“Không lẽ ta lại phải chết tại trong thiên khiển này? Ta không cam lòng...”. Nghĩ Hậu đứng tại thiên khiển trung tâm đầy giân dữ cũng không cam lòng lẩm bẩm. Nàng có thể tại trong Nghĩ tộc thành tựu Nghĩ Hậu vương vị đương nhiên cũng là một vị siêu cấp thiên kiêu, nếu không phải Hư thiên bí cảnh trước nay phong kín khiến nàng không biết đến đột phá Hư cô cảnh giai đoạn thứ ba điều kiện thì nàng từ lâu đã đột phá rồi.
Thế nhưng trời không phụ lòng người, nàng mấy người gặp được Vũ Thiên Quân tam thể một trong là Thần Quân, biết được cách đột phá, thế nhưng nàng đau khổ tìm kiếm đột phá thành công thì lại gặp thiên khiển cùng với những cái kia ghê tởm Hỗn độn cảnh ý thức hạ xuống một cái hẳn phải chết chi kiếp, việc này khiến nàng đương nhiên vô cùng bất đắc dĩ cùng không cam lòng, cũng là thầm giận ông trời bất công! Nàng thề, chỉ cần nàng còn một hơi thở, sớm muộn cũng tìm mấy tên kia trả thù, đương nhiên, nàng có thể sống qua một kiếp này hay không còn chưa biết được.
“Ha ha, Nghĩ Hậu còn ngẩn ra làm gì, chuẩn bị độ kiếp của ngươi đi!”. Bất chợt một giọng cười có chút kinh ngạc vang lên đánh thức nàng ra khỏi trầm tư.
“Vũ Thiên Quân?”. Nghĩ Hậu kinh ngạc quay lại nhìn thì lập tức nhận ra Thiên Quân, bạch y phiêu hốt, khí tức luôn là như thế thâm ảo, so với lần trước nàng gặp phải thì còn muốn càng thêm tối nghĩa. “Ngươi làm gì?”. Bất chợt nàng con ngươi co lại kinh hãi, tên kia lại đnag hướng mấy tôn hư ảnh đang tụ tập lực lượng kia lao đến, nhìn bộ dạng dĩ nhiên là muốn... công kích!?!
“Nghĩ Hậu! Bình tĩnh đột kiếp đi, mấy tôn hư ảnh kia bọn ta trước giúp ngươi cản lại một hồi, chỉ cần ngươi độ qua thiên khiển thì bọn hắn cũng sẽ biến mất!”. Một giọng nói khác lại mang theo từ tính truyền đến. Nghĩ Hậu con ngươi như điện nhìn sang, nàng nhận ra giọng nói này.
“Vô Đạo!”. Nàng tinh thần khẽ biến, kẻ này làm sao lại có mặt ở đây? Kinh ngạc một trận nàng liền có chút cảm kích hai kẻ này, bọn hắn vậy mà đều là hướng mấy tôn hư ảnh đang tạo ra uy áp khiến người ta ngẹt thở kia, chỉ là nàng không hiểu Thiên Quân cùng Vô Đạo lão nhân lại giúp nàng, từ lúc bắt đầu đột phá nàng đắm chìm trong đó nên một chút cũng không nhận ra hoàn cảnh xung quanh, vì nếu có chuyện, Nghĩ Hoàng chắc chắn sẽ truyền âm thông báo cho nàng.
Thiên Quân lao về phía một tôn hư ảnh, hai con ngươi lại nhìn phía hai bên trái phải ước lượng một chút, mấy tôn hư ảnh kia giống như còn cần chút thời gian mới triệt để thức tỉnh, như vậy với Thiên Quân liền là thiên đại cơ hội. Cho dù là Bán bộ hỗn độn cảnh nhưng nếu đứng im thì Thiên Quân cũng có tự tin đồ sát!
“...”. Vô Đạo bên kia thủ đoạn càng thêm trực tiếp, hai cái cự chảo xé rách không gian cắt về phía hai tôn hư ảnh, trên đó lực lượng thình lình chính là dung hợp sáu loại lực lượng bên trong Hỗn mang lãnh địa, Vô Đạo chỉ e đã lĩnh ngộ được trong đó tinh túy, không trách tự tin đối phó hai tôn hư ảnh, Thiên Quân thấy hắn nếu vận dụng thủ đoạn có lẽ còn có thể đối phó ba tôn hư ảnh, bất quá chỉ là có chút giữ lại.
“Trấn áp chư thiên!”. Thiên Quân đứng trước mặt tôn hư ảnh kia cách hơn mười trượng thì gầm lên, âm thanh như mang theo vô tận ma lực truyền đi, cùng với đó một loại đạo vạn khủng bố từ Thiên Quân thể nội truyền ra, không gian như đình chỉ lưu chuyển, thời gian cũng tại một khác này dừng lại, ba tôn hư ảnh đang tụ tập lực lượng cũng theo đó dừng lại, bọn nó liền không thể tiến thêm một chút.
“Đây là thần thông của Vũ thánh sứ...”. Xa xa đang quan sát Thiên Quân cùng Vô Đạo hai cái lao về phía sau tôn hư ảnh những Hư thiên bí cảnh bản dân đại năng con ngươi tập thể co rụt. Bất kể bọn hắn có từng nghe đến thần thông của Thiên Quân khủng nhưng lúc này được tận mắt chứng kiến bọn hắn mới biết có bao nhiêu đáng sợ, đây chính là thủ đoạn của Hỗn độn cảnh đại năng ah, Thiên Quân lại lấy thần thông của bản thân đem ra sinh sinh chặt đứt, thần thông của hắn có bao nhiêu đáng sợ? Không trách cái kia Tà Thần chuyển thế đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư cũng đối với Thiên Quân kiêng kị không thôi, bị thần thông này trấn áp liền chính là cái bia ngắm sống cho Thiên Quân oanh tạc.
“Ah! Như vậy ta cũng nên xuất ra chút thành ý!”. Vô Đạo mi mắt khẽ híp lại, nguyên bản cự trảo mang theo sáu loại dung hợp lực lượng chợt nhiều thêm ra một loại thâm ảo lực lượng, nói đúng hơn thì một cái cự trảo mang theo chí dương lực lượng, một cái lại là mang theo chí âm lực lượng, thình lình lại là Âm dương chi lực!
“A...”. Thiên Quân đáy mắt co rụt, vậy mới biết Vô Đạo ẩn dấu đáng sợ, cho đến này còn không có ai biết Vô Đạo là cái nào chủng tộc, cũng có lẽ có kẻ biết đến nhưng đã bị giết, hoặc đó là không dám nói, lúc này Thiên Quân liền biết, Vô Đạo chín thành là Côn bằng tộc, không những thế huyết mạch vô cùng cao! Chỉ là hắn giống như đi ra một cái ngã rẽ khác với Côn bằng thông thường, không những tu ra một thân hung lệ khí tức mà còn dưới cơ duyện. xảo hợp còn đạt được sáu loại lực lượng dung hợp, tương lai chân chính bất cả hạn lượng!
Vô Đạo hai cái cự trảo vỗ về phía hai cái cự nhân hư ảnh kia cũng không có bao nhiêu biến đổi, thế nhưng ngay sau đó liền biến đổi, hai cái cự trảo chợt như hai vòng nhật nguyệt ấn lên hai tôn hư ảnh, nhất thời vô thượng lực lượng liền bạo phát, Âm dương chi lực tràn lan khắp nơi, hai tôn hư ảnh kia cũng trong thời khắc này bị cấm cố lại một chỗ, lực lượng không cách nào tụ tập, Vô Đạo liền đứng ở giữ đó như trấn áp nhật nguyệt hai khối xoay tròn, tuy rằng có chút khác nhưng hiệu quả cùng Thiên Quân thần thông kỳ lạ có cùng kết quả.
“Ông...”. Năm tôn hư ảnh tại chỗ bị cấm cố không thể tụ tập lực lượng dĩ nhiên cũng không cam lòng, ý chí khủng bố kia hàng lâm ở đây đương nhiên sẽ không đơn giản bị trấn áp như thế, nhất thời áp lực chợt đề thăng một phần. Thiên Quân đang duy trì “trấn áp chư thiên” cũng cảm thấy lực lượng trôi đi nhanh chóng, dĩ nhiên là ba tôn hư ảnh kia ý chí đang cố gắng vùng vẫy nhằm thoát ra Thiên Quân cầm cố. Bên kia Vô Đạo nên cũng không sai biệt đi.
“Còn may của ta dung hợp đã đề thăng một đoạn dài, nếu không phải dung hợp lực lượng đạt đến bảy thành, đồng thời tám loại lực lượng đạt đến Thế đại thành thì khó có thể giữ lại ba tôn hư ảnh này, đại chiến với bọn hắn là khó có thể tránh!”. Thiên Quân đáy lòng báo động thầm nghĩ, bất kể một trong hai cái trên hắn không có đột phá thì hôm nay chỉ e phải chật vật hơn nhiều, ba tôn hư ảnh này lực lượng không những cường đại làm người tuyệt vọng mà mấu chốt làm Thiên Quân kiêng kị là mấy cái ý chí kia, đó là chân chính Hỗn độn cảnh đại năng, Thiên Quân lúc này tuyệt không có chút cơ may nào chiến thắng.
“Ông...”. “Ông...”. Năm tôn hư ảnh bị Thiên Quân cùng Vô Đạo cấm cố lại không ngưng phát ra dung động kịch liệt, bọn hắn không thu được lực lượng giống như cũng bắt đầu trở nên táo bạo, đã không còn như trước đần độn trì trệ mà giống như bị cưỡng chế thức tỉnh, một số linh tính đã bắt đầu sinh ra, một khi ý chí kia triệt để hàng lâm, có thể xem mấy tôn hư ảnh này là hóa thân của Hỗn độn cảnh đại năng kia, thậm chí chính là một cái phân thân linh thể, uy năng mạnh mẽ liền khó có thể đoán biết.
“Nghĩ Hậu! Mau mau độ kiếp! Bọn ta cũng không có khả năng giữ được lâu!”. Vô Đạo bên kia chợt hô lớn, âm thanh như chuông đồng đánh thức Nghĩ Hậu đang kinh hãi kia. “Vũ lão đệ! Còn một tôn hư ảnh, ta và ngươi trước oanh sát làm giảm lực lượng của nó, tranh thủ cho Nghĩ Hậu một chút thời gian!”. Sau đó hắn lại nhìn sang Thiên Quân hô lớn. Nói đoạn cũng há miệng phun ra một cái quang đồ bắn về phía tôn hư ảnh cuối cùng đang tụ tập lực lượng.
“Được!”. Thiên Quân nghe vậy cũng gật đầu. Vô Đạo là muốn đánh tan tôn hư ảnh kia, nếu có thể dĩ nhiên sẽ không để ý chí kia đơn giản hàng lâm, cho dù có thể hàng lâm cũng là đầy chỗ thiết hụt.
“Kiếm!”. “Chưởng!”. Thiên Quân tay trái hóa kiếm, tay phải hóa chưởng đánh về phía tôn hư ảnh kia, nhất thời vô số kiếm quang đâm vào hư không công sát về phía tôn hư ảnh kia, mỗi một đạo kiếm quang đều có thể đơn giản miểu sát thông thường Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba sơ kỳ, uy năng vô cùng khủng bố, đồng thời với đó tại hư ảnh đỉnh đầu, hư không chợp sụp xuống, một cái cự chưởng thò ra vỗ xuống.
“...”. Xa xa đang quan sát mấy vị đại năng đang quan sát cũng là kinh hãi hai người chiến lực khủng bố, về phần phía dưới những cái kia Phong thần nghĩ tộc tộc đàn thì nhìn lên thiên không như nhìn lấy thần tích, phô thiên cái địa lực lượng tùy tiện xuất hiện đánh nát không gian, khắp nơi lực lượng tăm tối, cả thiên địa cũng là vì đó mà thất sắc.
“Oanh...”. Thiên không lôi vân vần vũ, đột nhiên một đạo lôi đình đen kịt thô to như thùng nước hạ xuống đánh về phía Nghĩ Hậu, thiên khiển này đương nhiên đã bắt đầu hạ xuống.
“Đến đây! Để ta đánh tan ngươi!”. Nghĩ Hậu đương nhiên cũng nhìn ra, được Vô Đạo thức tỉnh nàng liền biết bất kể mục đích là gì thì lúc này Vô Đạo lão nhân cũng Thiên Quân đều là đang giúp nàng chặn lại mấy tôn hư ảnh mang theo ý chí khủng bố kia, giúp nàng độ qua cái này thiên khiển, nếu nàng không thể độ qua thì chỉ có một con đường chết, không những thế nàng còn muốn độ thật nhanh, trước khi mấy tôn hư ảnh kia tránh ra được Thiên Quân hai người.
“Bồng...”. Nghĩ Hậu quanh thân chợt hư không sinh phong, chớp mắt liền như cuồng phong bão táp, một cái vòi rồng mini chỉ bằng bắp chân chợt xuất hiện ở giữa cuồng phong nghênh tiếp đạo kia lôi đình. Vòi rồng mini kia bất kể là ai cũng không dám khinh thường, nó chính là một cái khủng bố phong long áp súc lại, uy năng chỉ tăng không giảm, Phong thần Nghĩ tộc có phong thần thông cũng không phải chuyện gì mới lạ nhưng Nghĩ Hậu có thể đơn giản phát ra như vậy đương nhiên là vận dụng phong thần thông đã đến lô hỏa thuần thanh.
“Oang...”. “Đùng...”. Vô Đạo cùng Thiên Quân công kích như hủy thiên diệt địa đánh về một tôn hư ảnh đang tụ tập lực lượng không bị cầm cố cuối cùng lập tức vang lên một tiếng đinh tai nhức óc, không gian tại đó vỡ ra như gương nhưng Thiên Quân cùng Vô Đạo đáy lòng lại trầm xuống. Tại một sát na hai đạo hủy diệt công kích đành lên cự nhân hư ảnh kia thì một cái quang tráo chợt xuất hiện bao quanh hư ảnh như một cái lồng phòng hộ, dĩ nhiên là hư ảnh kia ý chí đã hàng lâm một phần, đã có khả năng tự chủ phòng vệ rồi.
“Xuy “. “Xuy...”. Thiên Quân đánh ra vô số kiếm quang cũng vào lúc này đánh vào hư không loạn lưu, tại trong đó không ngừng vang lên từng tiếng xuy xuy két két làm cho người ta đáy lòng rung động, đây là cỡ nào ma sát, là vỡ nào tiếp xúc mới có thể vang lên tiếp không rợn người như thế.
Bất chợt từ trong hư không vang lên tiềng hừ lạnh. Một cái cự quyền cũng đánh về phía Thiên Quân. “Hèn mọn nhân tộc! Dám hướng phân thân của bản tọa xuất thủ! Chết!”.
“A! Bắt đầu rồi....”. Tại một chỗ hỗn loạn trong hư không, khắp nơi tràn lan các loại tối nghĩa lực lượng nhưng tất thảy lại đang được bao phủ bên trong một màu tử sắc, trung tâm khu vực hỗn loạn đó một cái thanh niên tà mị tử sắc chợt mở mắt cười nhạt. Nói hắn tử sắc đó là do hắn toàn thân chỉ có một màu tím, y phục màu tím, tóc màu tím, đến cả cặp con ngươi kia đồng tử cũng là tử sắc yêu dị đang tỏa ra nhàn nhạt tử ý.
“Ha ha, như vậy bản đế liên cho các ngươi một cái kinh hỉ!”. Nói đoạn hắn thân hình cũng tiếu thất khỏi khu vực hư không hỗn loạn này.
Không những là một chỗ hư không hỗn loạn này, tại một chỗ núi rừng tươi tốt, khắp nơi có tiểu thú bôn tẩu, một cái thanh niên lam y đang nắm tay một cái hắc y mỹ nữ đạp hư không mà đi chợt quay đầu nhìn phía hư không xa xa nghi hoặc.
“Lại có kẻ vận dụng cái kia Hỗn độn cảnh ấn ký gọi ra tổ tiên sao?”. Hắn nghi hoặc lẩm bẩm.
“Ca ca, hay là chúng ta cũng qua đó xem nha, cũng không phải rất xa”. Hắc y mỹ nữ đương nhiên cũng nhận ra dị thường nói. Tại nơi xa xa nàng có thể cảm nhận được lực lượng cường đại vô cùng, nơi đó lực lượng thậm chí có thể uy hiếp đến tính mạng của nàng.
“Được! Vậy thì đi thôi!”. Trầm tư một lát lam y thanh niên gật đầu nói. Dứt lời cũng là vươn tay thò vào hư không mở ra một đầu thông đạo đủ cho ba người có thể thoải mái đi vào sau đó ôm lấy hắc y mỹ nữ bước đến bên trong, chớp mắt liền biến mất. Hắn mục đích vốn không phải chỗ này nên không muốn thay đổi lộ trình, lúc này xem như bất đắc dĩ.
Gần như đồng thời, tại một chỗ tràn ngập các loại lực lượng khủng bố, đạo vận đan dệt, lực lượng khi hợp khi tán, một cái trung niên nhân cũng mở ra cặp mắt, trong đó tỏa ra nhàn nhạt uy thế cường đại.
“Ta có nên trộn lẫn vào trong đó?”. Trung niên nhân nhàn nhạt mở miệng nói. Hắn nói vậy mà là hướng vào bên cạnh hắn khối cầu trắng đang rung động có quy luật kia.
“Ông...”. Quang cầu chợt rung động một lần sau đó bên trong đó truyền ra một giọng nói có chút cổ lão tang thương nhưng lại như tiến trẻ con thanh thúy vô cùng kỳ quái.
“Không cần thiết! Ta sắp xuất thế, bánh xe vận mệnh liền đã chuyển động, bọn hắn sớm muộn cũng đến đây, ngươi trước ổn định tu vi đi!”.
“Được!”. Trung niên nhân nghe vậy thì cũng không nói gì nữa mà chỉ gật đầu sau đó tiếp tục nhắm mắt tu hành. Có ai biết hắn tu vi đã cấp độ nào?
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK