tĩnh một điểm!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp hừ lạnh, lực lượng càng thêm khủng bố tuôn ra trấn áp Âm dương kính gắt gao, lực lượng thái quá mạnh mẽ lập tức để Âm dương kính an tĩnh lại, nó cho dù vẫn đang điên cuồng rãy rụa nhưng sinh ra chấn động nhỏ bé không đáng kể, đối mặt với Thiên Quân lúc này nó còn không được!
“Ah! Không! Mau trả Âm dương kính cho ta!”. Tiểu ma nữ kinh sợ hô lên, nàng có thể chắc chắn cảm nhận được liên hệ của mình cùng Âm dương kính đang bị giảm dần, nàng hai mắt nhìn về phía Thiên Quân đã muốn nứt ra, đáng giận gia hỏa kia bắt đầu liền đánh vỡ quà sinh nhật của mẹ nàng, lúc này mắt thất hắn lại muốn “cướp” lấy món quà của phụ nàng, cái này làm sao không khiến nàng cuồng nộ một trận.
“Đến đây mà lấy!”. Thiên Quân ánh mắt chợt lạnh xuống, tay phải trấn áp Âm dương kính, tay trái lại đối với hư không khẽ vồ một cái, nhất thời một cỗ hấp lực cuốn lại chỗ Tiểu ma nữ, lực lượng tuôn ra mãnh liệt.
“Làm sao có thể....”. Tiểu ma nữ cảm thấy thân bất do kỷ khẽ hô lên, thế nhưng bất kể nàng như thế nào vùng vẫy cùng điều khiển lực lượng vẫn không thể thoát khỏi hấp lực kia, nàng nhưng lại đang từng bước bị Thiên Quân đem đến gần người. “Ngươi mau buông ta ra... Ah! Khởi động hết cho ta!”. Nàng điên cuồng gầm thét nhưng vẫn khôn thể thoát ra được hấp lưc kia, tức giận cùng sợ hãi nàng liền gầm lên một tiếng như đang ra lệnh cái gì.
“Hừ! Sai sẽ bị phạt, ngươi chạy không.... Hả?”. Thiên Quân hừ lạnh, lực lượng phát ra càng thêm mạnh mẽ, hấp lực cũng theo đó tăng mạnh, bất quá ngay tại lúc này Âm dương kính đang bị hắn trấn áp tại tay phải đột nhiên rũ phát ra Âm dương chi lực vô cùng mạnh mẽ, chí ít cũng gấp đôi dĩ vãng lực lượng!
“Ông...”. “Đùng...”. Âm dương kính chấn động mạnh mẽ kịch liệt, Âm dương lực tràn ngập đia ra lập tức đẩy lui lực lượng của Thiên Quân, thân kính xoát một cái liền đã rời khỏi tay hắn, đồng thời đánh tan cỗ hấp lực bên tay trái đem Tiểu ma nữ lui lại.
Cùng thời điểm này tại một chỗ đình viện một vị tử y thanh niên đột nhiên mở mắt ra kinh ngạc nhìn một phía, hắn không phải ai khác mà chính là Thần Chủ của Hạo Thiên Thần địa, Lăng Càn Thiên. “Vận nhi làm sao lại dùng đến Hỗn độn cảnh ấn ký của ta rồi? Trong Thần địa lại có đại năng nào dám chọc giận nàng như thế?”. Có thể khiến nàng này dùng đến Hỗn độn cảnh ấn ký thì chí ít cũng có Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba thực lực, loại này đại năng cường giả tại trong Thần địa cơ bản là không có khả năng đi chọc nàng, bất quá nàng đúng là tại kích phát Hỗn độn cảnh ấn ký rồi. “Sẽ không phải là...”. Đột nhiên hắn nhớ đến gì đó thì mặt cũng đen lại như đáy nồi, thân hình xoát một cái liền đã biến mất khỏi đình viện này.
“Hỗn độn cảnh ấn ký...”. Thiên Quân hai mắt lập tức híp lại khẽ hô. Hóa ra bên trong Âm dương kính có phong ấn một cái Hỗn độn cảnh ấn ký lực lượng, nghĩ đến nhưng cũng là dễ hiểu, Lăng Càn Thiên nếu muốn bảo hộ nàng chu toàn mà không bị người bắt nạt đương nhiên sẽ để lại không ít thủ đoạn, cái này Hỗn độn cảnh ấn ký bên trong Âm dương kính có lẽ chỉ là một cái trong số đó mà thôi. Dù sao thì có thể hoàn mỹ kích phát Âm dương kính nhất chỉ có Âm dương lực, Lăng Càn Thiên nhưng lại tinh tu loại lực lượng thâm ảo này, vừa vặn đến dùng.
“Lúc này mới biết sợ? Hừ! Không có cửa đâu!”. Tiểu ma nữ ánh mắt lạnh lẽo trêu tức nhìn Thiên Quân nói. “Cửu thiên âm dương phá!”. Nàng gầm lên một tiếng thì Âm dương kính cũng lập tức phát ta kinh thiên lực lượng đánh về phía Thiên Quân, cùng là một chiêu nhưng so với trước mạnh hơn chí ít là hai lần!
“Hử? Vân Vận nha đầu mau dừng lại!”. Long Lão thấy như vậy thì cũng lập tức đứng ra muốn ngăn cản, thậm chí là Hoa Chiến Kinh cũng kinh sợ một trận lập tức lao lên nhằm cản lại một chiêu này, ai biết được Thiên Quân có cản lại được một chiêu này hay không? Bất quá cái trước đột nhiên cảm thấy bản thân như lâm vào vùng bùn, cái sau thân hình bị định trụ, ánh mắt lóe lên kinh hãi thì đã thấy Thiên Quân không biết từ lúc này đã đứng trước mặt Tiểu ma nữ, cái sau lại như lơ lửng nằm sấp trên thiên không, tuy là loli dạng nhưng bờ mông kia đúng là vẫn cong lên rất dễ nhìn thấy.
“Bằng vào cái này Hỗn độn cảnh ấn ký cũng dám trước mặt ta làm càn? Đáng đánh!”. Thiên Quân hình tượng chỉ là một cái nam hài tám tuổi mà thôi, hắn giơ tay lên đánh xuống vị trí kia đúng là có chút không đúng lắm.
“Đùng!”. Một tiếng có chút trầm đục mà vang vọng vang lên, chỗ này nhưng chỉ có Long Lão nghe thấy được rõ ràng, ba cái khác, thậm chí chính là khổ chủ bị đánh đều chỉ cảm thấy kinh hãi không chân thực mà thôi.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK