Mục lục
Ma Thần Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hộ thiên hải Thiên Quân gặp phải đánh lén thì ở Toái hư hải cũng gặp một lần đánh giết không kém!



Bốn vị thiên kiêu đều hướng Vũ Thế Nguyệt công kích nhằm bắt lấy nàng, thời khắc mấu chốt một nhiên Thương thiên hoa hiện diện ngăn cản lại bốn vị thiên kiêu, không những thế Lam y bí ẩn thanh niên cũng hiện thân ngăn cản bốn vị thiên kiêu. Số lượng thiên kiêu nhúng tay ngăn cản hai cái đang đột phá kia không dưới mười vị nhưng xuất thủ mới chỉ có bốn vị mà thôi, sau đó lại thêm bốn vị cự nghiệt còn chưa một lần hiện thân hay có danh tiếng gì đột nhiên nhô ra, bất quá bọn hắn còn chưa ngăn cản được hai kẻ đang đột phá kia.



Bên ngoài hai cột sáng có một đồ án kỳ dị lăng không hiện hữu, đây là một cái huyền bí vô cùng trận đồ, có thể đơn giản nhìn được nó có chín chủ trận trong đó có một cái là trung tâm, tám cái là ở xung quanh, những hoa văn không theo quy luật nhưng cho người ta cảm giác nó đang không ngừng muốn vươn ra bên ngoài phát triển vô cùng kỳ dị...



Trận đồ này được chủ nhân của nó gọi là Bát hoang đồ! Uy lực còn chưa có ai thử, đơn giản là chủ nhân của nó còn đang ở đây, hắn không có hung danh hiển hách nhưng hắn uy danh lại không kẻ nào dám xem nhẹ, đây chính là một cái có thể tùy thời chém giết Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đại năng ah!



Hai vị thiên kiêu đang đột phá kia đang bị trận đồ này bao vây, nói đúng hơn thì bọn hắn được bảo hộ ở bên trong, xuất thủ là do Cường, lúc này hắn còn có chuyện khác cần giải quyết.



Thiên không cao vút, khắp nơi lực lượng tàn sát bừa bãi, tại một chỗ một cái lam y thanh niên cùng bốn cái thanh niên nam tử khác đang giằng co.



“Các ngươi tuy là liên hợp với nhau đối phó ta nhưng lại tự lẫn nhau kiềm chế, còn không dùng đến tám thành lực lượng, các ngươi có nghĩ như vậy có thể là đối thủ của ta?”. Cường lạnh nhạt nhìn bốn vị đỉnh cấp yêu nghiệt nói. “Nếu muốn ngăn cản hai tên kia đột phá các ngươi còn cần thêm lực lượng nha!”. Hắn như cười không phải cười nói.



“Hừ! Các ngươi một đám tiểu nhân chỉ biết âm thầm, cút qua một bên đi!”. Ma Vũ gầm lên. Cường nói không sai, tuy nói là cả bốn cái đang vây công Cường nhưng đều nghi kị nhau nên đều không có toàn lực, bốn cái công kích không phối hợp rõ ràng khiến cho Cường có thể rõ ràng nhìn thấy nhược điểm. “Để ta đến cùng các hạ so chiêu!”. Nói đoạn hắn liền lao về phía Cường, dĩ nhiên là muốn cận chiến!



“Xem như một cái bá giả!”. Cường cười nhạt nói. “Đến đây, để ta xem võ đạo của ngươi một lát!”. Hắn không chút sợ hãi nói, hai tay lại là buông lỏng, chưa có ý định gì.



“Diệt thiên ma quyền!”. Ma Vũ công kích liền đến...



“Hắc! Như vậy để ta đi ngăn cản hai tên kia đột phá một thoáng!”. Thần Khư thấy vậy thì một tiếng quái khiếu, Thời không chi lực tràn ra thân hình chợt lóe lên biến mất. Hắn đương nhiên là muốn công kích Bát hoang đồ sau đó công kích hai cái đnag đột phá bên trong.



“Huh...”. Cường con ngươi lóe lên kỳ lạ quang mang nhưng cũng không để ý Thần Khư, tay phải hóa chảo chụp lên quyền đầu của Ma Vũ.



“Ầm!”. Một tiếng trầm đục va chạm vang lên, hư không cũng bị lực lượng dư chấn đánh nát, ở đó hai thân hình liền xuất hiện, Ma Vũ khuôn mặt không tin tưởng nhìn phía trước, quyền đầu của hắn bị một bàn tay thon dài nắm lấy lại không thể tiến thêm một bước! Ma Vũ một quyền liền bị một chảo này định giữa không trung.



“Ngươi...”. Ma Vũ con ngươi co rụt lập tức lui lại. Ma tộc lực lớn vô cùng, tính cả toàn bộ tinh không các chủng tộc cũng là ba vị trí đầu, Ma Vũ càng là Ma tộc đệ nhất thiên kiêu, lực lượng liền đủ hắn đánh phá hư không thế nhưng hôm nay lại bị môt cái cùng cảnh giới cản lại?



“Tám thành lực lượng! Ngươi vẫn bảo lưu thật nhiều đó!”. Cường nhưng lại là không để ý nói. “Ngươi không toàn lực đã muốn đánh bại ta? Hắc hắc! Đừng để ta không cẩn thận mà giết ngươi!”.



“Ma thiên thất bộ!”. Ma Vũ khuôn mặt chợt âm trầm nhìn Cường rồi gầm lên nâng chân đạp về phía Cường. Một cước so với một cước càng nặng. “Hợp!”. Bảy bộ thành hắn gầm lên một tiếng, lực lượng phô thiên cái địa đánh nát hư không dạp về phía Cường, một cước bất kể uy năng hay bá khí cũng đều có thừa.



“Tốt! Như vậy mới là cái bá giả ta muốn thấy!”. Cường thấy vậy thì cười cười nói. “Như vậy cho ngươi thấy một chút thực lực của ta!”. Hắn tay phải nắm quyền cũng không có chuẩn bị gì mà đơn giản đấm ra một quyền, một quyền đơn giản nhưng chứa lấy không biết bao nhiêu biến hóa cùng Ma Vũ đối cứng.



“Ầm!”. Lại một tiếng trầm đục vang lên, Ma Vũ một cước kinh thiên động địa cùng Cường một quyền chạm nhau liền khiến hư không đang phá toái kia càng thêm bết bát, tan vỡ còn có thêm dấu hiệu tan nát lan ra.



“Thời không xoắn giết!”. Một tiếng trầm thấp vang lên chỗ Bát hoang đồ bên ngoài, Thần Khư hiện thân liền đánh ra kinh thiên công kích đánh lên Bát hoang đồ, cả một vùng không gian quanh Bát hoang đồ bị Thời không lực lượng bao phủ, bên trong Bát hoang đồ liền nhấp nháy.



“Quỷ thiên môn!”. Gần như đồng thời một tiếng trầm thấp vang lên. Một cái đại môn tỏa ra âm trầm quỷ khí từ đó tràn ra xuất hiện ngay phía trên đầu chỗ Cường cùng Ma Vũ tranh đấu, vô số âm hồn quỷ quái liền từ đó lao ra đánh về phía Cường, mỗi con đều có lực lượng công kích không kém Thánh tổ cảnh hậu kỳ!



“Hải thần kích!”. Cùng với đó một cái kích xanh lam được hình thành từ nước biển xỏ xuyên hư không đâm vào Cường mi tâm, hiểm nguy ngay tại sớm tối.



“Các ngươi còn không được!”. Cường mi mắt khẽ nháy lạnh lùng nói. Nói đoạn thân hình hắn chợt sinh hoa, đúng hơn đó là dưới chân hắn đột nhiên xuất hiện một cái trần đồ, uy áp cùng lực lượng cuồng bạo cũng từ đó điên cuồng tràn ra. “Cút!”. Hắn ngửa mặt gầm lên một tiếng thì cả ba đạo công kích đều bị gắn chấn nát, Ma Vũ thân hình cấp tốc lui lại khuôn mặt âm trầm, Quỷ thiên môn cùng Hải thần kích tại chỗ sinh sinh bị lực lượng của Cường đánh thành hư vô.



“Ầm!”. Không những thế, Bát hoang đồ đang bao quanh hai cột sáng kia cũng như nhận được triệu hoán đột nhiên phát xạ ra vô tận quang mang như muốn đam thủng thiên không, Thời không lực lượng của Thần Khư cũng bị đánh nát không chút nào lưu lại, bản thân hắn cũng bị đẩy lùi lại mấy dặm.



“...”. Bất kể là ai đang quan chiến cũng đều kinh ngạc sau đó là kính sợ, hóa ra cái này bí ẩn Lam y cường đại như vậy, lời đồn kia còn không nói hắn cường đại đến mức này đâu. Dĩ nhiên bọn hắn không biết Cường thời gian trước là như Thiên Quân vừa bước ra một bước to lớn, thực lực so với trước càng thêm kinh khủng, hôm nay bốn vị Thiên kiêu có lẽ đã khơi dây một chút con quái vật đang ẩn mình này.



“Có hắn cùng Vũ Thiên Quân giúp Hư thiên bí cảnh bản dân thoát khỏi Hư thiên bí cảnh này liệu ai có thể ngăn cản?”. Có Thí luyện giả khuôn mặt tái nhợt nói.



“Hai tên kia đang đột phá giống như cũng là Nhân tộc, Nhân tộc khi nào lại nhiều thiên kiêu như vậy? Chuyện này phải cấp tốc đem báo cho các vị lão tổ, ngày sau hàng lâm tinh không đầu tiên đó là tiêu diệt Nhân tộc thế lực, đợi những kẻ này lớn lên chỉ sợ Nhân tộc đã không kém Thần Ma nhị tộc!”. Lại có Thiên kiêu âm thầm tính toán.



“Ha ha ha, quả nhiên hai vị Thánh sứ đều là kinh tài tuyệt diễm thiên kiêu, có hai bọn hắn giúp chúng ta bản dân liền có một ngày hàng lâm tổ địa ah!”. Một cái Bản dân cười lớn nói.



....................................



“Ngươi đã đột phá Hư vô cảnh?”. Ma Vũ khuôn mặt có chút tái nhìn Cường. Hắn không tin tưởng một cái Thánh tổ cảnh lại có lực lượng cấp độ kia, lực lượng kia không phải đơn giản là vượt cấp mà đó là siêu việt rồi, hắn rõ ràng có thể cảm thấy tử vong uy hiếp, Cường thực lực so với Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai bình thường chỉ hơn chứ không chút nào kém!



“...”. Một lời vừa ra liền khiến ba vị thiên kiêu còn lại khuôn mặt tái đi. Bọn hắn còn không dám chắc mà thôi.



“Ồ? Nếu ta đột phá rồi thì lại làm sao?”. Cường hơi chút kinh ngạc nói. “Các ngươi nếu muốn ngăn cản hai tên kia đột phá thì cũng nên nỗ lực nha, huh, nội trong nửa canh giờ bọn hắn liền có thể đột phá!”. Hắn nhìn hai cột sáng kia lạnh nhạt nói.



“Quỷ Anh, Thần Khư, Ma Vũ! Ba ngươi đi chặn đánh hắn, ta sẽ trong long lúc này đột phá, cho ta một khắc, tuyệt đối sẽ thành!”. Hải Hoàng lúc này đột nhiên nói.



“Huh...”. Ba người Quỷ Anh kinh ngạc ngẩn ra nhìn sang Hải Hoàng bất quá ánh mắt liền sáng lên. Thông thường bọn hắn nào có thể để đối phương đơn giản đột phá như vậy? Bất quá thời điểm dị thường thì cần đến thủ đoạn phi thường mới có thể giải quyết cục diện, như lúc này nếu bọn hắn còn không đột phá Hư vô cảnh trước tiên thì không có khả năng bước qua Cường ngăn cản hai tên kia đột phá.



“Còn có các ngươi, nếu không muốn ngày sau Hư thiên bí cảnh trở thành Nhân tộc địa bàn thì mau mau công phá Bát hoang đồ, thủ đoạn gì cũng đừng giữ lại, hai tên này đột phá thêm Vũ Thiên Quân và hắn thì chúng ta chủng tộc khác đừng hòng ngóp đầu lên được!”. Hải Hoàng lại nhìn xung quanh lời lẽ cay độc nói. Một lời liền kích thích một đám Thí luyện giả dị tộc liền muốn dị động.



“Thông minh đó!”. Cường nhưng là đứng một bên cười nói. “Đi đi, đến đây, cho ta một chút áp lực đi!”. Hắn giơ tay khẽ phất phất về phía mình nói. “Bằng không cút hết cho ta! Gầm...”. Nói đoạn hắn gầm lên như long ngâm hổ gầm, lực lượng phô thiên cái địa đánh náy hư không, những nơi càng xa thì hư không lại nổi lên những gợn sóng gấp khúc, có thể thấy một tiếng gầm lên này có bao nhiêu kinh khủng lực lượng.



“Ầm!”. Hải Hoàng nói liền làm liền đã gọi ra dị tượng, hắn cột sáng so với hai cột sáng kia gần như gấp đôi, đây không phải nói hắn thiên phú cao hơn hai kẻ kia, đây chỉ là do hắn tích lũy dày hơn mà thôi, cột sáng càng lớn cho thấy thời gian đột phá sẽ càng ngắn, tu vi càng nhanh ổn định hơn mà thôi.



“Như vậy ta sẽ không bảo lưu nữa!”. Ma Vũ lạnh lùng nói. Quang thân Ma khí nổi lên, sát phạt chi lực càng thêm nồng đậm, không những thế còn có thêm một loại tươi máy khí tức chảy ra, cùng sát phạt khí tức lúc trước khác biệt hoàn toàn nhưng lại kỳ là quấn lấy nhau không rời, chính là sinh mệnh chi lực, Ma Vũ đã bắt đầu vận khởi Sinh diệt bí điển!



“Hủy diệt sau phục sinh? Sinh mệnh chi lực cùng Hủy diệt chi lực dung hợp với nhau!”. Cường con ngươi như trong suốt nhìn lấy cảnh này, đây là một loại tán thưởng mà thôi, về phần đây là cái gì bí điển hắn cũng không để tâm.



“Hắc!”. Thần Khư cũng là một tiếng quái khiếu, mi tâm chợt sáng tách ra, một cái cự nhãn mãu tím hiện diện giữa thiên không lạnh lùng nhìn lấy Cường, cự nhãn xung quanh Thời không chi lực chập chờn vô cùng quỷ dị, thêm vào đó còn có một loại càng thêm tối nghĩa lực lượng, Vận mệnh chi lực! Nếu có Thần Quân có ở đây có lẽ cũng phải kinh thán, tính riêng Thông thiên nhãn đã đến một bước này thì hắn cũng chỉ có thể mặc cảm không bằng.



“Thời không chi lực lại có Vận mệnh chi lực quấn thân, linh hồn lực lượng bí đạo như vậy, xem ra công kích này cũng không đơn giản!”. Cường cũng là gật đầu cười nói. “Vậy còn ngươi đây?”. Hắn nhìn sang Quỷ Anh nói. “Ngươi cho ta cảm giác rất quái dị, Quỷ khí âm trầm nhưng lại có hung lệ khí tức của Hung thú...”.



“Hống...”. Quỷ Anh không trả lời mà quanh thân quỷ khí nổi lên che lại thân thể sau đó bắt đầu biến hóa biến thành một con kỳ quái hung thú hình dạng tương tự ngươi cao đến năm trượng. Đây có lẽ không phải hình thái chính mà chỉ là một cái đã thu nhỏ lại thân thể, đầu như tinh tinh, tứ chi hữu lực lại có móng vuốt sắc bén làm người ta không tự chủ run lên, một thân lực lượng như hồng khiến hư không cũng phải run rẩy, hung lệ khí tức càng thêm kinh khủng. “Đây là ta từ lúc sinh ra đến nay lần thứ ba gọi ra trạng thái này, hai lần trước còn chưa có ai có thể sống sót sau khi ta sử dụng trạng thái này...”. Hắn giọng trầm thấp nói.



Ma Vũ cùng Thần Khư con ngươi đều không tự chủ co lại nhìn Quỷ Anh, Thần Ma hai tộc ở Thái cổ chính là hai cái được xem như đệ nhất chủng tộc, đương nhiên cũng có một số chủng tộc gần như sáng vai nhưng vẫn kém chút ít như Hải tộc, Tu la tộc, Tinh linh tộc... bất quá lại không có cái này Quỷ tộc, hôm nay Quỷ tộc lại có một cái Quỷ Anh không dưới bọn hắn khiến bọn hắn không thể không lưu tâm, bây giờ nhìn thấy Quỷ Anh lại biến ra hình thái Hung thú khiến bọn hắn càng thêm kinh hãi, Quỷ Anh đương nhiên không đơn thuần chỉ là Quỷ tộc mà còn có huyết thống Hung thú, hai loại bá đạo huyết thống lại có thể sinh ra hậu duệ không phải điều đơn giản, nó giống như Thần Ma hai tộc nếu muốn kết hợp sinh ra hậu duệ như thế, tỉ tỉ lần kết hợp cũng chưa chắc đã có kết quả.



“Con lai...”. Cường con ngươi nhấp nháy nói. “Vì đề thăng huyết mạch lại làm đến một bước này, Mẫu thân ngươi cũng không phải kẻ tầm thường!”.



“Hừ! Còn chưa đến lượt ngươi ngôn luân!”. Quỷ Anh con ngươi co rút nhìn Cường lạnh băng nói. Hắn có cảm giác bản thân lại bị Cường nhìn thấu, lại có thể nhìn thấy cội nguồn của bản thân. “Đánh đi!”. Hắn liền như cự sơn lao về phía Cường.



“Huh...”. Quỷ Anh đã công kích đương nhiên Thần Khư cùng Ma Vũ cũng không đứng nhìn, bọn hắn cần tranh thủ thời gian cho Hải Hoàng đột phá.



“Lên!”. Không những là bọn hắn, liền có tám cái thiên kiêu khác tu vi thấp hơn bọn hắn một chút liền công kích Bát Hoang đồ, trong đó dĩ nhiên sẽ có người đối phó Đông Phương Giang Hạ, Vũ Thế Nguyệt hai người. Hải Hoàng kích thích đương nhiên đã khiến máy kẻ vượt qua được sự kiêng kị đối với Cường, chỉ e không chỉ có tám cái thiên kiêu mà thôi.



“Ha ha, hôn nay lấy các ngươi đến luyện tập Bát hoang chiến đạo của ta!”. Cường cười lớn không chút sợ hãi nói. “Hoang vân phá! Thiên địa trùng!”. Hắn hai tai để ngang xòe ra đập vào hư không, tức thì thiên địa biến sắc, thiên không mây mù đột nhiên xuất hiện khiên cho cả thiên không một màu u tối.



“Rầm!”. “Oanh...”. Đại chiến như chớp mắt xảy ra, Cường một mình cùng ba vị thiên kiêu đánh giết kinh thiên động địa, hư không phá toái kéo dài mấy triệu dặm nhưng đại chiến vẫn không có dấu hiệu dừng lại, bốn cái thân ảnh đã biến mất giữa thiên không, chỉ có từng đợt quang hoa va chạm cùng tiếng trầm đục liên tiếp vang lên, thắng bại tạm thời còn không biết.



Bên kia Bát hoang đồ càng thể hiện ra kinh khủng trung kích, năm vị thiên kiêu yêu ngiệt điên cuồng công kích lại không thể đánh tan bát hoang đồ, không những thế Bát hoang đồ lại giống như thôn phệ lấy lực lượng của bọn hắn đến lớn mạnh bản thân, năm cái công kích không thành đã bắt đầu nổi giận.



“Hừ! Liền xem ngươi có thể chịu được!”. Một cái thiên kiêu trong đó tay trái khẽ lóe lên xuất hiện một tấm bùa cổ xưa toát ra tang thương khí tức, đương nhiên chính là Hỗn độn cảnh ấn ký.



“Nát cho ta!”. Hắn vận lực truyền vào trong đó khiến ấn ký lóe sáng, một cái lôi vực đen kịt lăng không xuất hiện điên cuồng đánh xuống Bát hoang đồ.



“Uỳnh!”. “Uỳnh!”. Lôi điện nổ vang, những đạo lôi điện như thùng nước đen kịt liên tiếp hạ xuống đánh lên Bát Hoang đồ.



“Cái gì?”. Cường đang cùng ba vị thiên kiêu giao thủ cũng kinh ngạc ngẩn ra nhìn phía xa xôi Hộ thiên hải. “Vũ huynh?”. Hắn có chút nghi hoặc.



“Cùng bọn ta giao thủ lại dám phân tâm?”. Đột nhiên một tiếng gầm lên giận dữ của Quỷ Anh cắt đứt Cường kinh ngạc khiến hắn khuôn mặt nháy mắt trầm xuống. Bất quá hắn trầm xuống không phải là do Quỷ Anh.



“Lại dùng đến vật kia công kích Bát hoang đồ của ta? Hừ! Các ngươi còn không được!”. Hắn hừ lạnh một tiếng nhìn ba vị thiên kiêu. “Đủ vô sỉ!”. Nói đoạn tử thanh khí sắc liền từ thể nội hắn tràn ra. “Cho các ngươi thấy giữa chúng ta chênh lệch!”.



Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: truyencv.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK